Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 296: Dược Hoàng Hàn Phong




Lúc Nguyệt Mị cảm ứng được vài cổ hơi thở bỗng nhiên xuất hiện ở ngoài thành cũng là lúc. Mặc Ba Tư ở một bên cũng có cảm ứng như vậy. Lập tức sắc mặt trầm xuống. Cùng Nguyệt Mị nhìn nhau một cái. Sau đó hai người nháy xuất hiện bên ngoài đại điện. Thân thể cấp tốc lên không. Sau một lát. Đi tới trên thành tường đã tiến nhập trạng thái giới nghiêm.
“Thật là không biết sống chết!” Một âm thanh quát lạnh vang lên.
“Ầm”
Một tiếng nổ lớn vang lên, một tường thành xuất hiện một cái chưởng ấn cực lớn. Toàn bộ đám tộc xà nhân đều bị đánh thành phấn vụn. Trên thành tường hai bóng người chậm rãi bay lên. Mặc Ba Tư quát một tiếng âm lãnh. Ẩn chứa chút lãnh ý. Tại trên bầu trời chần chờ: “Nhân loại. Vì sao chưa qua đồng ý. Liền tự ý xông qua khu vực của tộc ta? Nếu như không muốn gây ra chiến tranh giữa xà nhân tộc và đế quốc nhân loại. Khuyên các ngươi từ đâu tới. Hãy cứ quay về nơi đó đi!” Đồng thời Nguyệt Mị cũng đưa tay ra ý bảo tộc xà nhân ngừng lại.
“Một đấu vương nhỏ nhai mà cũng dám đứng trước mặt huynh đệ chúng ta phách lối! Chẳng lẽ hắn không biết được chữ chết viết như thế nào?” Một âm thanh lạnh lẽo vang lên.
Phía trên bầu trời, hai đạo thân ảnh quỷ dị hiện lên, một người kim bào, một người ngân bào, bất quá nhìn thật kỹ, lại có thể phát hiện, gương mặt hai người, cơ hồ hoàn toàn giống nhau, đều là đầu bạc râu bạc trắng, ngũ quan cũng giống như một cái khuôn mẫu ấn ra.
Ánh mắt Nguyệt Mị liếc nhìn về phía Mặc Ba Tư lắc đầu, nàng không nghĩ được tên này lại ngu như vậy. Phải biết rằng khí thế họ tỏa ra không kém chút nào nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nguyệt Mị mỉm cười nhìn về phía hai người nói: “Không biết quý tính đại danh của hai vị tiền bối…”
Cả hai lão già vuốt râu sau đó nhìn về phía Nguyệt Mị mỉm cười nói: “Mọi người gọi lão phu là Kim (Ngân) tiên sinh!” Không ngờ từ miệng hai người lại đồng thời nói giống nhau như vậy chỉ riêng có một cái tên khác biệt mà thôi.
Đối với thanh danh của hai người, đối với hai người này tộc xà nhân không rõ nhưng hiển nhiên khi mà họ nói ra tên của mình đám người Nguyệt Mị kinh hãi. Trong đó một người là kim ngân tiên sinh, đó là hai gã cường giả đứng đầu tại trên Hắc bảng ở vực Hắc Giác, hai người là huynh đệ song sinh, hơn nữa tu luyện công pháp cũng là hoàn toàn giống nhau, bởi vậy, nếu tách hai người ra, thực lực nhưng thật ra chỉ có thể xấp xỉ cùng đấu hoàng đỉnh cường giả, nhưng nếu là cộng đồng đối đối địch thì liền bổ trợ cho nhau,cho dù là đối mặt đấu tông cường giả, cũng có phần thắng không nhỏ, bởi vậy, uy danh hai người ở trong Hắc Giác vực cường giả cực kỳ vang dội.
Thanh niên anh tuấn cầm đầu nhóm chắp tay hướng về phía thiếu nữ xinh đẹp tộc xà nhân Nguyệt Mị nói: “Các vị vừa rồi chính là một cuộc hiểu lầm. Tại đây Hàn mỗ thực sự mở lời xin lỗi!”
Trong lòng Nguyệt Mị cực kỳ giận dữ, một chưởng của vị đấu tông kia hoàn toàn đem một lượng lớn tộc xà nhân đánh chết.Tuy nhiên nàng vẫn mỉm cười nhìn về phía vị thanh niên anh tuấn này: “nguyên lai là Dược hoàng Hàn Phong của Hắc Giác Vực a.”
