Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chương 140: Ám Ảnh Báo Vương




Ám Ảnh Báo Vương thân làm quái Đầu Lĩnh level 8, chỉ cần HP rơi xuống đến 50% sẽ tiến vào trạng thái cuồng bạo, lực công kích mạnh thêm 20%, tốc độ công kích đề thăng 20%, dù MT một thân trang phục Huyền Thiết level 5 cũng đỡ không được.
“Thủ hộ kỵ sĩ chú ý Bảo Hộ Chúc Phúc cho Thuẫn chiến sĩ, Thuẫn chiến sĩ chuẩn bị mở Thuẫn Tường, chỉ cần chống được đợt cuồng bạo, chúng ta liền thắng.” Phong Vân Vô Huỷ hiển nhiên cũng hiểu, cho nên nhìn thấy HP sắp sửa rơi xuống 50%, liền vội vàng nói.
Bảo Hộ Chúc Phúc có thể gây hiệu quả giúp đồng đội giảm thiểu 50% sát thương phải chịu.
Thuẫn Tường của Thuẫn chiến sĩ, cũng có thể giảm thiểu 50%.
Hai người đứng chung một chỗ, cuối cùng Thuẫn chiến sĩ sẽ chịu thương tổn chỉ có 25%, coi như là Ám Ảnh Báo Vương cuồng bạo, cũng hoàn toàn gánh nổi.
Rốt cục thanh máu của Ám Ảnh Báo Vương cũng thấp hơn 50%.
“Gào gào gào!” Ám Ảnh Báo Vương gầm lên giận dữ, thân thể bỗng nhiên phồng lên.
Mọi chuyện đều nắm trong lòng bàn tay Phong Vân Vô Huỷ, khi đang muốn nở một nụ cười thắng lợi, tình huống đột nhiên thay đổi.
Lúc này Ám Ảnh Báo Vương lại gọi ra hai con Ám Ảnh Báo cấp Tinh Anh level 8, HP chừng 3000, nổi giận gầm lên một tiếng, chợt giẫm mạnh chân nhào tới, đến trước người trị liệu ở hàng phía sau, những trị liệu ấy căn bản không có phản ứng kịp, liền bị đè ngã xuống đất.
“Chuyển hỏa lực, trước tiên giết hai con Ám Ảnh Báo Tinh Anh kia.”
Phong Vân Vô Huỷ sầm mặt lại, mới vừa nói xong, thì có hai gã trị liệu bị Ám Ảnh Báo Tinh Anh giết chết.
Bất quá mấy vị lĩnh đội level 9 kia cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ, sau khi hai con Ám Ảnh Báo Tinh Anh kia giết chết hai gã trị liệu, bọn họ cũng chặn thế công của hai Ám Ảnh Báo Tinh Anh, không có để cho thương tổn lại khuếch đại.
Thế nhưng thiếu hai gã trị liệu, làm cho MT chính chịu áp lực tăng mạnh, cho dù là có Bảo Hộ Chúc Phúc lẫn Thuẫn Tường, hắn mỗi lần nhận thương tổn cũng vượt quá 300 điểm. Mà thanh máu của hắn chẳng quả chỉ có 1200 điểm, hơn nữa tốc độ công kích của Ám Ảnh Báo Vương rất nhanh, nếu không phải là hắn vẫn luôn né tránh, chỉ sợ sớm đã chết rồi.
Chỉ là một lần biến hoá sau cuồng bạo, trong nháy mắt khiến Võ Lâm Minh chết hơn 5 người, có 3 người chức nghiệp cận chiến không cẩn thận bị Ám Ảnh Báo Vương vung đuôi đập trúng, chớp mắt bị đánh bay, chết ở giữa trời.
“Lại chống đỡ một hồi nữa, giai đoạn cuồng bạo sẽ trôi qua rất nhanh.” Nhìn thấy từng đội viên chết đi, Phong Vân Vô Huỷ kỳ thực cũng rất buồn bực tức giận. Hắn dẫn người tới tất cả đều là tinh anh, mỗi một người chết đi đều tổn thất to lớn, còn may có thể dễ dàng sống lại, giảm thiểu tổn thất kinh nghiệm trên diện rộng.
Bất quá chỉ cần giết chết Ám Ảnh Báo Vương, hết thảy tổn thất bây giờ đều được bù lại.
