Vạn Giới Chí Tôn

Chương 99: Lật đổ Chu Tước Đế Quốc (4)




Đang trầm mặc thì bỗng dưng Trường Thiên đứng bật dậy, đôi mắt mở ra trừng lớn hết cỡ nhìn về một hướng dưới đại dương, nếu nhìn kỹ có thể thấy cơ mặt hắn run lên từng đợt, tuy là rất nhẹ nhưng đủ thấy thứ Trường Thiên nhìn khủng bố đến mức nào. Phải biết tộc trưởng Cự Nhân tộc cũng chỉ làm hắn đổ mồ hôi vì mất nhiều sức chống đỡ mà thôi.
"Hải Thần?? Đặt tên hợp lắm!! Đối với các ngươi thì một kẻ như hắn không khác gì Thần linh cả."
Zones và Darka đứng kế bên bất ngờ quay đầu nhìn Trường Thiên, mặc dù hắn chỉ lẩm bẩm nhưng với thính lực cả hai thì không khó để nghe được. Khi nghi hoặc cần được giải đáp thì một giọng nói ồm ồm khó nghe vang lên thay Trường Thiên làm việc đó.
"Tiểu tử thú vị!! Ngươi biết được thân phận của ta sao???"
Run rẩy vừa rồi đến nhanh mà đi cũng nhanh, Trường Thiên lấy lại phong thái chỉ sau vài phút khiếp sợ, hắn không cách nào ngờ tới Hải Thần mà mọi người ở Hải Hà thường truyền tụng lại là nhân vật như vậy.
Hắn mỉm cười gật đầu.
"Tất nhiên là biết rồi!! Có điều ta hơi thắc mắc một chuyện, ngươi không bị "Quy tắc" hạn chế à??"
"Hahaha!!!"
Tiếng cười khó nghe vang lên ngay sau khi Trường Thiên nói dứt câu, kèm theo tiếng cười là sự rung động dữ dội của đại dương. Vô số cơn sóng thần cao trên trăm mét liên tục va chạm vào nhau tạo nên những âm thanh cực kỳ chói tai, từng dòng xoáy sâu hun hút dần được hình thành.
Mặt biển bị khuấy động đến không còn hình dáng, còn bầu trời thì vẫn trong xanh hiền hòa như chưa từng có chuyện gì xảy ra. cảnh tượng phải nói là ngàn năm không có một.
Nếu chuyện chỉ dừng lại ở đó thì hai người Zones, Darka đã không bị một phen hãi hùng để đời.
Từ giữa dòng nước đang điên đảo hỗn loạn, một thân ảnh khổng lồ chậm rãi trồi lên. Thật khó có thể hình dung được con quái vật này to lớn cỡ nào, quả núi mà nhóm Trường Thiên dừng chân trước kia chỉ bằng một góc của nó.
Cặp mắt đỏ ngầu tràn ngập hung tính nhìn thẳng vào Trường Thiên, uy áp kinh thiên động địa chẳng mấy chốc bao trùm lên toàn bộ cơ thể hắn, tuy nhiên biểu hiện của Trường Thiên lại giống như không có việc gì xảy ra cả, vẫn nhàn nhã mỉm cười quan sát diễn biến mọi chuyện.
Con quái vật cảm thấy đòn thị uy mình vừa tung ra không có bao nhiêu tác dụng thì lập tức nổi giận, hình thể khổng lồ chậm chạp động đậy chuẩn bị cho đòn công kích tiếp theo. Mười cái vòi khổng lồ cùng vô số giác mút nhầy nhụa nhanh như chớp phóng thẳng đến Cự Long đang chở ba người.
Mỗi một cái vòi đều to gấp trăm lần con rồng, mà tận mười cái như vậy cùng lúc tấn công, Cự Long hùng mạnh bá chủ trên bầu trời biến đi đâu mất, thay vào đó là một con thằn lằn có cánh biết bay đang hoảng hốt, lo sợ.
Trường Thiên nhếch mép khinh thường.
"Ngươi tính dùng cách thức ngu xuẩn này để thử ta sao? Trong mắt đám người ở vị diện này ngươi có vẻ thần bí, cường đại nhưng trong mắt ta ngươi chẳng khác nào một tàn sư còn sót lại của Minh Giới cả!!"