“Ha hả, đại thống lĩnh của tộc xà nhân khách khí rồi, danh hiệu kia, bất quá là bằng hữu ở Hắc giác vực tùy ý đặt cho, ta thực không dám nhận.” Nam tử được xưng là Hàn Phong kia, đôi môi mỏng hơi tươi cười, hướng về phía Nguyệt Mị mỉm cười nói.
Một vài thân ảnh từ bốn phương tám hướng trong lúc này đều bay tới tập trung vây đám người Hàn Phong lại. Khóe miệng Hàn Phong cong lên một nụ cười nhạt bình thản như mặt hồ tĩnh lặng. Hắn không vì đám người này xuất hiện mà cảm giác sợ hãi gì đó. Một nam nhân mặc y phục màu đỏ cười cười, chẳng qua trong tiếng cười vô luận như thế nào cũng không dấu được sự lành lạnh: “Hàn Phong, thật sự rắc rối a! Sao không đánh luôn một chân cướp luôn dị hỏa cho nhanh a!”
Một vị nữ nhân xinh đẹp mặc hoa phục, cái đuôi rắn dài đầy hoa văn quẫy quẫy nhẹ đuôi nhìn về phía đám người Hàn Phong nói: “Các vị, không biết tộc xà nhân chúng ta đã đắc tội gì với các vị mà các vị đến nơi này giết chết nhiều tộc xà nhân như vây! Chẳng lẽ coi tộc xà nhân chúng ta không người?”
Vị nam nhân mặc áo đỏ đập nhẹ đôi cánh nhìn về phía mấy người bay tới này cười lạnh nói: “Chẳng qua chỉ là mấy con tôm bé nhỏ mà thôi. Giết thì giết có cái quái gì phải để ý đến. Một đám người chết rồi thì thôi. Không phải xà nữ rất dâm dục trong cái chuyện đó sao? Để cho các nàng đẻ ra nhiều xà nhân một chút là được mà!”
“Ngươi!” Một lão già giận dữ nghiến chặt hàm răng nhìn về phía nam nhân mặc y phục màu đỏ này.
Khóe miệng nam nhân mặc áo đỏ nhếch miệng cười nói: “Chỉ vài nho nhỏ đấu vương mà thôi! Hàn Phong, ngươi định làm gì tiếp theo đây?” Ánh mắt nam nhân này phát rét nhìn về phía đám người tộc xà nhân ở đây khiến cho cả đám đều run rẩy.
“Hàn Phong, ngươi không phải để chúng ta đến nơi này chỉ xem ngươi diễn kịch đấy chứ?” một âm thanh già nua như tiếng sấm xuyên qua không gian, vang vọng không ngớt ở vùng trời này. Đây là một lão giả tóc đỏ như máu trên người mặc một bộ khô lâu hoàng bào, khuôn mặt lão giả gầy gò, hệt như da bọc xương, nhìn qua có cảm giác như là một cái xác chết vậy. Hai mắt hãm sâu, bên trong có quang mang đen tối không ngừng loé lên giống như lửa ma, vô cùng quỷ dị cùng âm trầm.
Huyết phát lão giả đứng thẳng trên không trung, hai mắt hãm sâu nhàn nhạt nhìn thoáng qua nội viện phía bên dưới, mỗi khi tay áo lay động thì sẽ khiến cho không gian xung quanh tản mát ra một cỗ dao động rất nhỏ, mặc dù vô cùng nhỏ bé cũng khiến cho đám người tộc xà nhân ở đây run lên bần bật. Hắn chính là người đứng trong không trung mà không cần đấu khí hóa cánh hiển nhiên hắn chính là cường giả đấu tông rồi.
Hàn Phong mỉm cười nói: “Tiền bối Địa Ma Lão Quỷ, xin chờ một chút!”
Đám người tộc xà nhân ở đây đều run rẩy trước đám người Hàn Phong. Quả thực toàn bộ đám người ở đây đều khiến cho đám người tộc xà nhân không có một ai dám ra tay chống lại. Tất cả thực lực của đám người ở đây chí ít đều là cường giả đấu hoàng mà cái lão già đang đứng trong không trung kia thì có thực lực sâu không lường được.
Đám người tộc xà nhân ở phía dưới có một số người không nhịn được bắt đầu run rẩy có xu hướng quỳ xuống trước khí thế của lão già được gọi là Địa Ma lão quỷ tản ra. Mấy người không nghĩ đến đám người mình lại có thể ngu ngốc khi tấn công đám người Hàn Phong này.
