Tuyệt Phẩm Thiên Y

Chương 441: Đương nhiên là không rồi




- Hiện tại thực lực của anh không ngờ đã mạnh mẽ tới mức độ này rồi...

Tuyên Tử Nguyệt nhìn Giang Nguyên vừa phủi bụi trên người, ngạc nhiên nói.

Giang Nguyên cười khổ gật đầu, nhún vai đáp: - Vừa rồi cô cũng thấy rồi...

- Hừ, đừng đắc ý. Vừa rồi là tôi sợ anh bị thương nên chưa dùng hết sức đâu.

Nhìn vẻ mặt của Giang Nguyên, Tuyên Tử Nguyệt hừ khẽ một tiếng, chỉ là trong lòng vẫn kinh ngạc.

Nhìn vẻ mặt vừa ngạc nhiên, vừa buồn bực của Tuyên Tử Nguyệt, Giang Nguyên vẫn tương đối vui vẻ. Dù sao một người đàn ông luôn tự nhận là mạnh mẽ, hơn nữa luôn quen thói quyết định sinh tử của người khác, kết quả trước mặt một người phụ nữ lại thấy thực lực. mình vẫn tự ngạo lại chỉ giống như con mèo nhỏ, chuyện này thật sự vẫn khiến hẳn hơi buồn bực.

Nhưng hiện tại thực lực của hắn chỉ còn kém Tuyên Tử Nguyệt không quá xe. Nhìn vẻ mặt bắt đầu buồn bực. của Tuyên Tử Nguyệt, tâm lý Giang Nguyên sảng khoái biết mấy. Chẳng qua tất nhiên hắn cũng không tranh cãi với Tuyên Tử Nguyệt làm gì. Đàn ông mà.. Dựa vào thực. lực nói chuyện là tốt rồi.

Tuyên Tử Nguyệt chần chừ một chút nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu: 

- Anh...sao lại có thể tiến nhanh như vậy...

Nhìn Tuyên Tử Nguyệt, Giang Nguyên không khỏi trầm mặc một chút.

Thấy dáng vẻ của Giang Nguyên, Tuyên Tử Nguyệt biết mình đã hơi vô ý rồi, đang định nói, lại nghe Giang Nguyên đáp:

~ Tình huống của tôi rất đặc thù. Cô cũng biết tôi có Ngũ Cầm Hí luyện thể thuật gia truyền...

- Ấy, Ừ...

- Nhưng cô cũng biết, Ngũ Cầm Hí của chúng ta vẫn không có tâm pháp tu luyện nội khí tương ứng... Tôi cũng vẫn không biết.

Giang Nguyên lạnh nhạt nói:

~ Trước đó không lâu, tôi đã tìm được nguyên bộ tâm pháp Ngũ Cầm Hí của nhà chúng tôi... Còn chiếm được năm cây nhân sâm núi nhiều năm từ phía Dương Vân Dương...

- Nguyên bộ tâm pháp này và tác dụng của nhân sâm nhiều năm giúp tôi nhanh chóng khai quật tiềm lực Ngũ Cầm Hí tu luyện nhiều năm nay ra.. Cho nên tôi mới tiến bộ nhanh như vậy được...

- Tìm được nguyên bộ tâm pháp rồi?

Tuyên Tử Nguyệt trợn tròn hai mắt, nhìn Giang Nguyên, vẻ mặt kinh hãi. Có lẽ Giang Nguyên. không biết tâm pháp tu luyện nội khí quý giá biết bao, nhưng cô lại rất rõ.

Hiện tại còn một số thế gia lánh đời và môn phái, nhưng không phải nhà nào cũng có tâm pháp mạnh mẽ. Hơn nữa tâm pháp đó trên cơ bản đều là bí truyền trong nội bộ, tuyệt đối không tiết lộ ra ngoài mới có thể kéo dài tới ngày nay. Mà Giang Nguyên coi như tu luyện gần hai mươi năm thể thuật, hơn nữa có thể tìm được tâm pháp. tu luyện cùng bộ, đồng thời còn có rất nhiều nhân sâm nhiều năm tuổi trợ giúp, mới bao lâu đã đạt tới thực lực chỉ hơi kém mình như vậy?

Phải biết rằng hai mươi năm na cô đã tiêu phí không biết bao nhiêu thuốc men rèn luyện trong nhà, còn có nhiều bề trên hết lòng dạy dỗ như vậy, hơn nữa kiên trì cố gắng nhiều năm, mới đạt tới thực lực ngày nay. Nhiều năm khổ tâm tu luyện như vậy, lập tức bị đuổi sát thế sao? Hơn nữa giờ mới qua mấy tháng, nếu lại tiếp mấy tháng nữa, Giang Nguyên có thể vượt qua bản thân hay không?

