Võ Đạo Tinh Hồn

Chương 446: Gặp lại






Sắc mặt đám người còn lại của Hoàng Kim Cổ Quốc đều tái mét. Bọn họ tới từ cổ quốc, đều là thế hệ thanh niên kiệt xuất nhất trong cổ quốc, chuẩn bị bước vào Tiên Võ Giới. Người đứng ở giữa đội vương miện màu vàng trên đầu có tu vi Thiên Cương cảnh tầng bảy chính là Hoàng tử thiên kiêu của Hoàng Kim Cổ Quốc. Không biết thực lực của hắn mạnh đến mức nào nhưng được những người khác bảo vệ. Mà cũng vì câu cuồng ngạo của hắn bị Lê Thiên nghe được, nên mới lập tức xảy ra trận đại chiến vừa rồi.

Mà trận đại chiến này gần như phe hắn áp đảo, có nhiều cường giả như vậy, không ai có ai có thể làm gì được Lê Thiên, sau khi đối phương giết mấy mở lời cuồng vọng, thì phá không mà đi.

- Đi.

Vị Hoàng tử thiên kiêu kia lạnh lùng nói rồi thân hình lóe lên, dẫn theo người Hoàng Kim Cổ Quốc rời khỏi nơi này. Trong hư không chỉ còn lại một vùng sáng màu vàng.

- Đúng là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên, những người này đều là nhân vật kiêu căng tự mãn, còn không ngờ rằng gặp cả yêu nghiệt Lê Thiên bị khuất nhục. Có người dám than một tiếng, khiến cho nhiều người nghe mà gật đầu. Hoàng Cực Thánh Vực quá lớn, lớn đến mức không biết sẽ có nhân vật yêu nghiệt cỡ nào xuất hiện. Nhớ lại mấy trăm năm trước, trong một lần tranh đấu Tiên Võ Giới đã có mấy vị thiên kiêu trấn áp thời đại bị một người vô danh giết hết. Đó thực sự là một lần chấn kinh toàn bộ Hoàng Cực Thánh Vực.

Người đó còn mạnh mẽ cướp đoạt được vị trí thứ nhất trên bảng cổ bia Tiên Võ Giới. Càng về sau sức mạnh của người này càng ngày càng mạnh, sau khi ra khỏi Tiên Võ Giới không lâu thì được xếp vào vị trí thứ nhất Nhân Vương Bảng, trở thành nhân vật mà không ai trong Hoàng Cực Thánh Vực không biết đến. Rồi sau đó, hắn còn mạnh mẽ bước chân vào Hoàng Cực Thánh Tông, trở thành nhân vật truyền kỳ một đời.

- Bên kia lại có chiến đấu kìa.

Đúng lúc này, có tiếng gào lên kinh ngạc, ở đằng xa lại có chấn động do cuộc chiến. Nhưng mà chấn động này không kịch liệt như chấn động do trận chiến giữa Lê Thiên và cường giả Hoàng Kim Cổ Quốc phát ra. Rõ ràng thực lực của những người đang chiến đấu còn lâu mới sánh được với Lê Thiên, bởi vậy cũng không có gây quá nhiều sự chú ý.

- Hôm nay là ngày gì thế, lại là vị tiểu tổ tông của gia tộc Đế thị, một trong bảy đại gia tộc mà cũng có người dám chọc giận hắn.

Lại có giọng nói truyền tới, ngay tức khắc khiến cho mọi người xôn xao, rồi rất nhiều bóng người lóe lên lao về phía khu vực đang xảy ra chiến đấu, tiếng tăm của vị tiểu tổ tông gia tộc Đế thị này cực lớn.


- Gia tộc Đế thị của bảy gia tộc lớn.

Vẻ mặt Tần Vấn Thiên chợt lóe lên. Hoàng Cực Thánh Vực có chín phái, bảy đại gia và hai Hoàng triều. Thế lực của họ đều ở cấp độ đỉnh cấp, thực lực của bảy đại gia tộc này so với chín phái lớn thì cũng không kém hơn là bao nhiêu, thậm chí còn mạnh hơn so với rất nhiều cổ quốc giáo lớn, bọn họ có truyền thừa vài ngàn năm, gốc gác cực sâu.

Gia tộc Đế thị chính là một trong bảy đại gia tộc đó, ngoài ra sở dĩ gia tộc Đế thị nổi danh cũng là bởi vì trong số tám thiên kiêu có tu vi Thiên Cương cảnh trấn áp thời đại thì có một người xuất thân từ gia tộc Đế thị.

