Tuyệt Thế Cường Long

Chương 761: "Còn dám đến gây náo loạn tại lễ đính hôn?"




Chương 761

Thấy Lý Vân Uyển hờ hững, trong Dương Viễn Sơn không khỏi hơi kinh ngạc.

“Từ Ngạo Tuyết gặp phải Tề Đẳng Nhàn cũng phải ăn một vố đau điếng, Long Tông Toàn đã là cái gì?” Lý Vân Uyển trong lòng nghĩ, duỗi tay đè bàn tay đang tác quái trên chân mình.

Tay Tề Đẳng Nhàn bị tay nhỏ của Lý Vân Uyển nắm chặt, hắn lập tức thành thật, yên tĩnh đặt tay trên đùi cô ta.

“Được được được, Dương thiếu gia, cháu làm tốt lắm! Hiện tại dì đang cần kết bạn để mở rộng mối quan hệ đây, nếu được giám đốc Long hỗ trợ thì đúng là đưa than ngày tuyết!” Tống Chí Mai cực kì phấn khởi nói, bà ta mặt mũi hớn hở.

Tề Đẳng Nhàn lại càng muốn chạy sớm, mẹ nó, nếu Long Tông Toàn một lát nữa đến đây, sự việc bị lộ phải làm sao bây giờ?

Lý do lừa dối hiện tại còn chưa nghĩ tới, chiến trường thảm khốc đã sắp rơi xuống tới nơi rồi đúng không? Tình hình kích thích quá, hắn thật là chịu không nổi.

Chẳng qua, nếu muốn chuồn trước cũng phải lấy cớ đã, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật Lý Vân Uyển, nếu như lấy cớ không hợp lý cũng khó lòng giải thích được.

Ngay lúc Tề Đẳng Nhàn vắt óc suy nghĩ tìm lý do để trốn sớm ra ngoài thì cửa lớn bỗng nhiên hé ra, sau đó truyền đến tiếng cười sang sảng của Long Tông Toàn.

“Ha ha ha, Dương thiếu gia à, ngọn gió nào thổi anh đến thành phố Trung Hải vậy?” Long Tông Toàn vừa nói vừa đi vào bên trong.

Tống Chí Mai và Dương Viễn Sơn đều đứng dậy nghênh đón ông ta, chờ hai người nhìn thấy mặt của Long Tông Toàn lại không tránh khỏi giật mình.

Cũng không phải tại hai người mà do hiện tại mặt Long Tông Toàn vẫn còn sưng vù, kiểu này hẳn là bị ăn đòn ở nơi nào rồi.

Dương Viễn Sơn ngượng ngùng ho khan một tiếng, nói “Giám đốc Long, mặt ông làm sao thế?”

Long Tông Toàn nói “À à… Việc nhỏ, gặp tai nạn nhỏ thôi mà, không sao hết.”

Dương Viễn Sơn cùng Tống Chí Mai nghe thấy lý do này xong cũng không nghĩ gì thêm.

Tuy nhiên, Lý Vân Uyển nhìn thấy rành rành, vết thương trên mặt Long Tông Toàn, rõ ràng là ai đó đánh mà?

“Giám đốc Long, đây chính là phó giám đốc của chi nhánh Long Môn của chúng tôi tại Thượng Hải, bà Tống Chí Mai!” Dương Viễn Sơn giới thiệu Tống Chí Mai cho Long Tống Toàn.

Lúc này Tề Đẳng Nhàn đã cúi đầu, im lặng ẩn hình, hắn chỉ mong thằng nhãi Long Tống Toàn này giống Dương Viễn Sơn và Tống Chí Mai, đều xem hắn như không khí.

Sau khi Long Tông Toàn nghe Dương Viễn Sơn giới thiệu xong không khỏi lắp bắp kinh hãi, ông ta không nghĩ tới thân phận Tống Chí Mai lại là như thế, một người phụ nữ, thế mà là phó giám đốc của Long Môn tại Thượng Hải?

Tại Thượng Hải đổ về phần lớn tài chính, chi nhánh Long Môn này cũng giống như chi nhánh Long Môn ở thành phố Hương Sơn, là một công ty độc lập.

“Tôi thật không nghĩ tới hôm nay có thể nhìn thấy bà Tống của Long Môn tại Thượng Hải, nghe thấy danh tiếng không bằng gặp mặt, nghe danh đã lâu, vinh hạnh, vinh hạnh quá!” Long Tông Toàn lập tức nắm tay Tống Chí Mai.

“Tôi cũng nghe thấy tên giám đốc Long đã lâu, như sấm đánh bên tai, tôi đã ngưỡng mộ từ lâu lắm rồi!” Tống Chí Mai cười nói.

Dương Viễn Sơn đưa Long Tông Toàn đến vị trí rồi ngồi xuống sau đó cười ha hả hàn huyên hai câu.

Tống Chí Mai giới thiệu nói “Đây là con gái tôi, Lý Vân Uyển. Vân Uyển, sao không chào hỏi giám đốc Long đi con?”

Lý Vân Uyển hơi mỉm cười “Xin chào giám đốc Long.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.