Vô Hạn Thự Quang

Chương 18: Sở thị sát pháp




Dịch giả: truongtieutuyet
Đội ngũ của Thorin và Sở Hạo chỉ dừng chân tại Blue Mountains hai ngày, thời gian hai ngày này thực sự giống y như những gì Thorin đã nói vậy, ngoại trừ tiếp tế đồ ăn nước uống, tu bổ áo giáp và vũ khí ra thì chẳng làm gì khác cả. Trên thực tế, biểu hiện của những cư dân tại Blue Mountains đều rất kỳ quái, nhìn thấy Thorin, tất cả người lùn, bất kể là quý tộc hay bình dân, bất kể là thợ mỏ hay thợ thủ công, ai ai cũng cúi đầu tỏ vẻ tôn kính, nhưng mà thái độ tôn kính này lại hoàn toàn không dẫn đến bất cứ trợ giúp nào cho cuộc hành trình khôi phục lại Lonely Mountain. Đến lúc rời đi, nhân số đội ngũ của Thorin vẫn giống như khi mới đến, hàng chục nghìn cư dân, hàng nghìn binh lính tinh nhuệ của Blue Mountains, một người đi theo cũng không có.
Từ khi rời khỏi Blue Mountains, tâm trạng của Thorin lại càng thêm u ám, những người lùn đi theo chỉ cần lộn xộn một chút là ngay lập tức bị trách mắng, đây rõ ràng không phải hành động của một người lãnh đạo tốt, nhưng mà bản thân hắn đã không thể đè nén cảm giác ức chế trong lòng thêm được nữa. Trừ hắn và mười hai người lùn trong đội ngũ, toàn bộ Middle Earth, dường như không có bất kỳ thế lực nào muốn Lonely Mountain một lần nữa tái hiện, ngay cả những người lùn dòng dõi Durin tại Blue Mountains cũng đã thể hiện rõ thái độ của mình.
Không, có lẽ Gandalf là ngoại lệ. Đương nhiên, Bắc Băng Châu đội cũng là ngoại lệ.
Trên thực tế, Sở Hạo còn một suy đoán khác, trong phim có nhắc đến một chi tiết nhỏ như thế này, khi đội ngũ của Thorin bị quân Orc săn đuổi, Gandalf rất tức giận chất vấn Thorin, hỏi hắn có tiết lộ về hành trình lần này cho ai hay không, mà câu trả lời của Thorin thì là, trừ bọn họ ra, hắn có thể thề với trời đất rằng mình chưa từng nói cho ai khác.
Như vậy câu hỏi chính là, tại sao quân Orc lại biết rõ về hành trình của mọi người, thậm chí là mấy lần chặn đường vây bắt được Thorin, xém chút nữa lấy mạng hắn?
Rốt cuộc là ai tiết lộ?
Sở Hạo vốn không ngại dùng khía cạnh đen tối để suy đoán về tâm lý người khác, có khi nào... chính là do một số quý tộc của Blue Mountains, hoặc là toàn bộ các quý tộc của Blue Mountains bán đứng Thorin? Nếu quả thực như vậy, lý do nào dẫn đến hành động này? Rất dễ đoán, đơn giản là do bọn họ không muốn mất đi quyền lực trong tay...
Bất kể như thế nào, cho dù muốn hay không mọi người vẫn phải tiếp tục hành trình, mà sau khi ra khỏi Blue Mountains, Trương Hằng và Tom lập tức tò mò hỏi Sở Hạo về chuyện sắp xếp bố cục mà hắn từng nói. Trong thời gian dừng chân tại Blue Mountains, hai người bọn họ vẫn một mực đi theo Sở Hạo, ngoại trừ nhìn thấy hắn chỉ trích qua loa những binh lính tinh nhuệ và người lùn bình dân trước mặt hội đồng các quý tộc, khiến cho những người lùn quý tộc có thêm chút chuyện để nói, cùng với khiến cho dân chúng tại Blue Mountains trầm mặc trong chốc lát thì không còn chuyện gì đáng kể.
- Đương nhiên là... bố cục đã sắp xếp xong rồi.
Sở Hạo cũng không để ý đến vẻ khó hiểu của mấy người xung quanh, hắn mỉm cười khẳng định:
- Tất cả phục bút, tất cả ẩn tuyến, ta đều đã sắp đặt xong, hiện tại chỉ cần chờ đợi là được. Thời điểm gặt hái, ước chừng chính là khi mấy người Thorin đi đến vương quốc của Goblin, lúc Bilbo Baggins lấy được Chiếc nhẫn tối cao, khi đó sẽ chính là cao trào của lần đoàn chiến này. Tại đó, chúng ta sẽ nghênh đón tiểu đội Thiên Thần, hoặc là liên hợp với Ấn Châu đội nghênh đón Thiên Thần đội, cũng có thể là ba đội hỗn chiến. Nói tóm lại, sắp xếp mà ta chôn giấu sẽ chính là chỗ dựa lớn nhất để chúng ta có thể đối kháng được với tiểu đội luân hồi Thiên Thần!