Tại trong một khu vực nhỏ, Tiêu Viêm nấp lại một nơi kín đáo quan sát tất cả. Ánh mắt của hắn nhìn về phía đám người Hàn Phong mà run lên bần bật. Hiển nhiên hắn cực kỳ kinh hãi trước sức mạnh của đám người Hàn Phong. Với đám người Hàn Phong thì quả thực thực lực của tộc xà nhân không đủ một kích.
Trên khuôn mặt Hàn Phong lại xuất hiện một nụ cười nhẹ nhàng nói: “Các vị tộc xà nhân ở đây, Hàn Phong lần này đến tộc xà nhân không có ý xấu. Lần này tới nơi này chỉ muốn trao đổi một chút tâm đắc với vị luyện dược sư của tộc xà nhân mà thôi. Quả thực chúng ta đến cũng không có ý gì khác!”
Âm thanh lạnh lẽo từ miệng của Địa Ma Lão Quỷ vang lên: “Hàn Phong ngươi thật nhiều lời như vậy trực tiếp đánh cướp là được rồi! Ta xem toàn bộ tộc xà nhân không có mấy người có thể chịu được một kích!” Hắn khoanh tay đứng ở hư không nhìn về phía đám tộc xà nhân giống như một con kiến hôi. Hắn cười lạnh nói: “Nếu như ngươi không có thời gian ta không ngại giúp ngươi dọn dẹp nhanh một chút…” Lời nói của Địa Ma Lão Quỷ hoàn toàn chính là trắng trợn khiêu khích không để tộc xà nhân có bất cứ phản ứng nào.
Mấy người tộc xà nhân cắn răng lại, tuy nhiên Nguyệt Mị vẫn hy vọng vào người kia. Hắn nhất định sẽ giải quyết được lần kiếp nạn này. Bất quá nơi bầu trời trên thành. Không gian đột nhiên quỷ dị vặn vẹo lên. Nhìn một màn này thì mấy người Hàn Phong có chút ngạc nhiên. Trên không trung. Tà dương của trời chiều chiếu xuống chiếu rọi tại nơi không vặn vẹo. Một thân thể mềm mại đường cong uyển trong nháy mắt từ từ xuất hiện tại trong mắt vô số người.
Mỹ lệ nữ nhân đột ngột xuất hiện. Người mặc một cái màu tím cẩm bào khoan thai. Thân thể mềm mại dưới cẩm bào. Đầy đặn lả lướt, thành thục giống như mật đào, thẩm thấu ra thản nhiên vũ mị. Một đầu ba nghìn sợi tóc tùy ý từ vai thả xuống. Thắt lưng mảnh khảnh ngay thẳng. Mà tại phía dưới cẩm bào. Lộ ra một cái chân thon dài. Đôi chân nhẹ nhàng di chuyển. Một cổ xinh đẹp dã tính dụ hoặc. Làm cho người không hiểu vì sao cả người có chút nóng lên.
Đối với loại nữ nhân này. Tựa hồ chỉ có tuyệt đẹp hai chữ để hình dung. Nhưng mà tại phía dưới sự tuyệt đẹp đó. Lại chứa sự ung dung cùng cao quý của nữ hoàng.
“Nữ vương bệ hạ!”
Tại sau lúc mỹ nhân tuyệt đẹp xuất hiện. Trên phía dưới thành tường. Nhất thời quỳ phục một đám xà nhân đông nghìn nghịt. Thanh âm ẩn chứa cung kính phá tan cả trời cao. Một số người trong đám người Hàn Phong cũng phải ngây ngẩn hơi cứng cả người nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa.
Trước đó, trên một ốc đảo nhỏ…
Ở giữa một hồ nước lớn có một cái đảo nhỏ, khắp nơi là trúc là trúc, nói đúng hơn là một rừng trúc khá lớn. Nơi này là một khu vực trống hình tròn, cây trúc cùng với hoa cỏ chung quanh đều đã bị dọn sạch sẽ, có một hàng hòn đá bóng loáng khá nhỏ đặt trong đó, bên trong những hòn đá đó là một khu vực trống trải, lõm vào thành một cái ao nho nhỏ, chứa một chất lỏng trong suốt, bên mặt ngoài chất lỏng đó sương trắng lượn lờ, một đóa hoa sen nằm giữa chất lỏng này bao bọc lấy một đoàn hỏa diễm màu xanh đang chậm rãi bốc lên.
Đoàn hỏa diễm màu xanh này cực kỳ có linh tính, lúc hơi hơi bốc lên, lúc thì ngưng tụ thành hình hoa sen, khi thì ngưng tụ thành hình một con rắn lửa màu xanh thật nhỏ, không ngừng di động bên trên đóa hoa sen, bộ dáng ôn nhuận cực kỳ đáng yêu.
