Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1274: “Quá đỉnh!”




Mọi người đều cho rằng hai người bọn Tề Đẳng Nhàn và Hoàng Kỳ Bân nghèo kiết xác, ai mà ngờ được sự việc lại bẻ lái như thế này.  

 

 

Thế mà Hoàng Kỳ Bân lại là con trai của Hoàng Văn Lãng, tân thị trưởng của Hương Sơn!  

 

Ông chủ Quan hoảng đến độ khóc luôn tại chỗ, số lần Hoàng Kỳ Bân tới nơi này không ít, ông ta cũng có tiếp xúc qua, vốn còn cho rằng lý do cậu ta ở Hương Sơn là để bắt đầu kinh doanh nhỏ, ai mà biết được cậu ta có thân phận này?  

 

Vị Lương Kiêu kia liên minh với Thái Tử gia lúc này đã là một thiệt thòi lớn, giờ đây lại đụng phải Thái Tử gia chân chính của Hương Sơn.  

 

Thật ra Hoàng Kỳ Bân cũng không gặp phải sự cố nào, tất cả là do Tề Đẳng Nhàn thuyết phục cậu ta, sau đó “thoát hiểm khẩn cấp”, vờ như bị chấn động não.  

 

Khi đến bệnh viện kiểm tra, bác sĩ cũng dựa theo triệu chứng bệnh và chẩn đoán chính xác cậu ta bị chấn động não.  

 

Hoắc Đa không dám giấu giếm chuyện này, trực tiếp gọi điện báo cáo cho Hoàng Văn Lãng.  

 

Sau khi Hoàng Văn Lãng biết sự việc giận tím mặt, đường đường là người đứng đầu Hương Sơn lại không được người khác để vào mắt à? Có thằng con ra ngoài nhảy nhót chơi chơi một chút cũng bị người khác đánh cho chấn động não.  

 

“Điều tra thật kĩ! Tất cả phải nghiêm túc đến cùng! Chỉ cần là người liên quan đến vụ này đều phải bắt lại hết để thẩm vấn.” Hoàng Văn Lãng tức giận nói, “Đây là vô pháp vô thiên, không biết nhìn trên nhìn dưới. Không để pháp luật vào mắt!”  

 

“Thị trưởng Hoàng, ngài yên tâm, tôi đã khống chế được hầu hết những người liên quan, cũng đang tiến hành thẩm tra, tôi bảo đảm sẽ cho ngài một lời giải thích hài lòng.” Hoắc Đa vội vàng nói.  

 

“Tốt! Ngày mai tôi muốn tổ chức một hội nghị, cảnh sát trưởng Hoắc ông nhớ mà có mặt.” Hoàng Văn Lãng lạnh lùng đáp.  

 

Hoắc Đa vội vàng gật như gà mổ thóc, đồng thời trong lòng ông ta cũng nhẹ nhàng thở phào, coi như bản thân trong họa gặp phúc, ngược lại còn có cơ hội được làm thân với tân thị trưởng!  

 

Hoắc Đa trở lại phòng bệnh, ông ta nói với Hoàng Kỳ Bân “Hoàng công tử, cha cậu đã biết sự tình, cậu yên tâm, tôi nhất định sẽ cho cậu một lời giải thích thỏa đáng.”  

 

Một lát sau, Hoàng Kỳ Bân mới nói “Hả? Hoắc tổng cảnh nói gì cơ?”  

 

Hoắc Đa bất đắc dĩ cười rồi nói “Tôi nói cậu hãy yên tâm nghỉ ngơi đi, những chuyện còn lại cứ giao cho tôi là được.”  

 

Đột nhiên Tề Đẳng Nhàn ném ra một tấm danh thiếp, hắn ta cười nói “Phiền cảnh sát trưởng Hoắc đưa danh thiếp của tôi cho ông chủ Quan kia.”  

 

Hoắc Đa dùng ánh mắt kỳ lạ liếc nhìn Tề Đẳng Nhàn, Hoàng Kỳ Bân nói “Phiền cảnh sát trưởng Hoắc làm theo.”  

 

Hoắc Đa gật đầu, nói “Được rồi…”  

 

Lúc này phản ứng của Hoàng Kỳ Bân không quá chậm chạp, hơn nữa có vẻ như cũng có tinh thần, biểu hiện này làm cho Hoắc Đa không rõ liệu cậu ta có đang giả vờ hay không?  

 

Sau khi Hoắc Đa rời khỏi phòng bệnh, Hoàng Kỳ Bân nhẹ nhàng thở phào rồi nói “Anh tính lấy bao nhiêu tiền từ chỗ ông chủ Quan?”  

 

“Đã nói rồi, đòi bồi thường gấp mười nghìn lần số tiền chúng ta tiêu trong hôm nay, nói cách khác, đẩy ông ta vào ngõ chết.” Tề Đẳng Nhàn cười khẩy, “Cho ông ta cơ hội ông ta không cần, kiểu gì cũng phải để áp bức.”  

“Hôm nay áng chừng đã tiêu trên dưới năm vạn… Ờm, anh muốn ăn năm trăm triệu trong một lần? Mẹ ơi, tuy tôi đúng là con trai thị trưởng thật, nhưng kiểu gì cũng không đáng giá nhiều tiền như vậy!” Hoàng Kỳ Bân thật sự thấy Tề Đẳng Nhàn đang chơi người ta mà.  

 

 

“Nếu không chịu bồi thường, sản nghiệp của ông ta sẽ bị phong tỏa, với quy mô của Đảo Kim Ngân, chẳng lẽ lại không lấy ra bảy tám trăm triệu được? Hơn nữa, riêng việc đắc tội con trai thị trưởng, về sau ông ta còn mơ được tới việc làm ăn buôn bán ở Hương Sơn không?” Tề Đẳng Nhàn bình thản nói.  

 

 

Hoàng Kỳ Bân không thể không giơ ngón cái với Tề Đẳng Nhàn rồi nói: “Quá đỉnh!”  

 

 

Hai người đang nói chuyện với nhau thì Hoàng Tình Ca vội vã đến bệnh viện.  

 

 

“Tề Đẳng Nhàn, anh không sao chứ?!” Hoàng Tình Ca vừa đến đã vồ vập hỏi Tề Đẳng Nhàn.  

 

 

Hoàng Kỳ Bân ngồi trên giường mặt đầy bức xúc, cậu ta chỉ chỉ vào mũi mình rồi nói: “Em gái, người bị đánh là anh đây này, hắn chỉ toàn giả vờ, mà em lại quan tâm đến hắn? Có nhầm lẫn gì ở đây không?”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.