Trùng Sinh Chi Tặc Hành Thiên Hạ

Chương 179: Quang minh tu đạo viện




Xuyên qua rừng cây um tùm. Giữa bóng râm đằng xa, một tòa kiến trúc Tạp Mễ Luân màu trắng xuất hiện trước mắt Nhiếp Ngôn, trong ngôn ngữ cổ thông dụng, Tạp Mễ luân là thuần khiết, ý chỉ quang minh. Thánh đường ở các nơi đều sẽ chọn kiến trúc phong cách loại này. đặc điểm rõ ràng nhất của kiến trúc Tạp Mễ Luân chính là, dùng bạch thạch Tạp Mễ Luân sang quý làm vật liệu chủ yếu của kiến trúc, bạch thạch càng đẹp mắt chói mắt hơn loại đá bình thường, ánh mặt trời chiếu rọi xuống, phản xạ ra từng vầng sáng màu trắng, khiến cho người ta cảm giác được sự thánh khiết, nghiêm nghị không thể xâm phạm. Ngoài ra, trên đỉnh kiến trúc Tạp Mễ Luân thường đều là tảng đá máu đỏ thẩm hình tròn đính thành.
Lúc này Quang minh tu đạo viện đã nhiều lâu không tu sửa, phủ đầy cát bụi, ảm đạm không ánh sáng, nơi này từng là thánh địa của các tín đồ hành hương, nhưng mà đã rách nát không còn huy hoàng của năm đó nữa, Quang minh tu đạo viện phía trước là một quảng trường trống trải, ở trung tâm quảng trường dựng một bức tượng điêu khắc thiên sứ, mơ hồ có thể thấy được vẻ mặt linh động của nó, nhưng mà nó đã tổn hại rất nghiêm trọng.
Nhiếp Ngôn đi đến đại môn của Quang minh tu đạo viện, đại môn rộng mở, mơ hồ có thể thấy được một đám quái hình người mặc áo choàng màu đỏ xuất hiện trong hành lang gấp khúc, thân hình bọn họ khom xuống. Tay cầm hai thanh chủy thủ, là một đám Đạo Tặc.
Hồng y dị giáo đồ: cấp 30, HP 1200/1200.
Sinh vật hình người loại Đạo Tặc thường có HP khá ít, nhưng mà công kích rất mạnh mẽ, ngẫu nhiên còn có thể cho ngươi một chiêu Kích vựng, đồng thời làm quái vật hình người, gamer có thể thi triển Thâu thiết thuật ăn trộm tiền trên người bọn chúng, cho nên Đạo Tặc cấp 30 biết Thâu thiết thuật mà luyện cấp ở Quang minh tu đạo viện là rất có lời.
Hồng y dị giáo đồ là sinh vật tà ác, Nhiếp Ngôn là Thợ săn ác ma trung cấp có thể suy yếu 20 thuộc tính chúng nó, cho nên đối phó chúng nó có vẻ dễ dàng, mỗi lần công kích có thể đạt tới khoảng 300 damage.
Nhiếp Ngôn chỉ mới cấp 17, đối phó những Hồng y dị giáo đồ vẫn lãng phí không ít thời gian, cho nên hắn tiềm hành lách qua.
Lúc bước vào cửa Quang minh tu đạo viện cửa, Nhiếp Ngôn phát hiện một tấm bia phân giới, nó sớm đã mục nát, chỉ mơ hồ nhìn thấy một ít chữ ngôn ngữ cổ thông dụng.
Mười vị quang minh Thánh Kỵ Sĩ: Niên đại Hắc Ám sắp qua, hãy để chúng ta chờ đợi quang minh buông xuống.
