Tu Chân Giả Tại Đấu Phá Thương Khung

Chương 250: Khiêu chiến đấu vương




Bất chợt Nguyệt Mị thấy được một ánh sáng ngũ sắc lóe lên. Thân thể của thanh niên trước mặt này được bao phỏ trong một chiến giáp ngũ sắc. Bộ áo giáp được thiết kế vô cùng đẹp mắt. Chẳng biết tại sao Nguyệt Mị có cảm giác được bộ áp giáo này dường như đã nhìn được ở đâu thì phải. Hắn lúc này đưa tay về phía Nguyệt Mị phẩy phẩy ra đang chờ đợi nàng đáp trả lại hắn.
Nguyệt Mị che miệng cười, động tác của nàng quả thực thể hiện ra nữ tính rất hấp dẫn nam nhân. Đôi mắt câu hồn đoạt phách kia nhìn chằm chằm về phía Tiêu Sơn nói: “Tiểu soái ca, đệ cũng thật có nam tính. Tỷ tỷ rất thích loại nam nhân như đệ…” Nàng có chút tò mò vì thân phận của Tiêu Sơn. Tuổi hắn còn nhỏ như vậy lại nắm giữ được dị hỏa thì thế lực sau lưng của hắn không phải là nhỏ.
Khóe miệng của Tiêu Sơn cong lên khinh thường nhìn về phía Nguyệt Mị cười nói: “Tỷ tỷ, nam nhân chúng ta đều là những tên háo sắc. Ta cũng không ngoại lệ. Tuy nhiên ta không phải là loại ăn quàng ăn xiên, bạ cái gì cũng ăn đâu đấy!”
“Thật là một tiểu tử miệng lưỡi bén nhọ.”
Nghe được thanh âm Tiêu Sơn khinh khỉnh, vẻ mặt Nguyệt Mị đột nhiên lạnh lẽo,cắn răng, cánh tay nhỏ nhắn đột nhiên lộ ra, năm luồng năng lượng màu xanh bắn mạnh ra, quấn quanh lấy nhau. Cuối cùng năng lượng ngưng tụ thành năm con rắn xanh thật lớn. Năm con rắn màu xanh trực tiếp hướng về phía trước người của Tiêu Sơn mà bắn đi.
Tiêu Sơn tụ tập năng lượng ở trên tay, một ngọn lửa ở trên tay của hắn biến thành năm mũi tên màu vàng kim bốc ra cháy mạnh mẽ. Năm mũi tên ngưng tụ đồng thời bị hắn quơ tay bắn vút đi. Nắm mũi tên vô cùng sắc bén bắn xuyên qua đầu năm con rắn xanh. Nó ghim ở đó sau đó nhanh chóng nổ tung.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Năm tiếng nổ lớn vang lên. Một đám sương khói tản ra do, cát đá bắn tung tóe khắp nơi. Tiêu Sơn với mái tóc bạch kim phất phơ trong gió vẫn kiêu ngạo đứng ở phía đó. Hắn mỉm cười nhìn về phía Nguyệt Mi nói: “Mình yêu những cô gái mạnh mẽ a!” Hắn hướng về phía Nguyệt Mị lại lần nữa phẩy tay khiêu khích: “Tỷ tỷ, ngươi tốt nhất lấy ra thực lực thật sự đi nếu không trận đấu này ngươi muốn thắng ta là rất khó!”
“Hừ” Khe khẽ hừ lạnh một tiếng, bàn tay trắng như tuyết của Nguyệt Mị chậm rãi nâng lên, hơi hơi vung lên, năng lượng u thanh phô thiên cái địa từ trong lòng bàn tay bạo dũng xuất ra, cuối cùng hóa thành nghìn vạn đầu năng lượng trường xà thật nhỏ, chúng há cái miệng toàn bộ hướng về phía Tiêu Sơn đớp đi.
Bàn tay quét ra, từ bàn tay Tiêu Sơn tạo ra một dải lụa bằn lửa quét về phía đám trường xà thật nhỏ này. Đám trường xà ngay lập tức bị đánh tan. Tuy nhiên tốc độ của Nguyệt Mị cũng cực kỳ nhanh, cái đuôi đập mạnh xuống đất, thân mình nàng lóe lên giống như một mũi tên. Trường mâu bốc ra đấu khí xanh đầm. Đấu khí xoay tròn rít gào, hai bàn tay xoáy tròn trường mâu khiến cho đấu khí đi theo đường chôn ốc. Từ đầu trường mâu bắn ra đấu khí màu xanh sắc bén, chùm năm lượng này bắn vút ra đồng thời còn liên tục xoáy tròn.
