Tu La Giới Chí Tôn

Chương 110: Ngươi đến từ đâu.?




Nử Tử tên Trúc Hà rút kiếm, ánh mắt thoáng nhìn về phía hai hình xâm trên hai bắp tay của Võ Thừa. Lúc trước nàng đã thấy Võ Thừa nhẹ nhàn lấy cái hình xâm của cái khiên kia xuống đở một kiếm dưới nước của nàng. Bây giờ quang sát kỷ khí tức từ đó phát ra cũng khiến nàng hết sức kiên kị.
Võ Thừa đưa tay nhặc cái áo có phần củ kỷ của hắn rồi khoác tùy ý lên người, nhìn hắn biểu hiện ung dung như vậy ba cô gái thoáng động dung.
- Ta không đánh với nử nhân.
Võ thừa tay vừa thắt dây áo miệng nhẹ nói,
- Ngươi... hừ đám Ong kia là sao.?
- các ngươi không phải quá rõ ràng rồi sao.?
Võ thừa thờ ơ trả lời, thiếu nử tên trúc hà ánh mắt lóe hung quang định xong tới nhưng bị nử tử có gương mặt hòa ái nhẹ níu lại, nàng nhìn Võ Thừa thật sâu một cái.
- Ngươi đến từ đâu,?
Cô gái này khá điềm tỉnh, nhìn vào tư thái Võ Thừa nàng biết hắn không phải cố ý tới đây. Vốn dĩ các nàng nhận nhiệm vụ của tông môn mình đến dãy sơn mạch này đều tra môn phái hạ cấp gọi là Độc Tà Tông. Nhưng chuyện chưa làm xong các nàng đi đến qua dòng xuối trong vắt xinh đẹp kia. Bản tính sạch sẽ của con gái nổi lên các nàng quyết định dừng chân tấm rửa đôi chút. Tiếp đó thì sự việc Võ Thừa cùng đàng Ong phát sinh.
- Ta chỉ là một kẻ lang bạc trong rừng sâu nước độc này để tìm linh dược mà thôi, chuyện lúc trước ta thật không cố ý.
Võ thừa nhìn cô gái điềm tĩnh này nhẹ giọng trả lời.
Thiếu nử gật gù, kéo tay cô gái tên Trúc Hà nói.
- Bỏ đi, ta tin hắn không phải loại người kia.
- Đại tỷ... đừng vội tin người như vậy.
- Trúc Hà người này không đơn giản như bề ngoài chúng ta không nên chưa hiểu gì lại có thêm một địch nhân, vã lại trên người hắn có trên dưới hơn trăm vết đốt của đàng Ong kia, nếu hắn là người của môn phái kia phái tới dò xét thì cũng không cần phô trương như vậy.
- nếu tỷ nói vậy thì thôi vậy.
Nàng nhìn Võ Thừa hừ lạnh một tiếng cây kiếm trên tay cũng hóa thành một đạo lưu quan được nàng cho vào nhẩn trử vật.
- Bàn hữu chúng ta có thể ở đây một chút đợi đám độc Ong kia đi hay không.
Thiếu nử rương mặt hòa ái miễm cười ôn nhu nói với Võ Thừa, phải công nhận, cô gái này nhan sắc tuy không tuyệt mỹ nhưng tâm tính của nàng thật khiến cho người ta dễ dàng sinh ra hảo cảm.
- Nơi này cũng không phải thuộc về ta xinh cứ tự nhiên.
Võ Thừa gương mặt có chút hòa hoãn đáp lời sau đó hắn tiến về tản đá lúc trước ngồi xuống tiếp tục tỉnh tọa. Thấy thần thái không chút đề phòng người của Võ Thừa nàng này cũng miễm cười.
- Tâm tính người này ngay thẳng, mới gặp chúng ta chưa biết là địch hay bạn chỉ cần không có thể hiện địch ý bên ngoài với hắn là hắn không chút phòng bị.
Nàng lắc đầu thở dài một cái, trong cái thế giới tu luyện tàng khóc này người như vậy chỉ có hai loại. Thứ nhất là có thực lực cường đại không cần kiên nể thứ gì mà người này tuổi cũng không lớn ước chừng 25.26 tuổi nàng không tin một cường giả mà bị Ong đốt cho đến nổi sưng hết cả mình mẫy.
