Vô Tận Đan Điền

Chương 1947: Vào điện




- Đại điện trước mắt chắc hẳn ngươi cũng thấy, dọc theo cầu thang tiến vào là cửa khẩu, một khi bước vào trong đó, sẽ bị trận pháp bao phủ, trước mắt xuất hiện một võ kỹ hoàn toàn mới, trong vòng nửa canh giờ luyện võ kỹ này đến cảnh giới nhất định, sẽ thông qua!
Lão giả giải thích.
- Nếu như không cách nào thông qua thì sao?
- Không cách nào thông qua, sẽ xuất hiện khôi lỗi, khôi lỗi này thực lực tương đương ngươi, nếu như đánh bại nó, còn có thể tiếp tục khiêu chiến cấp bậc tiếp theo, nếu ngay cả khôi lỗi cũng không thể thông qua, chỉ có thể bị đá ra, mất đi tư cách tiếp tục!
Lão giả nói tiếp:
- Đương nhiên, nếu như thông qua, sẽ cho ban thưởng nhất định, mặc dù cửa tiếp theo thất bại, cũng sẽ không thu hồi!
- Thì ra là thế!
Nhiếp Vân gật đầu, tiếp tục hỏi:
- Bằng vào thực lực của tiền bối, chẳng lẽ không thể bài trừ phong ấn, trực tiếp qua tất cả cửa khẩu, luyện hóa cả cung điện sao?
- Đương nhiên không thể, tiền bối lưu lại cung điện này, thực lực cường đại tới cực điểm, chỉ sợ đã đạt đến Tru Thiên đỉnh phong đệ ngũ trọng Kim Giáp Tướng, căn bản không phải chúng ta có thể tưởng tượng!
Lão giả lắc đầu.
- Tru Thiên đỉnh phong đệ ngũ trọng? Kim Giáp Tướng?
Nhiếp Vân sững sờ.
- Đây là phân chia cấp bậc ở Tà Nguyệt Chí Tôn Vực! Hoàn toàn lĩnh ngộ bốn trăm Đại Đạo, là Tru Thiên cảnh đỉnh phong, nhưng đều là cường giả Tru Thiên đỉnh phong, lĩnh ngộ bốn trăm cùng lĩnh ngộ hơn hai ngàn chín trăm Đại Đạo, thực lực có thể giống nhau sao?
- Mặc dù lĩnh ngộ Đại Đạo giống nhau, trước bốn trăm cùng sau bốn trăm cũng khẳng định không giống! Cho nên, chỉ một Tru Thiên đỉnh phong, chênh lệch liền cực kỳ to lớn! Vì phân chia sức chiến đấu chính thức, chỉ cần đạt tới Tru Thiên đỉnh phong, hơn nữa lĩnh ngộ vượt qua năm trăm Đại Đạo, có thể khảo hạch Tà Nguyệt tướng sĩ!
- Tà Nguyệt tướng sĩ chia làm năm cấp bậc, cấp thứ nhất gọi Hắc Giáp! Phía dưới theo thứ tự là: Thiết Giáp, Đồng Giáp, Ngân Giáp cùng Kim Giáp!
- Có thể đạt tới Kim Giáp Tướng, căn bản là cường giả siêu cấp lĩnh ngộ hai ngàn năm trăm Đại Đạo! Tung hoành toàn bộ Tà Nguyệt Chí Tôn Vực cũng được cho phượng mao lân giác, cường giả loại này ra tay bố trí xuống phong ấn, ta làm sao phá vỡ!
Lão giả thở dài.
- Lĩnh ngộ hai ngàn năm trăm Đại Đạo?
Nhiếp Vân tắc luỡi.
Tổng cộng Tam Thiên Đại Đạo, lĩnh ngộ hai ngàn năm trăm mới có thể trở thành Kim Giáp Tướng, đủ thấy độ khó.
Khó trách ban đầu ở Cửu Thiên giới, vị Kim Giáp Tướng kia hung hăng càn quấy như thế, nguyên lai hoàn toàn chính xác có vốn liếng hung hăng càn quấy.
- Tru Thiên cảnh sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ... làm sao phân chia? Chẳng lẽ cũng có quan hệ tới lĩnh ngộ bao nhiêu Đại Đạo?
Đột nhiên, trong đầu Nhiếp Vân toát ra ý nghĩ, vội vàng hỏi.
- Ách?
Nghe được hắn hỏi, tất cả mọi người sửng sốt, cả đám như nhìn kẻ đần, chẳng lẽ thằng này thật không biết?
Có thể tu luyện tới Tru Thiên cảnh, lại không hiểu rõ cảnh giới này, coi như là hiếm thấy rồi.
- Lĩnh ngộ hai trăm Đại Đạo, có thể tấn cấp đến Tru Thiên cảnh trung kỳ, ba trăm tấn cấp hậu kỳ, bốn trăm đỉnh phong! Lão giả cũng nhướng mày. Bất quá nghĩ đến hắn là người thứ nhất quy thuận, vẫn cố nén không vui giải đáp.
