Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 269: Tập thể đốt tiền





Sư đoàn trưởng Đệ Nhất sư đoàn Tạp Ba Đặc một thân khải giáp Thổ hệ ma pháp phát ra kim quang lóng lánh, nhưng là khải giáp cấp Nguyên soái kia được gọi là Quang Khả Giám Nhân, kỳ thật, mặc dù nó vượt cấp bậc, nhưng dù sao so với chiến giáp cấp Thần khí của cha ta vẫn dưới một cấp bậc, mà việc này không sao a. Điểm quan trọng nhất là những vụn vặt trên người hắn làm mọi người buồn cười chính là.
Trên lưng mang hai thanh kiếm riêng lẻ, mà cái này không nói đến sau lưng hắn còn có thêm hai thanh cự kiếm kiếm, chưa hết còn có mấy cây chủy thủ giống như đoản kiếm dắt ở hai bên hông. Ngươi không phải đến đây bán chủy thủ đó chứ? Bất kể là trên trên mấy thanh kiếm hay mấy thanh chủy thủ đều được khảm rất nhiều bảo thạch, dưới ánh mặt trời chiếu rọi liền phát quang huy, vừa nhìn thấy nó chỉ có tác dụng trang sức mà thôi, căn bản không phải dùng để giết địch. Mang nhiều thứ ở trên người như vậy cũng không ngại mệt sao, hay là hắn đến đây để khoe khoang?
Sư đoàn trưởng Đệ Nhị sư đoàn Văn Hoa giống như một văn nhân, nhưng mà làm ta tuyệt đối bất ngờ là, trên người của hắn cũng mang khải giáp cấp Nguyên soái Thủy hệ ma pháp, còn có trang bị thêm hai thanh phối kiếm, cũng may hắn không có "phong cách" như Tạp Ba Đặc, vẫn có một thanh chủy thủ, nhưng là tại trên ngón tay hai tay của hắn lại đeo đến năm sáu chiếc nhẫn (giới chỉ), đủ mọi màu sắc ma pháp đang không ngừng lóe ra quang huy. Ta lúc này choáng váng thật rồi, ngươi là tên chiến sĩ nhưng lại mang theo ma pháp nhẫn thì có tác dụng cái rắm gì chứ? Hay là cho rằng để tăng phúc đấu khí, đây là hành vi ngu ngốc a.
Sư đoàn trưởng Đệ Tam sư đoàn Thạch Hổ không hỗ là xuất thân từ đạo tặc, đúng là kẻ trộm luôn lo lắng đến an toàn cho bản thân, tại bên trong khải giáp cấp Nguyên soái Phong hệ ma pháp, còn mặt thêm một ma pháp bì giáp, cổ áo bằng da lộ ra ngoài, miễn bàn đến chỗ khó coi của hắn. Lúc này đã là tháng tư, hoa cỏ ở trên Tiên Hoa thảo nguyên ở trước mặt chúng ta đây cũng đã bắt đầu nở rộ, mà hắn mặt như vậy không phải bị nóng mà chết sao? Dù sao ta cũng thấy mồ hôi chảy ròng ròng ở trên mặt hắn, bần đạo thì thầm nói, ngươi chết vì nóng. Xứng đáng a!
Sư đoàn trưởng Đệ Tứ sư đoàn Phúc Đặc Mạn lại là người phung phí nhất. Hắn một thân hỏa hồng khải giáp cấp Nguyên soái Hỏa hệ ma pháp, sau lưng còn khoác thêm một cái ma pháp áo choàng màu đỏ tươi, đang tung bay theo gió, vừa thoạt nhìn, thật sự có bóng dáng uy mãnh. Nhưng mà điều tiên quyết là, hắn đừng có lộ ra một ma pháp viên thuẫn cao cấp, bảo cho mọi người chúng ta biết, bên trong thắt lưng của hắn không chỉ có hai thanh phối kiếm, mà còn có một cây ma pháp trượng. Trên đầu trượng kia được khảm một viên ma tinh thạch Hỏa hệ to bằng quả trứng đang lóe ra quang mang chói mắt. Bất luận kẻ nào vừa nhìn thấy thì biết nó là vật vô giá, nhưng ngươi là một chiến sĩ lại mang theo ma trượng làm gì chứ? Hay là dùng nó làm giương soi, hay là sử dụng nó như cây đuốc nhỉ? Là một siêu cấp phung phí điển hình
Thay mặt Sư đoàn trưởng Đệ Ngũ sư đoàn tướng quân Tạp Lý Nhĩ cũng không phải là người bình thường, chức nghiệp của hắn vốn là cung tiễn thủ, nên phải mặt bì giáp. Nhưng mà hiện tại trên thân cũng là khải giáp cấp Nguyên soái Băng hệ ma pháp, hai thanh phối kiếm, cái này đúng thôi, dù sao cũng thống soái mười vạn người, mặc khải giáp vào cũng có một chút uy phong cũng không có gì đáng trách. Nhưng làm mọi người khó chịu chính là trên lưng của hắn mang ba cây cung, còn có hai thanh thủ nỏ, ngươi là một cung thủ thì một nỏ một cung là được rồi, ngươi mang nhiều như vậy là đến tặng người ta sao?
