Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 266: Tin tức trong nước




Tô Bằng cũng không khách sáo, nhận ly rượu, uống một ngụm, rượu vang của Hà Quyền Long không tồi, xem ra điều kiện kinh tế của hắn ở Úc cũng được lắm.
Thở dài ra một hơi, Tô Bằng nói với Hà Quyền Long:
“Hà ca, ngươi cũng biết tính chất công việc của ta, thực sự không dám giấu diếm, lần này là làm một chuyện, đắc tội với lão đại của Trung Hải, để tránh họa không thể không đi ra nước ngoài, thời gian ngắn e rằng không thể quay lại trong nước...”
“Có điều cũng may, tài sản của ta xem như đều sớm chuyển đi hết rồi, trên người còn có mấy đồng lẻ, lần này tới nước Úc, chính là dự định gầy dựng sự nghiệp ở đây, xem thử có thể tìm được cách gì để kiếm tiền hay không.”
Nghe Tô Bằng nói như vậy, Hà Quyền Long nhẹ gật đầu, trong lòng hắn cũng có suy tính của riêng mình.
Đừng nhìn Hà Quyền Long ở trong nước là một nhân vật nổi danh trong giới, nhưng mà lần này xuất ngoại, một tiểu đệ đắc lực hắn cũng không mang theo, ở Úc, ngoại trừ Lệ tỉ, cơ bản giống như một người cô đơn, có thể nói ngoại trừ tiền thì không còn gì cả.
Hắn ở Úc tạo dựng sự nghiệp vững chắc, cũng chỉ là dựa vào thích ứng cuộc sống bên này, nhưng mà phương diện thu nhập lại vẫn luôn rất bình thường.
Hà Quyền Long vẫn luôn có lòng, muốn lần nữa chiêu binh mãi mã, thu nhận một ít tiểu đệ, ra sức gầy dựng cơ nghiệp, nam nhân như hắn, làm sao chịu được bản thân không người không quyền.
Lần này nghe nói Tô Bằng đến đây, hắn cũng có chút chờ mong, đây không chỉ là trả nợ nhân tình cho Tô Bằng, mà còn bởi vì Hà Quyền Long biết năng lực làm việc của Tô Bằng, rất thưởng thức hắn, lại biết công việc Tô Bằng làm nhiều năm như vậy lương bổng cũng khá cao, mặc dù tiền tài không bằng mình, ít nhiều cũng có chút tích lũy, bởi như vậy, ngược lại có thể thu nhận làm tiểu đệ, xung phong anh dũng vì mình.
Hắn bây giờ không thiếu tiền, nhưng thật sự thiếu người.
Nghe Tô Bằng nói như vậy, Hà Quyền Long lộ ra vẻ mặt đang suy nghĩ, dùng ngón tay gõ gõ ghế sa *** bằng da thật, trong miệng nói:
“Như vậy không dễ làm đâu... Ở nước ngoài, mọi chuyện đều có quy tắc của nó, nếu muốn làm ngầm, căn cơ bên này không vững chắc, cũng không dễ làm, nếu như làm ăn chính đáng, Tô Bằng ngươi không có thẻ xanh, cũng khó lòng làm được.”
“Cho nên còn phải xin Hà ca giúp đỡ, những người các ngươi đầu tư di dân kia, các ngươi có còn liên lạc với bọn họ không?”
Tô Bằng nghe đến đó, cũng đã nói đến chỗ mấu chốt, thân thể nghiêng về phía trước, hỏi Hà Quyền Long.
Hà Quyền Long nghe thế khẽ gật đầu, hắn cũng biết, lần trước người bạn Tô Bằng tìm ở quốc nội, chẳng qua là một người đại lý của xã đoàn to lớn ngoại quốc, xã đoàn này ở Úc thế lực không nhỏ, rất có thực lực, có thể xử lý không ít việc, cho nên hắn không biết khi nào thì có thể sử dụng được đối phương, bèn lưu lại điện thoại của xã đoàn kia của châu Úc.
“Ta muốn xin Hà ca giúp ta liên lạc một chút với xã đoàn kia, xem thử có thể thông qua bọn họ làm giúp ta một thân phận nào đó hay không, ta về sau có thể phải chạy khắp nơi, không có thân phận chính đáng, máy bay cũng không đi được.”
Tô Bằng nói ra mục đích chủ yếu của mình, nói với Hà Quyền Long.
