Vô Tận Đan Điền

Chương 414: Linh cấp trung kỳ (thượng) (1)




- Ngươi cũng biết, khí tức thủy linh là căn bản của Thủy Linh Châu, bảy bảy bốn mươi chín đạo khí tức, hao phí thật lớn, ý tứ của tông chủ chẳng những thu Cửu Minh Hàn Châu, còn muốn một vạn linh thạch hạ phẩm, một trăm viên linh thạch trung phẩm, ba nghìn viên đan dược cùng mười kiện Linh Binh trao đổi!
Phó tông chủ nói.
- Được!
Nhiếp Vân gật đầu.
Dù tông chủ mở miệng có chút lớn, nhưng chỉ cần có thể bảo tồn thi thể của đệ đệ, nhiều hơn nữa cũng không sao cả.
- Nhận lấy!
Nhiếp Vân ở trong Nạp Vật Đan Điền kiểm lại một chút, dựa theo số lượng bọn họ yêu cầu ném qua.
Cướp bóc Tử Quỳnh Sơn Mạch, hoàng thất Quang Minh thành, hơn nữa trong Tử Hoa động phủ trước mắt có thể lấy, thứ tốt của Nhiếp Vân đích xác có không ít, miễn cưỡng có thể hoàn thành điều kiện của đối phương.
- Ha hả, ta liền không khách khí!
Tinh thần của Phó tông chủ đảo qua, đã điểm rõ ràng, bàn tay phất một cái, liền thu vào.
Xem ra hắn cũng có Nạp Vật Đan Điền.
- Nhiếp Vân bệ hạ thật sự là người thủ tín, xin mời đi theo ta, ta mang ngươi đi chỗ Thủy Linh Châu!
Phó tông chủ đi thẳng về phía trước.
- Thủy Linh Châu không phải ở trên người tông chủ các ngươi sao? Như thế nào...
Nhiếp Vân sửng sốt.
- Ha hả, tông chủ không có mang theo bên người, ngay ở Bán Dạ điện, hiện tại ta liền giúp Nhiếp Vân bệ hạ phong ấn bốn mươi chín đạo khí tức thủy linh!
Phó tông chủ giải thích một câu, một đường đi trước, chỉ chốc lát liền đi tới một đại điện màu đen.
Trong đại điện, trên bàn cao, một viên châu óng ánh trong suốt đang xoay tròn, tản ra hơi nước nồng đậm.
- Đây là Thủy Linh Châu, ngươi lấy thi thể vị chí thân kia ra đi!
Phó tông chủ chỉ viên châu, thả người nhảy lên.
- Được!
Kiếp trước Nhiếp Vân chưa từng thấy qua Thủy Linh Châu, lúc này thấy viên châu kia hơi nước tràn ngập, hẳn là không giả, lập tức lấy thi thể đệ đệ ra, thả trên mặt đất.
- Thủy linh khí phong ấn, bảy bảy bốn mươi chín đạo, Thiên Cương biến hóa!
Nhìn thấy thi thể, phó tông chủ hét lớn một tiếng, năm ngón tay trảo một cái, liền từ trên mặt Thủy Linh Châu lấy ra bảy bảy bốn mươi chín đạo khí tức thủy linh, bao phủ lấy thi thể Nhiếp Đồng.
Thủy Linh Châu bị rút lấy khí tức này, nhan sắc ảm đạm không ít, tựa hồ cũng bị tổn thương thật lớn.
Thủy Linh Châu do thiên địa hình thành, giống như linh thạch, trong cơ thể ẩn chứa linh lực, hấp thu nhiều tự nhiên sẽ trở nên suy yếu, công năng hạ thấp.
Hô!
Bốn mươi chín đạo khí tức thủy linh rót vào trong cơ thể Nhiếp Đồng, thi thể Nhiếp Đồng biến sắc, làn da co dãn mười phần, tựa hồ như khi còn sống.
- Phong ấn!
Phó tông chủ liên tục ra tay, ở trên người Nhiếp Đồng thêm vào vô số phong ấn, lúc này mới xoa xoa mồ hôi trên đầu.
- Được rồi, hiện tại Nhiếp Vân bệ hạ có thể yên tâm mang thi thể này đi, trong vòng trăm năm, chắc chắn sẽ không mục nát!
- Đa tạ!
Nhiếp Vân thấy thi thể đệ đệ tựa như lúc còn sống, trong lòng lại đau xót, liền ôm quyền.
- Cáo từ!
Nói xong thu hồi thi thể, quay người đi xuống dưới núi.
Phó tông chủ nhìn Nhiếp Vân rời đi, khóe miệng đột nhiên mỉm cười, quay người đi ra Bán Dạ điện, tới trước một đại điện đi vào.
