Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 878: Ngươi cứ nằm mơ đi!




Cần bản thân đủ cường đại, hơn nữa còn phải có chân thần khí! Bởi vì chân thần khí cũng có hiệu quả bao trùm thiên địa quy tắc.
Bản thân thực lực cường đại... Mượn dùng chân thần khí mới có thể uy hiếp đến tôn giả.
“Xẹt xẹt xẹt ~~~” vô số cành lá trúc kịch liệt thu nhỏ lại.
“Rầm rầm rầm ~” Ở trong lồng giam, chín thế giới phân thân cũng đang thi triển trường thương, lấy lực lượng ngập trời oanh kích cành lá trúc, làm tốc độ lồng giam cành lá trúc thu nhỏ lại khá chậm.
“Hắn lực lượng cực lớn, nhanh lên. Nhanh chút nữa.” Diệp thánh giả vừa cảm ứng vị trí Hỏa Thành tôn giả, vừa toàn lực ứng phó.
Bỗng nhiên ——
Sắc mặt Diệp thánh giả đại biến.
Hắn mơ hồ cảm ứng được một lực lượng cực kỳ hung mãnh khủng bố, từ một thiên địa khác hướng hắn đánh tới.
“Chân thần khí!” Diệp thánh giả lập tức hiểu.
Hư giới đạo, cùng ‘Âm ảnh chi đạo’ của Huyết Nhận thần đế đều sở trường ám sát như nhau.
Chỉ là Đông Bá Tuyết Ưng nay vẫn chưa mở hư giới đạo, chỉ là dựa vào chân thần khí mới có thể phát huy hiệu quả như thế. Cho nên công kích không đủ kín, Diệp thánh giả mới có thể cảm ứng được trước khoảnh khắc! Nếu bản thân thật sự nắm giữ hư giới đạo, chỉ sợ phi đao buông xuống ở trên người hắn mới có thể phát hiện.
Nhưng chỉ cảm ứng trước khoảnh khắc, trợ giúp cũng có hạn, bởi vì lúc phi đao từ hư giới buông xuống quá đột ngột!
“Không ổn.” Diệp thánh giả vội di động tốc độ cao, đồng thời tay trái vung chưởng, chung quanh nhất thời vờn quanh vô số lá cây.
Oành!
Phi đao từ trong hư giới thiên địa đột nhiên xuất hiện ở thế giới bình thường. Tuy Diệp thánh giả di động tốc độ cao, nhưng lúc phi đao xuất hiện đã đến chỗ phía trước bên trái của hắn gần ba thước! Diệp thánh giả tuy muốn vung chưởng, nhưng dưới khoảng cách siêu gần... Một đòn rót vào toàn bộ lực lượng của Đông Bá Tuyết Ưng, hơn nữa đã kích phát ‘Sát lục đạo’, bàn tay Diệp thánh giả thoáng vung, phi đao đã đâm vào trên người hắn.
Ầm! Thân thể Diệp thánh giả trong nháy mắt nổ tung ra. Thân thể tôn giả so với thân thể chân thần bình thường, thật sự không nhất định mạnh hơn là bao.
“Được rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Thân thể Diệp thánh giả vừa nổ tung, chân thần khí không có thao túng, vô số cành lá trúc nhanh chóng tiêu tán, lộ ra một cây trúc kia.
Nhưng sau đó một thanh chân thần khí này bỗng dưng biến mất.
Đồng thời xuất hiện bảy cái bóng người.
Bảy bóng người, mỗi người đều là Diệp thánh giả, sắc mặt hắn khó coi nhìn Đông Bá Tuyết Ưng.
“Diệp thánh giả, thiếu một chút.” Đông Bá Tuyết Ưng mỉm cười. Lúc này tinh không bên cạnh xé rách ra một cái thời không thông đạo, từ trong đó đi ra một bóng người cuồng bạo đắm chìm trong lửa. Mái tóc màu đỏ của hắn bay rối, lông mày màu đỏ, làn da màu đỏ, toàn thân tản ra khí tức nóng cháy khủng bố. Đôi mắt hắn rơi ở trên người Diệp thánh giả xa xa, thanh âm hùng hồn: “Diệp thánh giả, đảm lượng của ngươi thật đúng là lớn đó.”
Bảy Diệp thánh giả nháy mắt hợp nhất.
Diệp thánh giả nhìn nhìn Đông Bá Tuyết Ưng. Hắn đường đường tôn giả, toàn lực ứng phó ra tay thế mà cũng chưa thể bắt được Đông Bá Tuyết Ưng, thậm chí một thanh phi đao kia cũng có thể nổ nát thân thể hắn.
“Chân thần khí thật âm hiểm.” Diệp thánh giả thầm nghĩ, “Một thanh phi đao chân thần khí ẩn chứa hai loại đạo?”
Tự mình hưởng qua mùi vị, hắn mới biết phi đao này đáng sợ.
Nếu chỉ ẩn chứa hư giới đạo, như vậy phi đao nhiều nhất chỉ là tương đối quỷ dị, lực công kích sẽ không quá khoa trương. Nhưng ‘Sát lục đạo’ lại phối hợp lực lượng cực kỳ khủng bố đó của Đông Bá Tuyết Ưng, thì lại quá âm hiểm độc ác.