Sắp xếp được chôn giấu, đến cùng là sắp xếp như thế nào? Tất cả mọi người đều thắc mắc, nhưng mà Sở Hạo chỉ mỉm cười không nói thêm điều gì, chẳng qua là do chỉ có mình hắn biết, lĩnh vực sở trường của bản thân...
Mỗi một trí giả đều có lĩnh vực bản thân am hiểu nhất, ví dụ như phân tích, ví dụ như bố cục, ví dụ như lừa gạt, ví dụ như âm mưu dương mưu... Dưới con mắt của người bình thường, trí giả có vẻ như vô cùng thần thánh, không gì không biết, nhưng mà trên thực tế tất nhiên bọn họ có những lĩnh vực bản thân am hiểu, cũng như những lĩnh vực bản thân không am hiểu. Kỳ thực Sở Hạo không am hiểu phân tích, bố cục, âm mưu, có lẽ đối với lừa gạt và giả vờ thì hắn cũng tương đối thành thạo, nhưng mà lĩnh vực đắc ý nhất của hắn thì nhất định là... binh pháp!
Đúng vậy, là một trong ba lãnh đạo của Tổ chức kẻ phản nghịch, hơn nữa là người duy nhất đảm nhận nhiệm vụ chỉ huy quân đội, bất kể là chiến thuật tiểu đội quy mô nhỏ, hay là tác chiến binh đoàn quy mô lớn, những chuyện này hắn đều rất quen thuộc, đây chính là lĩnh vực sở trường của hắn... Binh pháp bóng tối! Sở thị sát pháp!
Thế giới The Hobbit lần này, vừa vặn là thời điểm thích hợp để vận dụng binh pháp...
Tạm bỏ qua vấn đề đoàn chiến của Bắc Băng Châu đội, trên một phương diện khác, sau khi bước chân ra khỏi Blue Mountain, thái độ của Thorin đối với mấy người Sở Hạo đã tích cực hơn, đây là chuyện có thể dễ dàng cảm nhận, dọc đường đi, khoảng cách giữa những người lùn và bọn họ đã gần hơn nhiều so với ban đầu. Lý do thì chắc chắn không phải vì cái gì khác, chính vì Sở Hạo lên tiếng bênh vực Thorin tại Blue Mountains, đây là chuyện xưa nay chưa ai từng làm, thậm chí kể cả Gandalf cũng chưa từng nói những lời như vậy, vì thế cho nên đến lúc này Thorin và những người lùn khác mới dần tin tưởng, bắt đầu tin rằng Sở Hạo thực sự đứng về phía họ.
Một phương diện khác, rời khỏi Blue Mountains, đội ngũ của Sở Hạo và Thorin sẽ phải lựa chọn phương hướng di chuyển, thế giới này vốn không có đường cao tốc các loại, muốn đi từ nơi này đến nơi khác, trên lý thuyết mà nói, chỉ cần phương hướng chính xác, như vậy kiểu gì cũng có thể đến nơi.
- Chúng ta nên đi ven theo bờ biển, ngang qua Rivendell, tiếp đó sẽ vượt qua một khu vực đồi núi, rồi từ đó đi đến Lonely Mountain.
Buổi tối tại nơi trú quân, Thorin lấy bản đồ ra suy xét một cách cẩn thận, Gandalf đang ngồi hút thuốc bên cạnh liền đưa ra đề nghị như vậy.
Thorin yên lặng xếp bản đồ lại, sau đó trầm giọng nói với Gandalf:
- Ta đã nói với ông rồi, chúng ta sẽ không đi ngang qua Rivendell! Khi Smaug tấn công Lonelymountain, người Elf đã làm gì! Khi quân Orc cướp bóc Moria, người Elf có đến giúp đỡ chúng ta hay không! Rõ ràng ông cũng biết, người Elf chắc chắn sẽ không ủng hộ chúng ta, toàn bộ thế giới này sẽ không có ai vì chúng ta mà chiến đấu, bọn họ tuyệt đối không hi vọng Lonely Mountain lại tái hiện!
