Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 803: Vượt qua tinh không




Lý Vân Tiêu nhìn ra băn khoăn của hắn, cười nói:
- Trong khoảng thời gian ta khôi phục thực lực đỉnh phong, ngươi chỉ cần giúp ta luyện chế một ít trang bị cùng đan dược, ta tuyệt đối không bảo ngươi làm chuyện khác ngoài những việc này. Hơn nữa, ở chỗ này ngươi cũng có thu hoạch không tưởng.
Đột nhiên nội tâm Viên Cao Hàn chấn động, nghĩ đến đây là một kiện thánh khí, đột nhiên trong mắt bắn ra hào quang sáng ngời.
Lý Vân Tiêu mỉm cười, trong tay xuất hiện một đạo kim quang, những nơi đi qua là khoa đẩu văn biến hóa bất định, chính là Đại Diễn Thần Quyết. Trong khoảng thời gian uống cạn một chung trà, có hơn trăm khoa đẩu văn hiện ra.
Viên Cao Hàn quên cả hít thở, trên mặt hiện ra thần thái khát vọng nồng đậm, ngưng trọng nói:
- Tốt! Trong khoảng thời gian này ta sẽ quy thuận ngươi, toàn tâm toàn lực giúp ngươi khôi phục thực lực! Nhưng mà những văn tự... Vừa rồi là...
Hắn vừa đáp ứng, lập tức làm bảy người nơi đây biến sắc.
Có thể hàng phục một gã cửu giai thuật luyện sư, trừ những Võ Đế đỉnh phong, hoặc là siêu cấp thế lực thì thử hỏi ai có thể làm được?
Trong nội tâm Lý Vân Tiêu vô cùng vui mừng, liên tục gật đầu cười nói:
- Không có vấn đề, hơn một trăm văn tự này mặc ngươi nghiên cứu. Tự mình đi tìm hiểu chúng đi, chính cần ngươi giúp ta giải mã chúng là được.
Hơn nữa hắn càng cần năng lực luyện chế của Viên Cao Hàn, thân là bát trọng Tinh Quang hồn thể, tương đương với có được thực lực bát giai thuật luyện sư, đủ để bảo hắn giúp luyện chế đan dược đặc thù trong khoảng thời gian này.
- Hiện tại việc này không nên chậm trễ, chúng ta liên thủ khống chế Giới Thần Bi này, để nó vượt qua tinh không, nếu không tất cả đều uổng công!
Lý Vân Tiêu nhìn qua bảy người, nói:
- Các ngươi cũng chớ đi, nhiều ra một phần thực lực càng tốt, dù rằng không có chút ý nghĩa gì.
Bảy người này càng phục tùng và kính nể Lý Vân Tiêu từ đáy lòng, không dám có chút vượt qua, ngay cả Đoạn Việt cũng khẩn trương lên, có một vị cửu giai thuật luyện sư ở đây, hắn thậm chí không dám lớn tiếng nói chuyện với Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu bố trí đại trận trên không trung, ngồi đối mặt với Viên Cao Hàn, bảy người khác chia làm bốn phía, tất cả khẩn trương nhìn quanh.
- Thần quyết khống chế thánh khí này gọi là ‘ Đại Giới Thần Quyết ’, ngụ ý trong đó không rõ, ta cũng chỉ có thể thông qua văn tự tiến hành khống chế thánh khí mà thôi. Hiện tại lão Viên ngươi phối hợp với ta dùng trận pháp kích phát toàn bộ lực lượng văn tự của Đại Giới Thần Quyết, đợi lát nữa nhảy vào tinh không, tất nhiên sẽ có rất nhiều năng lượng không gian rót vào, mọi người phải đồng tâm hiệp lực ngăn cản!
- Vâng!
Kể cả Viên Cao Hàn, mọi người đồng lòng nói.
Giới Thần Bi giờ phút này có khe hở bốn phía, thoáng cái có nước tràn vào.
Lý Vân Tiêu không nói thêm lời nào, bắt đầu vận dụng thần dịch lực trong người thông qua văn tự kích phát Đại Giới Thần Quyết, trong lúc nhất thời kim mang lập loè, hơn trăm văn tự không ngừng lắc lư lập lòe, trong mỗi chữ lộ ra uy năng lớn lao, lại như cái rương bị khóa, không cách nào nhìn rõ áo nghĩa.
Viên Cao Hàn nhìn mà kinh hãi không thôi, vội vàng thi triển pháp quyết, hắn rót lực lượng của mình vào trận pháp hình tròn, bát giai hồn lực rót vào trong đó, những văn tự kia trở nên vững vằng, đình trệ trên không trung, khiến cho chúng không tới mức biến mất.
Biên giới Giới Thần Bi lơ lửng trong tinh không ngân hà, trong lúc này tấm bia có kim quang hiện ra, hoa văn không ngừng hiển hiện, cả bia thân trở nên vô cùng có linh tính.