“Soạt.”
Phi đao lặng yên không một tiếng động về tới trong vỏ đao. Đông Bá Tuyết Ưng rất hài lòng, hắn cũng không hy vọng xa vời có thể thật sự giết chết đối phương, dù sao Diệp thánh giả là lấy bảo mệnh nổi tiếng, Hỏa Thành tôn giả chỉ sợ cũng khó đánh chết hắn, có thể phá hủy thân thể đối phương đã rất khá rồi. Thật ra cho dù không phá hủy được, một đòn của phi đao cũng đủ để kéo dài thời gian.
“Bội phục bội phục.” Diệp thánh giả đứng ở trong vũ trụ, cười nói, “Đông Bá đế quân thực lực quả thực rất khá, bảy mươi vạn năm trước, đế quân vừa mới được liệt vào vũ trụ thần ma bảng hạng năm mươi hai, cũng chỉ là tương đương với huynh đệ ta, không ngờ hiện nay có thể dễ dàng phá hủy sào huyệt của huynh đệ ta diệt sát một thân thể của hắn. Thậm chí ở trước mặt ta có thể dễ dàng tự bảo vệ mình.”
“Đông Bá huynh đệ của ta lợi hại, không cần ngươi tới nịnh bợ.” Hỏa Thành tôn giả lạnh lùng nói.
Da mặt Diệp thánh giả giật giật.
Nịnh bợ?
Hắn đường đường tôn giả, cần nịnh bợ một gã giới thần tứ trọng thiên? Còn không phải bởi vì Hỏa Thành tôn giả giờ phút này vô cùng phẫn nộ, hắn muốn tận lực giảm bớt không khí.
“Ta vừa rồi đã nói, bảo ngươi dừng tay! Ngươi thế mà vẫn không thuận theo không buông tha, may mắn bản thân Đông Bá huynh đệ thực lực đủ lợi hại, nếu không đã sớm bị ngươi bắt giữ, đến lúc đó ngươi ở trước mặt ta, sợ sẽ là một tư thái khác nhỉ.” Hỏa Thành tôn giả rất tức giận. Hắn thật ra rất xem thường Diệp thánh giả loại này, cũng chỉ bảo mệnh lợi hại, thật sự đánh nhau thực lực ở trong tôn giả thuộc loại đội sổ.
Nhưng chính bởi vì khó giết chết, Diệp thánh giả vẫn dám khiêu khích hắn!
“Ha ha ha, không thể bắt giữ Đông Bá đế quân, cũng là thực lực ta không đủ, hổ thẹn hổ thẹn.” Diệp thánh giả không giận chút nào, “Hai bên chúng ta đều đã không làm gì được đối phương, vậy thì trao đổi hẳn hoi giải quyết việc này, được không?”
“Giải quyết? Ngươi muốn giải quyết như thế nào?” Hỏa Thành tôn giả lạnh lùng nói.
Đông Bá Tuyết Ưng thì ở bên cạnh Hỏa Thành tôn giả yên lặng nhìn.
Diệp thánh giả nói: “Trúc thánh giả huynh đệ của ta hắn vất vả tích lũy một số thứ quý giá cũng không dễ gì, có một số rất quan trọng đối với hắn, đối với Đông Bá đế quân sợ là công dụng chỉ bình thường. Cho nên hy vọng đem hắn những vật quý giá đó đều trả lại! Đương nhiên... Một viên Thái Dương Tinh Hạch Thạch kia, chúng ta cũng trả lại cho Đông Bá đế quân.”
“Ngươi nằm mơ đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nhịn không được quát.
Diệp thánh giả sửng sốt, nhìn về phía Đông Bá Tuyết Ưng.
Thế mà...
Thế mà dám như vậy...
Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nhìn Diệp thánh giả. Hắn thật sự không đem vị tôn giả chỉ biết bảo mệnh này để vào mắt. Chính diện đối chiến, hắn không sợ chút nào! Cho dù lồng giam lá trúc kia vây địch, phải biết rằng vừa rồi chỉ là chín thế giới phân thân ứng đối, chân thân Đông Bá Tuyết Ưng cũng chưa từng chống lại, quan trọng nhất là, chiêu số khác trong năm đại bí kỹ của Đông Bá Tuyết Ưng cũng đều chưa dùng.
Thủ đoạn công kích yếu như thế, lực lượng chính diện nghiền áp cũng không bằng mình, Đông Bá Tuyết Ưng nào có sợ hắn?
“Đông Bá đế quân, ngươi đây là ý tứ gì?” Diệp thánh giả trầm giọng nói.
“Bảo vật của Trúc thánh giả, ngươi một cái cũng đừng nghĩ.” Đông Bá Tuyết Ưng lạnh lùng nói, “Về phần Thái Dương Tinh Hạch Thạch, hai viên đều giao ra đây, chuyện này coi như thôi! Nếu không... Chuyện này các ngươi cũng đừng nghĩ nữa!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.