Trong đại điện, hai người đang ngồi uống trà, nếu Nhiếp Vân ở trong này, nhất định có thể nhận ra!
Đúng là Hoang Trần cùng Tử Quỳnh Hoàng!
- Một Nhiếp Vân nho nhỏ liền dọa bọn ngươi thành như vậy, ta xem cũng không có gì a!
Phó tông chủ nở nụ cười một tiếng, hai tay sờ ở trên mặt, cả người liền thay đổi một bộ dáng khác, khí tức cả người cũng trong nháy mắt sắc bén, dĩ nhiên là cường giả tinh thần bước vào Linh cấp!
- Tông chủ khách khí, linh hồn của ngươi đã muốn bước vào Linh cấp, thực lực cũng đạt tới Bí Cảnh đệ nhị trọng, thay đổi bộ dáng, đè thấp tu vi, lừa gạt Nhiếp Vân vô cùng đơn giản, chúng ta thực lực kém xa, tự nhiên không được!
Hoang Trần lắc đầu.
Phó tông chủ này nguyên lai chính là Kiền Khánh Tông tông chủ, cái gọi là phó tông chủ, căn bản là gạt người!
- Ha hả!
Kiền Khánh Tông tông chủ cười cười.
- Linh hồn Linh cấp cộng thêm thực lực Bí Cảnh đệ nhị trọng, tuy không bằng Ngụy Trang sư thiên phú Ngụy Trang, nhưng muốn lừa được một tiểu tử chưa từng thấy qua ta, đích xác không là vấn đề gì!
- Tông chủ vẫn là cẩn thận, tiểu tử này không có thực lực, nhưng sư phụ hắn rất lợi hại, chúng nếu ta không kiêng kị sư phụ hắn, đã sớm hạ thủ với cha mẹ hắn!
Tử Quỳnh Hoàng hừ một tiếng, ánh mắt lộ ra hung ý.
- Yên tâm đi, sư phụ hắn khẳng định không ở nơi này! Nếu ở nơi này, bằng vào lực lượng của loại cường giả ấy. Hoàn toàn có thể phong ấn thi thể, mà không phải tới chỗ của ta cầu Thủy Linh Châu!
Kiền Khánh Tông chủ khoát tay chặn lại.
- Không ở đây? Không ở đây, vậyhoàng gia bảo khố của chúng ta là ai trộm đi? Nhiếp Vân hẳn là không có thực lực này!
Hoang Trần hừ nói.
- Này thì ta không biết, bất quá, ta đoán không sai, sư phụ hắn hẳn là quay về Phù Thiên Đại Lục rồi. Hiện tại Hóa Vân tông bấp bênh, đang thời buổi rối loạn, nếu sư phụ hắn thật sự là Vô Thượng trưởng lão mà nói, chắc chắn sẽ không ở nơi này! Các ngươi nghĩ một chút, nếu sư phụ hắn ở đây, mắt thấy đồ đệ bị thiết kế thê thảm như thế, sẽ không ra tay sao?
Kiền Khánh Tông chủ cười lạnh khoát tay.
- Ngươi đã biết sư phụ hắn không ở nơi này, theo ta thấy, vừa rồi nên trực tiếp ra tay giết chết, không cần phải giả trang phó tông chủ gì!
Tử Quỳnh Hoàng cười lạnh một tiếng, thanh âm chói tai.
- Giết hắn? Hừ, ta cũng muốn, cho dù sư phụ hắn không ở đây, nhưng khẳng định để lại chuẩn bị ở sau, thủ đoạn của Hóa Vân tông Vô Thượng thượng lão, ngay cả Hoa đại nhân cũng không dám chống chọi, ngươi bảo ta động thủ giết hắn, sao ngươi không tự mình đi!
Nghe được Tử Quỳnh Hoàng nói, sắc mặt Kiền Khánh Tông chủ trầm xuống.
Yêu nhân đích xác không phải đồ tốt, mình kiêng kị đối phương không dám động thủ, lại bảo mình lên, cái ngoạn ý gì...
- Ha hả, tốt lắm. Tử Quỳnh, ngươi đừng nói nữa, vừa rồi tông chủ làm như vậy rất đúng, nếu sư phụ hắn thực lưu lại chuẩn bị ở sau, chúng ta đả thảo kinh xà, chỉ sợ tất cả đều phải tử vong!
Hoang Trần thấy hai người có chút mâu thuẫn, vội vàng hoà giải, nói sang chuyện khác.
- Đúng rồi, tông chủ, vừa rồi ngươi giúp đệ đệ của hắn chuyển vận nhiều thủy linh khí như vậy, Thủy Linh Châu sẽ không chịu ảnh hưởng chứ!
- Chịu ảnh hưởng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.