Người cuối cùng cần nói đến là Tổng tham mưu trưởng Thạch Trữ. Lão nhân này là người duy nhất không mang khải giáp, có thật là hắn tuổi già sức yếu không còn bao nhiêu sức để mang giáp sao. Lúc ban đầu bần đạo nhìn hắn, còn tưởng rằng đạo đức của hắn rất tốt không muốn phung phí xa hoa, tiến đến một bước nữa mới bổ ngã, nguyên lai cũng là đốt tiền nhưng trí lực và khôn khéo hơn nhiều?
Trên hai tay của lão gia hỏa này đều đeo ba chiếc nhẫn, ta liếc mắt nhìn một cái liền nhận ra là mặt hàng cao cấp, kém cõi nhất cũng có thể thuấn phát ra pháp thuật cấp năm, trong đó có một cái có thể thuấn phát ra pháp thuật thất cấp, giá trị của chiếc nhẫn này cùng với khải giáp cấp Nguyên soái không sai biệt lắm.
Trên cổ hắn còn ẩn ẩn lộ ra không ít dao động ma pháp nồng đậm, hơn nữa còn là tứ hệ, nói như vậy hắn ít nhất cũng đeo bốn cái vòng cổ có ma pháp hệ khác nhau. Bên ngoài hắn mặc dù là một thân quân phục, nhưng mà quân phục bình thường sao có thể có được ma pháp dao động phát ra bốn loại ma hệ bất đồng chứ, lại nhìn thân thể của hắn đột nhiên mập mạp hẳn lên, bần đạo chỉ biết, bên trong nhất định có vài kiện ma pháp bì giáp hoặc là bố giáp, mà bố giáp đều pháp sư bào, trách không được ẩn dấu ở bên trong?
Không ngờ ngày hôm nay thủ hạ dưới trướng của ta ở nơi này mở ra ngày hội đốt tiền. Thiếu chút nữa làm cho bần choáng váng mà chết. Cái này cũng chưa tính là gì, vài người vừa nhìn thấy ta đi ra, đều đối ta thi lễ, còn hướng ta tỏ vẻ kính ý. Vốn phương thức biểu đạt kính ý rất nhiều, nhưng chính bọn họ lựa chọn phương thức này làm ta muốn phát cuồng.
Ma pháp khải giáp, chỉ có ma pháp phụ trợ vào trong áo giáp mới có thể xưng hô như vậy, mà ma pháp khải giáp của Vạn phu trưởng bình thường nhất chỉ có một chút ma pháp kháng tính thôi, bản thân lại không thể thi triển ma pháp, khải giáp của Sư đoàn trưởng cũng không thể chủ động thi triển pháp thuật, ngẫu nhiên cũng có thì thuộc loại siêu cấp cực phẩm. Mà khải giáp ma pháp cấp Nguyên soái tất nhiên lại mang đến mấy ma pháp, bình thường đều là ma pháp phòng ngự cấp ba, cũng không nên xem thường cái pháp thuật cấp ba này, có tác dụng phi thường lớn đối với trong chiến đấu, bởi vì nó có thể tùy thời tùy phát, cho đến lúc năng lượng trong ma tinh thạch tiêu hao hết mới thôi.
Loại kỹ thuật này chỉ có Ải Nhân tộc mới nắm giữ được, công tượng Nhân tộc phải đạt đến cấp bậc Đội trưởng mới có thể chế tác được khải giáp. Tất cả khải pháp cấp Nguyên soái đều là đại kiệt tác của Ải Nhân tộc, hàng năm bọn họ cũng chỉ vẻn vẹn sản xuất ra mười kiện mà thôi, đây cũng là nguyên nhân khải giáp cấp Nguyên soái trân quý như thế. Phía trên khải giáp cấp Nguyên soái còn có chiến giáp cấp Kiếm Thánh, đó là Ải Nhân tộc mất mười mấy năm thời gian mới chế tác ra được, có thể nói nó dị thường trân quý.
