Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 180: Kéo người




Từ khi Cầu nguyện thuật gia tăng cảm giác lên cao, hắn có thể cảm giác được có ai đó bên cạnh, Thác Bạt Thì cảm thấy sau lưng lạnh lẽo.
- Bằng hữu, xuất hiện đi!
Thác Bạt Thì nhìn chằm chằm phương hướng Nhiếp Ngôn, hắn chỉ có thể nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ, trong lòng kinh ngạc, người này ẩn núp thật cao nha, Đạo Tặc bình thường nếu đã mở ra Thần chi nhãn, nhất định có thể thấy rõ đối phương. Mà lúc nhìn về phía Nhiếp Ngôn thì lại không thấy rõ ràng, cứ như sau đó sẽ không thấy mục tiêu.
Nhiếp Ngôn nhìn thấy thần quang trong mắt Thác Bạt Thì lóe ra, biết mình đã bị lộ rồi.
Hắn giải trừ ẩn hình, hiện ra.
- Là ngươi?
Thấy rõ diện mạo của Nhiếp Ngôn, ánh mắt Thác Bạt Thì ngưng lại, nhớ tới lần gặp Nhiếp Ngôn ở bên ngoài Tinh không dược điếm, không ngời lại chạm mặt ở trong này.
Khi đó Tinh không dược điếm vừa mới khai trương. Mà bây giờ, Tinh không dược điếm đã trở thành quái vật khủng lồ của chức nghiệp dược tề. Tính sơ thời gian, cũng chỉ có hơn mười ngày thôi.
Nếu như gặp mặt ở Tạp La Nhĩ thành, thì Thác Bạt Thì sẽ không cảm thấy kinh ngạc, nhưng gặp ở Quang minh tu đạo viện, hắn không thể không chú ý Nhiếp Ngôn. Dám một mình xông vào Quang minh tu đạo viện, Nhiếp Ngôn rất dũng cảm, nhất là bây giờ hắn mới cấp 17.
Nhiếp Ngôn nhún nhún vai, nói:
- Ta chỉ đi ngang qua.
Hắn cũng không muốn phát sinh xung đột với Thác Bạt Thì, Vô Cùng Hào Sảng. Thánh Kỵ Sĩ, Cuồng Kiếm Sĩ hai chức nghiệp giáp dày này đều khắc Đạo Tặc, hơn nữa Thác Bạt Thì, Vô Cùng Hào Sảng trang bị tốt như vậy, cấp bậc cũng cao hơn hắn nhiều, Nhiếp Ngôn có thể cam đoạn bản thân an toàn. Nhưng muốn xử lý Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng là không thể.
- Này, huynh đệ, không ngờ lại gặp ngươi ở trong này.
Vô Cùng Hào Sảng không có tâm cơ gì, cười mở miệng chào hỏi
- Hình như là tên ngươi đỏ, mẹ. Đỏ thế, ngươi giết bao nhiêu người rồi.
Nhiếp Ngôn cẩn thận đề phòng, hiên tại tên của hắn đỏ, hơn nữa lại là đỏ chói nhất, nếu gamer nảy lòng tham, mơ ước trang bị trên người hắn, nói không chừng sẽ tìm hắn xuống tay.
Thác Bạt Thì ngăn lại muốn ngan Vô Cùng Hào Sảng đi chào hỏi, mỉm cười với Nhiếp Ngôn:
- Bằng hữu của ta không có địch ý, ngươi đừng trách.
Tên Nhiếp Ngôn đỏ chói như thế, nếu Vô Cùng Hào Sảng tùy tiện đi lên. Nhất định sẽ khiến cho song phương hiểu lầm.
Vô Cùng Hào Sảng lúc này mới phát hiện mình rất đột ngột. Sờ sờ đầu, xấu hổ cười cười.
- Có hứng thú tổ đội hay không?
