Chương 1065
“Nho Lão à, tên này chọc tức tôi, ông xem mà làm nhé!” Tề Đẳng Nhàn chỉ tay về phía Park Sung Sin mà ra lệnh nói.
Vinogradov lập tức híp mắt lại, ánh mắt lạnh như băng, khí chất đột ngột thay đổi, khiến cho mọi người đều cảm thấy căng thẳng!
Không hổ là kẻ nắm giữ quyền sinh sát ở Tuyết Quốc, khí chất này không phải thứ người mình thường có thể đạt được!
Park Sung Sin cũng lạnh hết cả sống lưng, khiếp sợ thét lên: “Ngài Vinogradov, tôi và ngài không oán không thù, hơn nữa tôi cũng là người của Thượng Tinh, ông muốn đụng đến tôi thì phải suy xét cho cẩn thận đó…”
Vinogradov cười khẩy, ông ta nói: “Những hạng mục mà Thượng Tinh triển khai ở Tuyết Quốc gần đây đều là do tôi mở miệng chấp thuận, cậu là cái thá gì mà dám lấy Thượng Tinh ra dọa tôi?”
“Cho dù tôi không định đánh cậu, cũng phải dạy dỗ cậu một phen vì đã nói ra mấy lờn này.”
“Nếu cảm thấy khó chịu thì cáo trạng đi! Để tôi xem xem Thượng Tinh có vì cậu mà trở mặt với tôi không?”
Park Sung Sin vội vàng nói: “Ngài Vinogradov, tôi… Vừa nãy cậu ta xưng hô với ngài một cách vô lễ như vậy, còn tôi trước giờ vẫn cung kính ngài, ngài hà tất phải…”
Vinogradov cười nói: “Nếu dịch họ của tôi sang tiếng Hoa thì đúng là quả nho mà. Nhị đương gia xưng hô với tôi như vậy, tôi cảm thấy rất thân thiết, liên quan chõ gì đến cậu?”
Nói xong lời này, ông ta giáng cho Park Sung Sin một cái bạt tai!
Đám quan chức của tỉnh Đông Hải đứng xung quanh trợn mắt há mồm, nói không nên lời, trong lòng chỉ còn lại hai từ “kinh sợ”.
Dương Lệnh Quang vội vàng nói: “Ngài Vinogradov, dù sao ngài Park cũng là khách quý của tình Đông Hải chúng tôi…”
Vinogradov nói: “Cậu ta thì là khác quý còn tôi thì không à? Bốn mươi phần trăm khí thiên nhiên của tỉnh Đông Hải các người, đều xuất phát từ Tuyết Quốc chúng ta đó!”
Vừa dứt lời, ông ta lại vung tay lên, bảo đám vệ sĩ tiến về phía này, vây quanh Park Sung Sin, nhàn nhạt nói: “Đánh cho tôi!”
Park Sung Sin cũng không biết tên vệ sĩ nào ra tay trước, hất mạnh con dao trong tay anh ta rơi xuống đất, sau đó dùng đôi chân to nặng của mình giẫm lên nó, không cho anh ta cả cơ hội để thở!
Park Sung Sin đường đường là một thiếu gia của tập đoàn Thượng Tinh, vậy mà lại bị một đám người thô bạo vây quanh, giẫm đạp, đây là trò đùa gì vậy chứ!
“Tỉnh trưởng Dương mau cứu tôi!” Park Sung Sin kêu lên thảm thiết, đã bị đánh cho vỡ đầu chảy máu.
Dương Lệnh Quang đen mặt giảng hòa: “Ngài Vinogradov, nơi này dù sao cũng là Hoa Quốc, tuy rằng ngài cũng là khách quý của chúng tôi, nhưng nếu như ra tay đánh người trên địa bàn Hoa Quốc chúng tôi chính là không tôn trọng pháp luật của chúng tôi!”
Vinogradov lại làm như không hề nghe thấy, chỉ hướng ánh mắt về phía Tề Đẳng Nhàn.
Lúc này Tề Đẳng Nhàn cũng nhoẻn miệng cười, hắn cũng không muốn khiến Dương Lệnh Quang rơi vào thế khó liền nói: “Nho Lão à, thôi bỏ đi vậy!”
Lúc này Vinogradov mới giơ tay lên, bảo thủ hạ của mình lui ra.
Dương Lệnh Quang cảm thấy dở khóc dở cười, cho dù ông ta là tỉnh thưởng của Đông Hải, nhưng lời nói lại chẳng có sức nặng bằng Tề Đẳng Nhàn.