Gandalf có chút trầm mặc, đối mặt với sự trách móc của Thorin, ông ta chỉ thở dài:
- Nhưng mà ngài không cách nào chiến đấu đơn độc, vả lại ngoại trừ con đường dọc theo bờ biển, từ phương hướng của Rivendell tiến về Lonely Mountain chỉ còn duy nhất một con đường khác là đi qua khu vực bình nguyên hoang dã. Nơi đó đầy rẫy Orc, Goblin, Troll, thậm chí là quái vật đáng sợ hơn, nhân số của chúng ta quá ít, căn bản không thể nào vượt qua nổi khu vực như vậy, lộ trình ta lựa chọn chính là con đường an toàn nhất, hơn nữa...
Thorin cũng tập trung nghe Gandalf nói, hai tay khoanh trước ngực, hắn yên lặng một chút sau đó mới hỏi:
- Hơn nữa cái gì? Ông còn lý do gì thì cứ nói ra hết đi.
Sau khi phun ra một vòng khói lớn, Gandalf tiếp tục giải thích:
- Hơn nữa, trên tấm bản đồ này có văn tự cổ của người lùn, mà ta thì không quen thuộc với ngôn ngữ xuất phát từ kỷ thứ nhất, chỉ có một vài người Elf tối thượng là có tri thức về phương diện này. Thật may mắn cho chúng ta, lãnh chúa của Rivendell, ngài Elrond chính là một trong số rất ít người trên toàn đại lục Middle Earth có thể đọc hiểu văn tự cổ của người lùn.
Thorin không nói thêm gì nữa, chỉ trầm mặc cất bản đồ vào trong ngực, toàn bộ quá trình đối thoại này Sở Hạo đều ở bên cạnh quan sát thật kỹ, thực tế mà nói bất kể từ chi tiết trong phim hay từ đối thoại trực tiếp, hắn đều có thể nhìn ra được Thorin đã sớm đồng ý với đề nghị đến Rivendell của Gandalf. Kỳ thực trong lòng hắn vẫn khát vọng có được thêm nhiều viện trợ, đặc biệt là viện trợ từ minh hữu một thời, chỉ là rất đáng tiếc, theo như tình tiết trong phim, tuy rằng hắn được tiếp đãi tại Rivendell, nhưng mà trợ giúp về thực lực thì lại không có gì cả. Từ một vài chi tiết kỳ thực còn có thể thấy, thái độ của người Elf đối với Thorin và những người lùn khác ngoại trừ khách khí còn mang theo chút ít khinh thường, trong khi lúc xưa, địa vị của Lonely Mountain thậm chí có thể khiến cho quốc vương của Woodland Realm, Thranduil vĩ đại cũng phải cúi đầu...
Bất quá lại nói, tại sao trước kia địa vị của Lonely Mountain lại cao vời đến vậy? Đến cùng Lonely Mountain đại biểu cho cái gì? Vì cái gì một khi Lonely Mountain bị Hỏa long Smaug chiếm đoạt, toàn bộ đại lục Middle Earth không có bất kỳ thế lực nào hi vọng đế chế này một lần nữa khôi phục? Rốt cuộc thực lực của Lonely Mountain hùng mạnh đến mức nào, khiến cho toàn bộ Middel Earth đều phải kiêng kỵ?...
Ba điều kiện để hoàn thành thế giới The Hobbit, chỉ cần thỏa mãn một trong ba điều kiện này tất cả các đội ngũ sẽ lập tức quay về Chủ thần không gian, thứ nhất là giết chết Hỏa long Smaug, thứ hai là lấy được Chiếc nhẫn tối cao, thứ ba là lấy được viên ngọc Arkenstone. Trong ba điều kiện này, Hỏa long Smaug tự nhiên là không cần phải nói, sức mạnh chắc chắn là khủng bố, mà Chiếc nhẫn tối cao thì chính là hạch tâm diễn biến của mọi chuyện từ The Hobbit cho đến The Lord of the Rings, như vậy viên ngọc Arkenstone thì thế nào? Chỉ đơn giản là biểu tượng quyền lực hoàng gia của Lonely Mountain thôi sao... Chẳng lẽ, Arkenstone còn có ý nghĩa gì khác? Mà cái ý nghĩa này, chính là lý do toàn bộ các thế lực tại Middle Earth không cho phép Lonely Mountain tái hiện?...
Bất tri bất giác, Sở Hạo đã nghĩ đến rất nhiều nguyên nhân...
Ngày hôm sau, cũng tức là ngày thứ mười sau khi Bắc Băng Châu đội xuất hiện tại thế giới này, mọi người đi tới một căn nhà bị bỏ hoang, mà ở trong phim, đây chính là nơi đội ngũ của Thorin chạm trán với ba tên khổng lồ, Troll.
Trận chiến đầu tiên của Bắc Băng Châu đội tại thế giới The Hobbit, chuẩn bị bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.