Chương 182
Đợi nửa ngày cũng không thấy Tề Đẳng Nhàn mở miệng, cô ta không khỏi nhíu nhíu mày, hỏi, “Có phải anh còn muốn mời tôi khiêu vũ không? “
“Quên đi, không phải cô nói cô không biết khiêu vũ sao?” Tề Đẳng Nhàn thản nhiên nói.
Kiều Thu Mộng tức giận đến trước mắt tối sầm, cỗ khí buồn bực nghẹn trong lồng ngực, suýt nữa làm cô ta nghẹn chết.
Nhìn Tề Đẳng Nhàn khiêu vũ cùng Hoàng Tình Ca, trong lòng Kiều Thu Mộng có một loại cảm giác không nói nên lời.
Nhìn lời nói, cử chỉ ái muội của hắn với Lý Vân Uyển, trong lòng cô ta lại càng khó chịu.
Hiện tại, những lời này của Tề Đẳng Nhàn, càng là suýt làm cô ta trực tiếp tức chết.
EQ thấp thì thôi đi, không phải anh nói là anh không biết khiêu vũ sao?
EQ cao thì không sao? Vậy thì tôi sẽ dạy anh!
Hiển nhiên, Tề Đẳng Nhàn là một tên EQ thấp.
“Anh ta có gì tốt? Đáng để Hoàng Tình Ca chủ động mời nhảy sao? Thậm chí khiến Vân Uyển nhìn anh ta bằng một con mắt khác!” Kiều Thu Mộng âm thầm cắn răng.
Ngay sau đó, một chiếc trực thăng ồn ào đến gần, đáp xuống boong tàu.
Phanh!
Một quan tài khổng lồ bị người trên trực thăng đá xuống, nặng nề nện lên boong tàu, phát ra một tiếng nổ lớn.
Người ở hiện trường nhìn thấy một màn này đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm…
Người đến là ai vậy? Lại dám đưa đến một cái quan tài ở yến tiệc do Hoàng gia tổ chức.
Sau khi quan tài rơi xuống đất, có hai người từ trên trực thăng nhảy xuống, một người khoảng ba mươi tuổi, một người khoảng bốn mươi tuổi.
Hoàng Văn Lãng trực tiếp đi tới, lạnh lùng nói: “Hà tiên sinh đây là có ý gì, sinh nhật con gái tôi, anh đến đây làm cái chuyện này?! “
Tề Đẳng Nhàn không khỏi ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy người đàn ông hơn bốn mươi tuổi kia tinh thần sáng láng, rất cường tráng.
Còn người đàn ông ước chừng ba mươi tuổi kia thì có dáng người thon dài, huyệt thái dương hơi phồng lên, có một loại cảm giác uy hiếp.
“Người này hẳn là người của Hà gia ở thành phố Hương Sơn. Tôi nghe nói, Hà gia và Hoàng gia, kết oán đã lâu!”
“Quan hệ giữa Hà gia và Hoàng gia ngay từ đầu rất tốt, có điều nghe nói Hà gia không đi chính đạo, vì thế gia chủ Hoàng gia quyết liệt, trực tiếp đuổi họ đi, không nghĩ tới Hà gia sau khi đến Hương Sơn, ngược lại làm giàu, trở thành nhà giàu một phương!”
“Lúc trước khi gia chủ Hoàng gia Hoàng Văn Đào đuổi Hà gia đi, trực tiếp đưa tới một cái quan tài cho Hà gia, nói họ không đi chính đạo, cần chuẩn bị hậu sự trước…”
“Hà gia, đây là định quay lại trả thù sao?”
Mọi người nghị luận sôi nổi, lai lịch sự việc, cũng dần dần rõ ràng lên.
Tất cả khách mời đều không dám nói chuyện lớn tiếng, họ cũng không nghĩ tới lại có người dám đến gây sự ở yến hội do Hoàng Văn Lãng tổ chức!
Đại ca Hoàng Văn Lãng là Hoàng Văn Đào, vào lúc này đi ra, ông đã hơn sáu mươi tuổi, tóc đã bạc một nửa, nhưng vẫn rất có tinh thần, thoạt nhìn hoàn toàn không giống người ở độ tuổi này.