Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 448: Đều phải chết






Cái lông vũ kia.

Rất nhiều người chú ý tới cái lông vũ trong tay Đế Vũ, tuy rằng Đế Vũ bị thương nặng nhưng vừa mới rồi, trong khoảnh khắc lông chim xẹt qua, ánh sáng xanh phát ra rồi thân thể vị cường giả chắn giữa hắn và Tần Vấn Thiên bị chém thành hai khúc. Dường như ở trước luồng ánh sáng xanh đó, thân thể máu thịt cứ như là một tờ giấy vậy, bị xé nát một cách đơn giản.

- Bảo vật này thật mạnh, một cái lông vũ thôi mà đã lộ ra hơi thở hung lệ đáng sợ như vậy. Đế thị nhất mạch, một trong bảy đại gia Hoàng Cực Thánh Vực có lưu truyền máu của hung cầm Thượng Cổ, tức Thanh Bằng, đồng thời cũng biết Thanh Bằng chi thuật. Nghe nói Thánh Thú mà Đế thị nhất mạch thủ hộ là một con hung cầm Thanh Bằng đã sống vài ngàn năm rồi. Chẳng lẽ lông vũ này là được nhổ ra trên người Thanh Bằng?

Mọi người nhìn chằm chằm vào lông vũ trong tay Đế Vũ. Nếu như vừa rồi mà Tần Vấn Thiên chậm hơn một chút nữa thì chỉ sợ đã bị lông vũ cắt thành hai khúc. May mà tốc độ của Tần Vấn Thiên cực nhanh, kịp biến thành ảo ảnh, chậm chút nữa là thảm rồi.

Gia tộc Đế thị bảo vệ tiểu tổ tông này rất chu toàn. Trong tay hắn có lông vũ, cường giả có tu vi Thiên Cương cảnh muốn giết hắn thì lúc nào cũng có thể bị hắn giết ngược lại. Thậm chí dù là cường giả Thiên Tượng cảnh, chỉ cần sơ ý tới gần hắn một chút thì cũng sẽ bị hắn ta hãm hại. Cũng khó trách đám hộ vệ của hắn lại yên tâm để hắn và Tần Vấn Thiên đấu với nhau.

Nhưng mà bọn họ không ngờ thủ đoạn của Tần Vấn Thiên lại lợi hại như vậy, vừa ra tay đã không cho Đế Vũ có cơ hội. Suýt chút nữa thì phát kiếm kia lấy đi mạng của Đế Vũ, khiến cho hắn ta chẳng có cơ hội lấy lông vũ ra, kích pháp lần thứ hai cũng cực kỳ nguy hiểm.

Chỉ thấy trên tay Đế Vũ cầm lông vũ màu xanh, hắn ta lấy lông vũ ra là vì muốn lấy mạng Tần Vấn Thiên nhưng không nghờ tới ý chí công kích của đối phương lại đáng sợ đến mức như thế, lại có thể tiến thẳng vào đầu hắn, khiến cho hắn ta thê thảm đến mức này. Rất nhiều người vây lại, bảo vệ Đế Vũ ở giữa, không dám cho Tần Vấn Thiên có thêm một cơ hội nào nữa.

Khí thế của những người này đều thả ra ngoài, sắc mặt lạnh lùng, tràn ngập sát khí.

Sau đó, một người trong số họ đột nhiên hét dài một tiếng, tiếng rít gào này xuyên cả mây trời rồi truyền ra nơi xa khiến màng nhĩ mọi người đều chấn động. Mọi người lập tức hiểu rõ người này muốn làm gì, hắn đang triệu hồi cường giả của Gia tộc Đế thị chạy qua đây.

- Bất kể ngươi là người phương nào, nhưng đừng hòng sống sót rời khỏi chỗ này hôm nay.


Chỉ thấy người vừa phát ra tiếng thét dài có tu vi cường đại, là Thiên Cương cảnh tầng tám đưa mắt nhìn chòng chọc vào Tần Vấn Thiên, nếu như hôm nay để người này còn sống rời đi thì với tính cách của tiểu tổ tông Đế Vũ thì tuyệt đối phát ti3t sự phẫn nộ lên người bọn họ.

- Cuồng ngôn.

Một tiếng hừ lạnh vang lên rồi lập tức có mấy bóng người mặc quần áo màu trắng bước ra. Đó là các nữ tử trẻ tuổi, hơn nữa dáng vẻ khá xinh đẹp làm cho mọi người xung quanh đều trợn tròn cả mắt. Ngày hôm nay là ngày gì mà sao lại có nhiều mỹ nữ xuất hiện ở nơi này như vậy.