Đài sen màu xanh kia rõ ràng không phải vật bình thường, nó chính xác chính là nơi đã từng dưỡng dục ra thanh niên địa tâm hỏa. Lúc này nó hoàn toàn bao bọc lấy Thanh Liên Địa Tâm hỏa khiến cho Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ngoan ngoãn không có bất cứ phản kháng nào.
Một thanh niên với mái tóc màu bạch kim nhẹ nhàng phất phơ trong gió. Một thiếu nữ mặc cẩm bào màu tím xa hoa, đem thân thể uyển chuyển bao bọc trong đó, vóc người đầy đặn lung linh rực lửa, sóng mắt lưu chuyển đầy mị hoặc, cơ hồ có thể khiến tầm mắt của mỗi nam nhân sẽ toạc ra. Dưới cẩm bào màu tím lộ ra một đôi chân thon dài mềm mại trắng nõn.
Bàn tay thanh niên lấy ra, một viên đan dược giống như ngọc trai phát ra ánh sáng bảy màu. Sau khi viên đan dược xuất hiện thì sinh cơ tràn ngập tỏa ra xung quanh, dường như không khí bị xao động. Ngón tay thanh niên nhẹ nhàng đưa lên, đôi môi đỏ mọng mềm mại và ướt át của thiếu nữ nhẹ nhàng nuốt lấy viên đan dược đồng thời đem ngón tay của hắn cũng mút vào luôn. Ánh mắt mê ly ướt át đầy khêu gợi. Cả thân mình của nàng áp lên người của thanh niên.
Cảm giác được bộ ngực mềm mại áp vào ngực, hơi thở nóng bỏng cùng ướt át khẽ mút ngón tay mình, ánh mắt mê hoặc đầy nhu tình nhìn mình thì thanh niên tức giân mắng: “Ngươi muốn chết đúng không?”
Không bởi vì những lời này mà khiến cho nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm thấy khó chịu. Nàng cảm giác được hạ thể của hắn có một thứ phình lên chọc vào nơi mẫn cảm nhất của nàng. Mặc dù nhẹ nhàng ma xát nhưng nơi mẫn cảm nhất của nàng cũng cảm nhận được một chút xíu khoái cảm. Cây côn th*t của hắn bắt đầu bành trướng. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nuốt viên đan dược vào sau đó nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của hắn.
Cảm giác được đôi môi mềm mại và ấm áp của nàng truyền đến khiến cho Tiêu Sơn cảm giác cực kỳ thích thú. Hắn dùng sức đem thân thể mềm mại mê người ôm chặt lại. Hai chiếc lưỡi dây dưa một lúc lâu. Nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác được hạ thể của hắn càng ngày càng to, nó cương cứng lên như muốn phá lớp vải ra sau đó chui tọt vào trong huyệt động của mình. Sau một lúc hai người mới tách nhau ra. Ánh mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhìn thấy cây côn th*t của hắn đã to tướng thì đùa cợt mở miệng hỏi: “Chàng cả ngày hôm qua làm ta như vậy vẫn còn không đủ hay sao?”
“Ba, ba, ba…” Mấy tiếng vỗ nhẹ vào mông của nữ vương Mỹ Đỗ Toa vang lên. Hiển nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa cảm giác có chút đau xót cái mông. Ánh mắt Tiêu Sơn trừng về phía nàng nói: “Nàng đây đang đùa với lửa a!” Tay hắn cũng có chút không thành thật, cả người nữ vương Mỹ Đỗ Toa lại bị hắn ôm vào lần nữa. Bàn tay hắn luồn từ phía sau, ngón tay thọc vào hang động của nàng.
“Ư…” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa đỏ mặt lên rên nhè nhẹ và khe khẽ, hơi nóng phả vào tai Tiêu Sơn. Nàng cảm nhận được ngón tay kia đang khuấy động trong huyệt động thần bí của nàng. Nó còn liên tục móc rồi lại nghịch nghịch nơi mẫn cảm nhất của nàng. Vẻ mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa cầu xin tha thứ nói: “Phu quân, ngừng… ngừng lại… a… hư…”
Nghịch ngợm một lúc khiến cho cả mặt nữ vương Mỹ Đỗ Toa tràn ngập xuân sắc. Tiêu Sơn mới đem ngón tay rút ra, Ngón tay hắn trong lúc này đã dầm dề xuân dịch. Hắn đem ngón tay vào miệng mút sạch sẽ, thưởng thức dịch vị do huyệt động nữ vương Mỹ Đỗ Toa tiết ra. Ánh mắt nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa mắng: “Lần sau còn dám trêu trọc ta nữa vậy thì chuẩn bị gia pháp đi!”
