Vô Tận Đan Điền

Chương 1948: Chúa Tể ấn phù (Thượng)




Mà thời gian dài như vậy, đủ để hắn đánh chết tiểu tử này nhiều lần!
Ầm ầm!
Hắn nén giận một chưởng, uy lực vô cùng, mang theo uy lực siêu việt hơn ba trăm Đại Đạo, giống như núi cao sụp đổ nghiền áp đến, không gian sau lưng Nhiếp Vân nhao nhao nghiền nát, biến thành Hỗn Độn khí lưu.
- Chạy mau, cơ hội tốt!
Hắn ra tay, đồng thời những người khác cũng suy nghĩ cẩn thận chuyện gì xảy ra, trong đám người không biết ai hô một câu, mọi người đồng loạt động, điên cuồng vọt tới trước.
Rất hiển nhiên bọn hắn đã minh bạch ý tứ của Nhiếp Vân, vọt tới đại điện, quyết không lui về phía sau.
- Mọi người cùng nhau ra tay!
Không biết lại có ai hô một câu, hơn một trăm vị thiên tài đồng thời ra tay.
Rầm ào ào!
Dưới nguy cấp mọi người đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, nhiều người như vậy liên hợp công kích, cho dù lão giả là cường gả Tru Thiên cảnh hậu kỳ cũng không dám đối kháng, vội vàng trốn tránh.
- Ha ha, mọi người cùng nhau đi thôi!
Ngay trong nháy mắt hắn trốn tránh, đột nhiên phía trước đại điện vang lên tiếng cười, bàn tay của Nhiếp Vân phát ra một chiêu số huyền ảo, đè xuống.
Hô!
Như đã đồng ý võ kỹ của hắn chính xác, không gian trước mắt lắc lư, một đạo quang mang lập loè, hơn một trăm người đồng biến mất, tiến nhập đại điện
- Đáng giận, làm sao có thể nhanh như vậy...
Lão giả không nghĩ tới Nhiếp Vân không đến hai tức liền phá vỡ áp chế, thuận lợi tiến vào đại điện, tức giận đến dậm chân, sắc mặt khó coi.
Phong ấn bên ngoài đại điện, tuy Kim Diệp thương hội bọn hắn phá giải qua, nhưng cũng hao tốn vô số nhân lực, từng bước lãnh ngộ điệp gia chung một chỗ, sau đó mới có thể thông qua, tiến vào nội điện, người trước mắt ngay cả hai tức cũng chưa tới liền thi triển ra, cái này... là chuyện gì xảy ra?
- Lão tổ... Nhiếp Vân này chỉ liếc nhìn võ kỹ mà Phục Lưu mang đi, liền tu luyện tới Nhập Hóa...
Phục Tường bay tới.
- Cái gì? Bộ võ kỹ kia là ở cửa thứ nhất trong điện, ngươi nói hắn chỉ nhìn thoáng qua liền lĩnh ngộ đến Nhập Hóa?
Lão giả hoảng sợ.
- Vâng...
Phục Tường gật đầu.
- Vì cái gì không nói sớm? Loại ngộ tính này tuyệt đối là nghịch thiên, nếu hắn tiến vào đại điện... nguy rồi!
Lão giả biến sắc.
Cửa thứ nhất trong đại điện đúng là bộ võ kỹ mà Phục Lưu đưa cho tất cả mọi người, đối phương đã lĩnh ngộ đến Nhập Hóa, há không phải có thể thuận lợi tiến vào tầng thứ hai sao? Hơn nữa đáng sợ nhất chính là loại thiên phú kia, một khi bắt đầu lĩnh ngộ, cửa khẩu còn lại chỉ sợ khó không được hắn...
- Vô liêm sỉ! Nhanh truyền tin tức ra ngoài, để cho tất cả lão tổ của thương đoàn tới, mời Chúa Tể ấn phù!
Thanh âm của lão giả âm trầm.
- Chúa Tể ấn phù? Lão tổ, cái ấn phù này là dựa vào lớn nhất của Kim Diệp thương đoàn chúng ta, nếu dùng như vậy, thương đoàn của chúng ta nhất định sẽ bị thế lực khác nhìn chằm chằm, đến lúc đó...
Phục Tường hoảng sợ.
- Thế lực khác? Hiện tại còn nghĩ nhiều như vậy? Chẳng lẽ ngươi cảm thấy nếu như Nhiếp Vân kia luyện hóa được Thiên Huyền điện này, sẽ bỏ qua Kim Diệp thương đoàn chúng ta?
Lão giả hừ lạnh.
- Cho dù không buông tha, hắn bất quá chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ, chúng ta tìm cơ hội tổng có thể đánh chết hắn...
Phục Tường lơ đễnh.
- Nói bậy!