Oanh! Đám đấu khí do trường mâu đâm xuyên vào một cái cây khá lớn đem cả cái cây nổ lớn. Không, cũng không phải là chỉ có cái cây mà xuất hiện một cái hố lớn cả chục trượng.
Tiêu Sơn quẫy mạnh cái đuôi lách sáng phía bên tay phải của hắn tránh đi đòn tấn công này. Nguyệt Mị nhảy thẳng lên không trung trực tiếp dùng trường mâu như một cây gậy, nàng mạnh mẽ bổ từ trên xuống dưới. Tuy nhiên trên cây trường mâu lại được phụ thêm đấu khí một phát ra ánh sang xach nồng nặc.
Toàn thân Tiêu Sơn đượ bao phủ trong lớp đấu khí tín ngưỡng năm màu. Hắn đưa bàn tay nên, cả bàn tay bốc ra ngọn lửa rừng rực. Hắn trực tiếp đấm mạnh lên cây trường mâu đem trường mâu đanh báy.
Phanh!
Tuy nhiên giáp trên tay của hắn cũng bị đánh nứt vỡ, ngọn lửa màu vàng kim bị đánh tan đồng thời tàn lửa bắn ra tung tóe giống như pháo hoa được đốt trong đêm vậy. Hiển nhiên Nguyệt Mị cũng không phải là kẻ ngốc. Trong khi cây trường mâu của nàng bị đánh bay thì nàng cũng làm ra phản ứng thật nhanh. Thật ra đây chính là chiến thuật của nàng. Không biết từ lúc nào bàn tay khác đã bốc ra đấu khí mạnh mẽ. Bàn tay vung lên đấm thật về phía Tiêu Sơn. Từ lòng bàn tay nàng xuất hiện một phát kính khí hung hăng nện thẳng lên người của Tiêu Sơn. Mặc dù chính hẳn đã đưa một tay khấc lên nhanh chóng ngăn chặn nhưng cũng không kịp.
Phanh!
Thân mĩnh của Tiêu Sơn bị đánh bay, hắn đập đuôi mạnh xuống cát sau đó lui đi mấy bước. Khôi giáp năm màu của hắn bị đánh cho nát tan, miệng hắn phun ra một ngụm máu. Tuy nhiên khôi giáp năm màu của hắn hiển nhiên nhanh chóng được khôi phục chữa trị lại sau đó hoàn hảo như ban đầu. Đôi mắt nhìn về phía Nguyệt Mị có phần hơi kinh ngạc. Tiêu Sơn cứ nghĩ với thực lực đấu linh đỉnh phong giựa vào thể phách, võ kỹ, loại lửa cũng không có khó thắng đấu vương tứ tinh nhưng hắn đã nhầm.
Lùi lại hơn mười bước thì Tiêu Sơn mới ổn định lại thân mình. Nguyệt Mị cũng có vài phần kinh ngạc, bởi nàng nhìn số tuổi của tiểu xà nhân này cũng không lớn. Tuổi tác của hắn bất quá chỉ mới có tầm hai mươi tuổi mà thôi. Không ngờ hắn lại có thể mạnh mẽ như vậy. Phải nói đại lục đấu khí bằng tuổi này của hắn mà đạt được thực lực này tuyệt không phải là hạng vô danh gì.
Che miệng cười, giọng Nguyệt Mị nói nhỏ nhẹ: “Hì, hì… tiểu đệ đệ. Ngươi có thể nói cho ta biết được ngươi là ai a? Ngươi từ đâu đến còn nữa ngươi đến bộ lạc Mị Xà của ta là có ý định gì hay không?”
Tiêu Sơn hít một hơi, hắn không ngờ lại gặp được đối thủ so với mình mạnh hơn. Đây chính là người hắn cần tìm. Hắn cần người này để chiến đấu xung kích cảnh giới địa cầu kỷ đỉnh phong tiến vào hỏa tinh kỳ. Tiêu Sơn mỉm cười nói: “Tỷ tỷ, đánh bại ta đi! Đánh bại ta, ta sẽ nói cho tỷ tỷ xinh đẹp ngươi tên của ta, ta từ đâu đến còn nữa mục đích của ta đến đây có việc gì!”
