Vô Địch Tiên Triều

Chương 87: Ta là thái tử sơn tộc, lý tín






Sau đó không lâu, Trịnh Đông Lân cho Lý Tín một bản Dã Man Chiến Pháp, Lý Tín ban đầu còn không nhận ra điều gì bất phàm, nhưng sau khi xem kỹ nội dung Dã Man Chiến Pháp, nó không khỏi chấn kinh.
“Đông Lân, ngươi thật sự đưa cho ta thứ này ?” Lý Tín mặc dù rất hiểu bản công pháp này đối với nó rất trân quý, so với hằng hà sa số công pháp mà nó từng thấy, bản công pháp này đối với nó, phải nói là cấp bách cần thiết.
Lý Tín sứ mệnh to lớn, phải gánh vác trọng trách bao đời Sơn Tộc truyền thừa, đặc biệt là còn phải trước năm mười tám tuổi có đủ thực lực bảo vệ ngôi vị của chính mình, nếu không, để cho Lý Chính thức tỉnh mười phần biểu tượng Lực Lượng Bạo Viên, lúc đó Vương Vị chắc chắn đổi chủ.
Cát Thân Vương trở thành Sơn Vương kế vị, Lý Chính trở thành anh hùng trong truyền thuyết.
Đó là thứ Lý Tín tuyệt đối không muốn thấy, ngôi vị của nó, nó sẽ không để kẻ khác cướp đoạt, thứ thuộc về nó, không kẻ nào được nhúng chàm, nhưng để làm được điều đó, nó phải có thực lực đánh vỡ tất cả mưu mô.
Và Dã Man Chiến Pháp, không khác nào một tia sáng dẫn lối cho Lý Tín, vừa nhìn nội dung đầu, nó đã nhận ra Dã Man Chiến Pháp chính là tối cường công pháp luyện thể, không có một bản công pháp luyện thể nào có thể sánh ngang Dã Man Chiến Pháp.
Dã Man Chiến Pháp nội dung không rườm rà khó hiểu, chỉ tập trung vào phát triển nắm giữ các bộ phận cơ thể, vận chuyển tỉ mỉ nhất có thể, khai phá toàn bộ tiềm năng có bên trong.
Cơ thể nhân loại là một loại bảo tàng, cần chờ đợi nhân loại không ngừng khai phá, chỉ khi khai phá nó, ngươi sẽ nhận ra đó là một loại vô tận bảo tàng, vô số bảo vật mê người giấu bên trong.
Nhân loại thân thể yếu ớt khi so với hung thú là vì nhân loại trời sinh thân thể tắc nghẽn, không đủ khai thông như hung thú, Dã Man Chiến Pháp chính là nhắm tới điều đó, khai thông toàn bộ cơ thể nhân loại, sức mạnh cơ bắp thuần túy càng lúc càng đạt tới trình độ kinh khủng.
Nhân loại thân thể so với thượng cổ hung thú còn mạnh hơn, Dã Man Chiến Pháp lời mở đầu vô cùng bá đạo.
Lý Tín chấn kinh, thứ này sẽ giải quyết tình trạng thân thể thiếu hụt của nó, biến nó so với Lý Chính thân thể càng dày đặc thâm hậu hơn, bất quá nó đã nhận ra độ trân quý của bản công pháp luyện thể này, không lẽ Trịnh Đông Lân không nhận ra.
Thật sự bản công pháp trân quý như thế này, Trịnh Đông Lân không một chút đau lòng mà cho nó hay sao ?

Nó không phải người ngu, nó biết một khi bản công pháp này để cho người khác biết tới, chắc chắn sẽ dẫn tới một đợt máu tanh tranh đoạt.
“Chính là cho ngươi, đàn ông con trai ngươi ngại ngùng cái gì ?” Trịnh Đông Lân mỉm cười, nó nhận ra so với bất kỳ ai khác, Lý Tín cấp thiết cần Dã Man Chiến Pháp.
