Tuyệt Thế Cường Long

Chương 1066: “Video này không phải là video gần đây nhất.”




Chương 1066

“Hừ hừ hừ…” Park Sung Sin nằm trên mặt đất che đi bụng mình, gập người thành con tôm, run rẩy liên hồi.

Vị đại thiếu gia của Thượng Tinh khi nãy vẫn còn kiêu căng ngạo mạn, nhưng bây giờ trên người chỗ nào cũng có dấu chân, dáng vẻ chật vậy này khiến cho người ta vừa thấy nực cười lại vừa thấy đáng thương.

Vinogradov thở dài nói: “Trẻ người non dạ, lần sau ra đường nhớ đừng có càn rỡ như vậy, nếu không thì còn phải ăn đòn dài dài.”

Park Sung Sin cả giận nói: “Vinogradov, ông quá vô lễ!”

Vinogradov lại thờ ơ đáp: “Hoan nghênh tới tìm tôi gây phiền phức, nhưng hy vọng cậu có thể chịu được hậu quả của việc đó!”

Nghe được lời này, Park Sung Sin cũng run bần bật!

Thượng Tinh vừa mở được một vài chi nhánh ở Tuyết Quốc, đảm nhiệm một cơ sở xây dựng trạm tín hiệu của Tuyết Quốc, hơn nữa sau này còn định mở rất nhiều nhà xưởng, từng bước tiến vào thị trường Tuyết Quốc.

Nếu như anh ta chọc giận Vinogradov, vậy thì đối phương chỉ cần phất tay một cái, đuổi cổ Thượng Tinh khỏi Tuyết Quốc, vậy thì có lẽ anh ta sẽ bị người của Thượng Tinh bóp ch3t!

Thượng Tinh có thể coi là một tập đoàn công nghệ nổi tiếng hàng đầu thế giới, quốc gia nào cũng ước ao bọn họ tới đầu tư, nhưng Tuyết Quốc lại không như vậy, điều này xuất phát từ “văn hóa dân tộc” của bọn họ, một lời không hợp thì sẽ động tay động chân ngay.

Vinogradov là một kẻ giảo hoạt, đương nhiên sẽ không để một tên tép riu như Park Sung Sin uy hiếp, trong mắt ông ta, đây chỉ là một thằng nhãi vắt mũi chưa sạch, không đáng nhắc tới.

“Hôm nay có tỉnh trưởng Dương ở đây, nếu không tao nhất định phải để Nho Lão đánh chết mày.” Tề Đẳng Nhàn cười tủm tỉm nói với Park Sung Sin.

Sắc mặt Park Sung Sin đen nhẻm, tức không chịu nổi, cay cú mà chẳng làm được gì.

Bản thân là khách ngoại quốc, nhưng Tề Đẳng Nhàn mời tới người đáng sợ hơn, có tiếng nói hơn. Nếu như anh ta tiếp tục tỏ ra thượng đẳng, có lẽ sẽ thật sự bị Vinogradov đánh chết!

Park Sung Sin không dám nói lời nào, ủ dột cúi đầu.

“Cút đi, còn ở lại để người ta mời cơm à?”

“Nhớ cho kỹ, Từ Ngạo Tuyết không phải người mà loại rác rưởi như mày có thể động vào, cô ấy bây giờ thuộc về tôi.”

Tề Đẳng Nhàn đút hai tay vào túi quần, đứng nhìn Park Sung Sin đang nằm vật vã dưới đất, tuyên bố một lời cuối cùng.

Park Sung Sin bò dậy, không nói hai lời mà bỏ đi mất dạng.

“Ngài Park à, chuyện hôm nay tôi xin chân thành tạ lỗi, nhưng người đánh ngài lại là Vinogradov…” Dương Lệnh Quang cũng xoay người đuổi theo, thấp giọng giải thích với Park Sung Sin.

So với Park Sung Sin, Vinogradov rõ ràng là kẻ không thể đắc tội hơn cả, có lẽ tiền của người ta không nhiều bằng tiền của Thượng Tinh, nhưng sức ảnh hưởng của người ta rất đáng sợ đó!

Bây giờ Hoa Quốc và Tuyết Quốc có hợp tác vì lợi ích, gần như đều phải tiếp xúc với mấy ông trùm này, bất kể người nào cũng không được đắc tội.

Ví dụ như chiến cơ kiểu mới FF-199 của Hoa Quốc, linh kiện lắp ráp của bọn họ hầu hết đều được nhập khẩu từ Tuyết Quốc. Nếu như đắc tội trùm sò, vậy thì chuyện này sẽ ảnh hưởng đến lợi ích quốc gia, không cá nhân nào bù đắp được.

“Nhị đương gia, tôi còn tưởng cậu gặp phải chuyện lớn gì nữa chứ, cuối cùng chỉ là chuyện cỏn con này thôi à? Dạy dỗ một thằng nhóc vắt mũi chưa sạch mà cũng để lão già này phải ra tay sao!” Vinogradov tỏ vẻ bất mãn với Tề Đẳng Nhàn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.