Vạn Linh Chi Chủ

Chương 5:




Ngay khi bóng ma màu đen xâm nhập cơ thể của Vương Minh bổng nhiên trên người Thiên Hồn Lão Ma bay ra một luồng sáng màu vàng.
Luồng sáng màu vàng hiện hình ra là một quyển sách cổ xưa bên trên hiện ra chi chít tiên văn, bên trong quyển sách phát ra một giọng nói cổ lão: “Ma vật to gan dám xâm phạm Tiên giới, ngươi sẽ phải trả giá.”
Nói rồi vô vàn tiên văn màu vàng và bạc quấn quanh bóng ma màu đen.
Bóng ma màu đen hoảng sợ kêu lên: “Thiên thư, là thiên thư, tại sao ở một hành tinh văn minh lạc hậu lại có tiên vật bậc này, đã thế còn trên thân những con sâu kiến này, ta không cam tâm, không cam tâm.”
Nhưng cho dù nó cố gắng đến đâu cũng không thoát được những những văn tự thoát ra từ quyển sách.
Sau một thoáng thời gian, âm thanh bên trong bóng đen biến mất, bóng đen co rút lại thành một hạt gạo màu đen, bên trên bề mặt tràn đầy tiên văn màu vàng và bạc như những con nòng nọc.
Chu Thiên Âm đứng bên cạnh nhìn thấy tất cả, cô lạnh hết cả người, bóng đen kia cho dù cô và Thiên Hồn Lão Ma phí hết sức lực cũng chỉ có thể đẩy lùi thế nhưng quyển sách kia chỉ phất tay một cái đã hôi phi yên diệt.
Cô trầm mặc, bỗng nhiên quyển sách lóe sáng, một ông lão tiên phong đạo cốt xuất hiện trên quyển sách, ông lão nói:
“Tiểu cô nương đến từ nơi nào, có thể cho ta biết đây là thời đại nào rồi không, Tiên giới bây giờ do ai chấp chưởng, Thiên Ma Chủ liệu có còn gây họa loạn nhân gian.”
Chu Thiên Âm giật mình tỉnh lại bèn khom người hành lễ đáp lại:
“Thưa ngài, tiểu nữ là Chu Thiên Âm, đến từ Thanh Vân Giới, vạn năm trước sau đại chiến cùng Ma Chủ, chúng ta thành công đẩy lùi được Ma Chủ nhưng Tiên Giới trọng thương đóng cửa, đến giờ vẫn không có động tĩnh, sau vạn năm quần ma loạn vũ, Ma Chủ cùng thuộc hạ lại bắt đầu họa loạn nhân gian, chúng ta do trở tay không kịp đã đánh mất hai vùng tinh vực, hiện nay phòng tuyến vũ trụ mới được thành lập nhằm ngăn chặn bước tiên của quân đoàn Ma Thú.”
“Trái Đất là một trong những hành tinh chủ chốt trong chuỗi phòng tuyến, Ma giới thông đạo đã mở ra vậy nên vạn giới chư tiên đã cử người xuống tiếp xúc với nơi đây. Chủ nhân của cơ thể này nguyên vốn là một tu tiên giả cấp thấp của Trái Đất, trong lúc ta truy đuổi Thiên Hồn Lão Ma bị hắn bắt đi nhằm đoạt xá trọng sinh.”
Nghe xong lời nói của Chu Thiên Âm, âm thanh trong quyển sách trầm mặc một hồi, sau đó giọng nói trong quyển sách lên tiếng:
“Ngươi có thể gọi ta là Thư Lão. Không ngờ chớp mắt đã vạn năm, trận đại chiến kinh thiên khi xưa cũng đã kết thúc, không biết những chiến hữu năm xưa liệu nay còn những ai. Đúng là tuế nguyệt vô tình.” — QUẢNG CÁO —
Thư Lão tiếp tục nói: “Thôi gặp nhau là hữu duyên, ta ban cho ngươi một hồi tạo hóa.”
Dứt lời trên quyển sách bay ra hai văn tự, hai văn tự sau khi hiện lên liền bay về phía Chu Thiên Âm.
Hai văn tự màu vàng tỏa ra hơi thở thần bí mà cổ lão, chỉ nhìn thấy nó Chu Thiên Âm đột nhiên thấy linh hồn như được thăng hoa, những nghi hoặc trong tu luyện bỗng nhiên được cởi bỏ.
Linh hồn cô do rời khỏi thể xác thời gian lâu, lại còn đường dài truy sát cùng chiến đấu đã trở nên hư thoát, nhưng khi hai văn tự nhập vào người cô, cô cảm giác linh hồn như được ngâm nước ấm, thoải mái, dễ chịu, mọi mệt mỏi dường như biến mất.
