Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 626:




Chương 626

Tuy là thông qua Ma Phách Viên Bàn có thể xác định là lão Ngũ và lão Bát đã chết. Nhưng dựa vào phần công lao này, bọn họ chết cũng có gì đáng tiếc.

Trong lòng những tà ma khác còn muốn hô to một câu ‘Chết hay lắm!!!’

Bốn tà ma truyền âm với nhau mấy câu, sau đó một tên tà ma Sinh Tử đứng ra, phát hiệu lệnh.

“Đi, toàn bộ tà ma đi theo bản ma, chúng ta cùng đi tới cửa của phong ấn chi địa. Chỉ cần đợi đến khi năng lượng phong ấn yếu tới một mức độ nhất định, vậy thì chúng ta sẽ trực tiếp cưỡng chế phá ra!”

Bỗng chốc, toàn bộ tà ma khí thế bừng bừng, cùng hô lớn theo: “RÕ!!!”

Ai mà biết được chuyện năng lượng của cung điện phong ấn suy giảm có phải là tình trạng tạm thời không. Ngộ nhỡ năng lượng phong ấn lại khôi phục trở lại. Thế thì bọn chúng có khóc cũng chỉ còn cái nịt.

Ầm một trận!

Dưới sự dẫn đầu của bốn Tà ma Sinh Tử Cảnh, tất cả mọi tà ma đều xông tới lối cửa ra.

Còn về cung điện phong ấn này, chỉ để lại mấy tà ma trông chừng cho có lệ.

Nếu có thể rời đi cả, ai lại dùng nhiều người ở lại trông chừng cái cung điện nát này chứ.

Tộc Tà Ma di chuyển với quy mô lớn như vậy, khiến toàn bộ chiến trường ngoại ma đều khẽ rung lên.

Đoàn người Đằng lão, Bạch đại Nho đã rời khỏi chiến trường ngoại ma. Lúc này, đột nhiên cảm thấy sởn cả tóc gáy.

Một cơn lạnh lẽo thấm vào trong xương cốt, từ dưới chân truyền thẳng lên đầu bọn họ.

“Thế này, thế này là sao vậy?”

“Tại sao ta lại cảm thấy mặt đất rung chuyển nhỉ, mà lại còn càng ngày càng mạnh, giống như…giống như có thứ gì đó đang tiến lại gần phía bọn họ.”

“Ta cũng cảm thấy rồi, là…từ trong chiến trường ngoại ma truyền ra.”

Đằng lão và Bạch đại Nho nhìn nhau, nhìn ra sự thận trọng trong mắt đối phương.

Hai người bọn họ thân là đại năng Nho giả, trong khoảnh khắc vừa rồi tim đều đập rất nhanh. Dường như có chuyện đại sự sắp xảy ra.

“Đi, chúng ta trở về xem xem thế nào.” Đằng lão lên tiếng.

Những người khác cũng đồng ý. Tầm quan trọng của chiến trường ngoại ma, không cần nói cũng biết.

Lần này tà ma bạo động đã khiến bọn họ tổn thất không ít đại nho và cường giả.

Thậm chí có tà ma đã xâm nhập vào trong nội bộ hoàng triều.

Còn về nguyên nhân bạo động, tới giờ bọn họ vẫn chưa tra ra được.

Ngộ nhỡ tà ma lại lần nữa bạo động, thế trận còn lớn hơn thì sao, đối với bất cứ một vương triều nào cũng đều là đại họa.

“Đằng lão, sau mỗi lần tà ma có bất thường và bạo động, về cơ bản đều có thể an ổn mười mấy năm, thậm chí là mấy chục năm, chúng ta có phải là quá cẩn trọng rồi không?” Trong đội ngũ có một Võ giả Hóa Đỉnh không đồng ý, nói.

Hắn ta cho rằng, hai đại năng Nho đạo này nghĩ nhiều rồi.

“Tà ma giảo hoạt vô cùng, chúng ta không thể buông lỏng phòng bị, xác nhận thêm một lần là tốt nhất.” Đằng lão điềm nhiên nói.

“Vâng, Đằng lão!” Cường giả Võ đạo Hóa Đỉnh kia cung kính đáp.

“Đằng lão, thiếu niên mà ông dẫn theo kia….là thánh tài Nho đạo sao?” Bạch đại Nho vẫn khó mà tin được, nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.