Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1147: "Anh có tý lịch sự nào không thế?"




Chương 1147

“Đúng là dở hơi, tôi đếch thèm đâu!” Tề Đẳng Nhàn cười lạnh nói.

Gân xanh trên trán Lý Hà Đồ nổi lên, đây là lần đầu tiên ông ta gặp một con người trẻ tuổi nhưng lại vô lễ đến thế, thậm chí ông ta đường đường là hội trưởng của tổng hội Long Môn mà hắn còn không thèm để ông ta vào mắt!

Ông ta đích thân tới tìm hắn để mời hắn đảm nhiệm chức đà chủ của phân đà Long Môn tại Ma Đô, đây là chuyện tốt biết bao!

Lý Hà Đồ chậm rãi nở nụ cười, nói: “Rất tốt, nếu không thuyết phục được cậu thì tôi đành phải đánh cậu đến khi nào cậu chịu đồng ý thì thôi!”

Tề Đẳng Nhàn híp mắt nhìn Lý Hà Đồ một lượt từ trên xuống dưới, cảm giác ớn lạnh chậm rãi dâng lên trong lòng hắn.

Vị hội trưởng của tổng hội Long Môn này khiến hắn cảm thấy có chút nguy hiểm!

Lý Hà Đồ là người nắm giữ chức vụ cao như thế, là một nhân vật quyền cao chức trọng đến cực điểm, vậy mà ông ta một thân một mình tìm tới tận thành phố Trung Hải mà thậm chí còn không mang theo vệ sĩ, có thể thấy ông ta vô cùng tự tin với thực lực của bản thân mình.

Ông ta nói ông ta sẽ đánh Tề Đẳng Nhàn đến khi nào hắn chịu đồng ý, chỉ sợ đó không phải một lời nói đùa của kẻ cuồng vọng và tự đại.

“Không ai có thể ép tôi làm những chuyện tôi không muốn làm.” Tề Đẳng Nhàn như cười như không nhìn ông ta.

“Vậy thì thử xem xem!” Lý Hà Đồ bước một bước về phía trước.

Một bước chân này của ông ta khiến mi tâm của Tề Đẳng Nhàn giần giật, hắn đã nhận ra điều gì đó, dường như giống với cảnh tượng con thú Đại Hoàng kia săn mồi ở bên ngoài nhà tù U Đô.

Tề Đẳng Nhàn cũng đáp trả: “Được, thử xem xem!”

Dứt lời, hắn cũng bước một bước về phía trước.

Lý Hà Đồ mỉm cười, phần đầu, vai, tay, chân và mình ông ta bắt đầu chuyển động, hệt như gió to thổi qua những tán lá dày của cây đại thụ, cả người nhanh như chớp di chuyển tới trước mặt Tề Đẳng Nhàn, giơ tay hạ một quyền nhắm thẳng vào gáy hắn!

Tề Đẳng Nhàn hơi híp mắt lại, hai chân trụ vững trên mặt đất, chỉ trong nháy mắt đã quay về thế “Thái Tổ dựa kim loan”, trụ vững ở bão đan, ngưng tụ sức mạnh tinh thần, một chiêu “Đài thân chưởng” được tung ra móc lên phía trước!

Một chiêu này của hắn đã vận dụng chưởng “Bạo Kim Đan” mà hắn vừa dạy cho Ngọc Tiểu Long ban nãy!

Nắm tay của Lý Hà Đồ đấm thẳng vào lòng bàn tay của Tề Đẳng Nhàn, một khối khí huyết ngưng tụ lại như sắp vỡ ra, chợt ông ta cảm thấy cả bàn tay mình đều tê dại, cảm giác tê dại ấy lan ra khắp cánh tay như một dòng điện, khiến cơ thể của ông ta vô cùng khó chịu!

Sau một chiêu “Đài thân chưởng”, Tề Đẳng Nhàn lại tiếp tục tung người nhảy lên thêm một bước, vẫn trụ vững ở bão đan mà liên tục xuất ra ba chưởng, mỗi chưởng đều tung toàn lực “Bạo Kim Đan”!

Lý Hà Đồ liên tiếp chặn lại ba chưởng ấy, bị chấn động đến mức cả hai nắm đấm đều tê dại, thế nhưng quyền cước của ông ta không hề bị loạn, chỉ thoáng lui về sau một vài bước.

“Con người trẻ tuổi này quả thực có bản lĩnh để trở nên điên cuồng và kiêu ngạo, khó trách vì sao Phó lão không tiếc phải trả giá đắt mà cũng muốn lôi kéo cậu ta về dưới trướng mình!” Lý Hà Đồ âm thầm thấy khiếp sợ trong lòng, ông ta chưa bao giờ trông thấy một chiêu thức như vậy, hiển nhiên nó là do Tề Đẳng Nhàn tự sáng tạo ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.