Nói xong hắn trực tiếp đập mạnh đuôi, thân mình của hắn bắn đi. Hắn quét tay một cái, bàn tay hắn vẽ ra một hình ngọn lửa có hình dạng nửa vầng trăng. Ngọn lửa phát ra màu vàng kim khá là bắt mắt. Nó hung hăng bắn về phía Nguyệt Mị. Nguyệt Mị hừ nhẹ một tiếng sau đó đưa bàn tay trắng nõn lên, đấu khí từ bàn tay nàng biến thành hàng trăm đầu rắn nhỏ màu xanh đem ngọn lửa màu vàng kim đánh tan.
Phanh!
Tia lửa bắn tung tóe. Tiêu Sơn trực tiếp tiến tới so đo với nàng cận chiến. Xét cho cùng thì nữ nhân tộc xà nhân thể phách khá là yếu đuối mặc dù các nàng không phải là loài người nhưng thể phách chỉ đạt được như loài người mà thôi. Hiện giờ nàng lại gặp phải thể loại cận chiến biến thái như của Tiêu Sơn.
Bàn tay của Tiêu Sơn vung lên đấm thẳng về phía mặt của nàng. Nguyệt Mị lách đầu sang bên trái tránh thoát. Tuy nhiên bàn tay của Tiêu Sơn biến quyền thành đao, bàn tay cắt ngang sang bên mặt của Nguyệt Mị. Nguyệt Mị lập tức cúi đầu xuống. Tiêu Sơn lại xoay người dùng gót chân phải đá ngang hông nàng. Không phải nói hắn dùng cái đuôi màu đen mới đúng.
Nguyệt Mị vừa ngẩng đầu thấy được cảnh này thì tức giận. Nàng xoay người đưa hai tay đỡ lấy đòn tấn công của Tiêu Sơn.
Phanh!
Tiêu Sơn đem nàng đánh bay. Nguyệt Mị hoàn toàn tức giận. Con ngươi nàng nhìn thấy được Tiêu Sơn không có bỏ qua nàng mà trực tiếp phóng lên, tốc độ cực nhanh muốn áp sát tấn công nàng. Miệng của nàng há ra phun ra một chùm nước bọt.
Mấy hộ vệ cực kỳ kinh hãi. Họ không nghĩ được thực lực của thanh niên trẻ tộc xà nhân này có sức mạnh ngang ngửa với thủ lĩnh của bộ lạc Mị Xà bọn họ. Rõ ràng thực lực của thanh niên mặc dù thua kém thủ lĩnh bọn họ nhưng không thua kém bao nhiêu. Có lẽ đến cuối cùng thì có lẽ thủ lĩnh sẽ chiến thắng nhưng muốn thắng cũng rất khó.
Tiêu Sơn không nghĩ được Nguyệt Mị sẽ chơi một đòn như vậy. Đám nước bọt mang theo kịch độc của Nguyệt Mị trực tiếp bắn thẳng vào hai mắt của Tiêu Sơn. Nhất thời Tiêu Sơn có cảm giác cực kỳ khó chịu. Mặc dù không sợ độc tố nhưng nước bọt tiến vào mắt hắn nhất thời khiến cho hắn cực kỳ khó chịu. Hiện giờ hắn vừa kết thúc quá trình thiên nhân mô thức khiến cho linh hồn lực của hắn bị suy yếu.
Nếu như hắn nghĩ không quá đơn giản việc tiếp xúc với bộ lạc Mị Xà như vậy? Hắn thực ra từng nghĩ đến việc thông qua gia tộc Mễ Đặc Nhĩ tiếp xúc với tộc xà nhân nhưng sau đó hắn bác bỏ ý kiến này vì việc này có liên quan tới kế hoạch của hắn. Sau đó hắn không ngờ đến đây thì phát hiện được Nguyệt Mị đang tắm. Là một thằng nam nhân thì hắn không thể không nhìn trộm đây đều là tất xấu mà tất cả nam nhân mắc phải. Hiện giờ hắn mắc phải tình cảnh này đúng là do hắn gây ra.