Mười cái vòi đột nhiên khựng lại giữa không trung, một rồng hai người thở phào nhẹ nhõm, uy lực của thứ kinh khủng kia thật không thể đùa được. Dù không hiểu vì sao con quái vật lại tha cho họ một mạng nhưng chắc chắn là liên quan đến câu nói của Trường Thiên, "Minh Giới" là cái gì họ cũng bó tay, thậm chí là toàn bộ những gì Trường Thiên nhắc đến hai người đều không biết.
Giọng nói ồm ồm vang lên một lần nữa, có điều lần này âm điệu trầm xuống hẳn.
"Ngươi đang cố gắng khiến ta tiêu diệt ngươi luôn thay vì trải qua một cuộc thử nghiệm nho nhỏ?"
"Hahaha hahaha!!!"
Lần này là Trường Thiên cười lớn chứ không phải Hải Thần, hắn cười nhưng không hề giấu đi sự khinh thường, miệt thị bên trong mà để lộ ra ngoài cho Hải Thần biết, "Ta khinh bỉ ngươi".
Mãi một lúc lâu sau hắn mới dừng cười được, điều đáng chú ý là Hải Thần không hề làm ra hành động thể hiện sự tức giận nào cả.
Sợ, chính xác là sự sợ hãi nảy sinh từ nội tâm, lần đầu tiên hắn sợ một kẻ yếu hơn mình rất rất nhiều. Và càng bất ngờ hơn khi nỗi sợ ấy bắt nguồn từ khí chất của Trường Thiên, không biết từ lúc nào, sự bá đạo, kiêu ngạo đến cực điểm đã quay trở lại.
Hải Thần có thể cảm nhận được ánh mắt coi thường thiên hạ kia không phải Trường Thiên cố tình làm vậy, mà do vốn có nó đã là như vậy, hắn có cái tư cách đó và không một ai dám phủ nhận, mặc dù không muốn nhưng nội tâm vẫn cứ sợ hãi là minh chứng rõ ràng nhất (còn lý do vì sao Trường Thiên có tư cách thì mọi người cứ chờ xem nhé, trong map Hải Hà này có, hehe)
Hai người Darka, Zones lần đầu tiên thấy được con người thật của Trường Thiên, cả hai không hẹn cùng liếc nhìn nhau, nỗi khiếp sợ cũ chưa kịp tan thì cái mới đã tới. Thật sự là đã vượt qua giới hạn chịu đựng của họ, cảm giác có thực lực nhưng không cách nào thi triển được khiến hai người bất lực không sao nói hết.
"Tiêu diệt ta??? Ngươi lấy cái tự tin đó ở đâu ra??? Thử nghiệm ta??? Một chủng tộc có Chân Vương hùng mạnh tọa trấn ta còn dám đơn thân độc mã tiến vào làm giao dịch, một Chân Quân nửa vời như ngươi lấy tư cách gì thử ta??? Ban đầu ta tôn trọng và cảm thấy bất ngờ với ngươi là vì ngươi là kẻ còn sống sót sau khi Minh Giới bị hủy diệt, còn không thì ta việc quái gì phải để ý tới ngươi - một kẻ đến hình dạng cũng không dám lộ diện chỉ để con thú cưng ra làm mồi nhử."
Từng câu từng chữ đều mang theo sự miệt thị nặng nề không cho kẻ khác ngóc đầu lên được.
"Còn nếu như ngươi đã cố tình tặng cho ta món quà này thì ta đành phải tiếp nhận thôi, sủng vật cấp Ngưng Thể đỉnh phong, cốt tủy lại lớn đến vậy chắc sẽ không làm cho ta thất vọng đâu nhỉ?"
Nói rồi Trường Thiên cười quỷ dị, hắn bước một bước đã xuất hiện phía trên đỉnh đầu con quái vật.
"Kraken!! Năm xưa đến nằm mơ ta cũng muốn mơ thấy ngươi một lần, bây giờ gặp được quả thật là không còn gì bằng. Tuy nhiên ngươi nhận sai chủ, có trách thì chỉ trách hắn đã chọc sai người mà thôi!"
Dứt lời, Trường Thiên nâng chân phải sau đó nhẹ nhàng dẫm xuống, không gian giao động như sóng nước, không lâu sau một cái vòng xoáy màu đen khổng lồ che kín cả bầu trời hiện ra dưới chân Trường Thiên. Đây chính là phiên bản khổng lồ cực đại của Hư Vô.