Trước đây, mấy lão gia hỏa này ngay cả khải giáp cấp Sư đoàn trưởng cũng đều không có, hiện tại thoáng cái từ súng hơi bắn chim đổi thành pháo, mặc vào khải giáp cấp Nguyên soái, sao lại không khoe khoang một chút. Vì thế, ở thời điểm cùng nhau thi lễ với bần đạo là cho ma pháp thuẫn này phát ra. Trời ạ! Sáu đạo quang mang chói mắt đồng loạt lóe sáng, tức thì bần đạo thét lên một tiếng thảm thiết, bụm ánh mắt lại liền ngồi xổm xuống, ánh mắt đáng thương của ta bị quang mang mạnh mẽ kích thích làm cho một trận đau nhức. Hiện tại khó chịu nhất chính là nước mắt chảy ra, hơn nửa ngày mới ngừng lại.
Bần đạo lúc này là một trận bực bội, chưa từng nếm qua ngậm bồ hòn làm ngọt, mà ngày hôm nay vừa muốn mở rộng tầm mắt, lại nhận cái xui xẻo này, thật sự cần phải tiến hành chỉnh đốn hậu phương này quá?
Mấy người nhìn thấy mình đã gây ra họa, lập tức sợ tới mức hướng về ta chịu tội, bọn họ một ngụm kêu lên Thiếu chủ, một ngụm kên lên hiền chất, còn có đưa vẻ mặt già nua áp sát ta, ta còn có thể như thế nào nữa chứ? Đành phải nhận lấy xui xẻo thôi. Tức giận nhất lại lão già Thạch Trữ, hắn quả nhiên lén mặc ở trong vài bộ ma pháp bào cao cấp, chính là hắn lấy ra 4, 5 cái ma pháp thuẫn phát ra quang mang chói mắt, mà còn đều là cấp năm. Nếu không có hắn ồn ào, năm ba cái pháp thuật cấp thấp cũng không làm cho ánh mắt của ta đau nhức? Lúc trở về ta sẽ thu thập hắn, hiện tại nhớ kỹ cái đã.
Cũng may sự khôi phục thân thể của bần đạo cũng là kinh người, dù sao nhiều năm tu luyện như vậy cũng không uổng phí. Sự phát sinh vừa rồi quá đột ngột, đúng là ngoài ý muốn mà. Chẳng quá, chỉ có có đau một hồi rồi thôi, qua đi sẽ không có chuyện gì xảy ra. Nhìn xem thời gian cũng không sai biệt lắm, đoàn người chúng ta đi ra cửa thành chờ phụ thân đến.
Vì đón chào nhân vật linh hồn của Thanh Long quân đoàn, đoàn chúng ta ở cửa thành sắp xếp đại lượng nhân mã chờ hắn đến kiểm duyệt, tổng số không dưới mười vạn người. Tinh thần của cả đám người đều phấn chấn, vũ khí hiên ngang, cũng rất nóng lòng chờ phụ thân đến.
Giữa trưa, từ xa xa truyền đến từng trận vó ngựa gầm rú, phụ thân mang theo năm nghìn Quân cận vệ, cùng hai mươi vạn Vương gia Quân cận vệ và mười vạn Lan Sắc Thiểm Điện quân đoàn tạo thành một viện quân chạy tới nơi này. Hắn cưỡi Thiết Giáp Thú uy mãnh đi trước nhất, phía sau là Ni Cổ Lạp Tư cùng đường ca của ta Long Thanh Vân.
Khi bọn họ đến gần hơn, các chiến sĩ hai bên nhiệt liệt đón chào xuất ra tự đáy lòng: "Nguyên soái vạn tuế" Thanh âm của bọn hắn được phát từ nội tâm, tỏ vẻ kính yếu đến chủ soái. Giống như phụ thân vậy, lúc đánh giặc Nguyên soái là người xông vào đầu tiên, ở trên chiến trường sinh tử khó liệu trước được, có thể nói bảo sao các chiến sĩ lại không bội phục cho được. Phụ thân chính là tấm gương tốt cho mọi người dựa vào, mới nhận được sự tôn trọng của các đại tướng sĩ Thanh Long quân đoàn.
