Vô Tận Vũ Trang

Chương 184: Tình Báo Đội Thứ Huyết





“Giáo sư X.”
Thẩm Dịch đến thư phòng giáo sư, ngồi xuống trước bàn sách đối diện ông lão.
“Đầu tiên tôi muốn cảm tạ ngài trợ giúp đồng bọn của tôi, để cho hắn thoát khỏi sợ hãi.”
“Ta cũng không giúp cậu ấy cái gì, ta chỉ là khiến cậu ấy thêm kiên cường một ít. Nguy hiểm vẫn tồn tại, chỉ là cậu ấy có thể càng thêm dũng cảm đối mặt mà thôi. Nhưng là tình huống hiện tại của cậu ấy còn chưa đủ để chèo chống lẫn đối mặt nguy cơ chân chính, về sau khả năng sẽ có rất nhiều tình huống vượt qua phạm vi chịu đựng của cậu ấy, khi đó vẫn là cần chính cậu ấy lấy dũng khí đối mặt.”
“Vậy đã rất đủ rồi. Thời điểm đánh nhau với Vạn Từ Vương, chúng tôi đã từng một lần lâm vào khốn cảnh. Lúc đó, chính là La Hạo đứng ra cứu vớt mọi người. Tiềm lực của con người có lúc vô hạn, biểu hiện ra nhỏ yếu, sau lưng thường thường lại ẩn chứa lực lượng khổng lồ. Lúc bình thường, hắn làm gì cũng hỏng bét, nhưng mỗi khi đến thời điểm mấu chốt, hắn lại có thể dũng cảm đứng ra.”
Giáo sư X nhìn xem Thẩm Dịch: “Ta đoán anh không phải tới nói với ta việc này.”
“Đúng vậy.” Thẩm Dịch cười cười: “Chuyện thứ hai chính là chào từ biệt ngài. Qua một đoạn thời gian ngắn nữa, chúng ta buộc phải rời đi nơi này.”
“Lúc nào trở về?”
“Đại khái ba trăm ngày sau. Nếu như đến lúc đó chưa trở về… Chúng tôi vĩnh viễn cũng không về được nữa.”
Giáo sư X trầm ngâm một chút: “Còn có chuyện thứ ba sao?”
“Tôi hi vọng ngài có thể giúp tôi tìm lại cô bé kia.”
Tựa như đã sớm biết Thẩm Dịch sẽ đưa ra yêu cầu này, trên mặt Giáo sư X không có chút nào kinh ngạc.
Ông chỉ nhìn Thẩm Dịch, sau đó hỏi: “Tại sao phải gặp cô bé ấy?”
Thẩm Dịch há to miệng, nghĩ nghĩ mới nói: “Ngày hôm qua lúc tôi thấy mặt cô bé, tôi có một loại cảm giác kỳ quái. Tôi cảm giác được cô bé rất cô độc, rất bất lực, rất tuyệt vọng… giống như.. giống như đứa trẻ lang thang đang tìm kiếm cha mẹ, hoặc là đi trong biển người ngó nhìn chung quanh, lại không một ai quen biết… hoặc như đứa trẻ đứng trong lao ngục ngoái nhìn bầu trời ngoài cửa sổ… Tôi không thể diễn tả rốt cuộc đó là cảm giác gì. Rất phức tạp, rất kỳ quái, nhưng tràn ngập ưu sầu bi thương… Tôi muốn gặp cô bé, muốn biết cô bé rốt cuộc là gì? Vì sao mỗi lần nhìn thấy cô bé đều trong những tình huống kỳ quái?”
Trầm mặc một lát, Giáo sư X nói: “Cô bé là một tồn tại hết sức đặc thù, thoạt nhìn giống như thể ý thức.”
“Thể ý thức?”
“Hoặc là ta cần phải nói chính xác hơn một chút… Linh hồn.”
“Ngài nói đó là một linh hồn chạy bốn phía? Làm sao ngài có thể khẳng định được?”
“Ta không thể xác định, nhưng ta thật sự từng trải qua kinh nghiệm tương tự.” Giáo sư X trả lời.
Thẩm Dịch hoảng sợ.
Giáo sư X đã từng bị giết chết. Đoạn thời gian tử vong ấy, ông đã dựa vào năng lực tâm linh cường đại của chính mình giữ cho ý thức của ông chết mà không tán, phiêu đãng trong thế giới, cuối cùng thành công tìm được thân thể mới.
Không ai có thể hiểu rõ thế giới sau khi chết hơn ông.