- Hai trăm tấn cấp Tru Thiên cảnh trung kỳ? Ân? Không đúng... Hiện tại ta đã lĩnh ngộ hơn hai trăm Đại Đạo rồi, vì sao vẫn chỉ là Tru Thiên cảnh sơ kỳ?
Nhiếp Vân sửng sốt.
Hiện tại hắn đã lĩnh ngộ hơn hai trăm Đại Đạo, theo lý thuyết nên sớm tấn cấp Tru Thiên cảnh trung kỳ, sao vẫn bồi hồi ở sơ kỳ?
- Còn có nghi vấn gì không? Không có thì nhanh dùng Kim Diệp Kim Đan ăn đi!
Nên giải thích cũng đã giải thích xong, lão giả không nói nhiều nữa, khoát tay chặn lại.
- Ăn Kim Đan, không có ý tứ, ta đột nhiên cải biến chủ ý, thật có lỗi...
Dứt bỏ ý nghĩ trong lòng, Nhiếp Vân đột nhiên nở nụ cười.
- Ngươi nói cái gì?
Con mắt của lão giả thoáng một phát nheo lại.
Vừa rồi đánh chết bọn người U Mộc sắc mặt cũng không biến hóa, mà bây giờ hùng hổ như là Tu La.
- Ta nói ta không muốn ăn, trả Kim Đan lại cho ngươi!
Nhiếp Vân đột nhiên cười cười, tay phải nhẹ nhàng bắn ra, mặt Kim Đan vèo... bay trở về, tốc độ vượt qua hào quang, cùng thời khắc đó, tay còn lại mạnh mẽ trảo tới.
Hắn trảo một cái này, bọn người Nhiếp Đồng, Sư Viện Viện, Mã Nhã công chúa như bị vòng xoáy thôn phệ, nháy mắt liền biến mất tại nguyên chỗ.
- Muốn chết!
Lão giả chứng kiến cái này, lập tức minh bạch Nhiếp Vân mới vừa rồi là cố ý, tức giận đến nhíu mày, bàn tay đẩy ngang, nghênh hướng đan dược xông đến.
Oanh!
Bất quá chưởng lực của hắn còn không có đụng phải đan dược, dược hoàn lại đột nhiên nổ tung, toàn bộ quảng trường lập tức xuất hiện khói độc để cho người khó có thể mở mắt, đạo sương mù này dày đặc đến cực điểm, giống như mây đen rậm rạp, để cho người thoáng một phát lâm vào trong hỗn loạn.
- Ha ha! Không có ý tứ, ta trước xông cửa!
Lập tức cười to một tiếng, Nhiếp Vân tựa như ánh sáng vọt tới đại điện.
- Xông cửa? Ngươi cũng phải đi tới mới được!
Nhìn thấy hắn tiến lên, lão giả ở đâu không rõ ý của hắn, bàn tay mạnh mẽ chúi xuống, không gian trước mắt bắt đầu sụp đổ, lập tức chặn đường đi của hắn.
- Thiên Hành sư!
Dưới chân Nhiếp Vân khẽ động, tốc độ vốn rất nhanh lần nữa gia tốc, cùng thời khắc đó, Thự Quang Kiếm xuất hiện, nhẹ nhàng vẽ một cái, một đạo Áo Nghĩa đặc thù xuất hiện, không gian sụp đổ ở dưới kiếm quang ngừng lại, xuất hiện một thông đạo có thể để cho người thông qua.
Vèo!
Nhiếp Vân vọt tới, đến trước mặt đại điện!
Ông!
Vừa đến thang lầu, phía trước có quang mang lập loè, một tấm bia đá cự đại hiện ra ở trước mặt, tấm bia đá này cao lớn nguy nga, phía trên khắc lấy một ít phù văn cổ quái.
Những phù văn này không phải văn tự cũng không phải ngôn ngữ, để cho người xem xét liền váng đầu hoa mắt, không biết là vật gì.
- Hắc hắc, cho dù tiến lên lại có thể làm sao? Phía ngoài có cửa khẩu khảo hạch gây khó dễ, là không thể nào tiến vào chính điện, không tiến vào được chính điện, ngươi cũng chỉ có chết!
Nhướng mày, lão giả lăng không bổ tới Nhiếp Vân.
Nhiếp Vân trả lại Kim Đan xông về phía trước, là hắn biết mục đích của đối phương rồi.
Hắn biết rõ không thể ly khai, lại không có biện pháp cự tuyệt Kim Đan, liền làm ra quyết đoán cuối cùng, trực tiếp xông về trước.
Này bằng với lấy tiến làm lùi, ý định nhảy vào đại điện thu được trận pháp của Thời Không Vực bảo hộ, nhưng hắn không biết, muốn đi vào đại điện, bên ngoài còn có một cửa, cửa khẩu này giống như bên trong, cũng là lĩnh ngộ võ kỹ, muốn lĩnh ngộ loại võ kỹ không có văn tự, chỉ có phù văn chiêu số này, không có nửa canh giờ thậm chí càng dài, thì làm sao có thể thành công!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.