Đế Thí, một trong đám thiên kiêu trấn áp thời đại, nổi danh với Lê Thiên, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Không chỉ như vậy, gia tộc Đế thị đã đào tạo ra được rất nhiều nhân vật thế hệ yêu nghiệt. Ví dụ như Đế Vũ là đệ đệ ruột của Đế Thí, hắn là thiếu niên thiên kiêu, tốc độ tu hành cực kỳ đáng sợ, thực lực siêu cường, cũng có thiên phú gần như Đế Thí. Có thể nói là trong gia tộc Đế thị, ngoài Đế Thí ra, thì có nhưng hai thiên kiêu, không biết đã gi ết chết bao nhiêu người.

Đế Vũ sinh ra đã cao quý, chính là con cháu quan trọng của Đế thị. Bên trên thì được gia tộc hậu đãi, dùng điều kiện tốt nhất để bồi dưỡng, rồi lại có huynh trưởng là nhân vật thiên kiêu trấn áp thời đại bảo vệ. Có thể nói hắn chính là người nắm trong tay hàng vạn hàng nghìn sủng ái, hắn hung hăng càn quấy tùy hứng làm xằng bậy, muốn làm gì thì làm cái đó. Người trong Đế thị đều phải chiều lòng hắn, bởi vậy Đế Vũ còn được người bên ngoài Đế thị gọi là tiểu tổ tông của gia tộc Đế thị. Hắn đã gây ra không biết bao nhiêu tai họa nhưng đều có gia tộc và ca ca Đế Thí của hắn giúp hắn xử lý.

Lúc này Đế Vũ xuất hiện chứng tỏ là Đế Thí sẽ không ở quá xa khu vực này. Xem ra hai huynh đệ thiên kiêu này đều chuẩn bị bước vào Tiên Võ Giới.

- Lê Thiên phong thái rực rỡ, thiên kiêu nhất mạch của Đế thị, không biết người này là nhân vật thế nào, không biết có thể nhìn thấy Đế Thí hay không.

Tần Vấn Thiên khẽ nói rồi kéo tay Mạc Khuynh Thành rời đi, đi về phía xuất hiện chấn động, chỉ chốc lát, hai người đã tới chiến trường ở xa.

Phía trước có người thuộc hai phe đang đối đầu nhau. Bọn họ phân chia làm hai phe đối chọi gay gắt, ở giữa hai phe này có hai người đang đại chiến. Một người trong đó có bộ dạng của một thiếu niên, nhìn qua cũng chỉ chừng hai mươi tuổi, gương mặt có chút non nớt, trong cặp mắt lộ ra vẻ kiêu ngạo. Từ ánh mắt này của hắn, người ta có thể dễ dàng hiểu rằng mặc dù thiên phú của người này kiệt xuất nhưng cũng chưa từng trải qua quá nhiều đau khổ, bởi vậy nhìn thấy lộ ra trẻ tuổi mà không có được sự thành thục.

Tuy thiên phú của hắn cũng khiến người ta đố kị. Lúc hai mươi tuổi, tu vi của hắn đã là Thiên Cương cảnh tầng ba, sức chiến đấu cực kỳ đáng sợ. Người có cảnh giới như thế ở độ tuổi đó, cũng không có bao nhiêu người ở trong Hoàng Cực Thánh Vực. Sinh ra Đế Vũ đã có thiên phú cảm ứng tinh thần cực mạnh, lúc tám tuổi hắn đã khai thông tinh thần võ mệnh tầng ba, sau đó bước chân vào con đường tu hành.

Trong khi đó bộ dạng đối thủ của Đế Vũ lại có vẻ hơi khôi hài, người này lại là một tên mập có tu vi Thiên Cương tầng bốn. Mặc dù nhìn qua tên mập này vụng về nhưng tốc độ lại cực kỳ nhanh, hơn nữa tinh thần lực của hắn cũng vô cùng đáng sợ, có thể cuồng chiến với Đế Vũ không ngừng nghỉ khiến người ta phải thán phục tên mập này thật mạnh.

Khi Tần Vấn Thiên tới nơi, ánh mắt của hắn liền ngưng đọng lại, thấy hai bên giằng co, trong đó có từng gương mặt mà hắn vô cùng quen thuộc, mỗi một gương mặt, hắn đều nhận ra. Đương nhiên là cả mập kia, Tần Vấn Thiên đều rất quen thuộc.

- Tên mập chết tiệt, đã lâu như vậy mà còn không gầy đi chút nào.

Trên mặt Tần Vấn Thiên lộ ra nụ cười hiền hòa, tên mập đang chiến đấu kia, ngoại trừ Phàm Nhạc ra thì còn có thể là ai khác.