Ngay khi tất cả người bên Võ Lâm Minh đều cho rằng đã ổn định, phân thân của Thạch Phong dùng Truy Phong Kiếm đi tới sau lưng một Chú thuật sư.
Hết thảy sự tập trung của Chú thuật sư ấy đều đặt ở trên người Ám Ảnh Báo Vương, trong miệng không ngừng đọc chú ngữ, căn bản không có chú ý tình huống xung quanh mình.
Bởi vì hiện tại toàn bộ thung lũng Cuồng Phong đều là địa bàn của Võ Lâm Minh bọn họ, căn bản không khả năng có người đến đánh lén, cho nên rất yên tâm.
Nhưng mà cái suy nghĩ này sai hoàn toàn.
Phân thân một kiếm đâm vào sau lưng Chú thuật sư, sau đó lại là một cái Trảm Kích, phủ đầu chém một cái, theo sát đó là Ngân Sắc Hồ Quang chém ngang. Mặc dù phân thân chỉ có 50% thuộc tính của bản thể, song có điều 50% thuộc tính của Thạch Phong cũng cực kì khủng bố đấy, tương đương với Kiếm sĩ level 10 mặc một bộ trang phục Thanh Đồng level 10, mà Chú thuật sư trước mắt bất quá chỉ có level 7, một thân trang bị Thanh Đồng level 4-5 thôi, hai người khác nhau trời vực.
Trong nháy mắt liền tạo thành chuỗi ba thương tổn -189, -468, -266, trực tiếp giết ngay Chú thuật sư có thanh máu không đến 700 điểm.
Chú thuật sư vừa chết, nhao nhao kinh động những chức nghiệp pháp hệ khác.
“Có người muốn đoạt quái!” Một Nguyên tố sư sợ hãi kêu to.
Chức nghiệp pháp hệ xung quanh đều cảm nhận được áp lực, có thể hai ba chiêu đã giết chết một Chú thuật sư level 7, nếu như bị kiếm sĩ thần bí đó gần người, tuyệt đối là chết.
Phân thân Thạch Phong không nói hai lời, dùng tiếp chiêu Phong Lôi Thiểm, ba tia chớp bay vút về hướng bốn gã chức nghiệp pháp hệ gần nhất, bốn gã chức nghiệp pháp hệ nhất thời hoảng sợ, trong đó hai Nguyên tố sư phản ứng cực nhanh, dùng Thiểm Thước đã né được tia sét, mà Chú thuật sư không có kỹ năng Thiểm Thước lại lăn mình một cái, khó khăn lắm mới né tránh được, bất quá Triệu hoán sư lại không có may mắn như thế, bởi vì hắn là người gần nhất, tuy là đã né, bất quá chậm một nhịp, trực tiếp bị Phong Lôi Thiểm bậc 5 giết ngay không nghi ngờ.
Tuy là chỉ giết mất một Triệu hoán sư, nhưng phân thân của Thạch Phong lại cười.
Bởi vì một chiêu Phong Lôi Thiểm kia sử dụng không phải để giết người, mà là mở đường, lúc này phân thân không có trở ngại gì liền có thể đến chỗ trị liệu của Võ Lâm Minh.
Lập tức mở ra Phong Hành Bộ, vụt tới, chỉ cần giết đi một hai trị liệu, toàn bộ Võ Lâm Minh sẽ rơi vào nguy hiểm.
“Muốn giết trị liệu không có cửa đâu.”
Lúc này Thiết Kiếm Cuồng Sư dùng Truy Phong Kiếm chắn trước người phân thân, song kiếm bay múa, mỗi lần công kích đều có thể đồng thời giữ bốn kiếm ở trạng thái siêu phàm.
Phân thân không thể không dừng lại ngăn cản.
Sau khi giao thủ mấy chiêu, Thiết Kiếm Cuồng Sư vô cùng khiếp sợ, cảm thấy tên Kiếm sĩ trước mắt biểu hiện là không biết này rất lợi hại, công kích của hắn cư nhiên đều có thể bị ngăn trở, mỗi lần song kiếm va chạm, đều khiến Thiết Kiếm Cuồng Sư cảm thấy lực đạo rất nặng, hai tay cũng run tê dại, ngoài ra còn mấy kiếm đột nhiên toát ra đâm về chỗ hiểm của hắn, làm cho hắn không thể không dùng Ngự Kiếm Hồi Thiên để ngăn cản.