Từ bàn tay của nàng xuất hiện hai con rắn xanh khá lớn. Chúng hung hăng nện thẳng vào bụng của Tiểu Sơn đem hắn đánh bay. Khối khôi giáp trên bụng bị đánh tan vỡ. Thân mình Tiêu Sơn theo một đường cong tuyệt đẹp bắn ra khỏi ốc đảo. Sau đó thân hình của hắn rơi bịch xuống phía dưới nến cát vàng khiến cho cát vàng bắn tung tóe. Thân mình của Nguyệt Mị phóng ra ngoài sau đó bàn tay nàng đưa ra. Đột nhiên:
Oanh!
Chỗ vị trí chứa cắn của Tiêu Sơn xuất hiện nổ tung. Tiêu Sơn cũng không hiểu nàng làm sao làm được. Hắn bị sức nổ mạnh mẽ của dưới cát nện bay lên không trung. Khôi giáp vỡ nát, miệng phun ra ngụm máu. Vị trí của hắn cát bốc lên một cái cột cát khá cao giống như hình ảnh suối nước nóng phun lên trời vậy.
Đầy trời cát vàng phiêu vũ, hàn ý trong nét cười của Nguyệt Mị càng đậm.Trong lòng bàn tay nàng hai quả năng lượng xanh nhạt xuất hiện rồi ngưng tụ thành hai đầu thanh xà to lớn. Hai con rắn xanh lần này không phải loại lần trước Tiêu Sơn chứng kiến có được,cả người hùng tráng được bao phủ bởi lớp vảy cứng rắn,cái miệng rộng thoáng ẩn hiện cặp nanh trắng đục sắc bén.Càng làm cho người ta rung động chính là hai đầu thanh xà này tựa như có linh tính,hai cỗ khí tức hung lệ nhàn nhạt phát ra khiến cho hắn kinh hãi. Thứ này chính là thứ mà Tiêu Sơn đã từng gặp trong trận đánh tại thành Thạch Mạc lần trước khi tộc xà nhân đánh cướp đoàn xe của gia tộc Mễ Đặc Nhĩ.
Hai con rắn bay thẳng về hướng của Tiêu Sơn. Hiển nhiên hai con rắn nhân cơ hội hắn thương muốn mạng của hắn rồi. Bất chợt sau lưng Tiêu Sơn lóe lên ánh sáng. Một cái cánh ưng khá lớn xuất hiện sau lưng hắn. Sau đó nó vỗ mạnh một cái khiến cho thân mình hắn vọt lên không trung. Hắn ngước nhìn về phía dưới tràn đầy kinh hãi. Hắn không ngờ Nguyệt Mị lại mạnh đến như thế. Mu bàn tay hắn đưa lên lau đi khóe miệng của mình. Đôi mắt âm trầm nhìn về phía Nguyệt Mị.
“Đấu khí hóa cánh ?” Nhìn thấy hai cánh sau lưng của Tiêu Sơn, khuôn mặt đang tươi cười của Nguyệt Mị thoáng hiện lên sự sợ hãi. Sau đó nàng cười hì hì nói: “Tiểu soái đệ, đệ cũng thật làm cho ta bất ngờ đấy. Không ngờ đệ lại có thể là một cường giả đấu vương. Tuy nhiên tỷ phải cảnh cáo đệ, mắt của đệ đệ đã trúng độc của ta, nếu như đệ không mau chữa trị thì dù đệ có là đấu vương cường giả cũng đừng hy vọng sau này có thể nhìn thấy ánh sáng.”
Hắn chớp chớp đôi mắt, hắn cười lạnh nói: “Phải không!?” Bàn tay đưa lên quét nước bọt dính trên mắt của hắn. Sau đó hắn đưa lên miệng liến một cái, sau đó hắn nhìn chăm chú về phía đôi môi đỏ mọng mê người của Nguyệt Mị nói: “Độc dược này không chết được ta a. Không biết độc từ đôi môi kia có đủ hay không tổn thương đến ta đây? Tỷ tỷ xinh đẹp, miệng ngươi rất thơm a!”
Nguyệt Mị cực kỳ kinh hãi, nàng phát hiện không những Tiêu Sơn không sao mà ngay cả phần da của hắn cũng không có chút nào dấu hiệu của sự trúng độc điều này làm cho Nguyệt Mị cực kỳ kinh hãi. Khuôn mặt của nàng trở nên ngạc nhiên và hoảng sợ, nàng hơi cắn răng lại hỏi: “Ngươi làm thế nào mà không bị trúng độc một chút nào!?”
