Vô Địch Thiên Hạ

Chương 199: Gái điếm thối từ tiểu hoàng gia trang




Oành!
Tiếng động vang dội.
Thân hình Triệu Thư lắc lư, lui về sau một bước, cả kinh, nhìn lại, chỉ thấy một mỹ phụ nhân đang bước tới từ hư không. 
“Sư tôn!
Lý Lộ thấy mỹ phụ nhân xuất hiện, cả kinh kêu lên.
Lúc này, Ngạo Bạch Tuyết cũng nhanh chóng bước tới, cung kính nói: 
“Bái kiến sư thúc.”
Người mỹ phụ này chính là người ba năm trước đây mang Lý Lộ đi, thì ra là sư tôn Lý Mạc Lâm của Lý Lộ, cùng họ với Lý Lộ.
Lý Mạc Lâm gật gật đầu, sau đó chậm rãi đi tới trước mặt Triệu Thư: 
“Ngươi thực lực không tệ, chẳng qua là, còn không phải là đối thủ của ta!”
Triệu Thư lạnh giọng nhoẻn miệng cười:
“Vậy bây giờ thử một chút.” 
Tuy rằng một chưởng vừa rồi, Triệu Thư rơi xuống thế hạ phong, thế nhưng Triệu Thư là hấp tấp chống lại, thật ra thực lực hai người cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Lý Mạc Lâm nghe vậy, không có phản bác, mà là quay đầu nhìn Hoàng Tiểu Long:
“Ngươi tên là Hoàng Tiểu Long, đúng không? Ta biết đồ nhi Lý Lộ của ta thích ngươi, chẳng qua là, nàng hiện tại đã là đệ tử của Thần điện, ngươi muốn ở cùng với Lý Lộ, ta cũng không phản đối, thế nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trở thành đệ tử của Thần điện.” 
Lý Mạc Lâm nói đến đây, nhìn Triệu Thư một cái, đối với Hoàng Tiểu Long tiếp tục nói:
“Ta biết thân phận ngươi không bình thường, chẳng qua là bất kỳ thân phận gì trước mặt Thần điện đều vô dụng, trừ phi ngươi là cường giả Thần vực!”
Lý Mạc Lâm nói xong, đối với Ngạo Bạch Tuyết và Lý Lộ nói: 
“Chúng ta đi!”
Nói xong, phi thân lên, phá vỡ hư không ly khai.
Ngạo Bạch Tuyết theo sau, bay lên. 
Lý Lộ cặp mắt rưng rưng, nhìn Hoàng Tiểu Long một cái, nức nở nói:
“Tiểu Long, ta sẽ luôn luôn ở Thần điện chờ ngươi!”
Nói xong, cũng phi thân ly khai. 
Triệu Thư thấy Lý Mạc Lâm ly khai, đang muốn xuất thủ, Hoàng Tiểu Long lắc đầu nói:
“Không cần.”
Cho dù Triệu Thư xuất thủ, cũng chưa chắc có thể ngăn cản được ba người. 
Cũng như Lý Mạc Lâm nói, bất kỳ dùng thân phận trước mặt Thần điện đều vô dụng, trừ phi là cường giả Thần vực!
Cường giả Thần vực!
Hoàng Tiểu Long nhìn thân ảnh Lý Lộ còn có Ngạo Bạch Tuyết rời đi, hai đấm nắm chắc, nhìn thân ảnh Lý Lộ từng điểm từng điểm mơ hồ, càng ngày càng xa tâm Hoàng Tiểu Long không thể ức chế mơ hồ đau đớn. 
Rất đau!
Cho tới nay, Hoàng Tiểu Long đều cảm giác mình có thể bảo vệ thân nhân của mình và người bên cạnh, thế nhưng hiện tại, hắn mới phát hiện cái ý nghĩ này thật nực cười.
Hắn ngay cả hắn người thương cũng không thể bảo vệ! 
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn Lý Lộ bị mang đi.
Một cổ sát khí lạnh như từ trên thân Hoàng Tiểu Long không ngừng trào ra, bốn phía không gian như bị đông lại
Cặp mắt Hoàng Tiểu Long đỏ như máu. 
