Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 281: Mặc Lâm và Tinh La thành




Ở một nơi khác, trong một chốn thành thị đông đúc, Tinh La thành, nơi mà Dragonite đã mang Mặc Lâm tới đây, ông biết rằng tạm thời mình không có được năng lực giúp đỡ hai đứa nhóc đấy nên ông tạm thời ở lại Tinh La đế quốc.
Ngồi yên không thì cũng không được, trước khi đến nơi đây, Hình Na có đưa cho ông một tờ giấy giới thiệu, kêu ông hãy đến một nơi gặp một người tên là Dạ Phong và đưa nó cho anh ta.
Như vậy thì ông có thể gia nhập bang phái của cô, Tinh nguyệt môn, mà.. nói thì nói vậy chứ biết kiếm đâu ra một người tên là Dạ Phong ở chốn lạ lẫm này.
“Mà,.. cũng không thể ngồi yên được”
Đứng cả người lên, Mặc Lâm phủi phủi đi vết bẩn trên người, khác hẳn với tình trạng ở Thánh Linh giáo, ở bên đây mọi thứ thật bình yên.
“Ai mua kẹo hồ lô không”
“Ai mua cá không, cá tươi mới đánh bắt đây!!!”
“Trái cây tươi ngon mới hái, ai mua không, mại dô, mại dô!”
Các tiếng reo hò buôn bán của những cửa hàng xung quanh, Mặc Lâm như người ngoài hành tinh đến một nơi lạ lẫm, dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên mà ông đến Tinh La thành, một cảm giác kỳ lạ.
Mua cho mình một bịch táo, cầm trên tay một quả cho vào mồm, Mặc Lâm vừa đi vừa nhai nhóp nhép, mà.. ít ra thì ông vẫn còn mang tiền, thật là may mắn.
Giờ thì trước tiên cứ đi dạo hết cái chợ này cái đã, dù sao thì cũng chẳng có ai, ông cũng không có chỗ để tiến hành nghiên cứu hồn đạo khí, thật là buồn a… ước gì có ai có thể cho ông một nhà xưởng có trang thiết bị để ông nghiên cứu hồn đạo khí.
Mà, không biết rằng đám Hình Na ra sao rồi nhỉ? Có vẻ bọn chúng đang tiến vào một nơi cực kỳ nguy hiểm, ông không muốn bọn chúng đi nhưng có Hình Na lại nói
“Không cách nào tránh thoát khỏi vận mệnh này, nếu đã tới thì con phải chặn, để một lần nữa gặp lại, không biết chừng mọi thứ còn tệ hại hơn…”

Thật sự thì ông cũng không rõ vận mệnh mà con bé nhắc đến là gì, nhưng Hình Na luôn là một đứa có ý kiến riêng của mình, ông không bao giờ làm thay đổi được con nhóc cứng đầu đó, nếu con bé đã quyết, vậy thì hãy để nó giải quyết đi.
Tiếp tục bước đi, nãy giờ ông cũng đi qua hết cả hàng chợ buôn bán thực phẩm rồi, không biết đã đi đến đâu nhưng có vẻ nơi ông đang đứng nằm trong khu vực cơ khí thì phải?
Mùi máy móc và xăng dầu, chưa kể là mùi của các kim loại và âm thanh va chạm vào nhau, một cảm giác quen thuộc a….
Tuy kỹ thuật có chút nhàm chán, nhưng đây giống như là của những người mới tập vào nghề, dù sao thì… cũng không trách họ được, không giống như ở Nhật Nguyệt đế quốc, bọn ông được tiếp xúc với hồn đạo khí từ rất nhỏ, còn bên đây có thể chấp nhận và biết cách chế tạo nó đã là tốt lắm rồi, nhất là những nơi dân cư bình thường thế này.
“Hể? không ngờ ở đây lại có một tiệm hồn đạo khí mới mở? ta không biết đó!”
Một âm thanh bỗng vang lên ở phía cách Mặc Lâm không xa, một cô bé với mái tóc dài màu đen, mặc trên mình một bộ đầm xinh xắn dễ thương, thon gọn, khuôn mặt dễ nhìn mang thêm cặp kính đầy tri thức, con mắt như pha lê màu tím, cô bé vuốt mái tóc của mình lên mà nói.
“Vô thử không?”
Cô gái quay đầu lại nhìn về phía sau lưng, một anh chàng với cái bụng khá bự, thân hình to lớn rắn chắc, cậu ta ước chừng cũng tầm 17 tuổi, ngang với độ tuổi của cô gái này và giống với độ tuổi của Hình Na, trong cách ăn mặc và khí chất, hai người họ tuyệt đối không thể là người thường.