Giáo sư X nói: “Không phải ai cũng đều có thể có linh hồn. Linh hồn là một loại biểu hiện của ý thức, nó cần phải có vật dẫn. Cũng giống như lực lượng cường đại cũng phải có cơ bắp và cốt cách chèo chống. Nhưng một ít người có thể đột phá hạn chế này, sau khi chết, ý thức sẽ không tiêu vong mà hình thành linh hồn. Dù vậy, linh hồn cũng không thể dừng lại quá lâu trên thế gian. Linh hồn không có thân thể, chẳng khác gì hoa không rễ, chỉ có kết cục héo hút.”
“Bình thường có thể kiên trì thời gian bao lâu?”
“Người bình thường có lẽ sẽ có 3 đến 7 giây linh hồn, ta giữ vững được suốt ba ngày.”
Không thể không thừa nhận, lực lượng tâm linh Giáo sư X xác thực cường đại đến mức nghịch thiên.
Thẩm Dịch lắc đầu: “Không đúng. Lần thứ nhất tôi gặp cô bé, là lúc…” Hắn nghĩ nghĩ, không biết nên tính toán thời gian như thế nào.
Lần đầu hắn chứng kiến cô bé, là trong nhiệm vụ X-Men, nếu như tính theo dòng chảy thời gian của thế giới này, như vậy linh hồn cô bé đã tồn tại suốt hơn một năm. Nhưng nếu tính theo thời gian tại Huyết Tinh đô thị, như vậy vừa mới qua bốn mười ngày.
Nghĩ nghĩ, hắn nói: “Thời gian hiện hữu của cô bé sẽ không dưới hai tháng, thậm chí dài hơn.”
Giáo sư X nhàn nhạt trả lời: “Ta đã nói rồi, ta cũng không thể xác định cô bé là thứ gì. Ta không cách nào cho anh đáp án chuẩn xác, ta chỉ là nói lên một loại khả năng trong đó. Nếu như anh muốn gặp cô bé, cũng không cần trợ giúp của ta.”
“Tôi phải làm thế nào mới có thể gặp lại cô bé?”
“Bồi dưỡng tâm linh của anh, chậm rãi cảm thụ, thể ngộ. Anh có được năng lực câu thông của Jerry, đó là lực lượng tâm linh, cũng giống như bạn anh La Hạo, anh phải thông qua khống chế nội tâm của mình để khống chế sức mạnh này. Nếu La Hạo cần chính là tỉnh táo và kiên cường, như vậy anh cần chính là thấu hiểu và bao dung. Hãy mở rộng tấm lòng, anh sẽ phát hiện giữa tánh mạng và tánh mạng lẫn nhau không hề lạ lẫm. Bớt một ít toan tính, thêm một ít thấu hiểu, đó là mấu chốt tăng lên tâm linh của anh.”
Thẩm Dịch kinh ngạc nhìn Giáo sư X, hồi lâu, hắn rốt cục đứng lên, cúi đầu với giáo sư: “Vô cùng cám ơn nhắc nhở của ngài, giáo sư, tôi đã biết nên làm thế nào.”
Hắn không thỉnh cầu Giáo sư X giúp mình nhìn thấy cô bé kia nữa, quay người rời khỏi phòng.
***
Một tiếng sau, mọi người rốt cục về tới Huyết Tinh đô thị.
Ly khai thế giới sân nhà, tất cả mọi người thở ra một hơi dài.
Mười ngày qua, mọi người xem như bận tối mặt tối mày, mỗi người đều mệt muốn chết, hiện tại bọn hắn cái gì cũng không muốn, trừ đi ngủ.
Trở lại trụ sở riêng của mình, Thẩm Dịch trước tắm rửa một phát, nước ấm như bàn tay tình nhân, tẩy đi một thân mỏi mệt.
Lúc đi ra từ trong phòng tắm, một hồi chuông cửa dồn dập truyền đến.
Mở cửa, lại trông thấy A Lực.
“Ngươi rốt cục đã về, ta tìm ngươi cả ngày nay rồi.” A Lực hưng phấn nói.
“Hi vọng ngươi có tin tức tốt cho ta.”
“Đương nhiên!” A Lực hưng phấn trả lời: “Mớ tinh thể năng lượng của ngươi đã bán hết, ngoài ra tư liệu ngươi muốn cũng tới tay.”
Nói xong A Lực chuyển cho Thẩm Dịch tám ngàn điểm Huyết Tinh: “Còn có người muốn mua, ta không biết ngươi còn… hay không?”
“Đã hết. Tư liệu đâu?”
“Thù lao ngươi đáp ứng ta?”
Thẩm Dịch ném T6 và T8 cho A Lực: “T6 là thù lao ngươi giúp ta bán tinh thể, T8 giá trị ít nhất ba ngàn điểm.”
“Nơi này là tư liệu bảy người, Có thể chưa phải toàn bộ, nhưng cơ bản những gì nên có đều đã có. Mỗi người năm trăm điểm, ngươi còn thiếu ta năm trăm điểm.” A Lực truyền tư liệu cho Thẩm Dịch.