Những nữ tử đứng xung quanh chiến trường, dường như bao vây lấy đám cường giả Đế thị, trong mắt các nàng lộ ra vẻ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Đế Vũ nói:

- Đế Vũ của Đế thị đã vũ nhục Thánh nữ của Dược Hoàng Cốc ta, nếu hôm nay biết đường nhận tội xin lỗi thì ta có thể tha cho các ngươi một con đường sống.

- Thánh nữ Dược Hoàng Cốc?

Sắc mặt mọi người xung quanh lập tức kinh hãi, đưa mắt nhìn Mạc Khuynh Thành. Trong nháy mắt mọi người hiểu ra, khó trách khí chất của nữ nhân này lại xuất chúng như vậy, vậy mà là thiên chi kiêu nữ của Dược Hoàng Cốc, nghe đồn là nàng ta luyện chế được đan dược cấp bốn.

Địa vị của Dược Hoàng Cốc ở Hoàng Cực Thánh Vực rất cao, nhưng lại rất ít khi tham dự vào phân tranh bên ngoài, nhưng cũng không ai dám khinh thường thế lực của Dược Hoàng Cốc.

Gia tộc Đế thị là một trong bảy đại gia, thực lực cực kỳ mạnh. Cục diện như vậy khiến cho mọi người cảm thấy hưng phấn. Trận tranh đấu này, càng ngày càng thú vị, Gia tộc Đế thị là một trong bảy đại gia nhưng đã chọc phải người Dược Hoàng Cốc. Nếu như vậy thì cho dù Gia tộc Đế thị có triệu hồi cường giả Thiên Tượng cảnh của gia tộc tới cũng chưa chắc dám động thủ với người Dược Hoàng Cốc. Bằng không thì chuyện này sẽ không đơn giản là hậu bối tranh đấu nữa mà sẽ thành kíp nổ dẫn tới chiến tranh giữa hai phái lớn rồi.

Người của Gia tộc Đế thị cũng kinh hãi trong lòng, sắc mặt khó coi. Vừa rồi Đế Vũ thiếu gia nói lời không chút khách khí, tuyên bố muốn bắt nàng ta làm thiếp, thậm chí còn có lời không sạch sẽ. Nếu đối phương là tiểu thư của một thế lực lớn bình thường nào đó thì thôi nhưng nàng ta lại là Thánh nữ Dược Hoàng Cốc rồi còn lại là Luyện Đan Sư cấp bốn, địa vị không hề nhỏ.

Tám vị thiên kiêu trấn áp thời đại đại diện cho trình độ cao nhất ở Võ Đạo, là các nhân vật trong thế hệ thanh niên có thiên phú Võ Đạo cực cao, mà Thánh nữ Dược Hoàng Cốc là một người có thiên phú cực cao về Đan Đạo.

Nhưng bây giờ hai bên đã xảy ra mâu thuẫn, có muốn dừng tay giảng hòa thì cũng đã muộn.

- Hóa ra là Thánh nữ Dược Hoàng Cốc tỷ tỷ, như vậy thì ta thay đổi lời ta nói lúc nãy một chút, vậy hãy gả cho ta đi, cùng lắm thì ta lấy Thánh nữ tỷ tỷ làm thê tử, không phải làm thiếp nữa.

Sắc mặt Đế Vũ lộ vẻ dữ tợn, tuy hắn đang cười nói nhưng lại khiến cho người ta có cảm giác âm trầm đầy lạnh lẽo. Tiểu tổ tôngĐế Vũ này là người kiêu ngạo như thế nào, muốn hắn nhận sai và thỏa hiệp ư? Nằm mơ đi.

Sắc mặt Mạc Khuynh Thành cực kỳ lạnh lẽo bởi vì có Tần Vấn Thiên bên cạnh nên nàng cũng không có nhiều lời, nhưng Đế Vũ lại muốn làm nhục nàng lần nữa. Tượng đất cũng có ba phần lửa, huống hồ trong khoảng thời gian nàng rời khỏi Tần Vấn Thiên thì tính tình cũng trở nên không tốt lắm.

- Giết hắn.

Mạc Khuynh Thành lạnh lùng nói, trước mặt Tần Vấn Thiên mà nàng lại bị Đế Vũ nói muốn bắt đi làm thê thiếp mấy lần, sao nàng có thể không tức giận.

- Vâng.

Cường giả của Dược Hoàng Cốc đi lên phía trước, tiến về phía Đế Vũ. Chỉ thấy Đế Vũ nắm chặt cái lông vũ trong tay, trên lông vũ lóe ra ánh sáng xanh nhìn có vẻ đáng sợ.

Đám người Phàm Nhạc thấy thế thì cực kỳ giật mình. Mạc Khuynh Thành đã trở thành Thánh nữ Dược Hoàng Cốc, bọn họ đã tới Hoàng Cực Thánh Vực được một khoảng thời gian, cũng có biết một chút về tình huống của các phái lớn tại Hoàng Cực Thánh Vực và cũng có nghe đồn về Thánh nữ Dược Hoàng Cốc. Không ngờ Thánh nữ Dược Hoàng Cốc lại là Mạc Khuynh Thành.