Bất chợt Tiêu Sơn hướng về phía đằng xa nhìn nói: “Có người tới!” Hai hàng lông mày của nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng đồng thời nhíu lại.
“Thì ra là Dược Hoàng Hàn Phong của vực Hắc Giác. Không biết tộc xà nhân chúng ta đắc tội gì với các vị khiến tất cả các vị tới tận nơi này nói đánh nói giết!” Ở phía trên bầu trời, Nữ Vương Medusa khẽ cúi đầu nhìn Hàn Phong, đôi môi đỏ mọng hơi hé ra một chút tựa nghi hoặc, chỉ trong một thoáng, dung nhan tinh khiết nhất thời rực rỡ lên, chỉ một nụ cười đã làm cho vài tên cường giả hít thở không thông.
Phạm Lao mỉm cười nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa cười nói: “Thật sự là xinh đẹp a! Nàng ta quả thực xinh đẹp như trong lời đồn.”
Đầu của Địa Ma Lão Quỷ hơi gật xuống phía dưới, sau đó hắn mỉm cười nói: “Thật sự là xinh đẹp. Nếu như bắt nàng về làm tiểu thiếp cũng không tệ a! Không ngờ lại có thể hóa hình xem ra nàng ta cũng đã bước vào một cường giả đấu tông.” Trong ánh mắt Địa Ma Lão Quỷ đầy dâm dục nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Điều này khiến cho đám người ở đây giận tím mặt nhưng không dám mở lời.
Tuy nhiên nữ vương Mỹ Đỗ Toa chỉ khanh khách che miệng cười nói: “Đã vốn nghe Địa Ma Lão Quỷ tông chủ của Ma Viêm Cốc. Dường như ta nhớ tộc xà nhân chúng ta không có bất cứ qua lại với Ma Viêm Cốc không biết vì sao tiền bối Địa Ma Lão Quỷ lại đến đây giết chết tộc nhân của ta. Điều này đối với Ma Viêm Cốc không có bất cứ lợi ích nào đi!”
Địa Ma Lão Quỷ cười nhạt nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Ít nói nhảm cho ta. Ngươi đem một phân thân năng lượng đi gặp chúng ta đây là đang coi thường chúng ta sao? Tộc xà nhân của ngươi là cái thá gì, ta muốn diệt là diệt. Hừ…”
Một lão già trong tộc xà nhân mở miệng nói: “Các hạ, tựa hồ các hạ đã quá càn rỡ rồi! Các hạ cho rằng tộc xà nhân chúng ta không người sao?”
“Câm miệng!” Địa Ma Lão Quỷ chỉ nhàn nhạt phất tay. Một luồng kình khí đánh bay lão già tộc xà nhân đang bay trong không trung kia đánh bay. Cả người hắn đánh lún vào trong tường thành. Miệng lão già phun ra một ngụm máu. Địa Ma Lão Quỷ cười nhạt nói: “Ngươi thân phận gì mà dám nói những lời này với lão phu!”
Hàn Phong ở một bên mỉm cười nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa nói: “Nữ vương bệ hạ, lần này Hàn mỗ đến đây là có việc. Nghe nói tộc xà nhân mới mời được một vị luyện dược sư. Tại trong tay vị luyện dược sư này nắm giữ nhiều hơn một loại dị hỏa chính vì vậy Hàn mỗ muốn gặp mặt. Hàn mỗ hy vọng có thể dùng vật quý trọng để trao đổi với vị luyện dược sư kia.” Hàn Phong trầm giọng chậm rãi vang vọng tận chân trời, khiến cho không khí vốn ồn ào ở chung quanh bỗng nhiên im lặng đi rất nhiều.
“Hô... Người này quả nhiên cũng vì Thanh Liên Địa Tâm Hỏa mà đến a.” Tại một chỗ bên trong loạn thạch, Tiêu Viêm nhẹ nhàng thở ra một hơi, thấp giọng cười khổ nói.
“Dị hỏa? Đáng chết! Lần này là do tên đó chọc tới phiền toái sao?” Nghe thấy lời Hàn Phong, thần tình của Mặc Ba Tư đầy tức giận mở miệng đáp lại.
“Dị hỏa? Các ngươi làm thế nào biết được tin tức phu quân ta nhiều hơn một loại dị hỏa?” Ngón tay của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa khẽ gạt qua mấy sợi tóc mềm trên trán, bên trong cặp mắt hơi có chút màu tím lóe ra nhiều điểm hàn ý.
Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng liếm đôi môi hồng nhuận, một đôi đồng tử kỳ dị gắt gao nhìn Hàn Phong , hàn ý nhàn nhạt từ trong đó bắn ra. Ngay cả đám người ở đây cũng có vài phần kinh hãi từ khi nào nữ vương Mỹ Đỗ Toa thành thân rồi. Ngoài ra lời nói của Hàn Phong và nữ vương Mỹ Đỗ Toa làm cho Tiêu Viêm đang nấp ở trong góc cực kỳ kinh hãi. Bởi vì nơi này không chỉ có một loại dị hỏa mà thôi.
“Hahahaha…” Giả bộ như không nhận thấy tư vị bất thiện của Nữ Vương Mỹ Đỗ Toa, Hàn Phong cười mỉm nhẹ nhàng nhìn về phía nữ vương Mỹ Đỗ Toa sau đó mở miệng nói: “Không biết được là ở đâu! Tuy nhiên vừa rồi nữ vương bệ hạ đã tự mình xác nhận như vậy chắc hẳn trong tay thế huynh có được nhiều hơn một loại dị hỏa. Như vậy nữ vương bệ hạ có thể hay không dẫn ta đi gặp mặt hắn một chuyến!”
Ánh mắt nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhẹ nhàng đảo qua đám người ở đây. Ngay sau đó nàng mới mở miệng lên tiếng nói: “Phu quân ta đã đoán trước sẽ có người đánh chủ ý vào dị hỏa nhưng không ngờ người lần này tới tộc xà nhân chúng ta tìm phiền toái lại là đại danh đỉnh đỉnh luyện dược sư Dược Hoàng Hàn Phong. Nếu đã là như vậy ta cũng không ngăn cản. Hẳn Dược Hoàng các hạ cũng cảm nhận được đi. Nếu như các vị đã muốn cướp lấy dị hỏa vậy bằng vào bản lĩnh của mình. Tuy nhiên hy vọng Dược Hoàng sẽ không giết người vô tôi. Tộc xà nhân chúng ta cũng sẽ không công kích các vị như thế nào?”
“A” Nghe được lời này thì Hàn Phong ngẩn người ra. Ngay sau đó gật đầu một cái: “Được!” Hắn cảm giác được trò chơi này có chút thú vị. Nếu như trực tiếp dùng đám người tộc xà nhân uy hiếp cũng không phải không thể. Tuy nhiên làm như thế quả không thú vị rồi!
Nữ vương Mỹ Đỗ Toa mở miệng đồng thời tay phất nhẹ nói: “Vậy mời các vị tự thân đi, ta không tiếp tục ở lại đây. Ta cùng phu quân ta sẽ ở đó chờ các vị tới!” Nữ vương Mỹ Đỗ Toa đẹp đẽ giữa không trung liền biến thành một đám khói màu tím nhạt, chậm rãi tiêu tán trong không trung.
Ánh mắt Hàn Phong khẽ nhìn về phía Tây một chút sau đó phất tay nói: “Chúng ta đi!” Đám người Địa Ma Lão Quỷ nhất thời bay ra phía sau theo lưng của Hàn Phong.
Lúc này tại trong tối Tiêu Viêm tò mò liên lạc với Dược Lão hỏi: “Sư phụ, thế nào? Có cảm ứng được vị trí của Dị hỏa không?”
“Nữ Vương Medusa rất giảo hoạt, không biết nàng dùng phương pháp gì lại đem hơi thở của Dị hỏa chia làm bốn phần, bốn phần hơi thở lưu trên mặt đất vừa vặn trùng vào bốn hướng của tòa thành này, vì thế nếu đi tìm tất cả các nơi sợ rằng sẽ hao phí rất nhiều thời gian. Hơn nữa với năng lực này sợ rằng không phải là nàng bày ra. Ta nghi ngờ là có người khác bày ra” Dược lão cười khổ nói.
“A, ngài nói người ở phía sau lưng của nữ vương Mỹ Đỗ Toa?” Nghe vậy Tiêu Viêm có chút cau mày, cười khổ hỏi.
Dược Lão cảm khái lên tiếng nói: “Không sai, tuy nhiên mức độ chênh lệch gần như ngang bằng nhau rất khó phân biệt tuy nhiên lại có hai nơi một nơi là lớn hơn một chút còn một nơi khác lại nhỏ hơn một chút. Mà lớn nhất ta chính là phương hướng mà Hàn Phong đuổi theo!”
Nghe được lời này thì Tiêu Viêm cả kinh nói: “Sư phụ vậy chúng ta còn không mau đuổi theo!”