“Cảm ơn, đúng rồi, có rảnh rỗi, giúp ta sưu tập một ít trang bị binh sĩ triệu hoán trong Cross Fire, nhất là huân chương ấy. Ngoài ra còn có Thôi Ân Lệnh, ta cũng cần, càng nhiều càng tốt. Ta sẽ tìm ngươi sau khi trở về từ nhiệm vụ tiếp theo.”
Thẩm Dịch giao dịch năm trăm điểm cho A Lực, tiện tay ném một hộp xì gà qua, A Lực chụp lấy, rút ra một điếu xì gà để trên mũi ngửi một cái: “Oa nha, hàng Cuba chính hiệu, là đồ tốt. E phải tốn bộn điểm Huyết Tinh ấy nhỉ? Cám ơn ha.”
“Không cần khách sáo, có việc cứ tới tìm ta.”
Thẩm Dịch trở lại ghế sa lon bắt đầu xem tư liệu.
Ngẩng đầu, hắn nhìn A Lực vẫn còn đứng ở cửa ra vào, có chút kỳ quái: “Còn chuyện gì sao?”
A Lực nhún vai: “Ngươi xem hết tư liệu sẽ biết.”
Thẩm Dịch nhìn hắn một cái, lúc này mới mở tài liệu ra nhìn kỹ.
Tư liệu cũng không tính quá nhiều.
“Tạ Vinh Quân: đội trưởng đội Thứ Huyết, mạo hiểm giả chuyên gia cận chiến. Lực lượng: 56, nhanh nhẹn: 43, thể chất 42, tinh thần 37, ý chí 30. Có được kỹ năng: 1 – Nguyệt Nhận Trùng Kích, 2 – Ngược Dòng Tìm Hiểu, 3 – Thủ Hộ Cứ Điểm, 4 – Không biết. Sở trường chiến đấu cấp chuyên gia. Huyết thống: Không biết. Công pháp: Huyết Đao Bí Quyết. Vũ khí: Đao Rồng, cấp CC; Giáp Xích, cấp D. Những thứ khác chưa biết. Đánh giá: cường giả cận chiến, cường đại mà đáng sợ.”
Kế tiếp là 6 thành viên còn lại, Thẩm Dịch nhìn qua hết một lượt, vài chỗ cũng để không biết như Tạ Vinh Quân, còn chỉ số thuộc tính đều thấp hơn một đường.
Cuối cùng còn có một đoạn tin nhắn kèm theo của người sưu tập tình báo:
“Thuộc tính nêu trên toàn bộ là thuộc tính sau khi trang bị, cơ bản đã chứng thực không sai, nhưng chưa cân nhắc đến thực lực tăng trưởng sau nhiệm vụ.
Ta không biết ai muốn đối phó đội Thứ Huyết, bất quá không sao cả, ta lấy tiền làm việc. Nếu ta đoán không lầm, hẳn là đội ngũ mà gần đây Tạ Vinh Quân phát lệnh treo thưởng sưu tập tư liệu kia. Nếu phải, ta cho các ngươi một lời khuyên, các ngươi không phải đối thủ của bọn hắn.
A Lực là đứa ngốc, ký kết một phần hiệp nghị bất bình đẳng, Tạ Vinh Quân ra tay phóng khoáng hơn các ngươi nhiều. Ta không coi trọng các ngươi có thể làm thịt đội Thứ Huyết, cho nên ta cũng không cần một phần sáu thu hoạch sau khi tiêu diệt đối thủ kia.
Nếu như không phải ta nợ hắn một lần nhân tình, ta tuyệt sẽ không đồng ý tiếp nhận cuộc mua bán này, mịa nó, lão tử lỗ nặng.
Cho ngươi đề nghị: sửa chữa hiệp nghị, cái gọi là một phần sáu thu hoạch, ta tình nguyện buông tha.
Cuối cùng, chúc các ngươi may mắn.”
Thẩm Dịch rốt cuộc hiểu rõ.
Hắn nhìn về phía A Lực: “Ngươi muốn sửa chữa hiệp nghị?”
A Lực nhún vai: “Bạn của ta không coi trọng các ngươi, ta cũng hết cách… Ta đưa tư liệu của các ngươi cho hắn xem qua. Dựa theo thực lực đối lập, thật sự các ngươi không có khả năng thắng đội Thứ Huyết. Bởi vì tư liệu không được đầy đủ, hơn nữa còn sửa chữa hiệp nghị, cho nên hắn nguyện ý nhượng bộ, tư liệu mỗi người lại thêm năm trăm là được.”
Thẩm Dịch gật gật đầu tỏ ra thấu hiểu: “Được, ta đồng ý, nhưng ta hi vọng đến lúc đó ngươi sẽ không hối hận.”
“Ta biết."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.