- Không nghĩ tới gặp lại trong trận chiến như hôm nay, nên làm thịt thằng ranh con này.

Âu Dương Cuồng Sinh lạnh lùng mở miệng nói, tia sét trên thân lập lòe, toát ra một loại hơi thở bá đạo. Bây giờ tu vi của hắn đã là Thiên Cương cảnh tầng bốn rồi, năm đó hắn và Sở Mãng đều có được truyền thừa của Bá Hoàng nên thực lực đã được tăng cao không ít.

Trừ cái đó ra thì tu vi của đám người Phàm Nhạc, Sở Mãng, Vân Mộng Di đều đã là Thiên Cương tầng bốn, riêng Tần Chính đã bước vào Thiên Cương tầng năm rồi.

Nhưng mà Tần Vấn Thiên cũng không thấy lạ vì năm đó lúc còn ở Vô Song Giới, Tần Chính, Vân Mộng Di và hắn đều có quyền tu luyện 36 núi như hắn. Khi đó thì Âu Dương Cuồng Sinh cũng chưa đạt được thành tựu như vậy. Qua đó có thể thấy được thiên phú mạnh mẽ của Tần Chính và Vân Mộng Di. Nên biết rằng lúc đó số lượng thiên tài của Hoàng Triều Đại Hạ bước vào Vô Song Giới cực nhiều, tất cả đều là nhân vật thiên tài thuộc thế lực cấp bá chủ nhưng số lượng người có thể được tư cách tu hành 36 núi lại lác đác không bao nhiêu.

- Tên mập, Sở Mãng, lông vũ của tiểu súc sinh kia rất lợi hại, các ngươi sử dụng tên để công kích đi. Tần Chính thì sử dụng sức mạnh không gian để kềm chế hắn, Vân Mộng Di thì hạn chế hành động của đám đồng bọn hắn, chúng ta đi làm thịt hắn.

Âu Dương Cuồng Sinh khẽ mở miệng nói, mọi người đều gật đầu. Hiển nhiên bọn họ đã sớm có thói quen kề vai chiến đấu, cảnh tượng như lúc này đã xảy ra không ít lần.

Sau đó Sở Mãng và Phàm Nhạc đều lấy cung ra. Cung Tiễn Tinh Hồn và Võ Mệnh Thiên Cương xuất hiện cùng nhau, mũi tên vừa b ắn ra thì hai người đã bay lên trên không. Trong phút chốc, hàng loạt mũi tên điên cuồng lao ra, bay thẳng về phía Đế Vũ.

- Những người này thật không muốn sống, đã biết rõ đối phương là Đế Vũ của Gia tộc Đế thị mà vẫn muốn giết.

Phía nơi xa có người chạy tới nhưng trong lòng có chút kinh hãi, lần này tiểu tổ tông Đế Vũ đụng phải một đám cứng đầu rồi.

- Giết cho ta.

Đế Vũ quát lớn một tiếng rồi tay nắm chặt lông vũ. Thấy mũi tên lao đến, bỗng nhiên hắn cầm lông vũ lướt qua không gian, ánh sáng xanh lấp lánh khiến tất cả mọi thứ trong vòng mấy trăm mét trong không gian phía trước bị chém đứt. Nhưng ngay khi hắn ta chuyển động bàn tay thì những mũi tên kia đều chuyển hướng, chia ra hai bên bay đi rồi lại lập tức lướt qua ánh sáng xanh mà bay về phía trước, gió gào thét giận dữ, mũi tên đoạt mệnh.

- Công kích như vậy mà muốn giết ta ư?

Đế Vũ lạnh lùng nói, phía sau lưng hắn, ánh sáng hung cầm lại xuất hiện, toàn thân hắn phát ra ánh sáng xanh lấp lánh, áo giáp Thần binh trên người hắn lại có ánh sáng lưu chuyển. Sau đó Đế Vũ đẩy tay ra, một móng vuốt sắc bén khổng lồ bay về phía đám mũi tên đang bay tới.

Trong khi đám người Sở Mãng bắt đầu công kích Đế Vũ thì đồng thời các cường giả của Dược Hoàng Cốc và người Đế thị cũng khai chiến. Trong giây lát, hơi thở của vùng không gian này đã bị khuấy động, ánh sáng của Tinh Hồn và Võ Mệnh Thiên Cương vô cùng rực rỡ.

- Ngươi ở đây chờ ta.

Tần Vấn Thiên nhìn Mạc Khuynh Thành bên cạnh, khẽ nói rồi lập tức dậm chân lao ra ngoài. Trên đỉnh đầu Tần Vấn Thiên, Kiếm Chi Võ Mệnh Thiên Cương lơ lửng trên đỉnh đầu, trong phút chốc, trong trời đất có một loại Kiếm uy kh ủng bố xuất hiện.