Ngoài ra sau lưng Phàm Nhạc còn có một nhóm người, đó là đám người Âu Dương Cuồng Sinh, Vân Mộng Di, Sở Mãng, Tần Chính. Sau khi năm người bọn họ có được truyền thừa ở Đại Hạ Hoàng Lăng thì cùng nhau xông xáo thiên hạ.

Nhưng đúng lúc này Tần Vấn Thiên lại nhíu mày, nha đầu Tình Nhi không có ở đây, nàng đi đâu rồi?

Trong số những người đã từng đi vào Đại Hạ Hoàng Lăng thì Mộ Phong đã ở bên cạnh Tần Vấn Thiên, hiện giờ đám người Phàm Nhạc cũng đã xuất hiện, chỉ còn lại có nha đầu Tình Nhi kia là không thấy đâu. Người khiến Tần Vấn Thiên lo lắng nhất chính là Tình Nhi. Sau khi nàng tu hành ma công, tính tình thay đổi lớn, chỉ có sư tôn của nàng và hắn là có khả năng ảnh hưởng đến nàng, mà sau khi sư tôn của nàng chết đi, Tình Nhi đã đau lòng tới chết. Không biết nàng đã thông qua được truyền thừa của Loạn Thiên Ma Hoàng chưa?


- Tên mập chết bầm, bản thiếu gia muốn chặt ngươi thành từng miếng để nuôi sủng vật của ta.

Lúc này Đế Vũ hét lớn một tiếng, trên người hắn như lộ ra báu vật, toàn thân giống như một cây thần binh lợi hại. Hắn vỗ ra một chưởng, trên không như có một con hung cầm khổng lồ xuất hiện lao về phía Phàm Nhạc.

- Tiểu tạp chủng, ông nội ngươi chờ đây này.

Trong mắt Phàm Nhạc lộ ra tia sáng đáng sợ, giống như tốc độ công kích của đối phương bị chậm lại. Năm đó Phàm Nhạc rất am hiểu sức mạnh tinh thần mà bây giờ lại càng thêm cực kỳ đáng sợ. Thân thể của hắn lui về phía sau như gió, tay cầm cung tiễn, b ắn ra liên tiếp, vô số mũi tên giống như là vạn mũi tên b ắn ra điên cuồng cùng nhau, công kích về phía đối phương.

Thấy vậy, Đế Vũ gào lên, công kích vô cùng đáng sợ, đánh cho đám cung tiễn vỡ vụn. Nhưng Phàm Nhạc vẫn không ngừng bắn tên ra, số lượng tên vô cùng vô tận, tùy ý thay đổi phương hướng theo sự khống chế của hắn, đám tên này giống như là tay chân của hắn, cực kỳ linh hoạt.

- Cút.

Sau khi gầm lên giận dữ, phía sau Đế Vũ như xuất hiện một con thần cầm với ánh sáng chói rực, toàn thân máu thịt xương cốt của hắn như đều nở ra. Thân thể hắn đã hóa thành Thần binh, mặc cho cung tiễn bắn vào tùy ý, nhưng thân thể hắn vẫn đứng im bất động.

- Ngươi dám tự xưng là ông nội của ta thì nhất định ngươi phải chết, ngươi đã hoàn tòan chọc giận bản thiếu gia rồi.

Đế Vũ lơ lửng giữa trời. Tuy tu vi của hắn chỉ là Thiên Cương cảnh tầng ba nhưng uy thế lại cực kỳ đáng sợ. Từ nhỏ đến giờ, hắn vẫn là nhân vật thiên kiêu, cho tới bây giờ chỉ hắn mới đi nhục mạ người khác, nào có ai dám khinh thường hắn.

- Chọc giận thì đã sao, bản thiên tài chờ ở đây này.

Phàm Nhạc lạnh lùng nói, chẳng qua lúc này hắn lại thấy Đế Vũ đưa mắt nhìn Vân Mộng Di sau lưng Phàm Nhạc, trong ánh mắt lộ ra nụ cười ấm áp nói:

- Vị Tiên tử tỷ tỷ này, nàng đã nghĩ kỹ chưa, có muốn làm thê thiếp của bản thiếu gia hay không, bản thiếu gia thích nhất là mỹ nhân băng sương như là Tiên tử tỷ tỷ vậy.

Trên mặt Vân Mộng Di xuất hiện từng tia lạnh lẽo, ngưng mắt nhìn Đế Vũ. Nàng không nghĩ tới ở Hoàng Cực Thánh Vực lại có người ngông cuồng như thế. Giữa ban ngày ban mặt muốn bắt nàng làm thê thiếp của hắn, tuyên bố muốn nàng phải phong lưu với hắn một đêm

- Ngươi muốn chết à.