Nghĩ tới đây, trong lòng Tuyên Tử Nguyệt lại càng hoảng sợ. Tâm pháp và luyện thể thuật như vậy mạnh mẽ, nếu vào tay người có ý đồ, chỉ cần trăm năm, thậm chí mười mấy năm là có thể thành lập một thế gia mới có thể ngang ngửa với đại gia tộc truyền lưu mấy trăm năm. Chuyện này đối với gia tộc phải phát triển mấy trăm năm mới đạt trình độ như hiện nay như nhà mình mà nói sẽ tạo ảnh hưởng tới đâu chứ?

Tin tức khiến cô cực kỳ kinh hãi, nhanh chóng xoay chuyển trong đầu mấy lần, sau đó trong lòng vẫn còn kinh ngạc và nghỉ hoặc. Tuy nói là như thế nhưng tâm pháp và bộ luyện thể thuật này cũng thật đáng sợ phải không? Ngắn ngủi mấy tháng...

Mấy tháng trước, có thể nói thực lực của Giang Nguyên chỉ mạnh hơn người bình thường một chút, coi như gặp phải Tiền Lập Nguyên cũng gần như hoàn toàn không có lực chống cự.

Nhưng hiện tại lại có thể đối kháng với mình. Loại năng lực này...

Nghĩ tới đây, Tuyên Tử Nguyệt cũng còn chưa tin nổi. Nhưng cô lại nghĩ không ra khả năng khác, chỉ có thể tiếp nhận cách nói này.

Nhìn Tuyên Tử Nguyệt vừa ngạc nhiên vừa kinh hãi, nhưng rốt cục cường như cũng tiếp nhận cách nói của mình, Giang Nguyên cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn cũng không muốn lừa gạt Tuyên Tử Nguyệt, hơn nữa cũng có thể nói như thế. Mặc dù giải thích như vậy có coi như hơi miễn cưỡng nhưng hản không có khả năng nói ra bí mật hình xăm của mình được. Hiển nhiên hắn cũng không có biện pháp tiếp tục giải thích với Tuyên Tử Nguyệt nhiều hơn.

- Chẳng qua tôi vẫn nói với người khác là trong những năm tôi mất tích, tôi có gặp một vị sư phụ, nhờ ông ấy dạy tôi tất cả...

Giang Nguyên mỉm cười, lại bổ sung tiếp: 

- Nói với bên phía cục bảo an và các nơi khác đều thế cả!

Nghe những lời này, Tuyên Tử Nguyệt đang lo lắng tin này sẽ tạo ra sóng gió gì, lúc này rốt cục cũng không kìm nổi thở phào nhẹ nhõ, gật gật đầu, đôi mắt như nước. mùa thu nhìn Giang Nguyên, chăm chú dặn dò:

- Nhớ kỹ... Sau này người khác hỏi, anh cũng đều nói như vậy, không được nói là mình tìm được loại tâm pháp. này, hiểu chưa...

-Ừ ừ.

Nhìn dáng vẻ thận trọng của Tuyên Tử Nguyệt, Giang Nguyên gật đầu, tỏ vẻ rõ ràng. Lúc này hắn nhớ tới chuyện đêm hôm trước, thoáng chần chừ một chút rồi vẫn nhìn về phía Tuyên Tử Nguyệt, trâm giọng nói:

- Đúng rồi... Ngày hôm qua Tề Lang tìm tới tôi rồi!

- Tê Lang?

Tuyên Tử Nguyệt tái mặt. Hiển nhiên cô biết Tê Lang là ai, cũng biết Tê Lang là một trong những con chó hung ác, âm hiểm nhất phía nhà họ Tề. Nhưng Tề Lang tìm Giang Nguyên làm gì?

Giang Nguyên gật đầu nói:

- Đúng... Tối đêm hôm qua tới. Lão tìm tới phòng khám... 

- Lão nói gì? Nhà họ Tê tìm anh vì chuyện gì?

Đôi mi thanh tú của Tuyên Tử Nguyệt hơi nhíu lại. Nếu ngày hôm qua Tề Lang tới tìm Giang Nguyên, mà hiện tại Giang Nguyên vẫn bình yên vô sự, cô cũng cảm thấy rất kỳ lạ.

Giang Nguyên cười khế nói:

- Nhà họ Tê muốn mời tôi tới nhà bọn họ làm giáo tập!

- Giáo tập?

Tuyên Tử Nguyệt ngẩn người, sau đó trong nháy mắt hai mắt trợn tròn, sắc mặt tái đi nhìn Giang Nguyên, nói:

- Anh đồng ý rồi?

- Không có!

Giang Nguyên cười, lắc đầu nói: - Đương nhiên là không rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.