Vô Địch Thiên Hạ

Chương 107: Thật sự là lão tử của gia chủ?




Gây sự?
Mắt chó đui mù?
Cũng không nhìn đây là chỗ nào. 
Phí Hầu sững sờ, tiếp đó phẫn nộ, còn Hoàng Tiểu Long thì lắc đầu nhoẻn miệng cười.
“Càn rỡ.”
Phí Hầu quát, đột nhiên vung tay phải lên, một trận cuồng phong gào thét thuận lợi quét bay gã tên hộ vệ đó đập vào mặt đất phía xa xa. 
Hai gã hộ vệ kêu thảm một tiếng, lập tức bốn phía hoàn toàn đại loạn, những quý tộc qua lại, hoặc tới bái phỏng đều sợ hãi lui sang một bên.
Lúc này ở bên trong Phí phủ có hàng loạt tiếng bước chân, chỉ thấy từ bên trong phủ xông ra một đội hộ vệ khoảng hai mươi mấy người.
Tên hộ vệ phía trước là một người trung niên râu rậm, xem ra có chút hung thần ác sát, hẳn là hộ vệ trưởng. 
“Chuyện gì xảy ra?”
Trung niên râu đen xông ra sau, quát lớn rồi đi tới bên cãnh hai gã hộ vệ.
Hai gã hộ vệ chật vật bò dậy nói với trung niên: 
“Lâm đội trưởng, là hai người này. Hai người này đến Phí phủ chúng ta gây sự, hắn mắng gia chủ chúng ta, còn ra tay làm chúng ta bị thương.”
Rối hắn chỉ vào Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu.
Người trung niên râu đen bỗng nhìn về phía Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu, mặt tối sầm mặt lại, râu đen nhếch lên, lãnh đạm nói: 
“Hai vị ăn tim hùm gan báo rồi sao? Dám đến Phí phủ chúng ta gây sự? Có biết Phí phủ là chỗ nào hay không?”
Hoàng Tiểu Long có chút bó tay, xem ra mấy người trung niên râu đen này cũng không nhận ra Phí Hầu, Phí Hầu ra ngoài đã bảy năm, dường như hộ vệ Phí phủ đã thay đổi rất nhiều?
Phí Hầu cũng có chút buồn bực. 
“Gọi Phí Vinh đi ra đây.”
Phí Hầu nhướng mày nói.
Trung niên râu đen thấy Phí Hầu cứ gọi danh tiếng của gia chủ bọn họ, bất kính đối với gia chủ thì sầm mặt lại: 
“Lên, bắt hai người này lại cho ta, giao cho gia chủ xử trí.”
“Vâng, Lâm đội trưởng.”
Hậu vệ Phí phủ bốn phía cao giọng đáp ứng, đua nhau vọt tới vây lấy Hoàng Tiểu Long và Phí Hầu. Ngay tại lúc bọn họ muốn động thủ, hai tay của Phí Hầu đã vỗ tới phía trước. 
“Phong Vũ chi ấn.”
Vô số chưởng ấn kèm theo cuồng phong như mưa đột nhiên bay ra, ấn trên người những hộ vệ Phí phủ, đánh bay toàn bộ ra ngoài.
Toàn bộ hộ vệ Phí phủ nằm rên rỉ dưới đất. 
Lâm đội trưởng biến sắc, không ngờ thực lực của Phí Hầu lại mạnh như vậy, hắn là cường giả Cửu giai, hắn nhận ra được ít nhất Phí Hầu cũng là Thập giai trở lên.
Lúc này, Phí Vinh đang ngồi trên đại sảnh Phí phủ, đang nói cười cùng mấy vị gia chủ.
“Phí gia chủ, chúc mừng chúc mừng a, lần này lệnh công tử cưới Đào tiểu thư làm thê tử, là một chuyện mừng lớn của Vương thành a.” 
“Đúng vậy, Đào tiểu thư có thể nói là hòn ngọc quý trên tay Đào công tước, lại là mỹ nhân nổi danh của Vực ngoại Vương thành chúng ta. Phí Minh tiểu tử này có thể lấy được lòng mỹ nhân, ngay cả ta Trần bá bá đây cũng thật hâm mộ.”
Phí Vinh cười ha hả, đang muốn lên tiếng, đột nhiên phía ngoài truyền đến tiếng ồn ào và tiếng hét phẫn nộ, mọi người không khỏi ngẩn ra, chẳng lẽ có người dám tới Phí phủ gây sự hay sao?
Lúc này, một hét thảm vang lên, hắn nhận ra là tiếng của hộ vệ đội trưởng Lâm Thành Hổ. Phí Vinh nhíu mày, Lâm Thành Hổ có thể nói là Cửu giai trung kỳ, không ngờ người đến lại có thể làm Lâm Thành Hổ bị thương, chẳng lẽ là Thập giai cao thủ? 
“Mấy vị.”
Phí Vinh đứng lên:
“Tại hạ xin lỗi không tiếp được các vị trong giây lát.” 
Mấy vị khác gia chủ nhìn nhau, lần lượt đứng lên.
Một người cười nói:
“Chúng ta cùng Phí huynh đi ra xem một chút đi, ta cũng muốn xem thử ai dám đến Phí phủ gây sự.” 
Phí Vinh cười nói:
“Tốt, đa tạ các vị.”
Nói xong, hắn cùng mấy vị gia chủ đi ra đại sảnh tới trước cổng chính Phí phủ, sau đó đám người Phí Vinh liền đi tới cổng chính Phí phủ. 
Đi tới cổng chính Phí phủ, đột nhiên Phí Vinh ngừng lại, thân thể bỗng chấn động lên, tiếp đó vẻ mặt ngạc nhiên nhìn thân ảnh trên đường phố trước cổng chính.
