Võ Hồn Pokemon Tại Đấu La Đại Lục

Chương 249: Long Tiêu Dao và Mục Ân, chuyện xưa (1)




“Ừm, việc này cũng được thôi, nếu là thiên phú dị bẩm thì có thể trực tiếp đem vào nội viện nuôi dưỡng, việc này trước đây học viện đã làm nhiều rồi nên không có vấn đề!”
Huyền lão gật đầu, thật chất là trong lòng ông vui cực kỳ, lại hốt được thêm một thiên tài bá đạo về cho học viện nữa, Yessss, quá tuyệt vời.
“Hình Na, chuyện lúc nãy là sao?”
Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa hiểu rõ ẩn ý của Hình Na, cái gì mà là một người mà cậu vừa quen vừa không quen cơ chứ? Nói vậy là có ý gì.
“Suỵt”
Đưa tay lên môi khẽ suỵt một tiếng, Hình Na cười cười im lặng mà nhìn Hoắc Vũ Hạo, nếu nói bây giờ thì còn gì là bất ngờ và thú vị nữa cơ chứ?
“B-í m-ậ-t”
Khẽ nói 2 chữ đó xong cô cũng không quan tâm Hoắc Vũ Hạo nữa, thay vào đó cô lại đi tổng kết năng lực của hồn đạo khí hiện tại của bản thân mình.
“Huyền lão, Long Hoàng đấu la và lão sư ngày xưa có uẩn khúc gì thế?”
Tò mò giết chết người, Hoắc Vũ Hạo hơi thắc mắc về chuyện ẩn khúc của Long Hoàng đấu la và sư phụ của cậu ta, Mục Ân.

