Vô Hạn Thự Quang

Chương 16: Địa ngục ấm áp




Sở Hạo dù không tiến vào hình thức Thượng Đế hắn vẫn phát hiện ra rất nhiều điểm không đúng, thí dụ như phản ứng của Lý Cương Lôi đối với nữ quỷ, nội dung tiếng kêu gọi của cô ta… Hết thảy đều rất đáng ngờ.
Sau khi tiến vào hình thức thượng đế, tất cả đầu mối đều trở nên rõ ràng liên kết với nhau. Hơn nữa, từ những gì thu được, hắn suy ra một đáp án khiến bản thân sởn gai ốc…
“Ta hiểu rồi… Bởi vì lúc trước tiến nhập hình thức thượng đế quá mười hai tiếng nên một số trí nhớ của ta biến mất. Một bộ phận trí nhớ đó chính là về nữ quỷ trước mặt… Hoặc là nói, nàng sinh ra từ đoạn trí nhớ của ta…”
“Nữ quỷ kêu gọi tên ta, hơn nữa còn gọi ta là ‘ca’, chỉ có người trong tổ chức, hơn nữa xuất thân giống như chúng ta mới xưng hô như thế. Nàng khi còn sống hẳn cũng vậy nên chắc chắn cũng trải qua một số chuyện mà người thường không biết, ít nhất phải là thành viên O4, thậm chí O5. Người có thân phận như vậy chỉ có thể hi sinh trong giao chiến với tổ chức C, hoặc là gặp phải trận dịch Memes bùng phát...”
“Kết hợp lời nói của cô gái ấy cùng với thể loại memes trớ chú, sự tình đã vô cùng rõ ràng… Trong một lần bạo phát nguy cơ memes ở một căn cứ hoặc đội ngũ nào đó, rất có thể là loại memes trớ chú như thế này, hai người bọn ta đều có mặt tại hiện trường. Hơn nữa, có lẽ vì quyết định của ta mà phải bỏ lại một số người không thể cứu, mà nàng… hẳn cũng là một trong những người ấy …”
Trong khi Sở Hạo nói chyện, các phù văn xung quanh hắn đang từng bước từng bước tổ hợp lại với nhau, tạo thành mô hình pháp thuật bao bọc cả ba người vào bên trong. Lý Cương Lôi và Trương Hằng nhìn cảnh này mà choáng váng đầu óc. Đây có còn là địa cầu với các thuyết vật lý rõ ràng nữa không vậy, cảm giác như bản thân vừa lạc vào thế giới tiên hiệp ấy!!!
“Không chỉ như thế… Lời của Ares mới thật sự khiến ta sởn gai ốc. Sau khi hắn trở thành tử linh pháp sư liền có thể thấy được cái gọi là tử khí, nhưng ngay khi đó hắn lại không nói với ta, cũng không xuất hiện biểu lộ kỳ quái nào, như vậy chứng tỏ lúc đó ta vẫn còn bình thường. Về sau, chúng ta dù trải qua nhiều tình huống nguy hiểm, thậm chí ta phải dùng đến cả hình thức thượng đế, thế nhưng hắn vẫn không trông thấy tử khí lởn vởn trên người ta…”
“Lần đầu tiên thấy thứ này hẳn là sau khi ta giải trừ hình thức thượng đế, đồng thời quên đi một đoạn trí nhớ? Lý Cương Lôi, ngươi còn nhớ điều kiện khởi động hiệu ứng memes không?”
Lý Cương Lôi khẽ sửng sốt mở miệng: “Hiệu quả của mỗi memes đều không giống nhau, điều kiện khởi động cũng như vậy, ví dụ như vụ memes IP đầu tiên, nạn nhân phải tiến hành đăng kí mới bị nhiễm …”
“Được rồi.” Sở Hạo cắt đứt lời Lý Cương Lôi: “Chỉ cần nói điều kiện khởi động của memes là đủ rồi, không cần quá chuẩn xác. Nói chung là bởi vì ta quên mất một đoạn trí nhớ mới dẫn đến sự xuất hiện của nàng. Mà hiện tại nàng đã chuyển hóa thành u linh, tình huống như thế ngươi không cảm thấy rất quen sao?”
Lý Cương Lôi cũng là một trong ba đại trí giả của tổ chức kẻ phản nghịch, tuy rằng hiện tại chưa tiến vào hình thức thượng đế nhưng nghe Sở Hạo đề cập hắn liền hiểu được ẩn ý trong đó. Lý Cương Lôi cả kinh, sắc mặt trắng bệnh: “Ý cậu là, cậu… cậu đã…”
“Không sai, đấy chính là ý của ta…”
“Ta đã trở thành một kiện vật phẩm cần thu giữ.{*} Trên người ta mang theo hiệu ứng memes, điều kiện khởi động là quên đi một đoạn trí nhớ. Ngoài ra, nếu người trong đoạn trí nhớ đó đã chết vậy thì họ sẽ biến thành u linh và quay lại tập kích ta cùng tất cả nhân loại chung quanh!”
