Tuyệt Thế Cường Long

Chương 218: “Tất cả anh đều muốn!”




Chương 218

Kiều Thanh Vũ nhăn mày đáp “Cậu nói vậy là có ý gì? Đưa bằng chứng ra!”

Tề Đẳng Nhàn đáp: “Miếng đất ở thung lũng giết người, cô một hơi bán hết tất cả. Cô biết là chuyện này gây ra biết bao nhiêu thiệt hại không? Ít nhất cũng phải hai tỷ tệ!”

Sau khi Kiều Thanh Vũ nghe mấy lời này, cô ta liền cười ha hả, nói “Thiệt hại?”

“Buồn cười! Một miếng đất thung lũng giết người ngay cả chim cũng không thèm ị đó, anh lại nói tôi bán lỗ 2 tỷ?”

“Cậu cũng dám nói đó, gan lớn bao nhiêu, đất đáng giá bấy nhiêu phải không?”

Tề Đẳng Nhàn nói một cách thờ ơ: “Miếng đất thung lũng giết người ấy là một kế hoạch trọng điểm trong tương lai. Nếu cô bán nó đi thì đó sẽ là một tổn thất rất lớn! Cô đã bỏ lỡ một cơ hội để tập đoàn Kiều thị niết bàn!”

“Cái gì? Tôi có nghe nhầm không? Miếng đất thung lũng giết người ấy lại là kế hoạch trọng điểm cho tương lai ư?”

“Tên Tề Đẳng Nhàn này đầu óc có vấn đề, cậu ta chỉ nói điều đó để giúp Kiều Thu Mộng bào chữa mà thôi! Lần trước, cậu ta vậy mà lại thu mua hợp đồng của tôi với giá tám triệu mấy nhân dân tệ! Người đàn ông này là một tên ngốc!” Bà cô bảy – người lần trước bán hợp đồng cho Tề Đẳng Nhàn, lúc này đứng ra giải thích với những người thân của bà ta với giọng điệu giễu cợt và khinh bỉ không thể che giấu trên khuôn mặt.

Lý Thiên Lạc cũng không nhịn được mà cười lớn, nói: “Nói giỡn cái gì vậy?”

“Nhà họ Lý bọn tôi ở cả tỉnh Trung Hải cũng đã coi như là một gia tộc có sức ảnh hưởng nhất định!”

“Chuyện này, sao tôi chưa từng nghe người khác nói qua vậy?”

“Cậu chẳng qua chỉ là một tên cai ngục, sao có thể có thông tin này? Cậu là con riêng của chủ tịch nước à? Haha…”

Kiều Thu Mộng kéo mạnh Tề Đẳng Nhàn, nhăn mày nói: “Đủ rồi!”

“Tôi biết anh nói vậy là vì muốn giải vây giúp tôi, nhưng đừng để bản thân bị lừa vì lời nói dối của chính mình!”

“Chuyện này nên dừng ở đây thôi, đừng nhắc tới hai chữ đất đai trước mặt tôi nữa.”

Nói xong, Kiều Thu Mộng quay người bước vào nhà.

Mọi người cũng lần lượt giễu cợt, sau đó quay người đi vào.

Lý Thiên Lạc ghé vào tai của Tề Đẳng Nhàn, cười lạnh nói: “Đồ tạp chủng, chuyện giữa chúng ta vẫn chưa xong đâu!”

“Nếu biết điều thì bây giờ cậu hãy quỳ xuống gọi tôi là ba đi, sau đó thề rằng sẽ không tiếp cận Hoàng Tình Ca nữa, tôi có thể cân nhắc về chuyện tha cho cậu!”

“Nếu không lát nữa cậu mất mặt thì đừng trách tôi không cảnh cáo cậu trước.”

Tề Đẳng Nhàn nhìn Lý Thiên Lạc, hỏi: “Anh bị ngu hả?”

Câu nói này khiến Lý Thiên Lạc sững người, vừa định nổi giận thì Tề Đẳng Nhàn đã quay người đi vào nhà.

“Cậu chủ Lý, không cần để ý loại rác rưởi này, cậu ta là thứ chỉ biết dựa dẫm vào phụ nữ. Không có nhà họ Kiều bọn ta nuôi cậu ta, cậu ta chỉ xứng ra đường làm ăn mày thôi!” Kiều Thanh Vũ nói với vẻ mặt đầy khinh bỉ.

Lý Thiên Lạc cười lạnh hai tiếng, nói: “Lát nữa tôi sẽ khiến tên nhóc này xấu mặt, xem sau này cậu ta còn mặt mũi nào làm trò trước mặt tôi nữa!”

Kiều Thanh Vũ nghe thấy điều này hiển nhiên rất vui mừng, cô ta sớm đã không ưa gì Tề Đẳng Nhàn rồi, đã vậy cô ta còn từng cược thua phải quỳ xuống gọi anh là ba.

Bây giờ, đột nhiên có một nhân vật máu mặt như Lý Thiên Lạc tới tính sổ anh, cô ta ước gì có thể ngay lập tức vỗ tay tán thưởng!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.