Triệu Thư đứng ở một bên, muốn khuyên một chút, thế nhưng cuối cùng không có lên tiếng. Hắn hiểu tâm tình của Môn chủ hiện tại, giống như hắn năm đó, hắn năm đó thực lực nhỏ bé, chỉ có thể trơ mắt nhìn người thương bị người giết chết ở trước mặt mình, cái loại cảm giác này đau như xé tận tim ruột.
Thân ảnh Lý Lộ đã biến mất từ lâu, Hoàng Tiểu Long vẫn đứng đứng ở đó, Triệu Thư bảo vệ ở một bên.
Cho đến khi bóng đêm buông xuống, Hoàng Tiểu Long mới xoay người trở về Nam Sơn phủ, một câu cũng không nói, về tới tòa nhà nhỏ của mình, Hoàng Tiểu Long quay đầu nói với Triệu Thư ở sau lưng: 
“Ngươi đi xuống đi, ta không sao.”
Thanh âm khàn khàn.
“Vâng, Môn chủ.” 
Triệu Thư cung kính đáp thi lễ một cái, sau đó lui xuống, hắn hiểu Hoàng Tiểu Long lúc này cần nhất chính là yên lặng một mình.
Sau khi Triệu Thư rời đi, Hoàng Tiểu Long đi tới sân nhỏ, cứ như vậy ngồi xuống mặt đất, không nói một lời, sát khí trên người Hoàng Tiểu Long lạnh như băng càng ngày càng ngưng trọng.
Một đêm trôi qua. 
Hoàng Tiểu Long đã ngồi ở đó cả đêm, giống như bức tượng không nhúc nhích.
Ánh mặt trời xuyên qua bầu trời chiếu đến sân nhỏ, chiếu đến trên người Hoàng Tiểu Long, Hoàng Tiểu Long vẫn không nhúc nhích, trong sát khí trên người càng ngày càng ngưng trọng sinh ra một cỗ khí tức cô quạnh.
Triệu Thư và Phí Hầu đi tới cửa viện của Hoàng Tiểu Long, thấy Hoàng Tiểu Long ngồi trên mặt sân hai người dừng tại cửa viện. 
“Tiếp tục như vậy, ta thật lo lắng cho Môn chủ?”
Phí Hầu gương mặt lo lắng nói.
Triệu Thư đã đem sự tình nói cho hắn. 
“Chúng ta hay là để cho Môn chủ yên lặng một mình một chút.”
Triệu Thư lắc đầu nói:
“Với tâm tính của Môn chủ, không có việc gì.” 
Phí Hầu gật đầu.
Hai người lui xuống.
Thời gian chậm rãi trôi đi. 
Cho đến khi mặt trời đã lên cao, trời nắng chang chang, từ từ ngã về tây, hoàng hôn, sắc trời lại tối xuống, Hoàng Tiểu Long vẫn ngồi yên như vậy.
Ngày thứ ba, ánh mặt trời xuất hiện lần nữa.
Cứ như vậy, Hoàng Tiểu Long đã ngồi ba ngày ba đêm trên mặt sân, không nhúc nhích. 
Trong thời gian này, Triệu Thư và Phí Hầu mỗi ngày đến xem Hoàng Tiểu Long ba lượt.
Ba ngày ba đêm, Hoàng Tiểu Long một mực ngồi trên mặt đất không nhúc nhích đột nhiên động một cái, sát khí và sự cô quạnh trên người giống như ngưng kết thành khối băng rồi bung ra, theo gió phiêu tán.
Hoàng Tiểu Long đứng lên, từ sân nhỏ đi ra, thần tình dường như hoàn toàn khôi phục lại. 
Triệu Thư và Phí Hầu đến, gặp Hoàng Tiểu Long từ sân nhỏ đi ra, thần tình ngẩn ra, chỉ thấy tóc trên thái dương Hoàng Tiểu Long không ngờ lại biến thành màu trắng!
“Môn chủ, ngài!”
Hai người lên tiếng. 
“Ta không sao.”