Thác Bạt Thì cảm thấy rất hứng thú với Nhiếp Ngôn, hắn muốn tìm hiểu xem rốt cuộc Nhiếp Ngôn có nội tình gì, nếu mời Nhiếp Ngôn đội, chắc là Nhiếp Ngôn có thể bỏ qua địch ý, bởi vì đầu não có quy định. các gamer trong tiểu đội, đoàn đội, nghiệp đoàn, không thể có ác ý với nhau. Nếu không một đội ngũ lúc đánh phó bản. Đột nhiên xuất hiện một hai tên gian tế. Có ác ý với đoàn viên trong đội, làm cho đoàn đội diệt đoàn, loại này hành vi rất tồi tệ, sẽ làm giữa đội hữu mất tín nhiệm, trò chơi sẽ không thể vận hành.
Nhiếp Ngôn suy nghĩ một chút, hỏi:
- Các ngươi chuẩn bị ở bên ngoài đánh quái, hay là đi vào?
Nhiếp Ngôn một mình tiến vào Quang minh tu đạo viện cũng có khó khăn nhất định, chỉ có thể lợi dụng Chức ti giả chi giới và Bò sát giả chi giới leo lên trần nhà đi qua. Mà nếu tổ đội với Thác Bạt Thì, Vô Cùng Hào Sảng thì chắc là có thể đi thẳng vào Quang minh tu đạo viện, còn trung tâm đại điện, Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng vào không được, chỉ có một mình hắn có thể đi vào đi.
- Đương nhiên là đi vào.
Thác Bạt Thì nói. Hắn đang suy đoán, Nhiếp Ngôn tiến Quang minh tu đạo viện, rốt cuộc là vì cái gì?
- Chúng ta có thể cùng nhau đi vào nội điện Quang minh tu đạo viện.
Nhiếp Ngôn nói, hắn cũng đang suy đoán bối cảnh cua Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng, với trang bị và cấp bậc của hai người bọn họ, chắc không phải là gamer tự do bình thường đơn giản như vậy, nhiều bằng hữu sẽ có ích cho sự phát triển của Bộ Lạc Ngưu Nhân sau này.
- Ta tổ đội ngươi.
Thác Bạt Thì nói, đưa lời mời tổ đội cho Nhiếp Ngôn.
Nhiếp Ngôn nhấn xác nhận.
Hệ thống: ngài gia nhập đội ngũ của Thác Bạt Thì chỗ.
Sau khi tổ đội, giữa đám người Nhiếp Ngôn đã giảm đi rất nhiều sự đề phòng.
- Trước tiên đánh quái đi, vừa đánh vừa tán gẫu.
Thác Bạt Thì nói, có Đạo Tặc, chuyện dẫn quái sẽ không cần bọn họ.
- Mỗi lần các ngươi có thể đối phó nhiều nhất bao nhiêu?
Nhiếp Ngôn hỏi, biết rõ thực lực của Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng, hắn mới biết được nên dẫn quái thế nào.
- Chắc là 12, 13 con.
Thác Bạt Thì nói.
Nhiếp Ngôn hơi giật mình, lấy cấp bậc của bọn họ hiện tại, có thể đối phó 12, 13 Hồng y dị giáo đồ. Đã được coi là không tệ, có thể thoải mái mà bước chân vào hàng ngũ gamer nhất lưu.
- Tốt.
Nhiếp Ngôn gật đầu, đi đến một cây cây cột bên cạnh, nhìn về phía trước, bên kia tụ tập hơn 30 Hồng y dị giáo đồ, bình thường lúc Thác Bạt Thì, Vô Cùng Hào Sảng giết quái. Một lần dẫn hơn mười con, chia ra ba lượt xử lý, đó là người bình thường. Nhưng mà bây giờ chỉ một Nhiếp Ngôn, có thể một lần dẫn được bao nhiêu.
Nhiếp Ngôn nâng lên Huyết tinh chi nỏ, vù vù vù, mũi tên bắn về hướng những Hồng y dị giáo đồ kia, hơn 30 Hồng y dị giáo đồ phát hiện Nhiếp Ngôn, chậm rãi đuổi theo.
- Má ơi, một lần dẫn nhiều như vậy, ta nói huynh đệ à, ngươi có biết dẫn quái không.
Vô Cùng Hào Sảng nhìn thấy hơn 30 Hồng y dị giáo đồ lại đây. Mặt đã tái đi, bình thường bọn họ đối phó 12, 13 con đã là cực hạn, mặc dù có thêm Nhiếp Ngôn. Một nhất đối phó 18, 19 đã là không tệ. Ai biết Nhiếp Ngôn một lần dẫn nhiều như vậy.