“Chờ đã!” Dược Lão quát lạnh một tiếng nói: “Chúng ta sẽ chạy theo hướng Đông mà không phải hướng Tây!”
“Cái gì?” Tiêu Viêm nghe được lời này thì kinh ngạc mở miệng hỏi: “Không phải ở hướng Tây có hơi thở của dị hỏa lớn nhất sao?”
Trong giọng nói của Dược Lão vang lên tràn ngập khinh thường nói: “Đây là cách bố trí của người đứng sau lưng nữ vương Mỹ Đỗ Toa. Nếu như hắn bố trí như vậy vậy thì đoán chắc mười người thì chín người sẽ lựa chọn theo phương hướng ngược lại như hắn định. Nếu như ngươi phân biệt được độ mạnh yếu của hơi thở dị hỏa phát ra bốn phương hướng vậy ngươi sẽ lựa chọn thế nào?”
Tiêu Viêm ngay lập tức đáp lại lời: “Đương nhiên là phương hướng có hơi thở nồng đậm nhất rồi!”
“Không sai!” Dược lão cười nói: “Đây chính là suy nghĩ của người bình thường. Ở phương hướng phía Đông chính là nơi có hơi thở dị hỏa thấp hơn một chút. Ta đoán phương hướng đó nhất định có dị hỏa?”
“Lão sư, ngươi chắc chắn chứ?” Tiêu Viêm tò mò hỏi lại.
Khóe miệng Dược Lão cong lên: “Ta đoán!”
Khóe miệng Tiêu Viêm liên tục giật giật nói: “Chết tiệt”
Mũi chân rất nhanh điểm qua tại một chỗ, Tiêu Viêm nhanh nhẹn né qua một loạt xà mâu bay vụt tới, cúi đầu liếc mắt một cái nhìn về phía thành thị loạn đường kia, Tử Vân Dực quạt mạnh, liền hướng về phía Đông thành bay đi.
Sau khi cẩn thận từ từ bay khoảng gần mười phút, một toà thần điện khổng lồ chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt.
“Đây, chính là nơi này, cẩn thận một chút, hơi thở như ẩn như không thật sự là kỳ quái!” Lúc nhìn thấy Thần điện, thanh âm nhắc nhở của Dược lão lại vang lên trong lòng.
“Vâng.” Có chút gật đầu, tốc độ phi hành của Tiêu Viêm từ từ chậm lại, sau đó rất nhanh tiến vào một chỗ bóng tối, nheo mắt nhìn dàn phòng ngự sâm nghiêm bên ngoài thần điện.
Tại phía trong một thanh niên nhẹ nhàng ôm hôn thiếu nữ một cái. “Phu quân, ta nhất định sẽ thành công…” Cùi đầu nỉ non một tiếng, trên gương mặt xinh đẹp của Nữ vương Mỹ Đỗ Toa hiện lên một nét thoáng do dự hiếm thấy, trong nháy mắt sau, do dự biến thành kiên định, dưới cẩm bào màu tím lộ ra hai đoạn cổ tay trắng như tuyết. Nàng từ từ chút đi y phục của mình.
Bàn tay thanh niên đưa ra, hắn thở phào một hơi, ngọn lửa màu xanh thoát khỏi đóa hoa sen chỉ thấy trong nháy mắt liền biến thành một đoàn hỏa diễm ào ạt. Dưới đoàn hỏa diễm này, Băng Linh Hàn Tuyền bên dưới ao nhỏ bị bốc hơi ngay cả mắt thường cũng có thể thấy được.
Không để ý đến những cây trúc héo rũ xung quanh bị nướng đến bốc khói, hàm răng Nữ vương Medusa khẽ cắn chặt đôi môi đỏ mọng, tay ngọc chậm rãi cởi nút thắt cẩm bào, nhất thời một khối ngọc thể hoàn mỹ tựa như kiệt tác trời tạo, cứ như vậy trần truồng lộ ra trong rừng trúc.
Dung nhan kiều diễm, trong lúc lơ đãng lộ ra một nét xinh đẹp tựa như yêu tinh, chiếc cổ thon dài trắng nõn, lộ ra đường cong ưu nhã, ánh mặt chậm rãi rời xuống, một đôi kiều nhũ đầy đặn vểnh cao, có lẽ nguyên nhân bởi vì nhiệt độ cao mà một giọt nước xuất hiện ở trên cổ, sau đó thẳng một đường đổ nhào xuống, xẹt qua kiều nhũ đầy đặn mượt mà kia, cuối cùng tạo thành một đường cong thoáng có chút dâm tà rồi chảy xuống.