“Được….Sao ?” Lý Tín e ngại, nó vẫn là không dám nhận lấy đồ vật từ người khác.
“Xem như là món quà Ngũ Trưởng cho ngươi, ta đói rồi, đi trước” Trịnh Đông Lân vỗ vai nó, quay người bỏ đi, tiếng nói còn từ xa vọng lại.
“Đa tạ” Lý Tín ngây ngốc giữ chặt Dã Man Chiến Pháp, trong lòng cảm động, nó xem Trịnh Đông Lân trở thành bằng hữu.
…..
Khu mật địa thứ 5.
Lý Tín chậm rãi đi, nó đi qua khu rừng, trước mắt bỗng hiện ra vô số bóng đen chờ sẵn từ trước.
“Ồ, có người bước tới, là một tên tiểu tử da đen, nhìn bộ dáng không phải rất mạnh nha”
“Cảnh giới hắn đã tới Thất Đẳng Sơ Kỳ, ngươi trừng con mắt xem cho kỹ”
“Nhất thời không để ý, xem ra cảnh giới là thật không tệ”
Đám người có chừng tám người, bọn nó nhìn Lý Tín, mắt dò xét đánh giá, bọn nó cảnh giới không thấp, đều là Thất Đẳng Sơ Kỳ, tên thiếu niên cao nhất là Thất Đẳng Hậu Kỳ.
Bọn nó lúc này người đông, cảnh giới lại cao hơn Lý Tín, cho nên không có gì là gấp rút, bình tĩnh nhìn tới Lý Tín, xem nó như cá nằm trên thớt.
Lý Tín dáng người lúc không vận chuyển Dã Man Chiến Pháp, xem như khá gầy yếu, nó cũng không mang theo hai thanh đại chùy lúc còn ở Dạ Thành, cho nên bộ dáng hiện tại thoạt nhìn người vật vô hại, không có một chút khí thế cao thủ.
Đám người Lý Tín sau khi học tập Dẫn Khí Quyết, cảnh giới đều được tăng lên không ít, tất cả là do tiềm lực bọn nó được Dẫn Khí Quyết khai phá một tầng, Lý Tín từ Lục Đẳng trở thành Thất Đẳng Sơ Kỳ.
Có thể nói Dẫn Khí Quyết là một lần cơ duyên của bọn nó, nhưng chỉ là cơ duyên với thiên tài, những người thường cho dù có Dẫn Khí Quyết phụ trợ cũng không khai phá được bao nhiêu tiềm lực.
Lý Tín bình tĩnh nhìn bọn nó, nó biểu hiện tập trung, như là đang lắng nghe một thứ gì đó đang bước tới.
Một thứ gì đó nguy hiểm, một thứ gì đó ở đẳng cấp hơn xa đám thiếu niên, thứ khí thế đáng gờm nó tỏa ra, chắc chắn phải là một tên cao thủ.
“A, tên này sợ chết khiếp rồi”
“Nhát gan như vậy cũng dám đi tham gia khảo hoạch ?”
“Này này, ngươi có sao hay không, đừng nói là sợ quá mà chết rồi nhé ?” Một tên thiếu niên thấy Lý Tín biểu hiện kỳ lạ, nó như tảng đá đứng yên bất động, tới con mắt cũng không có chuyển động, bọn nó ngạc nhiên lên tiếng.
“Nói một tiếng” Thiếu niên tới trước người Lý Tín, nó cao hơn Lý Tín một cái đầu, đầu có chút cúi xuống, dò hỏi.
Lỡ thật tên này mà bị bọn nó hù chết, cũng không khỏi có chút oan ức, dù sao việc giết chết người khảo hoạch chính là vi phạm quy định.
“Nguy hiểm” Bỗng Lý Tín lên tiếng, tên thiếu niên giật mình bật ngã về sau, cả người ngồi bệt dưới đất, đám thiếu niên thấy vậy cười to, tên thiếu niên khuôn mặt đỏ bừng xấu hổ.