Vân Mộng Di lạnh lùng nói.

- Đồ mà bản thiếu gia mong muốn thì cho tới giờ chưa bao giờ không lấy được. Nếu Tiên tử tỷ tỷ không muốn làm thê thiếp ta thì ta chỉ có thể sử dụng sức mạnh mà thôi, như vậy thì đừng trách bản thiếu gia không biết thương hương tiếc ngọc.

Đế Vũ lạnh nhạt nói, từ trước đến nay hắn gây chuyện không kiêng nể gì cả nhưng cơ bản là không cướp đoạt nữ nhân. Chẳng qua hôm nay vô tình gặp được nữ nhân này nên đùa giỡn một câu thôi, nhưng những người này lại cực kỳ hung hăng càn quấy, nhất là tên mập kia lại còn mắng hắn là tiểu súc sinh.

Đây chính là điều chọc giận Đế Vũ, hậu quả khi hắn tức giận rất nghiêm trọng. Hắn quyết định phải giế t chết những người này, còn mỹ nữ tỷ tỷ thì sẽ vui vẻ một phen. Từ trước đến nay hắn đều rất thích mỹ nữ lạnh lùng như vậy.

- Thằng ranh con này thật phách lối.


Âu Dương Cuồng Sinh tức giận mắng to một tiếng. Hắn vốn cho rằng mình đã đủ lớn lối ở thành Thương Châu rồi, nhưng so với người trước mắt thì vẫn còn kém xa.

- Đúng là hơn cả ngươi rồi.

Đúng lúc này, Âu Dương Cuồng Sinh nghe thấy một giọng nói truyền tới, chuyển mắt nhìn qua thì thấy có hai bóng người đang đi về phía mình.

Ngay lúc đó ánh mắt Âu Dương Cuồng Sinh sáng lên, rồi lập tức cười to nói:

- Ha ha, ta đã đoán được là ngươi sẽ tới Tiên Võ Giới lần này mà, quả nhiên là gặp được rồi.

Đám người Sở Mãng, Tần Chính đều thấy được Tần Vấn Thiên, lập tức trong mắt lộ ra một tia sáng. Trong mắt Vân Mộng Di cũng hiện lên tia sáng kỳ lạ, sau đó nhìn về phía Mạc Khuynh Thành bên cạnh hắn. Trận chiến trong Đan Vương Điện ngày trước, mặc dù bọn họ không có tự mình trải qua nhưng đều biết Mạc Khuynh Thành. Không ngờ hôm nay Mạc Khuynh Thành vẫn bình yên vô sự, hơn nữa khí chất càng thêm xuất chúng, bộ dạng hào quang rực rỡ thánh khiết như cũ, nhưng lại có thêm vài phần tư vị của nữ nhân, dường như còn hấp dẫn người ta hơn.

- Con mẹ nó, không ngờ lại cso thể gặp phải lão đại ở đây.

Phàm Nhạc ngạc nhiên nói.

- Tên mập chết bầm, sao vẫn mập như trước vậy, Huyền Tâm thì đâu rồi, sao ta không thấy.

Tần Vấn Thiên cười nói.

- Nàng đang ở Huyền Nữ Điện của Đại Hạ, ta không muốn nàng đi xông xáo theo ta, sau này ta sẽ đến đón nàng đi.

Phàm Nhạc nhếch miệng cười nói rồi sau đó nhìn thoáng qua Mạc Khuynh Thành bên cạnh Tần Vấn Thiên, mà giơ ngón tay cái lên nói:

- Lão đại, giỏi lắm, bây giờ có thể gọi là chị dâu được chưa.

Gương mặt Mạc Khuynh Thành ửng đỏ, làm cho rất nhiều người xung quanh đờ ra một lúc. Hôm nay là ngày gì mà lại được nhìn thấy hai mỹ nhân tuyệt thế, Mạc Khuynh Thành thì không cần nói nhiều, nhưng Vân Mộng Di cũng cực kỳ xinh đẹp.

- Ha ha, không ngờ lại có thêm một tiểu mỹ nhân nữa tới đây, Tiên tử tỷ tỷ, theo ta đi, so với bọn họ, ta có tiền đồ hơn nhiều.

Đế Vũ thấy những người này ôn chuyện với nhau thì tức khắc phá lên cười, nếu đã là một nhóm vậy hắn không khách khí nữa. Đoạt một người cũng là đoạt, đoạt hai người cũng là đoạt, hơn nữa người đến sau còn hơn một chút, thật là đẹp. Có lẽ có thể so sánh được với đệ nhất mỹ nữ thiên hạ trong lời đồn!



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.