Tuyệt Thế Cường Long

Chương 181: "Bằng vào tên phế vật nhà ông?"




Chương 181

Lý Thiên Lạc vừa mới cảnh cáo hắn, hắn quay đầu liền gọi Hoàng Tình Ca tới, đem những thứ Lý Thiên Lạc cảnh cáo đều thử một lần.

Điều này không khác gì tát vào mặt Lý Thiên Lạc, căn bản không để Lý Thiên Lạc vào mắt.

“Tề Đẳng Nhàn đúng không? Rất tốt, tốt! Lần đầu tiên tôi gặp một người vừa ngạo mạn vừa vô lễ như cậu.” Lý Thiên Lạc tức giận nói.

“Ngạo mạn? Vô lễ? Đây là anh nói về bản thân mình phải không?” Tề Đẳng Nhàn mặt không chút thay đổi nhìn Lý Thiên Lạc.

Lý Thiên Lạc hận không thể hiện tại đè Tề Đẳng Nhàn ở trên mặt đất mà ma sát, thế nhưng, đây là bữa tiệc sinh nhật của Hoàng Tình Ca, người đến người đi, anh ta không thể làm như vậy.

Lý Thiên Lạc hít sâu hai hơi, lúc này mới chậm rãi nói, “Được lắm, cậu chờ cho tôi!”

“Đợi đến khi tiệc sinh nhật của hoàng tiểu thư kết thúc, tôi sẽ từ từ tính toán khoản nợ này với cô.”

“Đến lúc đó, hy vọng cậu cũng có thể cứng rắn như bây giờ!”

Tề Đẳng Nhàn không khỏi khẽ bĩu môi, đối với chút uy hiếp này hắn vốn không để trong lòng, chuyện có thể động thủ, tại sao lại phải lải nhải nhiều như vậy?

“Miệng pháo.” Tề Đẳng Nhàn hời hợt nói.

Lý Thiên Lạc đang xoay người rời đi bỗng dừng lại, suýt nữa bị hai chữ này làm cho tức giận té ngã!

Lý Vân Uyển dở khóc dở cười nhìn Tề Đẳng Nhàn, cảm thấy tên này đôi khi tức giận, thật đúng là quá lợi hại …

“Này, anh có thể không gây chuyện được không! Giữa anh và Hoàng Tình Ca lại không có gì, giải thích thật tốt không phải là được sao?” Lý Vân Uyển có chút không vui hỏi.

“Thái độ của tên này nếu thành khẩn một chút, cung kính một chút, nói không chừng tôi sẽ khách khí với anh ta một chút, nhưng loại thái độ này của anh ta, tôi không thích!” Tề Đẳng Nhàn lắc đầu.

Ngay cả đại mỹ nữ như Ngọc Tiểu Long và Từ Ngạo Tuyết, Tề Đẳng Nhàn cũng không thích, huống chi là một tên đàn ông không coi ai ra gì?

“Vừa rồi tay của Hoàng Tình Ca, sờ thoải mái chứ?” Lý Vân Uyển bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, túm vạt áo hắn hỏi.

“Được rồi! Sao cô lại bắt tôi?” Tề Đẳng Nhàn khó chịu hỏi.

“Tôi ghen nha!” Lý Vân Uyển giận dữ, hung tợn lay hắn hai cái.

Tề Đẳng Nhàn nói, “Thu Mộng cũng không ghen, cô ghen cái gì?”

Lý Vân Uyển nhất thời không nói nên lời, Kiều Thu Mộng là người vợ chính quy cũng không thấy nói gì, cô ấy thật sự không có lý do nào để ghen.

Tề Đẳng Nhàn bỗng nhiên cảnh giác nói: “Không phải là cô cố ý mập mờ với tôi, sau đó để Thu Mộng hiểu lầm tôi là một tên cặn bã, để cô ấy quang minh chính đại ly hôn sớm với tôi chứ?”

“Anh đi chết đi!” Lý Vân Uyển nhịn không được lấy tay gõ lên ót hắn, xoay người, thở phì phì rời đi.

Tề Đẳng nhàn suy nghĩ một chút, cảm thấy hình như lại có chút không đúng, dù sao, cuộc đối thoại giữa Lý Vân Uyển và Kiều Thu Mộng trên trực thăng, hắn không chút sai lầm mà nghe vào.

“Chẳng lẽ, cô ấy thật có ý với mình?”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn không khỏi phỏng đoán, yên lặng trở lại bên cạnh Kiều Thu Mộng.

Kiều Thu Mộng đang nói chuyện với bạn bè, thấy Tề Đẳng Nhàn trở về, trong lòng không khỏi hừ lạnh một tiếng, nghĩ: “Nếu anh lại mời tôi, khẩn cầu tôi, tôi sẽ miễn cưỡng nhận lời khiêu vũ với anh! “


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.