Ánh mắt Tần Vấn Thiên lạnh lùng, chân đạp hư không, mỗi một bước đều như bước vào trong lòng người, như có kiếm khí xuyên qua cơ thể mọi người.

- Bảo vệ tiểu thiếu gia.

Đám cường giả Đế Thị nhìn Tần Vấn Thiên rồi lại thấy trên người đối phương tràn ngập một loại yêu khí cuồng bạo, đồng thời còn có kiếm khí rít lên giận dữ.

- Ầm.


Lại một bước nữa hạ xuống, Đế Vũ kêu lên một tiếng đau đớn, sắc mặt có chút tái nhợt. Tần Vấn Thiên bộc phát huyết mạch để giải phóng Thất Sát kiếm thuật. Uy thế của kiếm thuật này cực kỳ đáng sợ, hắn muốn giết Đế Vũ cách không gian. Đám cường giả Đế Thị che chắn trước người Đế Vũ, nhưng phát hiện ra là không thể ngăn được Thất Sát kiếm thuật, không chỉ Đế Vũ không nhận nổi đòn công kích này mà ngay cả bọn họ cũng vậy.

Vào lúc bước thứ năm hạ xuống, một loại kiếm khí quét qua làm cho Đế Vũ phải kêu lên một tiếng đau đớn rồi miệng phun ra máu tươi, đồng thời lúc này cũng có một loại ý lạnh giáng xuống. Đó là do Vân Mộng Di tới gần, sức mạnh đóng băng kinh khủng làm cho trên người bọn họ bị phủ một lớp sương lạnh và sức chống cự càng ngày càng yếu.

- Ca ca ta sắp đến rồi, hắn sẽ giết sạch các ngươi.

Đế Vũ gầm lên một tiếng giận dữ,đồng thời vẫn không ngừng ho ra máu tươi.

- Dừng tay lại cho ta.

Giống như hưởng ứng lời của Đế Vũ, phía trên bầu trời có giọng nói gầm lên giận dữ, trong giọng nói mang theo sát khí ác liệt ngập trời. Phía nơi xa như có một luồng ánh sáng màu xanh vô cùng lấp lánh rực rỡ khiến cho mọi người như thấy được một con Thái Cổ hung cầm đang nhanh chóng lao đến, tốc độ của nó làm cho người ta sợ hãi.

- Rõ ràng người này có tu vi Thiên Cương cảnh tầng bảy nhưng ngay cả uy thế của người Thiên Cương tầng tám cũng không mạnh như hắn.

- Có vẻ Đế Thí đã đến, xem ra những người này thảm rồi.

Mọi người đều nghĩ trong lòng như vậy, Đế Thí là cường giả thuộc nhóm thiên kiêu trấn áp thời đại. Chuyện hắn đã từng giết cả cường giả Thiên Cương tầng chín cũng không phải chuyện đùa, qua đó có thể thấy thực lực của hắn kinh khủng như thế nào.

- Các ngươi đều phải chết, dù là Thánh nữ cũng phải thành đồ chơi cho ta.

Đế Vũ nghe thấy giọng nói của huynh trưởng truyền đến thì tức khắc sắc mặt càng thêm dữ tợn, điên cuồng vung lông vũ trong tay ra, khóe miệng thì vẫn không ngừng rỉ máu. Từ trước đến giờ, hắn ta chưa từng thê thảm như vậy, hắn muốn trả thù, bất kể là ai thì cũng phải trả giá thật đắt.

Bất kể là Thánh tử hay là Thánh nữ thì hắn ta cũng muốn trả thù.

- Giết!

Tần Vấn Thiên lại hạ bước chân thứ sáu. Tiếng của Đế Vũ liền im bặt, kiếm khí kh ủng bố xuyên qua thân thể hắn, gần như phá hủy lục phủ ngũ tạng của hắn ta. Đế Vũ phun ra một ngụm máu tươi nhưng hầu như cũng chỉ còn lại có một hơi. Đột nhiên một luồng ánh sáng xanh rực rỡ lao đến mang theo tức giận ngập trời. Ngay cả đôi mắt hắn ta cũng có màu xanh, nơi hắn ta đi qua không ai dám nhìn thẳng, chỉ một cái liếc mắt cũng có thể khiến người ta chết.

- Phập!

Vang lên một tiếng vang nhỏ, một vị nữ tử của Dược Hoàng Cốc đã bị thiêu cháy, thân thể nàng ta hóa thành một màn mưa máu dưới ánh sáng xanh rồi luồng ánh sáng xanh đó lại giống như là tia chớp, tiếp tục lao về phía Tần Vấn Thiên!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.