Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư

Chương 596: Bẽ Mặt Kiểu Thứ Bảy (3)




Thích quốc mặc dù là một nước nhỏ, nhưng danh tiếng Thụy Lân quân thì mọi người đều biết!
Đệ nhất cuồng chiến bộ đội mà lại xuất hiện ở học viện Phong Hoa, đây rốt cuộc là vì sao?
“Lộ sư huynh lúc đi không phải nói… Ninh sư tỷ, muốn mưu hại… thiếu tướng gì đó của Thụy Lân quân sao…” Thiếu niên tâm tư có chút lung lay, lập tức liền nghĩ đến lời nói Lộ Uy Kiệt trước khi rời đi.
Ngày Lộ Uy Kiệt bị trục xuất khỏi học viện Phong Hoa, nói ra tất cả, từng gây ra sóng to gió lớn trong học viện Phong Hoa, kéo Ninh Hinh đang từ trên mây rớt xuống bùn lầy, sau lại che đậy chuyện Quân Vô Tà mưu hại Lý Tử Mộ, dần dần bị mọi người quên lãng, nhưng khi Thụy Lân quân xuất hiện trước cửa chính của học viện Phong Hoa, những việc bị mọi người quên lãng rất nhanh liền được những thiếu niên kia liên tưởng đến.
Chẳng lẽ, Lộ Uy Kiệt nói đều là thật?
Phạm Khải không bao lâu liền vội vã đuổi đến trước đại môn, chứng kiến Thụy Lân quân bày trận chiến lớn như vậy, trong lòng hắn chợt cả kinh.
Trong đội chiến sĩ thiết huyết đó, hắn lại chú ý tới một hình bóng khác biệt, thiếu nữ ngồi trên lưng ngựa sóng vai với Long Kỳ, có khí thế siêu nhiên, thân phận của nàng tuyệt đối không đơn giản!
“Không biết Long Kỳ thiếu tướng đến đây, không tiếp đón từ xa, xin mời các vị vào trong viện một lát.” Phạm Khải cố giả vờ trấn định mở miệng, sau ngày săn linh ông liền hiểu rõ, ngày này sớm muộn cũng tới, xử lý xong bọn Lộ Uy Kiệt, cũng là vì tránh Thụy Lân quân và Mộ Thần tức giận.
Long Kỳ khẽ gật đầu, một tay nhấc lên, sau lưng hàng trăm binh sĩ lập tức nắm chặt dây cương, khiến cho tuấn mã đứng nghiêm.
Động tác đều nhịp nghiêm chỉnh, làm cho một đám đệ tử còn trẻ nhìn đến mức ngơ ngẩn, nhưng cũng sôi trào nhiệt huyết.
Chính là tuổi ngựa non háu đá, có tên thiếu niên nào không sùng bái thiết huyết quân đội?
Long Kỳ lập tức tự đi xuống, tự tay đỡ bạch y thiếu nữ bên cạnh xuống.
“Vị này là…” Phạm Khải nhìn thiếu nữ xinh đẹp lạnh lùng, cẩn thận nói.
“Lân Vương phủ đại tiểu thư, Quân Vô Tà.” Long Kỳ đứng nghiêm cất cao giọng nói.
Cư nhiên là Lân Vương phủ đại tiểu thư!
Sắc mặt Phạm Khải hơi kinh hãi, Thụy Lân quân thuộc về Thích quốc Lân Vương Quân Tiển, không nghe hoàng mệnh, chỉ nghe có lưu lại huyết mạch Quân gia. Quân Vô Tà mặc dù tuổi tác không lớn lắm, lại là nữ tử, nhưng một chữ “Quân” này liền đại biểu, nàng có tư cách sở hữu hiệu lệnh Thụy Lân quân!
Phạm Khải vốn định dàn xếp mọi chuyện lúc này trong lòng có chút lo lắng, dĩ nhiên hai người Quân gia đều ra mặt rồi, chuyện này, chỉ sợ không hiểu đơn giản như vậy!
Một nhóm đệ tử đang vây xem, sau khi nghe lời của Long Kỳ, mở to hai mắt nhìn, kinh ngạc nhìn thiếu nữ còn nhỏ hơn bọn họ rất nhiều.
Rõ ràng tuổi còn nhỏ như vậy, nhưng trên người nàng lại toát ra khí tức lại đủ khiến cho người ta quên đi tuổi nàng, trong khí thế hừng hực của Thụy Lân quân, dĩ nhiên không lộ ra nửa điểm yếu thế, dáng dấp lạnh lùng băng lãnh kia căn bản không có cách khiến người ta bỏ qua sự tồn tại của nàng.
Dường như, nàng trời sinh đã có tư cách hiệu lệnh đội quân cuồng chiến này!
Các thiếu niên thán phục dung mạo xinh đẹp của thiếu nữ, càng không dám lỗ mãng, bọn họ hơi cúi thấp đầu, không dám tiếp tục dùng những ánh mắt lớn đánh giá Quân Vô Tà.
“Hóa ra là Quân gia đại tiểu thư, không tiếp đón từ xa.” Phạm Khải mang theo ý cười mở miệng, kinh ngạc trong lòng rất lâu cũng không tản đi.
Quân Vô Tà mắt lạnh nhìn Phạm Khải, mở miệng nói: “Không cần, hôm nay đến đây là đòi một sự công bằng cho Thụy Lân quân, lúc đầu học viện Phong Hoa đồng ý sẽ trả cho Thụy Lân quân ta một đáp án hài lòng, không biết viện trưởng đã xử lý thỏa đáng hay chưa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.