Vạn Cổ Đệ Nhất Kiếm

Chương 847: Xảy ra chuyện rồi




Túy Hương phường là tửu phường lớn nhất Nam Châu Giới, có vô số rượu ngon đỉnh cấp, nếu không có chút thực lực và địa vị ở Nam Châu Giới thì thật sự rất khó được Túy Hương phường ủ rượu cho.
Tân Thạch Long cười cười, dứt khoát ngồi xuống ngay tại chỗ: “Nào, Cảnh trưởng lão, ta kính ngươi!"
Cảnh Thương cũng không kiều ngạo gì, ngồi xuống đất uống rượu với Tân Thạch Long.
Không quá nửa giờ đã uống hết một vò rượu, mặt mũi Cảnh Thương ửng đỏ, say khướt, ý thức cũng có chút mơ hồ.
"Rượu này... Rượu này..."
Cảnh Thương đã dần ý thức được chỗ không đúng lắm, ông ta là cường giả Vạn Pháp Cảnh, lại uống rượu quanh năm, tửu lượng rất cao, một vò rượu cho dù mạnh thế nào cũng không thể chuốc say ông ta được.
Ông ta ngẩng đầu lên, nhìn về phía Tân Thạch Long, chỉ thấy từ đầu tới cuối hẳn ta đều mỉm cười, con ngươi thấm thúy giống như bầu trời đêm, giấu hết lòng dạ, trở nên thần bí khó lường.
Cuối cùng, ý thức của Cảnh Thương dần dần biến mất, vò rượu rơi bịch xuống đất, cả người cũng chìm vào mê man.

Tân Thạch Long đứng lên, nụ cười trên mặt dần biến mất, lộ ra vẻ mặt của thợ săn, cười thầm nói: "Cảnh trưởng lão, ta đúng là bội phục tửu lượng của ngươi, ta bỏ thêm không biết bao nhiêu Cấm Hồn tán trong này, cho dù mười con trâu dính vào một giọt rượu này của ta cũng phải gục, thế mà ngươi còn có thể nói chuyện với ta nửa giờ, bội phục bội phục!"
Tân Thạch Long tán dương vài câu, cũng không để ý Cảnh Thương có nghe có thấy không.
Rất nhanh, hẳn nhìn về phía chỗ tinh bàn, đi gần lại, tinh bàn vẫn phát ra ánh sáng chói lọi, lúc chuyển động, linh khí trong thiên địa đều sôi trào.
"Lần này, ta muốn khiến toàn bộ Linh Tiêu Tông phải biến mất hoàn toàn!"
Ánh mắt Tần Thạch Long lộ ra sát ý dữ tợn.
Đột nhiên, linh lực cuồng bạo vô song bộc phát quanh người hän, chỉ thấy hän đánh mạnh một chưởng xuống tòa tỉnh bàn này.
"Ầm!" Tiếng ầm ầm vang vọng, linh lực quét ngang, tòa tinh bàn bị chấn động chia năm xẻ bảy ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó, kết giới to lớn bao phủ toàn Thiên Hòe thành cũng xuất hiện rung động dữ dội, từng gợn sóng mà mắt thường có thể nhìn thấy nhanh chóng lan tràn, lôi đình mênh mông khuấy động trên không trung như gió bão.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"
Các đệ tử bên trong Linh Tiêu Tông cảm nhận được đều ngẩng đầu lên, ánh mắt khiếp sợ nhìn cảnh tượng trên bầu trời.
"Xảy ra chuyện rồi!"
Phương Thanh Điệp tọa trấn trong tông môn, lúc này gương mặt xinh đẹp cũng hoàn toàn thay đổi, nàng có thể cảm nhận năng lượng trong linh trận siêu cấp tồn tại mấy trăm năm đang biến mất cực nhanh.
Nàng biết, chắc chắn là Cửu Long Lôi Khiếu Trận ở trung tâm trận pháp bị phá hủy rồi.
Bên ngoài thành Thiên Hòe, ba người Từ Thương Uyên, Bạch Đỉnh Thiên và Liễu Huyền Sách đứng sừng sững trên bầu trời đều kinh ngạc nhìn cảnh tượng này, tiếp đó ba người đồng thời híp mắt nở nụ cười.
"Xem ra thành công rồi! Còn thuận lợi hơn một chút so với dự đoán của ta” Từ Thương Uyên cười nói.
Khuôn mặt Bạch Đỉnh Thiên cũng lộ ra nụ cười dữ tợn: "Đúng là trời giúp chúng ta, bây giờ khí số của Linh Tiêu Tông đã tận, đến con át chủ bài cuối cùng cũng bị chúng ta phá hỏng, Linh Tiêu Tông đã không còn hậu chiêu nào nữa rồi!"
"Đệ tử Thất Huyền Tông nghe lệnh, tiêu diệt Linh Tiêu Tông!"
"Chúng tướng Thiên Ma Cung nghe lệnh, tiêu diệt Linh Tiêu Tông!"
Bạch Đỉnh Thiên và Từ Thương Uyên đồng thời hét lớn.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.