Vèo!
Kim quang trong Giới Thần Bi hóa thành một đạo tinh quang tiến thẳng vào trong tinh hà, lao thẳng tới phương hướng đại lục Thiên Vũ, những nơi kim quang đi qua đã bài xích tất cả lực lượng, bắt đầu đẩy qua hai bên, giống như xé vải vóc tiến lên.
Mà ở xa xa, đại ma và cá sấu tranh đấu cũng có kết quả.
Rất nhiều mặt đất lơ lửng trên không trung vốn là một khối phế tích, vậy mà toàn bộ ngưng tụ thành cổ tháp trong tay ma thủ, bốn phía cổ tháp hình thành hoang mạc, cuối cùng nhất thu thái cổ cương phong biến thành cá sấu vào trong tháp.
Thu hồi vô số khối đất nghiền nát kia, cổ tháp dường như hơi có linh tính, hoa văn phía trên không trùng chớp động. Từ cửa sổ cổ tháp nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy bên trong cát vàng đầy trời, cùng với các loại phế tích, ở trong tầng tháp khác, cá sấu nằm ở dưới đáy liên tục gào rú, nhưng mà không làm nên chuyện gì.
- Cổ Thần chiến trường hư hao quá nghiêm trọng, phải mở nơi này, địa, thủy, hỏa, phong, khôi phục lực lượng toàn thịnh lúc trước đi.
Đại ma nhìn qua cổ tháp không ngừng chuyển động trong tay, trên mặt của hắn đầy lo lắng, lẩm bẩm:
- Đất ở phế tích này và thái cổ cương phong có thể ngưng tụ thành địa vực giới, phong vực giới, chỉ còn thiếu thủy, hỏa hai loại lực lượng.
Ánh mắt của hắn nhìn qua hướng Thiên Võ Giới, đột nhiên nhìn thấy Giới Thần Bi đang xuyên thẳng qua tinh hà, đồng tử hơ chấn động, kinh ngạc nói:
- Cái đó là... Vì sao lại có một kiện thánh khí như thế?
Trong mắt đại ma đầy cổ quáo, đột nhiên cả kinh nói
- Chẳng lẽ đó là...
Bỗng nhiên hắn nắm chặc Cổ Thần chiến trường, thu nạp toàn bộ ma khí đầy trời, hóa thành một đạo quang mang phóng đi, nó như một chấm nhỏ lao đi trong bóng tối.
Cả không gian không ngừng co rút lại sau lưng hắn, lập tức vượt qua biên giới tinh hà, nhìn chằm chằm vào Giới Thần Bi, trên mặt vẻ mặt đầy ngưng trọng.
Thần thức của hắn tiến vào tinh hà, cảm nhận được lực lượng khủng bố bên trong, lập tức biến sắc, trầm tư một lúc, cắn răng nói:
- Trước chữa trị Cổ Thần chiến trường của ta, lại đi tìm người có Giới Thần Bi. Người nọ đã có được Giới Thần Bi, hiện tại tạm thời không nên đối địch với hắn, để tránh thánh khí hư hao thêm một bước. Nhưng mà muốn thuận lợi tiến về Thiên Võ Giới như thế cũng không dễ dàng đâu.
Cổ tháp trong tay lóe lên rồi biến mất, sau lưng lập tức có ma ảnh hiện ra, biến ảo thành pháp tướng ba đầu sáu tay, trong tay bắt một ấn quyết, sau đó trong sáu thủ ấn ngưng tụ ma khí ngập trời, không ngừng áp súc lại, cuối cùng nhất hình thành viên cầu tối sầm bay ra khỏi tay của hắn, trực tiếp tiến vào tinh hà đuổi theo Giới Thần Bi.
Đại ma lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hào quang của Giới Thần Bi, lạnh giọng nói:
- Lần này tạm thời buông tha ngươi, chỉ cấp cho ngươi phiền toái nhỏ, lần sau gặp lại không dễ dàng như thế đâu.
Sau khi hắn nói xong, thân ảnh của hắn tiêu thất trong tinh hà. Sau đó chỉ thấy hào quang bao vây lấy cổ tháp, không ngừng chớp tắt trong đêm tối, bay ngược hướng với Thiên Võ Giới.
...
Giờ phút này tại một thành trì trong Thiên Vũ Đại Lục, trên đường phố phồn hoa.
Một nam tử toàn thân mặc áo bào màu xanh dạo bước, hắn dường như ngạc nhiên với tất cả mọi thứ.
Lúc này bước chân của hắn dừng lại, đột nhiên đồng tử co lại, hắn hoảng sợ nhìn qua bầu trời, ánh mắt muốn xuyên thấu tầng mây, nhưng bất đắc dĩ vạn dặm không mây, bầu trời quang đãn không có thứ gì.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.