Thanh âm Hoàng Tiểu Long bình tĩnh.
Hai người vốn còn muốn lên tiếng, nhưng là thấy vậy, chỉ có thể ngừng lại. 
“Triệu Thư, Phí Hầu, các ngươi theo ta ra ngoài một chút.”
Hoàng Tiểu Long mở miệng nói.
“Vâng, Môn chủ!” 
Hai người cung kính vâng dạ.
Và thế là, ba người Hoàng Tiểu Long liền ra khỏi Nam Sơn phủ.
Hoàng Tiểu Long đi dạo chẳng có mục đích, Triệu Thư, Phí Hầu hai người đi theo sau lưng Hoàng Tiểu Long, không dám lên tiếng. 
Đi tới một chỗ đường phố náo nhiệt, đột nhiên trước mặt đi tới một đám người, rõ ràng là hai huynh đệ Quách gia Quách Chí, Quách Phi, phía sau hai người hộ vệ và tùy tùng Quách gia đi theo.
Cách một khoảng thời gian, hai huynh đệ Quách Chí, Quách Phi sẽ mang theo hộ vệ và tùy tùng đi dạo và giải trí tại Hoàng Thành.
“Đại ca, là tiểu tử Hoàng Tiểu Long kia!” 
Quách Phi thấy Hoàng Tiểu Long từ xa đi tới, không khỏi mở miệng nói.
Quách Chí ngẩng đầu, gặp được Hoàng Tiểu Long, khóe miệng cười lạnh:
“Đi, chúng ta qua đó.” 
Nói xong, dẫn theo chúng hộ vệ và tùy tùng Quách gia hướng về phía ba người Hoàng Tiểu Long đi tới.
Quách Chí dẫn theo mọi người ngăn ba người Hoàng Tiểu Long lại.
“Hoàng Tiểu Long, không nghĩ tới đêm đó không ngờ lại không có thể giết được ngươi!” 
Quách Chí nhìn Hoàng Tiểu Long, thần tình kiêu căng nói.
Ngày đó sau khi bọn họ rời khỏi Hồi Vị tửu, liền điều tra thân phận Hoàng Tiểu Long, sau đó phái người ám sát Hoàng Tiểu Long, không nghĩ tới người phái đi một người cũng không thấy trở về.
Mặc dù có chút bất ngờ, thế nhưng Quách Chí từ đầu tới cuối đều không để Hoàng Tiểu Long ở trong lòng. Thân phận Hoàng Tiểu Long, hắn điều tra thật sự rõ ràng, một đệ tử nho nhỏ từ Hoàng gia trang đi ra, tuy nhiên không hiểu rõ một Nguyên soái tiểu vương quốc vì cái gì gọi Hoàng Tiểu Long là thiếu chủ, thế nhưng theo Quách Chí, cũng không có gì. 
Nguyên soái Hạo Thiên của Lạc Thông vương quốc kia, hắn tùy tiện mở miệng, cũng có thể làm cho hắn hoàn toàn biến mất.
“Ta tâm tình không tốt, các ngươi hiện tại cút ngay, còn kịp!”
Hoàng Tiểu Long lạnh lùng nhìn hai người Quách Chí, Quách Phi, mở miệng nói. 
Lý Lộ ly khai, Hoàng Tiểu Long hiện tại vô cùng vô cùng muốn giết người!
“Ngươi nói cái gì?”
Quách Chí nghe Hoàng Tiểu Long nói không ngờ lại bảo hắn cút đi, sắc mặt âm trầm: 
“Tiểu tử, ngươi cho là muội muội ngươi đính hôn cùng tiểu tử Quách Thái kia, ta hiện tại không dám giết ngươi? Đừng nói muội muội ngươi đính hôn cùng tiểu tử Quách Thái kia, cho dù kết hôn cùng Quách Thái, ta cũng như thế có thể để cho tiểu tử Quách Thái kia bỏ muội muội ngươi!”
“Một thứ gái điếm thối từ Tiểu Hoàng gia trang của một tiểu vương quốc nhỏ mà thôi, cũng muốn tiến vào chúng ta Quách gia ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.