Hiện tại lão ba không ngừng cười cười vui vẻ, vẫy vẫy tay hướng các chiến sĩ ở hai bên. Lại nhìn thấy được một trận buồn bực của người ở phía sau phụ thân, như thế nào chính mình lại trở thành vai phụ vậy? Rõ ràng chính mình là danh tướng đệ nhất trên đại lục, mà ở phía trước mình là một tên gia hỏa có chiến thuật ngu ngốc a?
Sau khi bọn họ tới sát gần chúng ta, ta cùng phụ thân dò xét thoáng qua một lượt, hiện tại thấy khí chất trên khuôn mặt cùng trước đây cực kỳ bất đồng, không chỉ có khí chất cao nhã nhiều hơn, mà ngay cả thực lực cũng mạnh thêm không ít, chỉ biết rằng lần này hắn không có chịu tội, trong lòng âm thầm cao hứng thay cho hắn.
"Thằng nhóc cứng đầu, làm được đó" Phụ thân rất đỗi vui mừng vỗ vỗ bả vai của ta nói.
"Đều là do phụ thân đại nhân tài bồi mà nên" Ta ở nơi đông người, vô luận như thế nào cũng phải cấp cho lão ba một chút mặt mũi.
"Ha ha" Phụ thân nghe xong quả nhiên cao hứng, sau đó hắn thấy Tạp La tại bên người của ta, vội vàng chỉnh sắc mặt, nhìn hắn thật sâu,, thành khẩn nói: "Lão sư, người khỏe chứ" Xem ra, cha ta vẫn rất tôn trọng sư phụ của mình.
"Ha hả, vẫn còn đi được. Nhưng mà xem ra, hiện tại đã không bằng ngươi rồi" Tạp La có chút cơ đơn nói. Tất cả mọi siêu cấp cao thủ, có cái biến hóa gì, chỉ cần không thái quá là được, đạt tới Kiếm Thần cùng Kiếm Thánh khác nhau rất nhiều, đều có thể liếc mắt nhìn một cái biết liền, hiện tại lấy cường độ đấu khí của phụ thân mà nói, đã là vượt lên trên hắn, cái này làm lão sư như hắn vừa lại vui mừng vừa lại ảm đạm, tâm tình mâu thuẫn đến cực điểm.
"Lão sư sao lại nói như vậy, bất cứ lúc nào ngài cũng là sư phụ của ta, vĩnh viễn không thay đổi" Phụ thân nhanh nhạy an ủi, nói: "Hiện tại ta có cơ duyên xảo hợp nên có chút tiến triển mà thôi, chỉ sợ vẫn không phải là đối thủ của ngài a?"
"Ha ha! Không cần an ủi lão già như ta ha, ta cũng rất rõ ràng mà. Có thể nhìn thấy một người đệ tử vượt qua chính lão sư của mình, làm lão sư như ta cũng rất nở mày nở mặt" Tạp La độ lượng nói.
"Cám ơn lão sư tài bồi, đệ tử trọn đời không quên" Phụ thân đối Tạp La cảm kích nói, Tạp La vui mừng cười cười gật đầu.
Phải biết rằng, cảm tình của phụ thân đối với Tạp La cũng không phải như bình thường, năm đó hắn lưu lại ở Tinh Linh Chi Sâm đến 10 năm, chính là Tạp La hết lần này đến lần khác cứu hắn ra từ trong miệng ma thú, vì thế, trên người lão nhân này không thiếu vết thương. Có thể nói, không có Tạp La, thì phụ thân tuyệt đối không thể ở lại Tinh Linh Chi Sâm những 10 năm. Như vậy, hắn không thể lọt vào mắt xanh của Tinh Linh nữ vương, cho phép hắn cưới mẫu thân, cũng không có khả năng tôi luyện ra một thân nhập thánh siêu phàm, do đó trở thành Kiếm Thánh trẻ tuổi nhất ở trên đại lục. Có thể nói phụ thân có thành tựu như ngày hôm nay, tuyệt đối có phần không nhỏ của Tạp La. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Sau này, bộ tộc Cuồng Chiến gặp nạn, thương hội Long gia ta cho dù có ngâm hụt ngân sách đi nữa cũng trợ giúp bọn họ, dựa vào điểm tình cảm ấy, lúc ta đến Bác Lạp Tư thành nhận chức lĩnh chủ, mà người trợ giúp đầu tiên chính là bọn họ, và cũng biết rằng, gia tộc của chúng ta cũng có quan hệ mật thiết với bộ tộc Cuồng Chiến. Mà lương của Tạp La là 150 vạn/1 năm, là gấp 10 lần lương của phụ thân, mà khải giáo cấp Kiếm Thánh đó là ta tại phía Tây bộ Tạp Đặc chiếm lĩnh được có hai bộ mà thôi, nhưng mà thân nhâ Tạp La cũng có vài người và thay phiên mặc. Ngay cả con của hắn cũng có. Mà đám Cuồng Long kỵ binh của ta cũng không tiếc dùng Kim Sơn đập ra mà trang bị cho bọn hắn, lại không một chút lo lắng đến lòng trung thành của bọn họ, đó là dựa vào tình cảm sâu đậm giữa phụ thân cùng Tạp La.