Vậy là chỉ còn loại thứ 2, là một người bình thường chưa trải qua sự khốc liệt của thế giới này, loại người này bên ngoài tìm ra một người cũng là như mò kim đái bể. Lắc đầu than nhẹ nàng xoay người cùng nử tử Trúc Hà mỗi người tìm một vị trí riêng của mình ngồi tỉnh tọa thổ nạp.
Còn Tinh Gia và nử tử có bộ ngực đồ sộ kia thì đi đến chổ con khỉ, ích lâu sau chỉ nghe âm thanh kêu la thảm thiết của con khỉ truyền đến cùng với âm thanh tươi cười giòn vang của Tinh Gia và nử tử kia.
Trúc hà lấy ra một viên Linh thạch nàng cầm trong lòng bàn tay, từ từ hấp thụ linh lực bên trong đó, Võ Thừa không nhịn được nhìn hành động của nàng hắn thoáng trầm tư, thấy bộ dạng của hắn như vậy cô gái có gương mặt hòa ái nở nụ cười, nàng vung tay một viên trung phẩm hạ thạch bay về phía Võ Thừa nàng nói.
- Tu luyện bình thường linh khí khá loãng và nhiều tạp chất, nên sẽ chậm chạp tiến bộ trong tu luyện. Đây là Linh Thạch bên trong nó có chứa một lượng Linh Lực tuy không tinh thuần truyệt để nhưng nó cũng có linh lực nồng đậm, ngươi hãi thử.
Võ Thừa vung tay bắt lấy, hắn cũng làm như cô gái này nói chỉ qua hai nhịp thở viên trung phẩm Linh thạch chỉ nghe gắt một tiếng lập tức hóa thành bột phấn. Bắt gặp cảnh này gương mặt hai nàng khẻ biến.
- Tốc độ hấp thu này...
Nử tử có gương mặt hòa ái cười khổ nàng lại vung tay có hơn 5 viên trung phẩm linh thạch bay về phía Võ Thừa.
- Tỷ... cái này là một tháng tu luyện của tỷ mà, sao lại giao hết cho hắn.?
Trúc Hà không nhịn được nàng nhăn mài mở miệng.
- Không sao chỉ là một tháng tu luyện bất quá ta đem dược thảo tìm được đổi là có.
Nói xong nàng miễm cười gật đầu với Võ Thừa.
- Đây là toàn bộ linh thạch ta có, hi vọng có thể hóa giải hết hiềm khích trước đây, Ta tên Trúc Vũ Hy.
Võ Thừa đưa tay đón lấy 5 viên trung phẩm linh thạch bay đến, khóe miệng miễn cười với Trúc Vũ Hy. Nắm mấy viên Linh thạch trong tay hắn nhìn nàng một cái sau đó vung tay.
Chỉ nghe ào một tiếng hơn 1 nghìn viên trung phẩm linh thạch bay ra trước mặt Trúc Vũ Hy rơi xuống chất đóng như một tòa núi nhỏ,lập tức một luồn linh lực mạnh mẽ tràng ra khiến cho hai nử tử thần sắc kịch biến. Mắt chử A mồm cho o nghẹn họng nhìn chăn chói.
- Cái... cái... này là nghìn viên trung phẩm linh thạch. Ngươi...
Trúc Hà lúc này cũng không còn ngôn từ để diễn tả, tất cả các giác quan của nàng như bị tê liệt, môi khô lưỡi đắng không còn chút cảm giác, bởi vì truyện trước mắt nàng quá hoang đường rồi. Trong mắt nàng người đàng ông trước mặt chỉ là một tên lang bạc trong rừng sâu nước độc, đến cái áo mặt trên người cũng là củ kỉ bất kham, vậy mà vung tay một cái hơn nghìn viên trung phẩm linh thạch bay đầy đất truyện này quá ư không thực tế tí nào.
So với vẻ mặt của Trúc Hà, Trúc Vũ Hy nàng tuy cũng có xúc động nhưng rất nhanh lại bình tĩnh trở lại nhưng giọng nói của nàng vẩn còn rung rẩy.
- Truyện này.. bàn hữu ngươi nên cất vào đi, số lượng linh thạch này nếu bị người ta phát hiện có trên mình ngươi thì ắc sẽ gặp họa.
Nàng cười khổ, hóa ra mới biết bản thân nong cạn tới mức nào. Người ta chỉ là cầu hòa mà hào sản đến mứt tê tâm liệt phế như vậy, giây phút rồi trái tim nhỏ bé của nàng đập loạn không thôi.