Cô liền chắp tay cúi người quay sang Thư Lão nói: “Đa tạ tiền bối, ân của tiền bối tiểu nữ suốt đời khắc ghi, nếu có chỗ nào cần đến tiểu nữ, tiểu nữ nguyện dốc sức mình báo đáp.”
Thư Lão cười hiền hòa: “Không sao cả, ta thấy ngươi tinh tu Kiếm Đạo cùng Trận Đạo, căn cốt kì gia có thể coi là một khả tạo chi tài, lại trong lòng mang thiện tâm, nếu ngã xuống thì thật đáng tiếc. Đại chiến chẳng mấy chốc lại diễn ra, chúng ta cần phải cố hết sức để ngăn chặn Ma Chủ, không thể để hắn tiếp tục họa loạn nhân gian. Hai kí tự kia là thác ấn tiên văn mang trong mình Kiếm Đạo cùng Trận Đạo chí cao áo nghĩa, ta hi vọng nhờ có nó ngươi có thể có một phen thành tựu”
Chu Thiên Âm trả lời: “Tiểu nữ nguyện dùng tính mạng của mình để ngăn chặn Ma Chủ, bảo vệ sự yên bình cho thế giới.”
Thư Lão vui vẻ đáp: “Tốt tốt, ha ha”
Trong lúc hai người nói chuyện bỗng nhiên bên cạnh bọn hắn linh hồn của Thiên Hồn Lão Ma tan vỡ.
Bành
Hắn ta là một Hồn Sư, tinh tu Linh hồn lực tuy nhiên thân xác phá toái lại bị truy sát và trải qua nhiều lần đại chiến cuối cùng không trụ nổi.
Cả một đời lão ma việc ác bất tận, âu cuối cùng cũng là nhân quả tuần hoàn.
Linh hồn của lão ầm ầm phá toái lại bị linh hồn của Vương Minh hấp thụ, thế nhưng linh hồn yếu ớt của Vương Minh làm sao có thể chịu nổi luồng năng lượng khổng lồ như vậy.
Linh hồn của hắn bắt đầu phình lên sau đó bắt đầu xuất hiện vết rạn.
— QUẢNG CÁO —
Thư Lão thấy thế bên trong hắn bay ra hằng hà sa số văn tự xông vào linh hồn của Vương Minh, văn tự chi liên quấn quanh linh hồn của Vương Minh khiến cho linh hồn của hắn dù đang đứng trên bờ vực phá toái cũng không lập tức nổ tung, một lát sau linh hồn của hắn bắt đầu bình ổn trở lại, các vết rách cũng được chữa trị.
Một phần lớn linh hồn của Thiên Hồn Lão Ma bị phong ấn trong một quả cầu lóe lên ánh sáng vàng và bạc, thế nhưng với tình trạng này thì linh hồn hắn đã quá tải không thể tỉnh lại, kiếp này hắn chỉ có thể sống đời sống thực vật.
Thư Lão thở dài: “Thôi có thể gặp nhau xem như hai ta có duyên, mong rằng tương lai ngươi đủ ưu tú, có thể chống lên một mảnh tinh không vũ trụ.”
Dứt lời trên người Thư Lão phát ra ánh sáng vàng, vô cùng tận văn tự bay ra quấn quanh Vương Minh. Thư Lão quát khẽ: “Thiên Nhãn - Khai.”
Những mảnh vỡ Linh Hồn của Thiên Hồn Lão Ma bị đốt cháy,những phần dư thừa hóa thành trọc khí bay mất chỉ còn những phần tinh hoa dung nhập vào linh hồn Vương Minh, cuối cùng sau khi linh hồn của Vương Minh đạt đến một mức độ nhất định toàn bộ văn tự tràn vào hai mắt của Vương Minh.
Sau một đoạn thời gian, ánh sáng trên người Thư Lão biến mất, hình ảnh Thư Lão mờ đi, trên khuôn mặt cũng hiện vẻ mệt mỏi.
Chu Thiên Âm vội vàng hỏi: “Tiền bối ngài có sao không”
Thư Lão trả lời: “Ta không sao chỉ hơi mệt mỏi, ta lại muốn ngủ say một đoạn thời gian, mong rằng lúc ta tỉnh lại vẫn kịp góp sức mình trong trận đại chiến sắp tới.”
Chu Thiên Âm thở dài: “Thư Lão thật thiện tâm, hắn ta chỉ là nhất giới phàm nhân vậy mà Thư Lão nguyện hao phí đại sức lực bảo vệ hắn.”
Thư Lão cười bảo: “Ngươi sai rồi, hắn tuy là nhất giới phàm nhân nhưng ai chẳng phải như vậy, từng bước từng bước đi đến đỉnh cao. Nhìn người không chỉ nhìn hiện tại mà còn phải nhìn tương lai.”