"Hư Vô!!!!!!"
"Không thể nào!!!"
"Cầu xin đại nhân!!! Cầu xin ngài...."
Hải Thần ngay khi thấy Hư Vô xuất hiện thì lập tức trợn ngược mắt, hắn không tin vào những gì mình thấy. Thân ảnh Hải Thần hiện ra đứng vững vàng trên mặt nước, một đầu tóc cắt ngắn vàng nhạt dễ thương, khuôn mặt nhỏ nhắn bụ bẩm búng ra sữa của hài tử mới lớn. Một thằng nhóc bảy tám tuổi vậy mà lại là Hải Thần hùng mạnh đứng đầu Hải Hà đại lục, điều mà không ai ngờ tới, kể cả Trường Thiên cũng vậy.
Hải Thần từng một lần may mắn được diện mục trực tiếp Hư Vô và Đường Hạo Minh nên biết, người sở hữu Hư Vô chính là Hư Vô Chủ Thần, vì vậy sau khi thấy Trường Thiên xuất ra Hư Vô liền biết hắn là "Hư Vô Chủ Thần" đời tiếp theo. Hắn hối hận vì hành động ngu xuẩn trước đó của mình, dám động vào Trường Thiên còn không phải là chọc vào Đường Hạo Minh sao? Tất nhiên chuyện ông ta chết chỉ có ba vị Thần gây ra chuyện biết, Hải Thần làm sao mà biết được cơ chứ.
Trường Thiên trên cao nhíu mày liếc nhìn Hải Thần vừa lộ diện, mặt ngoài hắn làm ra vẻ như đắn đo suy nghĩ, còn trong lòng thì không ngừng cười thầm vì mưu kế cáo mượn oai hùm thành công. Thực chất Hư Vô của Trường Thiên còn chưa có khả năng thôn phệ Kraken đâu, đơn giản là vì Trường Thiên yếu hơn nó, hắn mang Hư Vô ra chủ yếu là để dọa Hải Thần.
Minh Giới hay còn gọi là Thần Giới, nơi những vị Thần Nhân sinh sống trước kia, Hải Thần từng là người ở Minh Giới nên biết Hư Vô Chủ Thần là điều rất có khả năng vì vậy Trường Thiên đã đánh cược dọa Hải Thần bằng cách này. Và may mắn một lần nữa đứng về phía hắn.
"Ngươi nói gì??"
Hắn biết mưu đồ thành công nên bắt đầu tranh thủ kiếm chút lợi từ Hải Thần, ở Song Giới có lẽ một Chân Quân không đáng là bao nhưng ở Hải Hà thì lại là chuyện khác. Hơn nữa Trường Thiên rất hứng thú với vấn đề "Quy tắc" không hề cưỡng chế Hải Thần, đó là lý do duy nhất Trường Thiên nghĩ ra được khi thấy Hải Thần dù đã vượt mức chịu đựng của Hải Hà, nhưng vẫn có thể tiến vào mà không chịu sự ngăn cản nào.
Hải Thần thấy Trường Thiên không lập tức động thủ thì thở phào nhẹ nhõm, Kraken hắn phải nuôi rất lâu mới có thể đạt đến trình độ hiện tại, và phần nhiều là bí mật nằm trong người nó. Nắm bắt cơ hội Hải Thần vội vàng trả lời, thanh âm cung kính hơn hẳn.
"Vừa rồi kẻ hèn không biết đại nhân là người thừa kế nên có chỗ mạo phạm, mong ngài lượng thứ, con quái vật đó rất quan trọng đối với ta, không giấu gì ngài, nó là mấu chốt giúp ta loại bỏ "Quy tắc" cưỡng chế do Thần Nhân đặt ra. Bây giờ ngài giết nó thì sẽ mất nhiều hơn được, mong đại nhân suy xét cẩn thận."
Quả nhiên là cáo già sống thành tinh, nói đúng ngay điểm yếu, đôi mắt Trường Thiên sáng lên, nội tâm hắn thầm giơ ngón giữa lên với Hải Thần. Ở bất cứ nơi đâu, loại bỏ được "Quy tắc" luôn là điều mà các cường giả hiểu chuyện hằng ao ước, vì vậy nếu Kraken quả thực có khả năng như lời Hải Thần nói thì nó chả khác nào là bảo vật vô giá.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.