“Hửm? tiệm hồn đạo khí này mở ra cũng được một tuần rồi, do mấy bữa nay ngươi quá chú tâm và bản chế tạo nên không để ý, mặc dù nơi này không phải là nơi đặc biệt gì, nhưng mà vô tham quan cũng được”
Anh chàng to mập mủm mỉm gật đầu, cậu ta trong vừa mạnh mẽ nhưng... lại có phần dễ thương? Cái quái gì vậy???? Làm thế đéo nào ông thấy có một thiên sứ đang chấp cánh sau lưng cậu vậy, cái bầu trời mode thiên sứ phù hộ này là sao?
Mặc Lâm chú ý đến cuộc trò chuyện của hai người, có khả năng cao hai người là hồn đạo sư, dù sao lúc nãy ông cũng nghe loáng thoáng lấy ba từ “bản chế tạo”, điều này chỉ có những hồn đạo sư mới nói, thật tò mò không biết trình độ của hai người này thế nào nhỉ?
Lập tức theo đuổi của cặp trai gái, Mặc Lâm tiến bước theo sau bọn họ đi vào cửa hàng hồn đạo khí, quả nhiên vừa bước vào là ngập tràn mùi kim loại, các loại hồn đạo khí được bày bán, tuy không phải là hàng chất lượng cao, nhưng ông có thể thấy đây là những hồn đạo khí được làm bằng tay và chất chứa rất nhiều đam mê.
“Quaoooo, thú vị đấy”
Mở to mắt ra, Mặc Lâm bắt đầu xem xét những món hồn đạo khí, công dụng của chúng khá là làm người ta bật cười, đặc biệt là với một hồn đạo sư chuyên gia chế tạo mấy cỗ máy móc giết người cho Nhật Nguyệt đế quốc, Mặc Lâm cảm thấy việc một hồn đạo sư chế tạo mấy thứ thế này cũng rất tuyệt!
Nào là cuốc cao năng, máy bơm nước – tưới nước tự động,…. những loại hồn đạo khí giúp cho giới nông nghiệp phát triển, tuy chúng cần hồn lực nhưng thực tế cũng không là bao nhiêu, coi như một thằng nhóc hồn lực cấp 1 cũng có thể sử dụng,… rất thực tế.
Tất nhiên là nơi đây cũng có một số loại hồn đạo khí tấn công, có kiếm và hồn đạo pháo, tuy nhiên chúng được cất giữ rất sâu, mà thông qua tầm nhìn và đánh giá của ông, các loại vũ khí này tuy được chế tạo tỉ mỉ, nhưng các hồn đạo văn và độ phức tạp của chúng cũng không cao.
Mấy loại hồn đạo khí này từ khi ông còn rất bé đã có thể làm được, mà.. nãy giờ để ý đến hồn đạo khí nhiều quá, bây giờ ông mới nhìn về phía chủ quán, một thằng nhóc tầm 30 tuổi, thân hình vạm vỡ cơ bắp, trông cũng thân thiện, cái đầu trống không, không một cọng tóc, style thật là bá đạo…
“Chủ quán, có thể cho ta xem loại thanh kiếm hồn đạo khí này không?”
Âm thanh của cô gái tóc đen vang lên, cô khá là thích thú để xem xét mấy món hồn đạo khí, mỗi một trang bị là một phong cách chế tạo riêng, cô muốn biết những lối suy nghĩ khác nhau của từng người.
“Được thôi, cô gái nhỏ, đây này, đừng có nghịch bậy nhé!”
Ông chủ quán cũng rất thoải mái cho cô xem, từ cách ăn mặc có thể thấy rằng hai người bọn họ là người đàng hoàng, vừa mới vào cũng chào hỏi ông lịch sự, hơn hết, mấy hồn đạo khí cùi bắp của ông làm sao có thể dẫn động được các hồn đạo sư hay hồn sư cấp cao?
Mặc Lâm cũng tò mò lại xem, phải biết mỗi người có mỗi phong cách riêng, ông lập tức tiến lại gần cô gái, nở nụ cười hiền hòa gật gật đầu, rồi cũng bắt đầu nhìn về thanh hồn đạo khí.
Cô gái thấy vậy cũng không để ý, không cảm nhận được nguy hiểm, trông ông ta cũng giống một người đam mê hồn đạo khí, để ổng xem cùng cũng không sao.
Ngược lại anh chàng mập mạp lại không quan tâm lắm, cậu chỉ đứng đằng sau đợi cô bạn của mình quan sát thôi, mấy cái hồn đạo khí này sử dụng là được, còn nghiên cứu thì cậu xin bó tay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.