Võ Thừa gương mặt không chút biến hóa hắn lên tiếng.
- Cái này tặng cô nương. Xem như là hóa giải hiểu lằm khi trước.
- Tặng chúng ta..?
Võ Thừa gật đầu, đến liếc nhìn đóng linh thạch cũng không thèm nhìn, hắn còn muốn cảm ơn nử tử tên Trúc Vũ Hy kia, hắn cũng không biết linh thạch là có thể liên tục dùng như vậy, trước nay tu luyện thông thường tinh gia sẽ tạo một trận pháp tụ linh nho nhỏ cho hắn chỉ cần thúc dục linh trận linh lực tự nhiên sẽ hội tụ đến để hắn thổ nạp còn Linh Thạch ngoài mua dược liệu cùng các loại đồ ăn trong thành ra cũng chẳng làm gì.
Cái suy nghĩ này của hắn nếu để người khác biết được chắc có lẻ chưỡi bới ầm lên. Ngu ngốc không còn chổ nào tả được.
Cô gái đang ở cùng một chổ với Tinh Gia cập mắt cũng mở tròng xoe nàng hít sâu vài cái ánh mắt nhìn Võ Thừa lại thêm phần nóng bỏng.
Trúc Vũ Hy định nói gì nhưng Võ Thừa đã giơ tay ngăn lại.
- Không cần nói nửa, cứ nhận lấy đi.
Nói xong hắn vẩn dùng 5 viên linh thạch mà Trúc Vân hy lúc trước đưa cho hắn tiếp tục thổ nạp. Cũng không đến vài nhịp thở chỉ nghe gắt một tiếng 5 viên linh thạch liền hóa thành phấn vụng. Hắn khẻ nhíu mài.
- Mặc dù cảm giác có tiếng bộ một chút nhưng chỉ là giống như múi bỏ biển so với việc dùng tụ linh trận của Tinh gia tu luyện thì hấp thụ linh thạch quả thật quá chậm. Đó là lý do vì sao Tinh Gia cũng không khuyến khích hắn tu luyện bằng Linh Thạch.
Nghĩ nghĩ một chút hắn lắc đầu,
- thai vì hấp thụ như vậy ta thà luyện hóa Độc tính của mấy con Ong kia còn hơn
Nghĩ gì làm đó hắn tiếp tục vận khí ép vài cây kim độc còn lại trên người sau đó tiếp tục luyện hóa.
Thấy biểu tinh Võ Thừa không màng đến linh thạch như vậy hai nàng nhìn nhau một cái rồi cười khổ. Trúc Vũ Hy lên tiếng.
- Tô Ngân, muội tới đây.
Cô gái có bộ ngực cao ngút kia thướt tha đi đến nàng nhìn đóng linh thạch trước mặt sắc mặt ửng hồng, quả thật từ nhỏ tới giờ chưa bao giờ thấy qua nhiều linh thạch như vậy. Bấy nhiu đây cũng là đủ cho nàng tu luyện đến bao nhiu năm rồi.
- Được vị bàn hữu này chiếu cố, chúng ta ba người ở đây mỗi người một ít phần còn lại đem cho các tỷ muội ngoài kia.
Hai nàng gật đầu rất nhanh linh thạch được phân phát xong. Cả ba nàng cũng không quấy rầy Võ Thừa tu luyện nửa mà tự giác phân ra các phía ngồi tĩnh tọa biểu hiện giống như hộ pháp cho hắn.
Lúc này Trúc Hà nhìn Võ Thừa trong mắt hiện lên đày vẽ phứt tạp, tâm tình nàng trăm mối ngổn ngan không biết phải nói gì. Tô Ngân nử tử đưa ánh mắt suy mê nhìn dáng vẻ Võ Thừa ngồi đó thỉnh thoảng gương mặt lại hiện lên một gạn mây hồng không biết đang nghĩ gì, chỉ có Trúc Vũ Hy nàng dường như rất suy tư về thân thế của Võ Thừa.
Thời gian trôi qua hơn 4 tiếng lúc này độc tính trên người Võ Thừa cơ hồ đã luyện hóa hết cùng lúc đó bên tay hắn truyền đến âm thanh gắp gáp của Tinh Gia.
- Có người tiếng vào, có sát khí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.