Nghe được hắn nói, lão giả chửi ầm lên:
- Luyện hóa Tử Vi điện có thể tùy thời giấu kín trong đó, chúng ta đến bây giờ còn không có xông vào, chẳng lẽ ngươi cảm thấy đến lúc đó có thể luyện hóa? Không cách nào luyện hóa, đối phương chẳng khác nào một mực tu luyện! Thiên phú hắn nghịch thiên như vậy, siêu việt chúng ta chỉ là vấn đề thời gian... Đương nhiên đây không phải mấu chốt nhất, mấu chốt nhất chính là, người sáng tạo cung điện này, Thiên Huyền lão nhân năm đó từng là một vị Chúa Tể cảnh! Chỉ sợ trong điện sẽ có Chúa Tể ấn phù! Nếu hắn phát hiện hơn nữa tế ra, ngươi cảm giác Kim Diệp thương đoàn chúng ta có thể chống đở được sao?
- Chúa Tể cấp... Cái này... Điều này sao có thể!
Sắc mặt của Phục Tường trắng bệch.
- Làm sao có thể? Nếu như không phải loại nhân vật này, ngươi cảm giác được có thể sưu tập đến linh hồn Hỗn Độn Vương Thạch? Còn không mau đi!
Lão giả hét lớn.
- Vâng!
Lần này Phục Tường biết tính nghiêm trọng rồi, vội vàng lấy ra một tế đàn, đặt lên vô số cống phẩm.
Ầm ầm!
Thiêu đốt vật phẩm tế tự, không biết qua bao lâu thời gian, ở chỗ sâu trong Hỗn Độn đánh xuống một cổ lực lượng khổng lồ, lập tức một thông đạo cự đại từ nơi không biết tên kéo dài đến.
Ầm ầm!
Bảy bóng người cao lớn đi tới, giống như đã biết chuyện phát sinh ở đây, sắc mặt mỗi người trầm trọng.
- Chẳng lẽ phải sử dụng Chúa Tể ấn phù?
Trong bảy người một lão giả mặt đen, ánh mắt lộ ra vẻ lo lắng.
- Không có biện pháp, nếu như không sử dụng, để cho tiểu tử kia đoạt tiên cơ, Kim Diệp thương đoàn chúng ta tuyệt đối sẽ hủy diệt!
Lão giả gật đầu, quay đầu nhìn về phía một lão giả sắc mặt tối tăm phiền muộn trong đám người:
- Trong chúng ta, thực lực của Phục Nguyên ngươi mạnh nhất. Chúa Tể ấn phù gia trì ở trên người của ngươi phát huy lực lượng cũng mạnh nhất! Nhớ kỹ, một khi bắt đầu dùng Chúa Tể ấn phù, tối đa chỉ có thể duy trì một ngày, đến lúc đó lực lượng sẽ tán loạn, nhất định phải ở trong một ngày giết chết tiểu tử kia, luyện hóa Thiên Huyền điện!
- Tốt!
Lão giả Phục Nguyên gật đầu, hít sâu một hơi, trong mắt hiện lên vẻ âm tàn.
- Bắt đầu!
Bảy người còn lại hội tụ ở chung quanh, toàn thân khẽ động, một ấn phù lớn cỡ lòng bài tay đột ngột xuất hiện ở trên không trung, Hỗn Độn hải dương vặn vẹo.
- Thiêu đốt!
Phục Nguyên hét lớn một tiếng, ấn phù bắt đầu xoay tròn, phát ra hào quang ôn nhuận, không gian chấn động. Một cổ năng lượng đặc thù chiếu rọi, như nước sông sôi trào.
Cổ lực lượng này cực kỳ cường đại, mặc dù là Hỗn Độn thần binh thượng phẩm cũng đỡ không nổi. Trong mắt Phục Nguyên tinh quang thiểm thước, thấp giọng hô một tiếng, lực lượng cùng ấn phù đồng thời dung nhập thân thể của hắn.
Đùng đùng!
Thời gian nháy con mắt, thân thể của hắn như nhận được lột xác, cả người vô luận khí chất hay thực lực đều phát sinh biến hóa, càng cường đại hơn, lực lượng càng thêm tràn đầy.
- Được chưa?
Tự hồ bảy người khác chỉ nghe nói qua Chúa Tể ấn phù, nhưng không sử dụng qua, thấy nhanh như vậy liền xong, tất cả đều sững sờ.
- Tốt rồi!
Phục Nguyên gật đầu.
- Có cảm giác gì?
Một người nhịn không được hỏi.
- Không có cảm giác gì, chỉ cảm thấy... lực lượng của ta bạo tăng gấp 10 lần, hiện tại cho dù Kim Giáp Tướng tới, cũng có thể một quyền đánh bại!
Phục Nguyên cười to.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.