Truyền thuyết mười vị quang minh Thánh Kỵ Sĩ: Niên đại Hắc Ám, Cách Lâm Lan truyền lưu truyền thuyết của mười quang minh Thánh Kỵ Sĩ, bọn họ phản kháng sự thống trị tàn bạo của Long tộc, truyền bá tín ngưỡng quang minh, là một ít đấu sĩ bất khuất, bọn họ thành lập Quang minh tu đạo viện. Từ nay về sau Quang minh tu đạo viện trở thành lực lượng phản kháng quan trọng nhất của Cách Lâm Lan, mãi đến thời kỳ cuối Niên đại Hắc Ám, sự thống trị của Long tộc bị phủ định, Quang minh tu đạo viện đột nhiên tiêu vong, Thập đại quang minh Thánh Kỵ Sĩ không rõ tung tích, có người nói bọn họ đi đến Thiên quốc nhận lễ rửa tội của thần linh. Có người nói bọn họ mang theo các cô nương mình yêu sống ở thảo nguyên phía Bắc Cách Lâm Lan sống cuộc sống không tranh đoạt với đời.
Tòa Quang minh tu đạo viện này sau lại bị một ít Hồng y dị giáo đồ chiếm cứ, bọn họ xua đuổi cư dân sinh sống gần đây, biến nơi này thành một ổ giặc.
Đằng sau truyền thuyết mười vị quang minh Thánh Kỵ Sĩ đến tột cùng có câu chuyện thế nào, lịch sử của tín ngưỡng, vẫn luôn khiến người ta suy nghĩ, khiến cho người ta không nhịn được muốn tìm kiếm chân tướng lịch sử.
Tiến vào Quang minh tu đạo viện, bên trong lại truyền ra một ít tiếng đánh nhau.
- Thác Bạt Thì, ngươi nói ngươi tốt lắm mà, để rồi chạy tới nơi quỷ quái này luyện cấp, quái vật nơi này cũng nhiều lắm, toàn 30 cấp, đụng phải tinh anh thì phiền toái.
Một giọng nói dõng dạc truyền vào trong tai Nhiếp Ngôn, hình như có vẻ hơi quen tai.
- Nếu tới chậm, về sau nơi này sẽ không tới phiên chúng ta, truyền thuyết mười vị Thánh Kỵ Sĩ, danh hiệu lớn như vậy, nhất định nơi này có liên quan tới Thánh Kỵ Sĩ, nói không chừng có thể nhận được nhiệm vụ của Thánh Kỵ Sĩ!
Một giọng nói vẻ hơi lười biếng đáp lại.
Nhiếp Ngôn nhíu mày, xem ra có người còn đến trước hắn, tiến vào nội viện Quang minh tu đạo viện cũng chỉ có một thông đạo, muốn lách qua bọn họ là rất khó.
Tiến vào trạng thái tiềm hành, chậm rãi mò qua, nhìn thoáng qua phía trước, cảnh tượng đập vào mắt làm hắn hơi ngây người.
Nhiếp Ngôn thầm nghĩ, đoàn đội mấy gamer đó ít nhất phải năm sáu người mới dám tới nơi này, không ngờ phía trước chỉ có hai người.
Một Chiến Sĩ cao tới 1m9 toàn thân đều là bắp thịt còn cuộn, một bộ áo giáp Ám chiến giả, toàn thân lóng lánh sáng bóng màu vàng lợt của kim chúc, một thanh đại kiếm trên tay toàn thân kiếm tối đen, trên chuôi kiếm gắn khỏa bảo thạch trạm xanh da trời. Tựa như một cự thú bằng sắt thép, có thể xé rách mọi thứ.
Trong lòng Nhiếp Ngôn rùng mình, tên này thật trâu bò, bây giờ mà có thể kiếm đủ một thân sáo trang Ám chiến giả, Ám Chiến Giả tuôn ra từ trên người Vong linh thợ rènTạp Lỗ ở hạp cốc Hắc ám phong, Vong linh thợ rèn Tạp Lỗ là tinh anh cấp 25, mỗi ngày đánh một lần, mà sáo trang Ám chiến giả có năm bộ phận, bao gồm kiếm, áo giáp, mũ giáp, phần che tay, giày, cho nên ít nhất phải đánh trên năm ngày, thậm chí càng lâu, mới có thể thu thập đủ Ám chiến giả.