Trên mặt Tiêu Sơn xuất hiện một nụ cười phong hoa tuyệt đại mỹ nam, hắn nhàn nhạt nói: “Tỷ tỷ, ngươi quên sao? Ta thân mang dị hỏa sao có thể dễ dàng trúng độc như thế?” Lời của Tiêu Sơn nói không sai. Thân mình hắn mang theo dị hỏa hiển nhiên khó mà trúng độc. Các luyện dược sự mà trong cơ thể có dị hỏa chỉ cần có hiện tượng trúng độc họ sẽ dùng dị hỏa tiến tới chỗ bị trúng độc thì ngay lập tức dị hỏa sẽ đem dược lực của độc dược đốt cháy không còn chút gì.
Hai bàn tay của Tiêu Sơn liên tục đấm ra. Một đám nắm đấm mang theo ngọn lửa màu vàng kim bay về phía Nguyệt Mị. Chúng hung hăng nện lên nền cát khiến cho nền cát bị đánh nổ tung. Cát bắn tung tóe khắp nơi.
Thân thể khẽ run lên, một đô cánh chậm rãi xuất hiện sau lưng của Nguyệt Mị, trong nháy mắt liền đọng lại một cái cánh năng lượng màu xanh. Hai cánh khẽ nhúc nhích Thân thể Nguyệt Mị liền bay lên không trung, thân mình của nàng uyển chuyển bay lượng hoàn toàn tránh thoát được mọi đòn tấn công của Tiêu Sơn.
Kế tới bàn tay của nàng cũng tụ nắm đấm, sau đó bàn tay hướng về phía Tiêu Sơn đấm ra. Lúc này từ đầu nắm đấm của Nguyệt Mị phóng ra hình ảnh một cái miệng rắn cực lớn do đấu khí ngưng tụ mà thành, nó há cái miệng cực lớn với hai hàm răng sắc bén hướng về phía Tiêu Sơn đớp một cái.
Bàn tay Tiêu Sơn liên tục vung lên, từng quyền từng quyền nện lên cái đầu rắn cực lớn. Đáng tiếc cái đầu rắn bị đánh cho mờ đi nhưng nó hung hăng vẫn nện lên người của Tiêu Sơn đánh bay hắn đi ra phía bên ngoài.
Phanh!
Miệng hắn phun ra một ngụm máu, khuôn mặt trở nên tái nhợt. Thân mình bắn ngược lại phía sau. Nguyệt Mị cũng cực kỳ kinh hãi bởi vì nàng chưa bao giờ gặp phải một người có sức mạnh bền bỉ và dẻo dải như vậy. Tiêu Sơn ăn ba lần ám thương của nàng vậy mà vẫn đứng vững. Nếu như là đấu vương bình thường thì đã gục xuống lâu rồi. Ngoài ra Nguyệt Mị còn phát hiện nàng đánh trúng đan điền của hắn nhưng phát hiện được hắn không có suy yếu hay dấu hiệu bị phá hủy mà càng chiến càng mạnh. Nàng từ trước đến nay mới gặp tên quái thai như vậy. Nguyệt Mị kinh hãi thầm nghĩ: “Chẳng lẽ hắn bất tử giết không chết!?” Nàng cắn chặt hai hàm răng, bàn tay đưa ra sau đó một chưởng ấn kỳ dị bắn thẳng về phía Tiêu Sơn.
Lúc này Tiêu Sơn bị đánh bay nện thẳng xuống đất. Phía dưới cồn cát tung tóe bụi mù khắp nơi. Tiêu Sơn bật dậy. Bộ khôi giáp năm màu toàn bộ ránh nát. Khóe miệng Tiêu Sơn cong lên bởi vì đã lâu lắm rồi hắn gặp được tình trạng này. Tiêu Sơn phát ra một tiếng cười lớn nói: “Hảo, được lắm!”
Trong bàn tay hắn bắt đầu bốc ra ngọn lửa ngập trời, ngọn lửa nhanh chóng tụ lại thành một quả cầu rít lên. Bàn tay ném mạnh khiến cho quả cầu bay thẳng về phía thủ ấn kỳ dị kia. Quả cầu đập vào thủ ấn khiến cho một vụ nổ cực lớn phát ra. Vụ nổ này khiến cho âm thanh phát ra đinh tai nhức óc. Tại vị trí nổ phát ra một quả cầu lửa tạo ra một loại sóng lửa liên tục quay tròn đồng thời mở rộng ra xung quanh.
Phanh!