Vừa dứt lời, thân thể Sở Hạo bỗng trấn động kịch liệt, song hắn vẫn cố đứng nguyên tại chỗ, cùng lúc đó, rất nhiều mô hình pháp thuật đã thành công xếp chồng lên nhau, tầng tầng lớp lớp, không đếm hết được.
Trương Hằng vẫn một mực lắng nghe, đến khi nhìn thấy chiếc kính Sở Hạo đeo, hơn nửa ngày sau mới lên tiếng: “Nguyên lai là thế… khi ngươi đeo chiếc kinh này vào không ngờ lại lợi hại như vậy. Nhưng sau khi sử dụng trạng thái ấy xong liền đánh mất một phần trí nhớ à? Khó trách ngươi lúc ấy mãi tới khi trở về, thậm chí cả cường… đều không tiến hành.”
Trương Hằng nói chuyện rất khó hiểu, nhưng Sở Hạo tất nhiên biết hắn muốn nhắc tới cái gì, chẳng qua là do hạn chế của chủ thần không gian nên hắn cũng chẳng tốn công phiên dịch, mà trực tiếp mở miệng: “Mọi thứ đều có cái giá của nó, muốn thu được bao nhiêu thì phải trả giá bấy nhiêu. Đó là do ta lựa chọn, nên có hậu quả gì thì ta cũng sẽ tự gánh chịu… Trương Hằng, ngươi nói là được Ares thuê đến bảo vệ ta, nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, ngươi xác định vẫn muốn tiếp tục chứ? Nếu như có chết… vậy chớ trách ta.”
Trương hằng nhếch môi cười: “Trong giới sát thủ, ta được xưng là Trương Hằng bất tử, ngươi chớ có xem thường ta? Yên tâm đi, nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ lần này của Ares, vậy thì ta nhất định sẽ hoàn thành, vô luận thế nào cũng sẽ bảo vệ ngươi!” Nói xong còn làm vẻ lãnh khốc giơ ngón tay cái về phía Sở Hạo.
“… Danh hiệu của ngươi không phải là sát thủ khôi hài à?” Lý Cương Lôi ở bên cạnh nhỏ giọng nói thầm.
“… Ta giết ngươi, hiện tại lập tức lập tức!”
Bên kia, Sở Hạo chẳng thèm để ý đến hai tên đang gây nháo này, hắn nhìn về phía nữ quỷ cùng bầy hư ảnh đang ngày càng tới gần: “Ta không biết còn có thể kiên trì bao lâu, lát nữa muốn nói chắc cũng không được, cho nên ngắn gọn thôi, kết quả suy luận hiện tại của chúng ta là tất cả u linh quỷ quái đều là do phù văn tạo thành, cùng loại với mô hình pháp thuật. Từ trên điểm ấy để cân nhắc, trong mô hình pháp thuật, bộ phận hạch tâm quan trọng nhất chính là những phù văn tạo thành hiệu quả chuyển hóa năng lượng, chỉ cần phá hủy được chúng là cả mô hình sẽ lập tức tan vỡ!”
“Hiện tại bắt đầu, ta sẽ dùng Mage Hand để chống cự bầy quỷ cho đến khi nàng ta tấn công, rồi tập trung tất cả ma pháp oanh kích vào một điểm. Đồng thời cho dù ta bị nữ quỷ bắt lấy thì nhờ vào năng lực Arcanist, ta vẫn có thể phân tích tất cả mô hình pháp thuật từ vị trí tiếp xúc. Thông qua đó, ta sẽ hiểu được cặn kẽ kết cấu phù văn tạo nên nàng ta. Đương nhiên, việc này rất nguy hiểm, hoặc là ta phân tích ra hạch tâm của nữ quỷ trước hoặc là nữ quỷ giết chết ta trước. Nhưng hiện tại chúng ta không còn cách nào khác nữa, chỉ có thể liều một lần thôi…”
“Tiếp đến, khi ta phân tích ra vị trí hạch tâm của phù văn, ta sẽ dùng thân thể mình để chỉ dẫn, đồng thời sử dụng tất cả mage hand còn lại giữ chặt nó, có lẽ thời cơ chỉ xuất hiện trong nháy mắt, khi ấy hết thảy phải nhờ vào ngươi, Trương Hằng. Ta là sống hay chết hết thảy nhờ vào ngươi!”
Lý Cương Lôi và Trương Hằng đều nghe đến sắc mặt trắng bệch, bọn họ hiểu rõ trong đó có bao nhiêu hung hiểm, hầu như là cửu tử nhất sinh, thế nhưng hai người còn chưa kịp phản đối thì đám hư ảnh quỷ quái đã nhào tới phụ cận rồi liên tiếp va chạm vào những mô hình Mage Hand quay quanh bọn họ. Chỉ thấy những mô hình ấy chợt tỏa hào quang mãnh liệt, cứng rắn ngăn cản đối phương.