Lại nhìn tên Thánh Kỵ Sĩ, một thân giáp trụ xanh da trời, là Hải lam thánh quang của Thánh Kỵ Sĩ, cũng là sáo trang 25 cấp, khó khăn không thể kém hơn bộ Ám chiến giả bao nhiêu, kiếm được một bộ áo giáp cần phí rất nhiều tâm tư, ít nhất phải bảy tám ngày ròng rã mới được.
Bóng dáng hai người kia đều có vẻ hơi quen mắt, dùng Siêu cấp động sát nhìn qua hai người kia.
Thác Bạt Thì: cấp 25.
Vô Cùng Hào Sảng: cấp 25.
Trong lòng Nhiếp Ngôn rùng mình, hai người kia đều 25 cấp, nhưng mà trên bảng cấp bậc lại không có tên của bọn họ, xem ra bọn họ giống như Nhiếp Ngôn, đều lựa chọn che giấu. Lúc trước hắn ở cửa Tinh không dược điếm gặp qua hai người này, lúc ấy không để ý, không ngờ lúc lại chạm mặt, hai người bọn họ lại mặc vào trang bị trâu bò như vậy. Cấp 25, hơn nữa Ám chiến giả, Hải lam thánh quang, thực lực đại biểu sau lưng là khá kinh người.
Trách không được bọn họ chỉ có hai người đã dám đến Quang minh tu đạo viện.
Kếp trước Nhiếp Ngôn cũng không có nghe nói qua hai gamer này, nhưng mà cao thủ không biết cũng rất nhiều. Những người này bình thường không phải gamer chuyên nghiệp, chơi game chỉ là yêu thích, bọn họ không tranh danh lợi, nhưng mà rất nhiều người có kỹ thuật cũng không kém gamer chuyên nghiệp. Bình thường điều kiện kinh tế bọn họ khá tốt, trang bị lợi hại trong game đối với bọn họ mà nói, không quan trọng lắm.
Nếu mất sáu bảy ngày, Nhiếp Ngôn cũng có thể kiếm được một bộ sáo trang cấp Hoàng Kim trâu bò như bộ trước mắt, nhưng mà đối với Nhiếp Ngôn mà nói, tốn sáu bảy kiếm một bộ trang bị mà thời gian sau sẽ, thì không có lợi gì. Lấy được sáu chương Trật Tự chi chương, hợp thành cuốn thứ nhất của Trật Tự chi chương, có lợi cho sự phát triển tương lai là điều quan trọng nhất. Mặc dù đi kiếm tàn phiến Tác Ca Đặc âm ảnh, hợp thành Tác Ca Đặc âm ảnh cũng có lợi hơn nhiều một bộ trang bị Hoàng Kim.
Bên cạnh Vô Cùng Hào Sảng và Thác Bạt Thì, đã muốn nằm xuống một đống thi thể.
Vô Cùng Hào Sảng xung phong đi lên, một chiêu Trào phúng, hơn mười Hồng y dị giáo đồ chung quanh đều tụ tập đến hắn.
Toàn phong trảm!
Vô Cùng Hào Sảng quét ngang đại kiếm, trên đầu những Hồng y dị giáo đồ xuất hiện một đống damage -200 trở lên, mà công kích của đám Hồng y dị giáo đồ lại chỉ tạo ra 20, 30 damage cho Vô Cùng Hào Sảng.
Ám chiến giả tuy rằng càng chú trọng cho công kích, nhưng năng lực phòng ngự của nó cũng không thể khinh thường.
Đồng thời lúc Chiến Sĩ công kích chức nghiệp loại giáp da, có cộng thêm một số damage nhất định, cho nên công kích của Vô Cùng Hào Sảng khá cao.
Thác Bạt Thì ở bên cạnh cấp Vô Cùng Hào Sảng đã đánh ra Sơ cấp trị liệu. Một chiêu Thần thánh công kích chém lên người một Hồng y dị giáo đồ, -430.
Thần thánh công kích của Thánh Kỵ Sĩ, có sát thương công kích rất cao với sinh vật tà ác. Thần thánh công kích xong, Thác Bạt Thì mở ra Thánh quang chế tài, quang mang khắp toàn thân giống như mũi nhọn, chiếu rọi lên người đám Hồng y dị giáo đồ, ở dưới Thánh quang chế tài, dị giáo đồ chung quanh mỗi giây đều giàm xuống 20 điểm HP.