“Ngươi giả điên nhằm muốn hù chết bản đại gia ta a ?” Tên thiếu niên nắm chặt cổ áo Lý Tín nhấc lên, tức giận hỏi.

Lý Tín bị nó nhấc lên cổ áo, không có quá nhiều phản ứng, chỉ là con mắt liếc về tên thiếu niên nắm chặt cổ áo nó một chút, sau đó bỏ qua.
“A” Tên thiếu niên xấu hổ tức điên, nắm đấm nắm chặt, cánh tay giương lên đe dọa, nắm đấm kéo tới khuôn mặt Lý Tín.
Bỗng nhiên dị biến xảy ra, Kim hệ chân khí vàng rực từ ngoại giới mãnh liệt kéo tới, mặt đất bị Kim hệ chân khí sắc bén cắt đứt, tạo thành một đường sáng màu vàng, đường sáng đó tiến tới gần bỗng dưng một chia thành tám, tám đường chân khí xông tới tám tên thiếu niên.
“A” Đám thiếu niên bị chân khí bất ngờ tấn công, chân khí bốc sáng chói mắt xông thẳng tới người bọn nó, cả đám thổ huyết văng xa.
“Là ai đánh lén chúng ta ?” Tên thiếu niên cảnh giới cao nhất, Thất Đẳng Hậu Kỳ dữ tợn lên tiếng.
Lý Tín không hề hấn gì, dường như đám chân khí kia từ đầu là không nhắm vào nó.
Tên thiếu niên nắm cổ áo nó lúc này sắc mặt hơi trắng, tức giận nhìn về phía bóng người đi tới.
Bọn nó sửng sốt, bọn nó làm sao không nhận ra người này, hai vòng khảo hoạch đầu luôn nằm trong vị trí mười người đầu bảng.
Mộng Yểm Sinh.
Làm sao tên đó sẽ ở đây ?
Đám thiếu niên sợ hãi, cho dù là tên thiếu niên Thất Đẳng Hậu Kỳ vừa lớn tiếng, cũng không khỏi sợ hãi.
Bọn nó không nhận ra Lý Tín cũng là vì Lý Tín trong lúc kiểm tra thiên phú biến thành người khổng lồ, hiện tại giải trừ trạng thái Dã Man Chiến Pháp, thân thể biến trở lại gầy yếu, đương nhiên bọn nó sẽ không thể nhận ra.
Khác với Lý Tín, Mộng Yểm Sinh luôn luôn là một bộ dáng, không có bất kỳ sự thay đổi, ngoại trừ Lý Tín ra bên ngoài, mười người đầu bảng bọn nó đều nhớ kỹ khuôn mặt.
“Các ngươi đánh lén hay trực tiếp đánh có khác gì nhau sao ?” Mộng Yểm Sinh nhàn nhạt nói.
Giọng nói lộ rõ một cỗ bá khí khinh thường anh tài thiên hạ, đám thiếu niên đỏ mặt, bọn nó là biết Mộng Yểm Sinh đang khinh thường bọn nó không đủ đặt vào mắt, cho dù là trực tiếp công kích, bọn nó cũng không đỡ nổi một kích.
“Mộng Yểm Sinh, chúng ta biết ngươi mạnh, nhưng chúng ta cũng không làm gì ngươi, chúng ta xem như nước sông không đụng nước giếng thế nào ?” Tên thiếu niên Thất Đẳng Hậu Kỳ lên tiếng nhượng bộ.
“Các ngươi làm sao không có liên quan, các ngươi dù gì cũng là điểm số” Mộng Yểm Sinh thẳng thừng từ chối.
“Ngươi” Đám thiếu niên tức giận trừng mắt nhìn nó, nắm đấm nắm chặt.
Lúc này, bọn nó không ai nghĩ tới, lẽ ra Lý Tín phải bỏ đá xuống giếng, thừa cơ đẩy bọn nó vào hố sâu để cho Mộng Yểm Sinh ra tay cướp đoạt điểm số, nhưng không ngờ Lý Tín lại nói ra một lời kinh thiên.