Đang tập trung tổng kết hồn đạo khí, một số người cũng khá quan tâm về hồn đạo khí của Hình Na đang sở hữu, nhưng khi nghe Hoắc Vũ Hạo nhắc đến vấn đề của Long Hoàng đấu la và Mục tổ, mọi người lập tức lắng tai ra nghe, kể cả Hình Na cũng vậy.
“Uẩn khúc của họ sâu lắm. Vừa là đối thủ, vừa là bằng hữu, thậm chí còn là tình địch.”
Huyền lão nói, vừa nói ông vừa thi triển hồn đạo khí phi hành cấp 8, tốc độ phi hành đột ngột tăng lên, tiêu hao hồn lực giảm bớt, hồn lực hộ thể bảo vệ Hoắc Vũ Hạo, Hình Na và bản thân lão, mà trong đôi mắt lão lại tràn ngập hoài niệm.
“Mục lão xuất thân từ gia tộc có hơn vạn năm truyền thừa từ xưa: Lam Điện Bá Vương Long, ở trong gia tộc Lam Điện Bá Vương Long, võ hồn Lam Điện Bá Vương Long cường đại truyền thừa có tỷ lệ biến dị trở thành Quang Minh Thánh Long, trở thành một trong những võ hồn cao cấp nhất đương thời. Mà Mục lão chính là người may mắn như vậy. Khi Mục lão sáu tuổi thực hiện nghi thức giác tỉnh võ hồn, lập tức trở thành đối tượng tập trung bồi dưỡng của gia tộc.”
“Học viện Sử Lai Khắc chúng ta và các đại thế gia hồn sư trong ba đế quốc của đại lục có quan hệ rất tốt. Gia tộc Lam Điện Bá Vương Long dĩ nhiên cũng không ngoại lệ. Gia tộc Lam Điện Bá Vương Long được truyền thừa từ xưa, trong đó, đại sư, một trong những người sáng lập học viện Sử Lai Khắc chúng ta, vốn xuất thân từ gia tộc này. Vạn năm trước, gia tộc cổ xưa từng gặp một đại nạn diệt tộc, suýt nữa mất đi truyền thừa. Sau này dù có đại sư truyền thừa huyết mạch cho con cháu, bất quá không hiểu vì sao, liền một mạch mấy đời đều chỉ có một đứa con, thiếu hụt tráng đinh. Tộc trưởng gia tộc Lam Điện Bá Vương Long ngay lúc đó tìm đến học viện chúng ta, đề nghị cho Mục lão nhập học trước tuổi. Sau khi học viện cân nhắc đã đồng ý, vì thế năm đó Mục lão 8 tuổi đã vào học ở học viện, mà khi đó, hồn lực của Mục lão đã đột phá cảnh giới cấp 20. Kỷ lục đó đến nay chưa có người phá vỡ.”
“Mười năm sau, Mục lão lấy thân phận đội trưởng chiến đội Sử Lai Khắc tham dự Đấu hồn Đại Tái. Khi đó, Mục lão tuổi 18, hồn lực đạt cấp 69, chỉ kém một bước là có thể đột phá bình cảnh đạt thành tựu võ hồn chân thân.”
Những con số đưa ra hơi bị khủng, 18 tuổi mà hồn lực đạt cấp 69, nói vậy là mạnh hơn cô rồi, mà cũng không chắc, cô 17 tuổi đã cấp 62, hơn nữa nếu trở về tinh linh hang động lấy loại thảo dược mà Alvis từng nhắc hồi ở Thưởng Bảo hội thì việc cô trở nên mạnh hơn sẽ không còn vấn đề gì.
Người bị chấn động nhiều nhất chính là cậu nhóc Hoắc Vũ Hạo, cậu ta và bạn bè cũng là một thế hệ thất quái Sử Lai Khắc xuất sắc như thế, trong đó thậm chí có ba người võ hồn song sinh, nhưng không ai có thể đạt tới tầm cao của Mục lão lúc trước. Tu vi cao nhất là Bối Bối và Từ Tam Thạch, hồn lực hiện tại cũng bất quá chỉ là cấp 63, 64. Hơn nữa bọn họ đều đã 20 tuổi.
“Cũng chính tại lần đại tái đó, Mục lão và Long Tiêu Dao, lại còn một nữ hồn sư khác lần đầu tiên chạm trán. Mục lão có võ hồn là Quang Minh Thánh Long, mà Long Tiêu Dao kia lại có võ hồn hoàn toàn đối lập, chính là Hắc Ám Thánh Long, đều là võ hồn biến dị. Quang minh và hắc ám, vĩnh viễn là một cặp song sinh bất phân thắng bại, so với nhau chỉ có thể là tu vi mà thôi. Khi đó, Mục lão có hồn lực cao hơn một chút, trong trận cuối cùng là trận chung kết, đánh bại Long Tiêu Dao.”
Huyền lão tiếp tục nói
“Lúc ấy, người duy nhất có thực lực cầm cự đối chiến cá nhân với họ chỉ có một nữ hồn sư, tên là Diệp Tịch Thủy, tướng mạo cực đẹp, thực lực cực cường. Sau trận chiến đó, ba người đều có vài phần tinh tinh và quyến luyến lẫn nhau. Cuối cùng, Mục lão lãnh đạo chiến đội học viện Sử Lai Khắc chúng ta giành được quán quân, học viện của Long Tiêu Dao đạt được á quân, còn Diệp Tịch Thủy nằm trong đội tứ cường.”
“Sau đại tái, ba người đều tốt nghiệp học viện của mình, sau đó xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ, ta chỉ biết, Mục lão sau khi tốt nghiệp, lại đụng phải Long Tiêu Dao và Diệp Tịch Thủy, ba người đối chọi lẫn nhau dần dần biến thành bạn tốt. Cùng luận bàn, tu luyện, cùng du lịch đại lục.”
“Khi đó, bọn họ đều là thiếu niên tuấn kiệt oai hùng bừng bừng phấn chấn, ba người ai cũng tranh cường háo thắng, ai cũng hy vọng có thể dùng thực lực áp chế hai người kia. Tuy là bạn tốt, nhưng cạnh tranh vô cùng kịch liệt. Năm đó, họ tạo ra vài chuyện khiến giới hồn sư khiếp sợ. Tu vi của ba người hầu như là thi nhau tiến bộ, bọn họ đều ở thời điểm hoàng kim của tuổi trẻ bất tri bất giác, Mục lão và Long Tiêu Dao đều sinh hảo cảm với Diệp Tịch Thủy. Có lẽ vì quan hệ bằng hữu, cũng có lẽ vì Mục lão và Long Tiêu Dao đều muốn lấn át người kia không cho đối phương biểu lộ tình cảm, cuối cùng tình cảm đó đều giấu trong lòng họ không hề đem ra. Nháy mắt, mười năm trôi qua, ba người bọn họ đều trở thành Hồn Đấu La bát hoàn. Thậm chí có khả năng 30 tuổi sẽ trở thành phong hào đấu la. Sau đó, Mục lão và Long Tiêu Dao đều cảm thấy áp chế không nổi tình cảm bản thân, nhưng bọn họ là huynh đệ hợp nhau, cũng không muốn làm đối phương bị tổn thương, mà cũng không ai muốn buông tay, cuối cùng để quyền quyết định giao cho Diệp Tịch Thủy.”
“Ngày đó, họ đến trước mặt Diệp Tịch Thủy, cùng lúc biểu lộ tình yêu, để cho Diệp Tịch Thủy lựa chọn. Có điều, Diệp Tịch Thủy đều phát sinh hảo cảm với cả hai, tu vi sàng sàng như nhau, tính cách cũng gần giống nhau, căn bản không có cách nào lấy người này bỏ người kia. Vì thế, Diệp Tịch Thủy nói với họ, một năm sau gặp lại, họ tỷ thí ai thắng thì sẽ là người yêu của nàng.”
“Như vậy cũng được ư?”
Cả Hoắc Vũ Hạo và Hình Na đều bất ngờ trước việc này, tình cảm mà cũng có thể dùng thực lực đến quyết định
“Thật ngu ngốc!”
Hình Na không kiêng nể gì mà trực tiếp phun ra một câu thẳng thừng, tình cảm mà dùng thực lực đến giải quyết? Bộ coi nhau là mấy món hàng ngoài chợ hay buổi đấu giá sao?
Thật là ngu hết thuốc chữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.