Vô Tận Vũ Trang

Chương 140: Thu Hoạch





Chiến đấu chấm dứt.
Đại lộ Rodeo vốn đã hoang vu, nay lại vì trận chiến này mà trở nên càng thêm rách nát, khắp nơi đều là phế tích nhà hư.
Đi lại trên đống gạch đá vỡ vụn, binh sĩ Tiểu đoàn lính dù số 2 vẫn đang nghiêm chỉnh tìm kiếm mỗi một người máy có khả năng còn sống sót.
Chỉ cần có một ngón tay động đậy, lập tức sẽ đưa tới một phen mưa to gió lớn kinh hoàng.
Thẩm Dịch đang tháo dỡ tinh thể năng lượng trên người Kẻ Thu Gặt bị hắn giết chết —— chỉ có chính tay mình giết mới có thể lấy ra tinh thể năng lượng trên người đối phương. Sau khi tháo xuống hai khối tinh thể năng lượng, trong tay Thẩm Dịch tổng cộng đã có ba khối, trong đó có một khối trùng lặp.
Chu Nghi Vũ cách đó không xa cũng vứt sang một khối tinh thể năng lượng, kêu lên: “Cho ngươi.”
Thẩm Dịch chộp cái tiếp nhận, hơi ngạc nhiên phát hiện là loại thứ ba: “Cám ơn, mà sao ngươi không cầm?”
“Mỗi một khối, ta lấy cũng vô dụng. Ngươi chỉ cần nhớ thu thập đủ bộ xong chia ta một ít chỗ tốt là được.”
“Ta hiểu rồi.” Thẩm Dịch còn thừa lại một Kẻ Thu Gặt cuối cùng chưa dỡ bỏ, cũng là một con đầy đủ nhất. Nhìn nhìn Kẻ Thu Gặt, trong mắt hắn thoáng chút đăm chiêu.
“Hi vọng ngươi sẽ không khiến ta thất vọng.” Chu Nghi Vũ khẽ dựa vào xe gắn máy, giương tay về phía Kim Cương: “Này, còn chưa cám ơn ngươi vừa rồi đã cứu ta.”
“Ngươi có thể lấy điểm Huyết Tinh thay cảm ơn miệng.” Kim Cương hô trở lại.
“Nằm mơ đi.” Chu Nghi Vũ cho mình điếu thuốc, nhìn bốn phía một cái, sau đó hỏi Thẩm Dịch: “Tiếp theo làm sao bây giờ? Không còn xe.”
Xe việt dã bị tạc, không có phương tiện thay đi bộ, nếu muốn đào vong giống như lúc trước là không thể nào. Tuy bọn hắn đã giết chết nhóm truy binh này, nhưng căn cứ theo hình thức tuyệt địa sinh tồn, tin tưởng không bao lâu sau, Skynet sẽ phái tới nhóm đuổi giết thứ ba.
Có lẽ là dòng máy gì đó càng thêm kinh khủng.
Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, nói với Chu Nghi Vũ: “Còn nhớ rõ trong kịch bản ban đầu, Marcus và Kyle Reese tìm được một chiếc xe việt dã không?”
Chu Nghi Vũ trong mắt sáng ngời: “Ngươi nói là…”
Thẩm Dịch gật gật đầu: “Kyle Reese biết rõ như thế nào có thể tìm được xe.”
Cách đó không xa, Marcus và Kyle Reese đang tìm kiếm khắp nơi. Kyle Reese không ngừng kêu to: “Star! Star!”
Kely hi vọng tìm được Star, lại sợ tìm được Star —— hiển nhiên cậu không mấy trông cậy cô bé Star có thể sống sót qua cơn bão tố vừa rồi, nếu cô bé vẫn còn ở đây.
Thẩm Dịch vẫy vẫy tay với Kely: “Này, Kely, tới đây một chút được không?”
Kely nhìn hắn, đi tới rất không tình nguyện, ánh mắt cậu hồng hồng, hiển nhiên là đã khóc một phen.
Thẩm Dịch nói: “Kely, bọn anh cần em giúp. Em biết ở đâu có thể tìm tới xe còn xài được không?”
Kely nhìn nhìn Thẩm Dịch, rồi đột nhiên hét lớn: “Tên khốn kiếp nhà anh! Anh vốn có thể cứu Star đấy, Nhưng anh chỉ trơ mắt nhìn bạn ấy bị đám người máy bắt đi!”
Cậu đã tận mắt trông thấy bọn Thẩm Dịch làm sao tiêu diệt những người máy truy kích kia. Những người này mạnh mẻ vượt xa nhận thức của cậu, khiến cậu kinh hãi.