“Ngươi không được động vào bọn hắn” Lý Tín nói, mặc cho một đám ánh mắt không thể tin được.
“Không phải bọn hắn ban đầu cũng muốn cướp đoạt điểm số của ngươi, ngươi muốn giúp đỡ bọn hắn ?” Mộng Yểm Sinh kinh ngạc nói, không khỏi cảm thấy người này quá mức lương thiện.
“Không, bọn này sẽ do ta đích thân xử lý, không phải nhờ ngươi” Lý Tín nói.
“Tới tên này còn khinh thường chúng ta” Đám thiếu niên nghe Lý Tín nói, so với Mộng Yểm Sinh, bọn nó càng thêm tức giận, dù sao Mộng Yểm Sinh thực lực mạnh, hắn có cái quyền đó, còn Lý Tín thì khác.
“Trước khi nói ra điều gì, đầu tiên ngươi phải có thực lực đảm bảo đã, thiếu niên” Mộng Yểm Sinh ban đầu thật sự kinh ngạc, bất quá sau đó cảm khái lắc đầu, không xem Lý Tín vào đâu.
“Ta ngày xưa có lẽ không có đủ dũng khí để đứng trước mặt ngươi, nói với ngươi điều gì, nhưng hiện tại, ta có thể và ta sẽ vẫn nói lại câu đó, ta sẽ đích thân giải quyết bọn hắn” Lý Tín khi nói lời này, khí thế trên người nó bỗng dưng ôn hòa trở nên bạo ngược, bá đạo, như một vị Quân Vương ngắm nhìn thiên hạ.

Cỗ khí thế này cuốn toanh tóc tai đám thiếu niên, phừng phực như lửa đỏ dữ dội đập tới Mộng Yểm Sinh.
“Ngươi là ai ?” Mộng Yểm Sinh thu hồi vẻ mặt, nghiêm trọng lên tiếng.
“Ta là nhi tử duy nhất của Sơn Vương đương thời, Thái Tử Sơn Tộc, Lý Tín” Lý Tín dứt lời, thân thể biến to, trở thành một tên cự nhân cao bốn thước, khí thế chấn động cây cối.
Dã Man Chiến Pháp vận dụng.
Rắc !
Lý Tín cũng không biết rằng, chính cái gông cùm đè ép nó không thở được bấy lâu nay đã vỡ tan chỉ vì câu nói đó.
Ta là nhi tử duy nhất của Sơn Vương đương thời, Thái Tử Sơn Tộc, Lý Tín.
Ngạo khí ẩn giấu sâu thẳm bên trong thức tỉnh, phá tan gông cùm, Thái Tử Lý Tín trở lại.
Không phải một tên Thái Tử rụt rè nhút nhát, nó đã có Dã Man Chiến Pháp bồi bổ thể chất thâm hụt.
Trên hết, nó đã có những người bạn chân thành phía sau ủng hộ, không phải một mình gánh vác trọng trách lớn lao này nữa.
Mẫu thân, phụ thân, đã để hai người chờ đợi thật lâu, nhi tử bất hiếu.
Lý Tín bá khí kinh thiên đè ép xuống người bọn thiếu niên, nó gồng mình gầm thét, tiếng thét to lớn truyền khắp 12 khu mật địa, khiến cho đám người kinh sợ.
“Nơi đó có chuyện gì xảy ra ?”
“Ta có cảm giác, có một tên quái vật đã thực sự thức tỉnh”
Hàng loạt ánh mắt đổ về khu mật địa thứ 5.
“Được lắm” Mộng Yểm Sinh có chút cả kinh nói, khí thế này dường như muốn thôn phệ nó, thứ khí thế nguyên thủy nhất, dã man nhất.
Còn đám thiếu niên không phải nhắc tới, bọn nó khuôn mặt ngốc trệ, không biết là nên thế nào đối xử với Lý Tín.
Hai tôn tồn tại kinh khủng nhất đều tranh giật bọn nó, bọn nó khóc không ra nước mắt.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.