Tiểu phúc mảnh mai, dường như có chút yếu đuối, nhưng trong khi có vẻ hơi thanh mảnh đó lại lộ ra một cỗ cảm giác mềm dẻo, bằng phẳng mà mềm mại, không có một chút thịt dư thừa, liếc mắt nhìn một cái khiến người ta xúc động không nhịn được vươn tay tới muốn chạm vào.
Nhìn thấy thân thể mạn diệu quen thuộc vẫn khiến cho Tiêu Sơn cảm giác được thô trọng. Cẩm bào màu tím tùy ý rơi trên mặt đất, Nữ vương Mỹ Đỗ Toa chậm rãi tiến lên một bước, ánh mắt nàng nhìn về phía Tiêu Sơn một cái. Sau khi thấy được hắn mỉm cười nhẹ nhàng gật đầu khích lệ nàng. Tay ngọc mảnh khảnh nhẹ nhàng nắm lại, Nữ vương Mỹ Đỗ Toa hướng tới Dị hỏa giữa không trung hơi khom lưng xuống, rồi chợt chậm rãi ngẩng đầu nhìn năng lượng kịch liệt ba động chỗ tường thành, trong đôi mắt đẹp xẹt qua chút hàn ý, ngón tay khẽ gạt mái tóc trên trán, thản nhiên nói: “Ta nhất định sẽ thành công!”
Nói xong câu nói thoáng có chút băng hàn này, Nữ vương Mỹ Đỗ Toa đưa cánh tay nhỏ nhắn đem xé bỏ sợi dây buộc tóc màu tím, nhất thời mái tóc đen nhánh mềm mại rơi thẳng xuống. Nhẹ nhàng lắc lắc đầu, những sợi tóc theo động tác tùy ý đó mà động đậy, khiến Nữ vương Medusa lại càng tăng thêm vài phần phong tình quyến rũ.
Hai tay hơi hơi khép lại, đôi mắt đẹp của Nữ vương Medusa khép hờ, tay ngọc không ngừng biến hóa ra những thủ ấn kỳ dị, năng lượng trong rừng trúc lúc đó đột nhiên trở nên ba động kịch liệt.
Quang mang không ngừng bành trướng, một lát sau, một âm thanh giống như sư tử gầm, lại có chút giống tiếng hổ rống, từ bên trong quang mang mơ hồ truyền ra, mà sau khi âm thanh này vang lên không lâu, quang mang chói mắt chợt phình to.
Dưới cường độ mạnh của quang mang chói mắt này, Tiêu Sơn phản xạ nhắm chặt hai mắt lại, một lát sau lại mở ra, vẻ mặt đầy chấn động phát hiện ở trên không trung của đảo nhỏ có một cự xà màu tím dài tới mười mấy trượng đang trôi nổi.
Cự xà màu tím thân hình thon dài mà hữu lực, loại cảm giác ưu nhã, đồng tử cũng có màu tím nhạt, cũng không hề giống với cự xà hung tàn so với Tam Trảo Tử Sắc Giao Long cũng không kém chút nào.
Tiêu Sơn nhớ đến: “Xà nhân tộc cùng nhân loại khác nhau, các nàng sau khi biến thân không lâu sẽ dùng bí pháp đem linh hồn quán chú vào trong thân thể của một con rắn ma thú, khi tuổi tác cùng với thực lực tăng cường, loại phối hợp linh hồn xà hình ma thú này cũng từ từ cùng với các nàng hoà hợp, cuối cùng chẳng phân biệt được lẫn nhau nữa, sau khi linh hồn dung hợp xà hình, lúc gặp cường địch, các nàng liền có khả năng triệu hồi ra loại bản thể như bây giờ này, khi đó thực lực sẽ tăng vọt rất nhiều, đây cũng chính là con át chủ bài cuối cùng của Xà nhân.”
Thân thể thật lớn quay cuồng giữa không trung, quang mang màu tím đậm từ trong cơ thể tử xà tuôn ra, cuối cùng cơ hồ đem cả toà Thần điện bao trùm trong đó. Con rắn khổng lồ màu tím trên bầu trời sau khi xoay vài vòng liền mạnh mẽ phát ra một tiếng rít thanh thuý, sau đó quay đầu lại hướng tới đoàn hoả diễm màu xanh kia lao xuống.
Ánh mắt Tiêu Sơn tùy ý liếc vào bụi trúc sau đó hắn cũng không để ý đến việc này nữa. Bàn tay hắn vung lên, một luồng dị lựa bao phủ khắp nơi, thiên địa linh khí ào ạt tiến vào trong cơ thể của con rắn khổng lồ màu tím này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.