Tuyệt Thế Cường Long

Chương 971: “Bạo Kim Đan!”




Chương 971

Trước ánh mắt kinh hãi của đám người kia, bàn tay Tề Đẳng Nhàn ấn thẳng lên đầu máy của xe mô tô.

“Kétttt!!!”

Sau đó, tiếng chói tai của lốp xe mô tô chà xát vào mặt đất vang lên, mọi người trông thấy đuôi xe của mô tô vểnh lên, bánh trước chà xát điên cuồng với mắt đất, đầu xe bốc đầy khói đen.

Tên lái xe mô tô cũng không khỏi cảnh sợ ngây người, kinh hồn táng đảm nhìn Tề Đẳng Nhàn dùng một tay chặn chiếc xe của mình, hoảng loạn thốt lên: “Đây là công phu gì vậy hả?”

Tề Đẳng Nhàn không trả lời, bàn tay càng ấn mạnh hơn, toàn bộ chiếc mô tô bị mất thăng bằng, bật nảy khỏi mặt đất.

Sau đó, vai hắn huých một cái về phía trước!

“Rầm!”

Một tiếng nổ lớn vang lên, chiếc mô tô bị Tề Đẳng Nhàn huých thành năm bảy mảnh, tên lái xe đang bay giữa không trung cũng bị hắn đánh cho một chưởng ngay giữa lưng.

Nhân một chưởng này, tên lái xe bỗng cảm thấy như mình vừa đụng phải môt con voi ma mút, quần áo bảo hộ trị giá mấy chục ngàn tệ trên người gã cũng bị đánh cho nát bươm!

Cơ thể gã và linh kiện vỡ vụn của mô tô bị đánh cho bay tứ tung, “uỳnh” một tiếng, nện thẳng vào vách tường, trở thành một mớ hỗn độn máu thịt lẫn lộn, tên lái xe đột tử ngay tại chỗ.

Với sức lực của Tề Đẳng Nhàn, đừng nói là một chiếc xe gắn máy, cho dù là một chiếc xe thể thao, hắn cùng có thể hạ ngay tại chỗ dễ như trở bàn tay.

Mọi người trông thấy Tề Đẳng Nhàn vừa dẫm lên mặt đường trải xi măng, nền đường đã xuất hiện hai cái hố to, như thể xi măng nhão nhoét lúc chưa được hong khô bị kẻ nào đó giẫm vào phá hoại.

“Lên, nhiều kiến cũng cắn chết được voi, cho dù da thịt nó có làm bằng sắt thì ta vẫn đóng đinh vào được! Tao không tin chúng ta không giết được nó!” Có người thét lớn.

Sau đó, đám người cầm mã tấu đồng loạt lấy lại tinh thần, ào ào lao về phía Tề Đẳng Nhàn như thủy triều đen kịt ập vào bờ biển!

Sức mạnh của Tề Đẳng Nhàn đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng bọn họ, thậm chí còn khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi, nhưng lợi ích khiến cho người ta mù quáng, hơn nữa bọn họ còn đông gấp mấy trăm lần.

Càng đông, bọn họ càng can đảm hơn.

Đây chính là lý do tại sao khi một vài kẻ đưa ra những lời bàn luận ngu ngốc đều sẽ phải tìm vài kẻ đứng về phía mình.

Đánh nhau cũng như vậy.

Ánh mắt Tề Đẳng Nhàn lạnh như băng, nhanh chóng hạ gục tám tên cầm mã tấu cùng lao tới chỉ bằng tay không.

Đúng vào lúc này, một bóng người lao ra từ trong đám người, tay người này cầm một con dao găm, góc đâm của kẻ này cực kỳ xảo quyệt!

Nếu như nhát dao này đâm trúng, tất nhiên sẽ trở thành đòn trí mạng găm thẳng vào khe xương sườn của Tề Đẳng Nhàn, sau đó xuyên vào bên trong, gây thương tích trực tiếp cho lá phổi.

Tề Đẳng Nhàn cảm nhận được sự nguy hiểm, hắn cũng biết người này chắc chắn không giống với mấy tên võ biền cầm mã tấu này, mà là một vị cao thủ ẩn mình trong đám người thường, là con hổ giữa bầy chó săn!

Võ công đi lên được trình độ này, Tề Đẳng Nhàn đã trở nên vô cùng nhạy bén trước những mối nguy hiểm.

Cái này gọi là “Không nhìn không hỏi, nhưng vẫn biết nguy hiểm mà né”.

Thắt lưng hắn xoay một góc, tựa như một quả cầu, vô cùng linh hoạt.

 


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.