"Đúng rồi, vị này chính là…?" Phụ thân nhìn thấy vị thúc tổ ở sau lưng liền hỏi.
"Là quản gia của ta" Ta nhanh chóng giải thích.
"Hừ! Hừ…!" Rõ ràng là vị thúc tổ không hài lòng cách xưng hô này, hắn hung hăng trừng mắt nhìn ta và phụ thân.
"Ha hả!" Phụ thân cũng không để ý, chỉ cười cười mà thôi, hiện tại thực lực của hắn tăng trưởng nên liếc mắt nhìn biết được thúc tổ có chỗ bất phàm. Hắn liền liên tưởng đến Khắc Lý, biết bên cạnh ta có nhiều lão quái vật như vậy, tự nhiên không thèm để ý đến vô lễ của thúc tổ. Xoay người cùng thủ hạ và huynh đệ của hắn nói chuyện phiếm.
"Cáp! Các ngươi toàn đồ bỏ đi, cả một đám hỗn đản? Thế nào hả? Đi theo con ta lại mập mạp lên vậy. Ha ha!" Phụ thân vuốt vuốt bả vai mấy Quân đoàn trưởng, không chút phong độ nói. Hắn vừa thấy các huynh đệ lập tức hiện nguyên hình a, há miệng là phun ra lời thô tục, ta xem mấy tên gia hỏa bị mắng đó ngược lại có bộ dáng cao hứng thích ý. Chẳng lẻ nói bọn họ bị ngược đãi cho điên như trong truyền thuyết sao?
"Ha ha! Nguyên soái, chúng ta đến hiện giờ mới biết được, nguyên lai công phu của ngài cũng không tệ nha, lập tức nuôi dưỡng con cái còn xuất sắc hơn cả chúng ta. Người nhìn xem, chúng ta cùng lăn lộn với thiếu chủ mới có vài ngày mà một thân này đã được trang bị đầy đủ, thật là uổng phí tình cảm chúng ta lăn lộn với ngươi nhiều năm như vậy" Sư đoàn trưởng Đệ Nhất sư đoàn Tạp Ba Đặc là người có quan hệ tốt nhất với phụ thân, trước tiên trêu đùa một câu.
"Đúng thế" Sư đoàn trưởng Đệ Tứ sư đoàn Phúc Đặc Mạn khoe khoang nói: "Nhìn một thân ta này, không thể kém hơn so với mấy Quân đoàn trưởng khác?"
"Sặc, ngươi thì tính cái gì chứ? Nguyên soái xem ta đây này" Sư đoàn trưởng Văn Hoa vội vàng nói.
"Của ta nữa này"
"Của ta nữa này"
"Của ta tốt hơn này"
Mấy tên gia hỏa này thiếu chút nữa vì cái này mà ồn ào lên.
"A! ăn thua gì" Hai mắt nhìn về phía sau khinh thường nói: "Có bản lĩnh tìm được như ta đây này, dám khoe khoang khác lác" Nói xong, bày ra tư thế, hiển nhiên một thân chiến giáp cấp Thần khí lộ ra – Long Lân giáp.
"Ọc!" Ánh mắt khinh thường của mấy tên kia nhìn phụ thân nói: "Không phải ngươi đã chiếm của nhi tử của ngươi sao?"
Lúc này, Long Thanh Vân cùng Ni Cổ Lạp Tư cũng đã tới, ánh mắt hai người thẳng tắp nhìn chằm chằm vài kiện được trang bị ở trên thân mấy người, hận không thể ngay đương trường chạy đến lột xuống. Long Thanh Vân tuổi còn trẻ, lịch lãm ít, không có mặc khải giáp cấp Nguyên soái cũng phải thôi.