Nhưng cũng chính trong khoảnh khắc đó, thân hình sở Hạo khẽ run lên, hơn nữa có thể thấy được một mảng tóc trên đầu hắn đang dùng tốc độ cực nhanh chuyển sang màu bạc…
Mỗi một hư ảnh nhào tới đều bị mô hình pháp thuật ngăn cản, song theo từng đợt trùng kích như thế lại khiến khuôn mặt Sở Hạo già đi một phần, thoáng cái tuổi hắn dường như đã vượt qua con số ba mươi, tiếp cận gần bốn mươi. Đúng lúc này, nữ quỷ cũng vọt tới phụ cận, hai tay nàng mở ra, dường như muốn ôm lấy cả ba người.
“Ca… Sở Hạo ca… Chúng ta ở cùng nhau… Đừng rời xa em… Đừng quên em…”
“… Xin lỗi, ta cũng không muốn quên, cho nên…” Sở Hạo vung tay lên, tất cả mô hình pháp thuật đều lóe sáng kịch liệt, mà chính hắn thì nhào tới chỗ nữ quỷ.
“Hãy để ta nhớ lại mọi chuyện về ngươi!”
Ngay khi thân hình Sở hạo tiếp xúc với nữ quỷ, một cỗ lạnh giá không cách nào hình dung dường như có thể đông kết cả linh hồn tràn tới. Sở Hạo cảm thấy dường như mình vừa từ nhân gian rơi thẳng xuống địa ngục…
Đó là nhiều năm trước…
Hắn cứu được nàng từ một căn cứ thí nghiệm. Lúc ấy hai mắt cô bé vô thần, cả người cắm đầy các loại dây dẫn và bị đặt ngâm mình trong bể thí nghiệm, hơn nữa còn sắp phải lên bàn mổ để đám nhân viên nghiên cứu tiến hành giải phẫu…
Hắn cứu được nàng rồi bắt đầu tiến hành trị liệu, dạy nàng cách cầm đũa cầm thìa, dạy nàng ngôn ngữ văn tự. Trong đêm đen tĩnh mịch, hắn ôm lấy thân hình đang run rẩy ấy. Đến khi phải thực hiện những nhiệm vụ nguy hiểm, cũng chính hắn dốc sức bảo hộ cho nàng…
Đó là lồng ngực rộng rãi, đó là tình thân ấm áp, đó là quê nhà an toàn…
Nàng phát thệ chỉ vì hắn mà sống…
Nhưng trong lần ấy, khi nàng bị quỷ quái quấn quanh lôi ra khỏi thang máy, hắn chẳng qua chỉ nhìn nàng một cái, sau đó dẫn theo những người còn sống rời khỏi…
Xung quanh chỉ toàn hắc ám lạnh lẽo, chỗ đó không có gì cả, nàng vĩnh viễn cô đơn trong hư không tăm tối…
Thế nhưng, hắn còn sống, hắn còn nhớ rõ nàng, có lẽ… như vậy là tốt rồi…
Thắng đến khi… hắn quên nàng…
“Ca ca, tại sao lại quên em? Tại sao lại bỏ quên em trong địa ngục lạnh băng này, vì sao…”
“Shelly không sợ chết, Shelly rất nghe lời, Shelly nguyện vì ca ca mà sống, Shelly nguyện vì ca ca mà lặng yên đợi trong mảnh địa ngục tăm tối này, bởi vì ca ca ôn nhu, ca ca ôn hòa, ca ca ấm áp, ca ca một mực bảo hộ em, thế nhưng…”
“Ca ca tại sao phải quên em!”
Hai mắt Sở Hạo mờ mịt không chút cảm xúc, nhưng nước mắt lại yên lặng bao phủ. Hắn cảm giác được nhiệt độ của cơ thể mình đang nhanh chóng hạ thấp, sinh mệnh lực trôi đi với tốc độ cực nhanh. Sở Hạo đã phân tích ra tất cả mô hình pháp thuật tạo nên ‘cô bé’. Hắn cũng nhìn thấy sau lưng hai người Lý Cương Lôi và Trương hằng đều hiện lên những hư ảnh mờ ảo, bọn chúng muốn vươn tay bắt lấy bọn họ, hết thảy…
“Ta vẫn phải lựa chọn… Vì cứu số đông, mà không thể không từ bỏ phần ít…”
“Shelly… Chờ ta, chờ ta trong cái địa ngục ấm áp ấy. Sau khi ta chết, ta sẽ lại ôm lấy nàng, lại mang đến hơi ấm cho nàng…”
“Đợi ta…”
Khóe mắt Sở Hạo cuối cùng rớt xuống một giọt nước mắt, tay hắn dứt khoát vươn ra chỉ về một chỗ trước ngực nữ quỷ, đồng thời sinh mệnh lực chuyển hóa thành Arcane quán thâu tới vị trí đó, làm cho khu vực ấy sáng lên…
Chỉ trong nháy mắt, một mũi tên mang theo cuồng phong, mang theo lực lượng trôn ốc, xuyên phá tất cả phù văn…
----------------------------
{*} Vật phẩm cần thu giữ: Tên gọi chung của tất cả những thứ kỳ quái, đậm màu sắc huyền bí huyền ảo… khoa học không giải thích được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.