Nhưng chính vì thế, cậu ngược lại càng phẫn nộ bọn Thẩm Dịch.
Bởi vì bọn hắn đối mặt những người máy kia, lại không muốn đánh trả, mà chỉ muốn chạy trốn.
Người ở vị trí bất đồng, tự nhiên cân nhắc vấn đề có chỗ bất đồng. Cậu đương nhiên không thể lý giải hình thức tuyệt địa sinh tồn có ý nghĩa như thế nào với mạo hiểm giả; sẽ không hiểu dù cho bọn Thẩm Dịch có thể làm thịt Terminator nhiều hơn nữa, nhưng vận mệnh bọn hắn đã định sẵn sẽ bị đuổi giết; sẽ không hiểu cái thế giới này chỉ có ý nghĩa hai ngày với đám mạo hiểm giả; sẽ không hiểu dù cho cái thế giới này có gian khổ gấp đôi, bọn hắn đều chỉ là một đám khách qua đường.
Bất quá Thẩm Dịch lại hoàn toàn có thể thấu hiểu tâm tình của Kyle Reese.
Hắn khe khẽ thở dài, vỗ vỗ bờ vai cậu: “Đầu tiên anh muốn thừa nhận với các em một việc, lúc trước anh nói đều là lừa gạt.”
Marcus trả lời với giọng bình tĩnh: “Đã nhìn ra, bất quá ta nghĩ ta có thể hiểu được vì sao các ngươi nói dối… Có nhiều thứ nếu như không thể giải thích, có thể không cần giải thích.”
“Cảm ơn, ngoài ra tôi thực sự cảm thấy đáng tiếc về chuyện của Star.”
“Chúng ta không cần tiếc nuối mà chỉ cần hành động!” Nhóc Kely rất có khí khái anh hùng kêu to.
“Vậy thì em càng phải sáng tỏ, chỉ có người sống mới có thể cứu người, người chết là không làm được bất cứ chuyện gì đấy.”
Lời Thẩm Dịch lại khiến Kely ngẩn ngơ: “Anh nói là… cứu Star?”
Thẩm Dịch gật đầu rất nghiêm túc: “Đúng, Star chưa chết, cô bé chỉ là bị người máy bắt đi mà thôi, đưa tới tổng bộ Skynet. Em không phải muốn gặp John Connor sao? Chỉ có ông ấy mới có thể cứu Star ra từ tổng bộ Skynet. Chúng ta phải sống để gặp John Connor, nhờ ông ấy giúp đỡ, mới có thể cứu Star ra.”
“Anh nói thật sao?”
“Em có thể lựa chọn không tin, sau đó tự mình đi cứu, nếu như em cảm thấy có thể làm được… hoặc là em cho anh chút thời gian.”
Kely cúi đầu nghĩ nghĩ, rốt cục gật đầu: “Được, đến sáng ngày mai, nếu như anh không thể mang em đi cứu Star, em sẽ tự đi cứu, còn hiện tại, em sẽ tạm thời tin tưởng anh.”
“Vậy em biết rõ chỗ nào có xe?”
“Đương nhiên, nhưng dùng không được tốt lắm.”
“Không sao, anh là thợ máy xịn nhất, em và Marcus cứ đi lấy xe, anh cho em thêm mấy người lính, tận lực tìm thêm mấy chiếc trở về.”
Kely quay người ly khai.
Nhìn bọn họ rời đi, Chu Nghi Vũ đến sát bên Thẩm Dịch nói: “Ngươi thực sự tính dẫn bọn họ đi gặp John Connor, sau đó đánh tới tổng bộ Skynet cứu một cô bé?”
Thẩm Dịch nhàn nhạt trả lời: “Ta lừa bọn họ đấy.”
Nhiệm vụ phụ tuyến lần này có yêu cầu đặc thù. Thẩm Dịch không thể áp dụng bất luận biện pháp cưỡng chế nào với người được bảo vệ. Lúc trước hắn đánh một quyền khiến Kyle bất tỉnh, liền bị trừ hết ba trăm điểm Huyết Tinh.
Nếu như lại không đáp ứng yêu cầu của Kely, chỉ sợ Thẩm Dịch sẽ bị bức dùng tới vũ lực lần nữa.
Nếu như Huyết Tinh đô thị cố tình chơi bọn hắn, chỉ cần khiến Kely thỉnh thoảng tỉnh lại, như vậy dẫu Thẩm Dịch có bao nhiêu điểm Huyết Tinh cũng không chịu nổi a.