Vô Cùng Hào Sảng lại một chiêu Toàn phong trảm, quét lên một đống damage, một lát sau Hồng y dị giáo đồ ngã xuống trên mặt đất thành đống, thi thể khắp nơi.
Thác Bạt Thì thu thập một chút trang bị rơi xuống trên mặt đất, hai người ngồi ở trong góc vừa ăn bánh mì hồi phục HP, vừa trò chuyện.
- Cái truyền thuyết gì đó về mười vị quang minh Thánh Kỵ Sĩ, chỉ là bối cảnh lịch sử biên soạn tạo ra, nói không chừng nơi này cũng không có cái gì, mạo hiểm lớn như vậy, đáng giá sao?
Tuy rằng chỉ là nói chuyện phiếm bình thường, tiếng nói của Vô Cùng Hào Sảng vẫn rất có lực phá hoại.
- Ai biết được, đến rồi thì xem sao, gặp được tinh anh chắc là chúng ta cũng có thể đối phó, nếu có hai tinh anh trở lên, chúng ta trở về vậy.
Thác Bạt Thì rất là tùy ý nói.
Vô Cùng Hào Sảng biết hắn không thuyết phục được Thác Bạc Thì, người này thoạt nhìn lười nhác, nhưng cá tính kiên quyết, một khi đã quyết định, mười con bò cũng không kéo lại nổi. Vốn trong đội có sáu người, chuẩn bị cùng nhau tổ đội luyện cấp, Thác Bạt Thì cố ý muốn tới Quang minh tu đạo viện, những người khác không muốn đến, cuối cùng trong đội ngũ chỉ còn lại có hắn và Vô Cùng Hào Sảng.
- Quen được bằng hữu như ngươi thì có cách gì chứ, chỉ có thể liều mình bồi quân tử thôi!
Vô Cùng Hào Sảng cười khổ nói.
Thác Bạt Thì mỉm cười, Vô Cùng Hào Sảng tuy rằng lớn giọng, nhưng làm người thật thà, cũng không tệ.
Mà Thác Bạt Thì bình thường có vẻ lười nhác nhưng cũng rất nghĩa khí. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hai người tính tình khác nhau mà có thể làm bằng hữu.
Hai người HP hồi phục đến giá trị đầy, đứng lên chuẩn bị đối phó đợt quái tiếp theo.
Vô Cùng Hào Sảng chuẩn bị Xung phong.
Thác Bạt Thì cấp cho Vô Cùng Hào Sảng và chính mình một chiêu Cầu nguyện, lực lượng, nhanh nhẹn, cảm giác các năng lực tăng cao lên, sau khi cảm giác tăng lên, trong lòng xuất hiện một tia cảm giác khác thường.
- Có Đạo Tặc, cẩn thận!
Thác Bạt Thì mở ra Thần chi nhãn, đồng tử co rút lại nhanh, hướng về xa nhìn lại, phát hiện Nhiếp Ngôn ở chỗ cách bọn họ khoảng mười mét, nhưng mà cũng không có ý công kích bọn họ.
Vô Cùng Hào Sảng sửng sốt một chút, hắn là Chiến Sĩ, cảm giác năng lực so với Thánh Kỵ Sĩ kém hơn nhiều, hơn nữa tính cách hắn vốn tuỳ tiện, bảo hắn đánh thẳng về phía trước thì được, còn phương diện cảm giác Đạo Tặc tiềm hành, hắn làm không được tốt lắm, nhưng mà hắn là Chiến Sĩ, trang bị trên người tốt như vậy, lúc ở bên ngoài luyện cấp, trên cơ bản không giẫm phải Đạo Tặc, thì Đạo Tặc cũng sẽ không xuẩn tìm đến Chiến Sĩ trang bị tốt như vậy xuống tay. Chiến Sĩ bị đánh lén choáng trên vài giây nếu không chết thì không xong, nhưng mà bọn hắn bị ngăn cản lại thì Đạo Tặc bình thường xem như xong.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.