Dù là ai cũng đều hoài nghi Nhiếp Ngôn có phải chuẩn bị mượn đao giết người hay không.
- Các ngươi thử xem sẽ biết.
Nhiếp Ngôn nói, chạy tới bên này.
- Nghe hắn.
Thác Bạt Thì trầm ngâm một hồi, hắn cảm thấy Nhiếp Ngôn có lẽ có lý của hắn, nếu phát hiện không đối phó được, hắn và Vô Cùng Hào Sảng có kỹ năng gia tốc chạy trốn, chắc chạy thoát không thành vấn đề.
Vô Cùng Hào Sảng có vẻ tín nhiệm Thác Bạt Thì, nghĩ rằng mặc dù bị bao vây, đợi lát nữa xông ra chạy trốn là được, xông lên một chiêu Trào phúng, thu hút tất cả Hồng y dị giáo đồ gần đó, vừa thấy nhiều Hồng y dị giáo đồ như vậy mà toàn bộ lại xông lên, hắn hơi căng thẳng.
Những tên Hồng y dị giáo đồ chém lên, tiêu hao HP của hắn chưa đến 10 điểm, còn ít hơn một nửa lúc trước, đại kiếm trong tay đánh ra một Toàn phong trảm.
-310, -305, -312...
Một đống damage từ trên đầu Hồng y giáo đồ nhóm bay lên.
Vô Cùng Hào Sảng sửng sốt một chút, sao lại khác biệt lớn như vậy, lúc trước số damage của những Hồng y dị giáo đồ công kích hắn, ít nhất hơn 10 điểm, lúc nhiều là hơn 20 điểm, bây giờ cao nhất cũng chỉ chưa tới 10 điểm. Lúc trước công kích của hắn cao nhất 200. Nhưng bây giờ lại mạnh đến vậy.
Nhìn HP của đám Hồng y giáo đồ nhóm, cũng chỉ chưa đến 1000, chắc cũng xấp xỉ ba cái Toàn phong trảm.
Thác Bạt Thì cũng lắp bắp kinh hãi, không ngờ thực lực của Hồng y giáo đồ trước sau lại chênh lệch lớn như thế. Hắn nhìn thoáng qua Nhiếp Ngôn ở bên cạnh đang đối phó Hồng y dị giáo đồ, sự biến hóa trước sau này, chắc chắn có liên quan tới Nhiếp Ngôn, kỹ năng gì mà lợi hại như vậy, thật khiến người ta phải suy nghĩ.
Thác Bạt Thì mở ra Thần thánh đả kích, chém xuống một kiếm, xuất hiện bạo kích, một chiêu giây sát! Chuyện này trước kia khó có thể tưởng tượng.
Nhiếp Ngôn hai ba giây thu phục một Hồng y dị giáo đồ. Lại nhìn qua Vô Cùng Hào Sảng bên kia, thi thể Hồng y dị giáo đồ bên cạnh hắn đã chất đống. Chiến Sĩ có kỹ năng quần công cận thân Toàn phong trảm như vậy là sướng nhất.
- Đã quá, đám Hồng y dị giáo đồ này yếu hơn trước nhiều lắm, cho dù đến nhiều hơn mấy chục con cũng có thể giải quyết.
Vô Cùng Hào Sảng hưng phấn mà nói, càng liên tục vung kiếm chém Hồng y dị giáo đồ chung quanh.
Vô Cùng Hào Sảng giết được nhiều nhất, gần 20 con. Thác Bạt Thì cũng giải quyết được 5, 6 con.
Một lát sau, bên cạnh ba người ngã xuống một đống thi thể Hồng y dị giáo đồ.
Nhiếp Ngôn thu thập vật phẩm qua loa rơi xuống trên mặt đất. Trước tiên đặt ở một góc, chờ sau khi đội ngũ giải tán rồi phân phối, thu hoạch vẫn khá nhiều.
- Cái kỹ năng kia của ngươi là gì mà mạnh mẽ đến thế, thời gian liên tục ndài hư vậy, chắc là loại kỹ năng quang hoàn sao?