Một ít lời nói dối cần thiết có thể mang lại mang tác dụng then chốt.
Huống chi hiện tại bọn hắn xác thực cũng cần xe.
“Giờ chúng ta làm gì tiếp theo?” Kim Cương cũng đi tới hỏi Thẩm Dịch, không biết tại sao, tim hắn đặc biệt đập lợi hại.
Ánh mắt Thẩm Dịch dừng lại trên người Kim Cương một chút, trong lòng Kim Cương sợ run, nhưng sau đó Thẩm Dịch tựa như không có chuyện gì nhìn về phía xa xa: “Bên Hồng Lãng cũng sắp đến, anh thử liên hệ với bọn họ xem. Còn hiện tại, tôi vừa vặn có việc muốn làm… Một việc thiếu chút nữa không làm được.”
Nói xong, Thẩm Dịch đi đến chỗ Tập Tiểu Phàm.
Hắn cầm lấy tay Tập Tiểu Phàm, không để ý cậu đang kinh hoảng, lôi cậu tới trước người Kẻ Thu Gặt cuối cùng, nhúi PDA vào tay Tập Tiểu Phàm: “Anh cần quyền khống chế Kẻ Thu Gặt, em biết nên làm như thế nào rồi chứ?”
Tập Tiểu Phàm lộ vẻ đờ đẫn, không chút phản ứng nào, cậu tựa hồ căn bản không biết Thẩm Dịch nói gì, chỉ ngơ ngác nhìn Kẻ Thu Gặt, một hồi lâu, cậu đột nhiên ngồi xuống, nối PDA vào óc Kẻ Thu Gặt, bắt đầu không ngừng đưa vào chỉ lệnh.
Một lát sau, Tập Tiểu Phàm đứng lên, trả lại PDA cho Thẩm Dịch.
Thẩm Dịch đứng bên người Kẻ Thu Gặt, hít vào một hơi thật dài, phát động dị năng Kích Hoạt.
“Kẻ Thu Gặt C-400, độ tổn hại 36%, trình độ khoa học kỹ thuật cấp C, giá trị bọc thép 0, có thể chữa trị, để chữa trị nguyên vẹn cần tiêu hao 800 điểm năng lượng. Ngươi có thể quyết định mức độ chữa trị thông qua khống chế năng lượng, nhưng nếu giá trị chữa trị của ngươi càng ít, trình độ khoa học kỹ thuật của mục tiêu cần chữa trị càng cao, chất lượng càng lớn, tỉ lệ tiêu hao năng lượng sẽ càng cao. Trước mắt năng lượng hạn mức cao nhất của ngươi là 100 điểm, chỉ có thể hoàn thành chữa trị 6% giá trị bọc thép hoặc 3% độ tổn hại.”
“Chuyển hóa 240 điểm tánh mạng thành năng lượng.”
“Mỗi hai điểm tánh mạng có thể chuyển thành một điểm năng lượng.”
“Chấp hành chuyển hóa, tiến hành chữa trị 6% giá trị bọc thép, 7% độ tổn hại.”
Theo lựa chọn của Thẩm Dịch, chỉ thấy Kẻ Thu Gặt trên đất chậm rãi ngồi dậy.
Tất cả mọi người đồng thời nhắm họng súng ngay Kẻ Thu Gặt, Thẩm Dịch giơ tay trái ngăn lại mọi người: “Đừng bắn, bây giờ nó thuộc về chúng ta đấy!”
Bấy giờ mọi người mới hạ súng xuống.
Chỉ thấy Kẻ Thu Gặt cao lớn vô cùng kia chậm rãi ngồi dậy, nhưng không tiến hành công kích với bất cứ người nào.
Chu Nghi Vũ kinh ngạc nhìn gã người máy to con, ngây người nửa ngày, rốt cục nói một câu: “Ta nhớ ngươi nói sẽ bồi thường cho ta một đứa còn xịn hơn T6, lời này còn giữ sao?”
***
Kẻ Thu Gặt C-400 chỉ khôi phục 6% giá trị bọc thép, chính là 90 điểm, giá trị bọc thép như vậy còn thua cả một con T6, kỳ thật chịu không được mấy quyền của mạo hiểm giả. Thẩm Dịch có thể chữa trị toàn diện ba con T6 với mức năng lượng tiêu hao tương đương. Nếu chỉ vẻn vẹn so sánh được mất trước mắt, chữa trị một Kẻ Thu Gặt ngược lại là chuyện không có lợi nhất.