“Không chỉ vậy ngươi nghĩ thử coi, hắn chỉ là nhất giới phàm nhân thế nhưng bị cuốn vào những chuyện như vậy lại không có chuyện gì xảy ra cả, cuối cùng tất cả chuyện tốt đều rơi vào trên người hắn. Ngươi nghĩ điều đó có thật sự đơn giản? Mọi chuyện đều chú trọng cơ duyên và nhân quả, tất cả những điều trên chỉ nói rằng trên người hắn có đại cơ duyên, đại nhân quả, tương lai của hắn cũng là một mảnh mờ mịt không đoán trước được.”
Nhìn Chu Thiên Âm trầm mặc suy nghĩ, Thư Lão nói tiếp: “Ta có việc cần nhờ ngươi, liệu ngươi có chuyện ý?”
Chu Thiên Âm nghe thế liền trả lời: “Thưa tiền bối, chỉ cần tiểu nữ có thể làm được, tiểu nữ quyện dốc hết sức.”
Thư Lão cười nói: “Tốt lắm, ta mong ngươi có thể nhìn kĩ hắn, hắn ta coi như là ta truyền nhân, cũng như là ta tạm coi là người ứng cử chủ nhân tương lai, ta mong ngươi có thể dìu dắt hắn, không để hắn sa ngã, hướng hắn vào con đường đúng đắn.”
— QUẢNG CÁO —
Nghe thấy thế Chu Thiên Âm trả lời: “Tiểu nữ nhất định hết sức hoàn thành tâm nguyện của Thư Lão.”
Thư Lão gật đầu, sau đó liếc mắt nhìn về phía hạt gạo màu đen do bóng ma biến thành, hắn nói với Chu Thiên Âm:
“Đây là Thiên Ma hạt giống do Thiên Ma lúc nãy biến thành, tuy linh hồn của hắn đã bị đánh tan phần lớn nhưng từ hạt giống này hắn vẫn có thể tiếp tục hồi sinh. Ta đã tận lực áp chế hắn thế nhưng bây giờ ta sắp sửa ngủ say, ngươi thay ta để ý đến nó, đừng để nó tiếp tục họa loạn nhân gian.”
Dứt lời Thư Lão nhạt dần rồi biến mất, ánh vàng trên Thiên Thư biến mất, nó đóng lại rồi nằm im trong thức hải của Vương Minh.
Chu Thiên Âm trầm mặc, những điều cô vừa trải qua thật không thể tưởng tượng được, tuy thân xác bị mất đi nhưng với cơ duyên cô vừa đạt được chỉ cần kiếm được một thân xác phù hợp, chẳng mấy chốc cô có thể trở về thời kì đỉnh cao thậm chí đột phá cảnh giới cao hơn nữa.
Nhìn quanh thức hải của Vương Minh, thức hải của hắn thỉnh thoảng nổi lên những tiên văn màu vàng và bạc, tuy vẫn còn nhỏ và thuộc giai đoạn sơ kì nhưng thức hải của hắn thật kiên cố, không chỉ vậy nó vẫn chậm rãi mở rộng.
Bên cạnh linh hồn của hắn có một quả cầu nhỏ màu bạc, xuyên qua quả cầu đó cô nhìn thấy một con sói nhỏ màu bạc, đánh giá con sói nhỏ cô thì thầm.
“Một con Ngân Lang, còn nhỏ như vậy nhưng đã bước đầu thức tỉnh huyết mạch Ngân Nguyệt Lang, tư chất không tệ lắm, chắc cũng nhờ nó mà linh hồn của tên tiểu tử này không bị nổ tung ngay khi bị linh hồn của Thiên Hồn Lão Ma tràn vào.
Ngân Nguyệt Lang – Yêu thú - Thú hệ - Tinh thần hệ - Lang tộc.
Ngân Nguyệt Lang là một loài yêu thú có huyết mạch lang tộc thuộc tiềm chất cực cao, ngoài thuộc tính tinh thần hệ khiến linh hồn của nó cũng mạnh hơn so với những yêu thú đồng giai khác.
Ngoài những thứ đó ra cũng chỉ có một vài món đồ của Thiên Hồn Lão Ma đang trôi lơ lửng trong thức hải, dù sao cũng không dùng được đến cô trực tiếp bỏ qua.
Sau đó cô nhìn ra bên ngoài, cơ thể của Vương Minh đang trôi trong Thời không thông đạo, không biết nó sẽ dẫn bọn họ đến đâu.
Sau khi đánh giá hết tình hình xung quanh, cô bắt đầu ngồi xuống một góc bắt đầu minh tưởng, dù sao thì trước mắt cũng không có việc gì để làm, cũng không biết sắp tới sẽ xảy ra chuyện gì, thôi thì tiết kiệm chút sức lực để sau này ứng đối với tình huống đột xuất đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.