Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1732: Tinh qua




– Vân Tiêu công tử.
Đột nhiên một tiếng gọi vang lên, không gian có một đạo quang mang chớp động, Triệu Văn Chiến lập tức xuất hiện trước mắt hắn, trong mắt lại cười nói:
– Công tử xuất quan rồi sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Vừa đi ra đã gặp được Văn Chiến tiên sinh, thật là trùng hợp a!
Triệu Văn Chiến đỏ mặt lên, biết rõ đối phương đã khám phá ra mình giám thị hắn, nhưng cũng lơ đễnh, thuận miệng nói:
– Ha ha, hòn đảo này chỉ có chút chừng đó, có gì mà khéo hay không chứ. Ngược lại Vân Tiêu công tử bế quan ba ngày, chắc hẳn thu hoạch không nhỏ a?
Hắn nháy nhá mắt, tựa hồ có ý gì đó.
Lý Vân Tiêu cười ha ha, cười nói:
– Coi như cũng được. Không biết Ma Sa kia hiện giờ thế nào rồi?
Triệu Văn Chiến cười khổ nói:
– Vân Tiêu công tử ngược lại thật thoải mái, lấy đi bổn mạng huyền khí của người ta. Hiện giờ thương thế Ma Sa đã ổn định lại rồi, nhưng vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Trí mạng nhất chính là tu vị ngã đi mấy tiểu cảnh giới, sợ rằng sau này khó có thể tiến thêm được nữa. Thủy Tiên công chúa sau khi biết rõ tình huống đã mấy lần muốn tới giết ngươi, nhưng lại bị chúng ta ngăn lại.
Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:
– Văn Chiến tiên sinh đừng cản thì tốt hơn, cứ để cô gái nhỏ kia tới, ta thứ nhất có thể lấy máu, thứ hai nha... Hắc hắc... Ngươi hiểu chứ.
Triệu Văn Chiến sợ tới mức toàn thân run rẩy, mặt mũi trắng bệch, hoảng sợ nói:
– Vân Tiêu công tử đừng nói đùa, lúc trước ngươi nói muốn lấy Hải Hoàng huyết đã là tội lớn rồi, nếu còn tiếp tục hồ ngôn như vậy thì sợ rằng khó có thể trở về đại lục đấy.
Lý Vân Tiêu nở nụ cười, chuyển chủ đề nói:
– Văn Chiến tiên sinh là người tộc ta, sao lại dừng trên hòn đảo không chút danh tiếng này thế?
Triệu Văn Chiến mỉm cười nói:
– Người đều có đường riêng, một lời khó nói hết. Để ta mang Vân Tiêu công tử đi dạo phường thị ở đảo Hãm Không a, năm năm mới có thể mở ra một lần, rất khó được đấy.
Lý Vân Tiêu thấy hắn không chịu nói, cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói:
– Cũng tốt, ta cũng rất muốn biết cái gọi là Huyễn Bảo đại hội đến cùng thế nào.
Triệu Văn Chiến cười nói:
– Huyễn Bảo đại hội kỳ thật cũng giống với đấu giá hội cao cấp trên đại lục, ngoại trừ đảo Hãm Không chúng ta lấy ra một ít bảo vật ra, phần lớn đều là do mọi người mang theo trọng bảo đến đấu giá. Bây giờ cách đại hội còn mười ngày, tất cả người tham dự đều đã hình thành phường thị tự phát, lén tiến hành các loại mua bán. Phải biết rằng biển cả tài nguyên phong phú, nhưng huyền khí rất ít, coi như là một cái trữ vật nhẫn cũng có thể bán với cái giá không tệ, Vân Tiêu công tử đừng bỏ lỡ cơ hội phát tài đấy!
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
– Đáng tiếc ah, bổn công tử mệnh nghèo, nếu không Văn Chiến tiên sinh tặng ta vài món huyền khí để ta phát tài đi?
Triệu Văn Chiến cười to nói:
– Ha ha, Vân Tiêu công tử nói đùa.
Hai người dắt tay nhau từ không trung bay thấp xuống, đi tới chỗ phường thị náo nhiệt kia.
Quy cách không khác gì với phường thị bình thường của Nhân tộc cả, chỉ có điều người trao đổi biến thành những Hải tộc tướng mạo kỳ lạ cổ quái, hơn nữa thực lực mỗi người đều không thấp, trong mơ hồ truyền ra lực lượng bành trướng.
Mà hai Nhân tộc bọn họ cũng khiến những Hải tộc kia chú ý đến, nguyên một đám đều lộ vẻ tò mò, có ít Hải tộc cả đời cũng chưa từng tới đại lục, cũng chưa bao giờ thấy qua Nhân tộc.
Bất quá cũng may rất nhiều võ giả cùng ra biển cũng lẫn trong đó, những Hải tộc này dù sao cũng đã quen với sự xuất hiện của Nhân loại.