Hộ vệ đội trưởng Lâm Thành Hổ bị Phí Hầu đánh bay ngã xuống đất, trông thấy Phí Vinh đi ra gương mặt liền vui mừng, thảm hại bò dậy, đi tới trước mặt Phí Vinh:
“Gia chủ, là hai người này đến Phí phủ chúng ta gây sự.” 
Phí Vinh dường như không nghe được lời hắn, bước nhanh đẩy hắn qua một bên, sau đó đi tới trước mặt người trung niên vừa mới xuất thủ đánh bay người hộ vệ, trước ánh mắt nhìn chăm chú, đột nhiên nửa quỳ xuống người trung niên kia:
“Phụ thân, người đã quay về.”
Phụ thân, người đã quay về. 
Lâm Thành Hổ ngẩn ngơ.
Mấy vị gia chủ đi theo Phí Vinh đều ngẩn ngơ.
Tất cả mọi người qua lại bốn phía và quý tộc tới bái phỏng cũng đều ngẩn ngơ, hai gã hộ vệ ngăn Phí Hầu trước đó cũng đờ đẫn ở nơi nào. 
Phụ thân? Hai gã hộ vệ sắc mặt trắng nhợt, nói như vậy trung niên này thật sự là lão tử (phụ thân) của gia chủ, chứ không phải đến đây gây chuyện.
Nghĩ vậy, hai người sợ tới mức đột nhiên rụt cổ xuống.
Phí Hầu quay đầu lại nhìn con trai, biểu tình đang lạnh lùng chợt buông lỏng, nở nhoẻn miệng cười: 
“Đứng lên đi.”
“Vâng, phụ thân.”
Phí Vinh cung kính đứng lên, vẻ mặt tươi cười: 
“Phụ thân, cuối cùng phụ thân cũng quay về.”
Thấy phụ thân trở về, trong lòng Phí Vinh vô cùng mừng rỡ, vài ngày tới chính là ngày con trai kết hôn, phụ thân có thể quay về thật là một chuyện vui lớn nhất.
Phí Hầu cười ha hả, đột nhiên gương mặt nghiêm túc nói với Phí Vinh: 
“Đây là thiếu chủ, con qua đây bái kiến.”
Thiếu chủ?
Phí Vinh thất kinh nhìn Hoàng Tiểu Long, tiếp đó hắn nhìn phụ thân với vẻ mặt nghi ngờ, sao phụ thân lại nhận một thiếu niên chỉ khoảng 15, 16 tuổi làm thiếu chủ như thế? 
“Còn không mau tới bái kiến.”
Phí Hầu thấy con trai chần chờ giọng chợt trầm xuống, quát.
Phí Vinh thấy thần sắc của phụ thân lập tức hoảng sợ, cho bao giờ hắn trông thấy phụ thân có vẻ nghiêm túc như vậy, xem ra thật sự phụ thân không phải đang nói đùa rồi. 
“Phí Vinh bái kiến thiếu chủ.”
Phí Vinh mau đi tới trước hành lễ.
Hoàng Tiểu Long đưa tay đỡ hắn dậy: 
“Phí gia chủ không cần đa lễ, mau đứng lên.”
Hộ vệ Phí phủ và quý tộc bốn phía ai nấy đều nét mặt khó tin cứ nhìn một màn trước mắt.
Cuối cùng lão gia tử trong truyền thuyết của Phí phủ đã quay về, không ngờ lại nhận một thiếu niên làm thiếu chủ. 
Thiếu niên này có thân phận gì?
Lúc này, những gia chủ kia cũng đều đua nhau tiến lên hành lễ cùng Phí Hầu:
“Bái kiến Phí Hầu tiền bối.” 
Phí Hầu gật đầu.
“Phụ thân, chúng ta về trong phủ a?”
Phí Vinh nói cùng Phí Hầu. 
“Được.”
Phí Hầu lên tiếng, sau đó cung kính nói cùng Hoàng Tiểu Long:
“Thiếu chủ, mời.” 
Hoàng Tiểu Long không có cách nào đành đi vào trong Phí phủ. Đợi cho Phí Hầu, Phí Vinh cùng với gia chủ đợi đám người Hoàng Tiểu Long đi vào Phí phủ sau một hồi, Lâm Thành Hổ và bọn hộ vệ Phí phủ vẫn đứng ở nơi đó, chưa hồi tỉnh lại.
Đi vào đại sảnh của Phí phủ, Phí Hầu thỉnh Hoàng Tiểu Long lên ghế trên, bản thân mình ngồi ở một bên, còn Phí Vinh và gia chủ khác chỉ có thể ngồi xuống dưới hai bên đại sảnh.
Đối với Hoàng Tiểu Long, tuy trong lòng Phí Vinh tràn đầy nghi ngờ nhưng vẫn không dám hỏi gì. 
“Phí Minh tiểu tử kia đâu?”
Sau khi ngồi xuống, Phí Hầu hỏi.
Phí Vinh cung kính nói: 
“Phụ thân, Phí Minh mới vừa cùng Đào Triết tiểu thư đi ra ngoài, ta sẽ cho người triệu nó quay về.”
Phí Hầu gật đầu.
Đúng lúc này đột nhiên một vị hộ vệ Phí phủ hốt hoảng chạy vào, nói: 
“Gia chủ, không xong, Phí Minh thiếu gia bị người đánh bị thương.”
“Cái gì?”
Tất cả mọi người trong đại sảnh liền biến sắc. 
“Chuyện gì xảy ra? Là ai làm?”
Phí Vinh đột nhiên giận dữ.
Đây quả thực là không đặt Phí phủ vào trong mắt. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.