“Như vậy... Ta cũng có lưu lại phương thức liên lạc của bọn họ, có điều, ta và Lệ tỉ ngươi đều làm đầu tư di dân, bọn họ thu phí rất đắt, chúng ta đều có chút ăn không tiêu. Người anh em, không phải xem thường ý của ngươi, chỉ là ngươi lần này tới vội vàng quá, có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy sao?”
Hà Quyền Long có chút nghi ngờ nhìn Tô Bằng.
Không trách hắn hoài nghi, hắn vì công việc đầu tư di dân này, tiêu phí không ít tiền bạc, mà số tiền này, theo hắn thấy thì, Tô Bằng không thể nào gánh nổi được.
Mặc dù thu nhập của Tô Bằng cũng có thể xem như không tệ, nhưng có thế nào cũng không thể so được với thu nhập của hắn và Lệ tỉ, hai người đều là ông chủ bà chủ trên du thuyền, một năm trên du thuyền, ít nhất có thể cung cấp lợi nhuận một đến hai trăm triệu, mặc dù lớn phần lớn đều phải đút cho người đứng sau lưng Hà ca, và người đứng trên sau lưng càng cao hơn nữa kia, nhưng một năm Hà ca Lệ tỉ lợi nhuận đạt được, cộng lại cũng đã vượt qua ba bốn trăm ngàn.
Bọn họ mở sòng bài nhiều năm, tài sản riêng tích lũy được không thể coi thường, e rằng cũng một hai trăm triệu, chỉ là bọn họ như vậy vẫn cảm thấy giá cả cho công việc đầu tư di dân này có chút lớn, chỉ là lúc đó thời gian khẩn cấp, cũng không thể không bỏ ra số tiền lớn thế kia.
Còn Tô Bằng, mới chưa tới hai mươi ba hai mươi bốn tuổi, làm gì đào ra được số tiền lớn như thế.
“Ha ha, Hà ca quá lo lắng rồi, tìm bọn hắn, chưa chắc là làm di dân, làm một thân phân khác cũng được rồi... Làm giả một chứng minh nhân dân có lẽ vẫn được chứ.”
Tô Bằng cười cười, hắn không muốn ở nơi này khoe khoang tài lực, chỉ tùy tiện nói:
“Hơn nữa, mấy năm này ta ở trong nước làm vài mối, lợi nhuận coi như không tồi, lần này xuất ngoại cơ bản đều tiêu xài khá nhiều, thế nhưng cộng lại, cũng chưa hẳn không làm được một tư cách di dân.”
Hà Quyền Long nghe Tô Bằng nói như thế, cũng không nhiều lời, chỉ là vẫn còn có chút không tin Tô Bằng có được số tiền lớn như thế, nhưng cũng không hỏi nhiều, đồng ý với Tô Bằng liên lạc những xã đoàn nước ngoài kia.
Lúc này, Lệ tỉ cũng đã hâm vài món ăn, đều là món ăn hết sức bình thường, Lệ tỉ không biết xuống bếp cho lắm, phần lớn đều là thức ăn sẵn và đồ của nhà hàng, Tô Bằng cũng không kén cá chọn canh, ừng ực ăn hết một bữa, bèn đi vào phòng nghỉ ngơi do Hà Quyền Long sắp xếp cho hắn.
Sau khi Tô Bằng đi vào phòng khách, Hà Quyền Long cùng Lệ tỉ cũng đi ngủ, Tô Bằng khóa trái cửa lại, bản thân nằm ở trên giường, bắt đầu suy nghĩ.
“Nước ngoài không giống đại lục, nơi này không có thân phận chính đáng, rất nhiều chuyện không thể làm được.”
“Nếu như giá cá không quá đáng, ở nơi này làm một thân phận di dân cũng được, thẻ xanh của Úc trên thế giới có hơn một trăm quốc gia không cần ký tên, đến đâu làm việc cũng dễ dàng cả.”
Tô Bằng nằm trên giường thầm nghĩ, hắn đã có một loại dự cảm, mình ở nước ngoài, tuyệt đối sẽ không trải qua quá mức yên bình, không thể thiếu phải chạy loạn khắp nơi.
“Còn nữa, buổi off của hội Tán Nhân ở Canberra, cũng đã sắp đến thời gian rồi... Sau khi làm thân phận hợp pháp, nhất định phải nghĩ cách lẻn vào trong buổi off của Canberra, như vậy cho dù muốn làm cái gì, đều dễ dàng hơn chút rồi.”