– Này, Nhân loại. Chỗ ta có thứ tốt, qua đây xem đi.
Bên đường một gã Hải tộc to lớn cường tráng toàn thân màu xanh da trời dùng tiếng nói trầm thấp rống lên một cái, hai tròng mắt như quả quít, con ngươi như hạt đậu tỏa ra lục quang nhìn qua.
Hắn chỉ chỉ sạp hàng của mình, thấy đã hấp dẫn đượcánh mắt hai người liền vội vàng cầm lấy một khỏa tinh thể như dưa hấu, ôm trong tay nói:
– Đây chính là Bích Tinh Qua vạn năm, bên trong ẩn chứa tinh hoa Đông Hải, nếu tu luyện thần thông thủy hệ thì mang bên người sẽ có được kỳ hiệu khó mà tưởng tượng nổi.
Bích Tinh Qua vạn năm toàn thân trong suốt, không ngừng chiết xạ ra hào quang bích lục. Thật sự giống như dưa hấu vậy, bên trong có một tia tinh hoa chi khí vườn quanh.
Lý Vân Tiêu lộ ra thần sắc giật mình nói:
– Tinh qua do linh mạch dưới đáy biển kết xuất sao?
Hắn biết rõ trong tứ hải có một ít nơi linh mạch cực kỳ dồi dào, có thể giống như thổ nhưỡng phì nhiêu kết xuất ra quả dại trên lục địa vậy, nó ở dưới đáy biển hấp thu linh mạch chi khí kết thành tinh qua tràn ngập các loại năng lượng, là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ khó được.
– Đương nhiên, là loại vạn năm a, bên trong ẩn chứa tinh hoa Đông Hải a!
Hải tộc kia thấy bộ dạng giật mình của Lý Vân Tiêu lập tức liền nổi lên hứng thú, nước bọt bay tứ tung giải thích, nói:
– Tinh qua này toàn bộ Đông Hải tuyệt đối không quá mười cái, chính là chí bảo của võ tu thủy hệ a!
Lý Vân Tiêu cũng chưa bao giờ thấy qua kỳ vật bực này, cẩn thận xem xét sau nói:
– Ta lần đầu tiên tới đảo Hãm Không, không biết thứ này giao dịch thế nào?
Đôi mắt lớn của Hải tộc kia bắn ra hào quang, mở miệng nói:
– Ngươi là Nhân tộc a? Hai tộc hữu nghị lâu dài, ngươi lấy ra một kiện huyền khí bát giai đỉnh cấp là được.
Lý Vân Tiêu đầu đổ mồ hôi, thầm nghĩ trong Hải tộc loại mồm miệng lanh lợi thế này cũng không nhiều.
Loại vật nếu đặt ở đại lục tuyệt đối có giá huyền khí cửu giai, nhưng hắn mới tới nơi đây, sợ bị lừa gạt, cho nên phải cẩn thận một chút, nhìn về phía Triệu Văn Chiến
Triệu Văn Chiến lại mỉm cười, hào quang trong mắt có chút lắc lư thoáng một chút.
Lý Vân Tiêu lập tức hiểu rõ, thu hồi lòng hiếu kỳ, xoay người rời đi.
– Này, uy, chớ đi ah, huyền khí bát giai trung cấp là được, không cần đỉnh giai.
Hải tộc kia thấy Lý Vân Tiêu không mua, lập tức trở nên khẩn trương, ôm tinh qua đuổi theo.
Lý Vân Tiêu cười nói:
– Vật ấy quả thật thần kỳ, nhưng ta cũng không phải là võ tu thủy hệ, mua lấy cũng không có tác dụng lớn lắm.
Trên mặt Hải tộc kia lộ ra vẻ thất vọng, vội hỏi:
– Thứ này trên đại lục các ngươi khẳng định khan hiếm, ngươi lấy về qua tay bán cho võ giả thủy hệ nhất định có thể kiếm được không ít tiền đâu.
Hắn thấy Lý Vân Tiêu vẫn còn do dự, cắn răng nói:
– Huyền khí bát giai sơ cấp là được, chỉ cần là bát giai liền bán, tuyệt đối không thể thấp hơn giá đó đâu.
Lý Vân Tiêu lại nhìn về phía Triệu Văn Chiến, cường giả Hải tộc kia vội vàng trừng mắt nhìn Triệu Văn Chiến, sợ hắn nói gì đó.
Triệu Văn Chiến mỉm cười, ngậm miệng không nói.
Lý Vân Tiêu lúc này mới nói:
– Được rồi, ta mua.
Hải tộc kia đại hỉ, tựa như sợ Lý Vân Tiêu đổi ý vậy, trực tiếp nhét tinh qua vào trong tay hắn, kích động nói:
– Ta hy vọng có thể có một kiện huyền khí bát giai kiểu công kích hạng nặng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.