Bất quá nhìn tư thái đứng ngẩng cao đầu của nó, uy phong bát diện, mặc kệ ai thấy cũng đều sẽ không nghĩ tới đây thật ra chỉ là cái trứng rỗng. Mặt khác chữa trị 7% độ tổn hại, khiến cho trọng pháo vốn bị hư của Kẻ Thu Gặt rốt cục khôi phục, có thể sử dụng bình thường.
Lại nói tiếp, toàn bộ khu vực độ khó ban đầu đều chưa bao giờ xảy ra việc cầm tù Kẻ Thu Gặt trong quá trình chấp hành nhiệm vụ. Muốn thu được một Kẻ Thu Gặt sử dụng tạm thời, ít nhất cần phải có hai điều kiện tiên quyết cơ bản: thiên tài máy tính và thợ sửa máy móc. Người thứ nhất khó kiếm khỏi nói, người thứ hai lại cần năng lực đặc thù, cũng không dễ ăn.
Khoan nói Tập Tiểu Phàm trường hợp đặc biệt, riêng dị năng Kích Hoạt đã có vấn đề. Dù cho dị năng Kích Hoạt đạt tới đẳng cấp 2, cũng không có đủ năng lượng chữa trị nguyên gã khổng lồ đáng sợ đến vậy.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác Thẩm Dịch lại có thiên phú tinh vi, có thể khống chế chính xác năng lượng đưa vào, tiến hành chữa trị cục bộ, do đó tăng mạnh tính linh động trong việc sử dụng Kích Hoạt. Đồng thời hắn còn sở hữu Thuật Chữa Bệnh, có thể khôi phục sinh mạng mà lại tiêu hao rất ít điểm tinh thần, có thể ủng hộ tánh mạng chuyển hóa thành năng lượng, nhờ vậy, sự tình liền trở nên dễ xử lý hơn nhiều.
Với Thẩm Dịch mà nói, 240 điểm tánh mạng kỳ thật chính là 4 lần Chữa Bệnh Thuật, 8 điểm tinh thần hao tổn.
Mỗi một loại năng lực, đứng một mình thoạt nhìn có lẽ chẳng đâu vào đâu, chỉ khi nào trải qua tổ hợp vận dụng xảo diệu, sẽ phát ra uy lực vô cùng.
Chính vì lẽ đó, dưới hàng loạt điều kiện tiên quyết, Thẩm Dịch rốt cuộc thành công khiến Kẻ Thu Gặt đứng thẳng lên.
Bất quá trên mặt Thẩm Dịch không nhìn ra chút vui sướng nào, hắn cứ nhìn Kẻ Thu Gặt, tựa hồ đang suy ngẫm cái gì.
Nghĩ nghĩ, hắn nói với Chu Nghi Vũ: “Ngươi xác định ngươi muốn thằng này?”
“Đương nhiên.” Chu Nghi Vũ trả lời rất nghiêm túc.
“Giảm 1000 điểm nợ nần, ta đưa nó cho ngươi.”
“Nghĩ cũng đừng nghĩ, thứ này không mang về được, dù coi như tiền thuê, 1000 điểm cũng quá mắc, hơn nữa hiện tại đã qua 13 giờ, thời gian nhiệm vụ dư lại cũng chỉ còn 35 giờ thôi.”
“Một nửa, coi như 500 điểm, có thể chứ?”
“Không được.”
“T6 ta đều lấy 500 điểm đưa cho ngươi.”
“Đó là vì khi đó ta bị ngươi lừa, không có lựa chọn, lần này không giống.”
“… 300, 300 điểm Huyết Tinh, nó sẽ là của ngươi, ngươi thích chơi nó thế nào thì chơi thế nấy, ta tuyệt không ngó tới.”
“… Thành giao, lại nói tiếp, ta mới là người chịu thiệt, ta dùng nó tác chiến, ngươi cũng hưởng thụ chỗ tốt.”
“Vậy ngươi còn đồng ý?”
“Bởi vì ta thích nó, với lại dùng nó chiến đấu cũng có thể nâng cao thu hoạch bản thân ta.”
“Nói như vậy ngươi sẽ không hối hận?”
“Ừ, chỉ cần ngươi đừng giở trò quỷ là được.”
Chu Nghi Vũ thoải mái sửa chữa hiệp nghị với Thẩm Dịch, bất quá vừa sửa xong một khắc, nét mặt hắn đột nhiên trở nên đặc sắc, hắn nhìn nhìn Thẩm Dịch, hết nửa ngày mới hỏi một câu: “Cái thằng bự này, ngươi vẫn chưa sửa hết đúng không?”
Thẩm Dịch nhún vai: “Giờ ngươi mới nhớ?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.