Sóng lửa lan tràn đánh bay Tiêu Sơn. Hai con ma thú rắn khổng lồ do Nguyệt Mị triệu hồi ra nhân cơ hội này muốn lao thẳng về phía Tiêu Sơn. Ai dè cũng bị sóng lửa đánh bay, thương thế trên người cực kỳ nặng. Một con hoàn toàn bị đánh cho thành sơ xác.
Nguyệt Mị lại một lần nữa ngạc nhiên. May mắn là nàng không phải là người bị trúng chiêu vừa rồi. Khi vụ nổ lớn vang lên thì Nguyệt Mị ngay lập tức bay vọt lên không trung tránh đi vụ nổ này. Cái vụ nổ này thực sự quá lớn ngay cả một phần ốc đảo ở gần nó cũng bị ảnh hưởng. Uy lực này đánh chết đấu vương ngũ tinh hoặc đấu vương lục tinh cũng không khó.
Tiêu Sơn bị đánh bay, khôi giáp năm màu liên tục bị hỏng rồi lại được chữa trị. Tuy nhiên chữa trị chưa xong đã bị đánh nát. Hắn lục này bị vụ nổ đẩy xô đi khiến cho thân thể sạt ở trên cát tạo ra một cái rãnh khá lớn. Hắn ngay lập tức bật dậy nhìn về phía nữ nhân xinh đẹp với đôi cánh màu xanh đang lơ lửng trên bầu trời. Hai tay của hắn xuất hiện hai ngọn lửa, hai tay trực tiếp chập vào nhau.
Nguyệt Mị trong không trung cực kỳ kinh hãi. Điều kinh hãi thứ nhất là vết thương trên người của Tiêu Sơn. Vừa rồi phía trên ngực của hắn có một vết thương nhưng sau đó nàng rõ ràng nhìn thấy từng khối cơ lúc nhúc giống như con giun, chúng đem vết thương nhanh chóng liền lại, vết thương không thấy chỉ thấy một làn da trắng hồng mềm mại như da nữ nhân. Sau đó khôi giáp năm màu phủ lên chỗ đó đem làn da thịt trắng nõn mềm mại nhưng đầy săn chắc cuồn cuộn chứa đựng lực bộc phá cực mạnh.
Điều thứ hai khiến cho Nguyệt Mị cực kỳ kinh hãi bởi vì hắn trong tay một bên xuất hiện màu vàng, một bên xuất hiện màu trắng. Trong tròng mắt của Tiêu Sơn thì mỗi bên xuất hiện một loại lửa, một bên xuất hiện ngọn lửa màu vàng, một bên xuất hiện ngọn lửa màu trắng. Hắn hùng hăng đep hai cánh tay áp vào nhau. Nguyệt Mị kinh hô: “Làm sao có thể!? Một người lại có đến hai loại dị hỏa? Hắn điên rồi sao dám đem hai loại dị hỏa làm như vậy!?”
Hai tay áp lại sao đó dàn ra, một quả cầu lửa phát ra hai màu ánh sáng hình thành ở giữa. Bàn tay phải hắn nâng quả cầu lửa liên tục phát ra hai màu này. Tay trái của hắn lại xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ bình thường. Nó trực tiếp chui vào trong quả cầu khiến cho cả quả cầu phát ra ánh sáng hai màu rưỡi.
Nguyệt Mị mở to mắt kinh hãi nhìn về phía Tiêu Sơn. Thấy được quả cầu lửa phát ra hai màu lơ lửng trong tay phải của Tiêu Sơn đồng thời nó liên tục quay tròn. Ban đầu quả cầu lửa to giống như một cái bồn sau đó nó nhanh chóng nhỏ lại chỉ bằng nắm đấm. Tuy nhiên khi nó nhỏ lại thì sắc màu của nó cũng tỏa ra rực rỡ hơn. Hắn nhếch miệng nhìn về phía nàng khiến cho Nguyệt Mị rùng mình.
Bàn tay ném ra, quả cầu ánh sáng bay vút về phía Nguyệt Mị. Nguyệt Mị kinh hãi vội vàng dùng đấu khí bao bọc toàn thân. Nàng vội vã xoay người bỏ chạy. Tuy nhiên quả cầu bay đi với tốc độ cực nhanh. Tiêu Sơn lúc này hai tay kết lại với nhau theo hình chữ X sau đó hắn giang rộng hai tay ra với tốc độ cực nhanh.
Oanh!
Quả cầu lửa nổ tung.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.