Nhưng mà Ni Cổ Lạp Tư rất là ủy khuất, hắn thân ở quốc gia Ngõa Nạp, căn bản là không nắm một bó kim tệ đặt mua những trang bị cho chính thủ hạ của mình. Kỳ thật loại ma pháp áo giáp này đều là do chính mình bỏ tiền ra mua, mà quốc gia không có quản đến chuyện này. Vấn đề là Ngõa Nạp quốc vương quá keo kiệt mà Nguyên soái như hắn cũng là bần cùng, thế cho dù hắn là đệ nhất danh tướng trên đại lục không ngờ không có qua một qua một khải giáp cấp Nguyên soái, hiện tại đột nhiên lại nhìn thấy nhiều như vậy, nhưng lại chỉ đều ở trên người Sư đoàn trưởng, trong lòng hắn thật sự không chút cân bằng a.
"Ta nói huynh đệ ngươi nha. Ngươi không xem xem ca ca đáng thương như ta sao" Long Thanh Vân đối với ta tuyệt đối không chút cố kỵ, trực tiếp tố cáo ta: Đáng thương cho một phó Thống lãnh như ta, thủ hạ dưới trướng cũng có 20 vạn người nhưng ngay cả hình dáng khải giáp như thế nào ta cũng không biết? Ngươi nói ta như vậy không phải dọa người ta sao? Ngươi … hiện rất nhiều đến thủ hạ cũng có mà mặc. Phải cấp cho ca ca ta một cái mới xứng chứ? Yêu cầu của ta không cao, chỉ cần giống như vài vị thúc thúc đây là được rồi"
"Ngươi nha, vậy trên ngươi ngươi là thứ gì vậy?" Bần đạo tức giận chỉ khải giáp trên người hắn, nói: "Khải giáp đó là vật phẩm xuất sắc của Ải Nhân đại sư, tuyệt đối tinh phẩm, mặc dù là cấp bậc Sư đoàn trưởng, nhưng nó phụ trợ thêm pháp thuật phòng hộ cấp ba cho nên giá trị sử dụng của nó không thể kém hơn so với khải giáp cấp Nguyên soái. Cái này mới là dọa người ta đó? Ngươi nhìn Ni Cổ Lạp Tư mà xem đi"
Trời ạ! Bần đạo lúc này hồ đồ rồi, ta như thế nào lại nói như vậy? Cái này không phải chỉ vào hòa thượng mà mắng con lừa ngốc sao?
Quả nhiên, Ni Cổ Lạp Tư nghiêm sắc mặt nhìn ta nói: "Chủ công nói quá đúng, trang bị này ở trên người của ta mới là dọa người. Chẳng qua, chủ công a, điều kiện trước đây quá khổ nên không có, ta nghĩ hiện tại ngài nhất định đừng bảo ta tiếp tục đi theo ngài?" Hắn hiện tại là gia thần của ta, cho nên kêu ta là chủ công.
"Ài, thúc thúc, vừa rồi ngữ khí của ta không tốt, mời ngài ngàn vạn lần đừng tránh móc a" Mồ hôi bần đạo ra như tắm, nhanh nhạy giải thích.
"Không sao không sao" Thần tình cáo già lộ ra, cười nói: "Chỉ cần trên người của ta cũng giống như mấy vị Sư đoàn trưởng này là được rồi, chủ công ngài nghĩ ta nói như thế được không?"
"Nếu thúc thúc dĩ nhiên không thành vấn đề" Bần đạo còn có thể được gì nữa sao?"
"A! Đa tạ chủ công nha" Ni Cổ Lạp Tư cười ha hả nói, không ngờ hắn còn đưa mặt khổ đến, nói: "Mà chủ công này, mặc dù ta không phải là người của ngài, nhưng ta cũng còn có hai khuyển tử cũng là người của ngài? Người xem như thế nào cho phải đó a?"
Ta buồn bực thực sự. Hiện tại không ngờ ta là nơi xuất ra khải giáp để tiêu thụ, chưa mua một còn đưa hai? Điên mất.
"A….! Trang bị trên người cho hai vị thế huynh cũng nhất định tốt một chút" Mặt của ta đang cười nhưng trong lòng máu huyết sôi trào. Tổng cộng khải giáp cấp Nguyên soái vẻn vẹn chỉ có mười ba bộ, năm bộ cho năm bị Quân đoàn trưởng, 8 bộ còn lại xem ra vẫn không đủ đây mà.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.