“Thiết Kiếm, xem ra cậu thực sự quá sa sút rồi, ngay cả một người chơi lạ bình thường muốn đoạt quái đều xử lý nửa ngày không xong.” Một người Cuồng chiến sĩ level 9 mặc chiến giáp màu xám bạc mở miệng châm chọc.
“Moá, Ngũ Hành Thử nếu mày có bản lãnh thì tới.” Vốn vẫn luôn bị phân thân của Thạch Phong áp chế, thanh máu không ngừng giảm xuống, Thiết Kiếm Cuồng Sư đã rất bực bội, bây giờ bị châm chọc, nhất thời giận dữ.
“Tôi tới thì tôi tới.” Cuồng chiến sĩ level 9 tên là Ngũ Hành Thử kia Xung Phong một cái, nhằm về phía phân thân của Thạch Phong.
Xung Phong vốn có hiệu quả gây choáng, hơn nữa chức nghiệp pháp hệ xung quanh đã đang đọc chú ngữ, từng Hoả Cầu, Băng Tiễn, Ám Ảnh Tiễn bắn tới.
Phân thân mở ra Ngự Kiếm Hôi Thiên, vừa tiếp cận trị liệu, vừa né tránh các loại thương tổn pháp hệ như Hoả Cầu và Băng Tiễn đang bay đến.
Ngự Kiếm Hồi Thiên bậc 2 giúp phân thân chặn tất cả thương hại.
Bất quá bị Cuồng chiến sĩ level 9 xông tới Đoạn Cân (cắt gân), tốc độ giảm đi.
“Ba người tụi bay đi làm thịt hắn.” Phong Vân Vô Huỷ chỉ ba gã thích khách mà nói, hiện tại hắn không có thời gian đi quản một đứa ngu đần muốn đoạt quái từ trong tay đoàn đội còn gần bốn mươi người bọn họ, hắn phải toàn lực đánh chết Ám Ảnh Báo cấp Tinh Anh mới là công việc ưu tiên hàng đầu.
Ba gã thích khách sau khi nghe được, lập tức phóng về phía phân thân Thạch Phong.
Phân thân bị hơn mười người tập trung hỏa lực, tuy là né tránh phần lớn, vẫn chịu không ít thương tổn, thanh máu không ngừng giảm xuống, một hồi liền rơi đến 30%.
“Ha ha ha, không nghĩ tới vẫn là một con cá mập đầu óc vấn đề.”  Cuồng chiến sĩ level 9 – Ngũ Hành Thử đi qua giao thủ cùng tạo thành thương tổn, đoán được trang bị của tên Kiếm sĩ thần bí trước mắt mình vô cùng tốt, chỉ cần giết chết, tuyệt đối có thể tuôn ra trang bị cực ngon.
Bởi vì cú chém ngang của tên Kiếm sĩ thần bí này tạo thương tổn đến hắn khoảng chừng một trăm, mà cú chém ngang của hắn cũng chỉ có thể tạo thành 100 điểm thương tổn với Kiếm sĩ thần bí, mà tên Kiếm sĩ này sử dụng kiếm một tay, còn hắn là kiếm hai tay.
Ở trong Thần Vực, vũ khí hai tay đi so với vũ khí một tay thì lực công kích cao hơn rất nhiều, tạo thành thương tổn thường là cao hơn khoảng gấp hai lần, bởi vì vũ khí hai tay tụ lực mạnh, cho nên mỗi một lần công kích đều có thể tạo thành xa xỉ thương tổn, mà vũ khí một tay tạo thành thương tổn sẽ giảm rất nhiều, bất quá tốc độ công kích nhanh, cho nên tính bình quân ra thì tổng thương tổn đều không khác mấy. Nhưng hắn mới tạo thành 100 thương tổn, có thể thấy được trang bị của Kiếm sĩ thần bí này thật tốt.
“Đáng tiếc còn thiếu một chút, nếu bọn chúng có thể đến nhiều người hơn thì tốt rồi.” Thạch Phong ẩn núp trong bụi cỏ xa xa nhìn thấy phân thân mới bị hơn mười người công kích, có hơi hơi buồn bực, trong lòng cười khổ nói, “Quên đi, là lòng mình quá tham, cũng nên thu lưới rồi.”
Chợt phân thân bạo phát, bỗng nhiên nhảy lên, trên thân kiếm Thâm Uyên Giả trên toát ra lôi hoả nhất thời đánh về địa phương có nhiều người tập trung nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.