Thác Bạt Thì hỏi, hiệu quả cái kỹ năng kia của Nhiếp Ngôn quá mạnh mẽ, đến ngay cả trong lòng hắn cũng xuất hiện một tia hâm mộ. Có kỹ năng như vậy, luyện cấp sẽ nhanh hơn rất nhiều, loại kỹ năng quang hoàn là khó rớt nhất trong tất cả kỹ năng.
- Là loại quang hoàn.
Nhiếp Ngôn gật đầu nói.
- Làm giảm HP, phòng ngự của sinh vật tà ác.
Còn rốt cuộc là kỹ năng gì, đã liên quan đến sự riêng tư của đối phương, Thác Bạt Thì cũng không tiện tiếp tục truy hỏi nữa.
Ba người vẫn quét sạch hồng y dị giáo đồ, dần dần xâm nhập vào, qua hơn một giờ, Nhiếp Ngôn tăng lên 1 cấp, đã đến cấp 18. Dần quen thuộc, nói chuyện cũng dần nhiều hơn.
- Các ngươi là người nghiệp đoàn nào?
Rốt cuộc Nhiếp Ngôn đã mở miệng hỏi nói, nếu không phải người của nghiệp đoàn, hắn rất khó tưởng tượng, gamer độc hành mà có thể lấy được trang bị tốt như vậy, trừ phi bọn họ cũng trùng sinh.
- Chúng ta là người nghiệp đoàn nào sao.
Thác Bạt Thì cười cười nói
- Chắc chắn ngươi rất nghi hoặc, vì sao trang bị của ta và Vô Cùng Hào Sảng tốt như vậy!
- Đúng vậy.
Nhiếp Ngôn gật đầu.
Vô Cùng Hào Sảng cười sang sảng, nói:
- Vừa rồi ta còn suy nghĩ, chừng nào thì ngươi sẽ hỏi vấn đề này. Rốt cuộc vẫn không nhịn được. Chúng ta không phải ngiệp đoàn nào, Thác Bạt gia mở một phòng làm việc. Cho nên chúng ta tổ chức thành đoàn đội là rất dễ dàng.
- Phòng làm việc nào?
Nhiếp Ngôn sửng sốt, phòng làm việc nào có thể trong thời gian ngắn như vậy đánh ra sáo trang Ám chiến giả chứ?
- Phòng làm việc Khô Diệp.
Lúc Nhiếp Ngôn nghe được tên này, lắp bắp kinh hãi, phòng làm việc Khô Diệp, đó chính là phòng làm việc bài danh top5, cùng một cấp bậc với Phòng làm việc Cuồng Chiến. Phòng làm việc Khô Diệp là một phòng làm việc do tập đoàn tài chính gia tộc sáng tạo. Gia tộc tập đoàn tài chính họ kép Thác Bạt, nghe nói sản nghiệp của bọn họ liên quan đến khách sạn, trang phục, sản nghiệp hư nghĩ hơn hai mươi ngành nghề, là một trong số ít vài cái tập đoàn tài chính trong nước có tài lực có thể với đánh đồng tập đoàn tài chính thế kỷ của Tào Húc.
Thác Bạt thì chú ý biểu tình của Nhiếp Ngôn. Nhìn thấy Nhiếp Ngôn không có lộ ra bao nhiêu vẻ kinh ngạc, mỉm cười, nếu Nhiếp Ngôn kinh ngạc về tài lực gia tộc hắn, sẽ nịnh nọt giống như một đám người trong tập trọng. Có lẽ hắn sẽ khinh thường Nhiếp Ngôn.
- Có hứng thú gia nhập nghiệp đoàn chúng ta hay không?
Nhiếp Ngôn nhìn về phía Thác Bạt Thì và Vô Cùng Hào Sảng, thản nhiên nói.
- Bộ Lạc Ngưu Nhân sao?
Thác Bạt Thì nhìn về phía tiêu chí nghiệp đoàn của Nhiếp Ngôn ngực, đây là một cái tiêu chí đồ đằng bộ tộc ngưu đầu nhân, phong cách cổ xưa lại có lịch sự tao nhã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.