Trong lòng Tô Bằng thầm nghĩ, nghĩ đến đây, hắn trở mình, từ trong ba lô lấy Laptop ra.
Mở máy tính ra, Tô Bằng trước tiên đăng nhập địa chỉ email mà mình và thím ba Tăng Na từng liên lạc, đăng nhập xem thử có thư hay không.
“Đinh, bạn có thư mới.”
Âm hiệu thông báo của hòm thư vang lên, tinh thần Tô Bằng chấn động, mở email xem thử.
“Tiểu Bằng, ta là thím ba Tăng Na của ngươi, ta lại đổi một địa chỉ email mới rồi.
Trước tiên có vài tin tức muốn báo cho ngươi biết, mấy vị chú bác của ngươi, rốt cuộc có lại được tự do rồi, lại lần nữa khôi phục chức vụ, còn chú ba của ngươi rốt cuộc kết thúc rời khỏi thẩm tra, ta đã có thể gặp được hắn.
Chỉ là, hắn giống như bị ra lệnh phải giữ kín miệng, có vài chuyện không thể nói ra, đối với ta cũng không nói gì cả, còn ông nội của ngươi sau khi vừa được xóa bỏ nguy cơ, cũng giống như giữ bí mật nào đó, cũng không nói gì với ta cả, nhưng ta nhìn ra được, trạng thái tinh thần của hắn dường như có chút không tốt, giống như đã chịu phải đả kích gì đó.
Còn chú hai, chú ba của ngươi, sau khi xóa bỏ lệnh giam lỏng, đột nhiên đều về nhà một lần, nhưng là để chuẩn bị tạm biệt.
Bọn họ dường như được điều đến một bộ đội bí mật, chỉ là bộ đội này cho dù là phiên hiệu hay là nội dung công việc, đều tiến hành nghiêm khắc giữ bí mật, thậm chí đối với ta cũng không thể nói.
Chỉ là chú ba ngươi dặn dò ta, nếu như có liên lạc với ngươi, dặn ngươi tạm thời đừng nên về nước.
Bọn họ sau khi vội vàng bỏ đi, đã xảy ra một chuyện bất hạnh.
Chuyện đã xảy ra sau đó, Tiểu Bằng, ngươi chuẩn bị tâm lý thật tốt nhé.
Ông nội của ngươi, vài ngày sau khi được khôi phục chức vụ không lâu, đột nhiên mất đi ý thức ngất xỉu trong phòng của mình, là bảo mẫu phát hiện ông nội của ngươi ngất xỉu, sau đó lập tức đưa đến bệnh viện tốt nhất Trung Hải.
Giáo sư chữa trị của bệnh viện này, trong thời gian nhanh nhất bắt đầu cứu chữa, nhưng kỳ lạ thay, bọn họ căn bản không kiểm tra ra được ông nội của ngươi bị bệnh gì.
Bọn họ vốn dĩ nghi ngờ là trúng gió, nhưng mà, kiểm tra thế nào cũng không có xảy ra xuất huyết, nhịp tim, cùng các số liệu sinh lý khác, đều hết sức ổn định.
Giáo sư chuyên gia Trung Hải tiến hành hội chẩn, nhưng bất luận như thế nào đều tìm không thấy vấn đề ở nơi nào, ông nội của ngươi giống như là ngủ say, nhưng mà cũng không cách nào tỉnh lại.
Có vài vị lãnh đạo to lớn của trung ương, gọi điện thoại về đến trong nhà, an ủi một chút người nhà chúng ta, hơn nữa cung cấp chuyên cơ điều trị, đưa ông nội của ngươi đến Bắc Kinh tiến hành kiểm tra thêm bước nữa.
Nhưng trực giác của ta, bệnh của ông nội ngươi, sẽ không đơn giản như vậy.
Bưu kiện lần trước ngươi gửi cho ta, ta đã xem qua, ngươi nói những cái đó, có chút cảm giác không thể tưởng nổi, nhưng tình hình trước mắt xem ra, cũng có thể phù hợp với tất cả manh mối.
Ta nghi ngờ, ông nội của ngươi có phải như người nói bị người trong trò chơi thần bí đoạt lấy năng lực thần kỳ, ảnh hưởng tới ý chí hay không.
Có điều, mặc dù nghi ngờ như thế, ta cũng không đề nghị ngươi bây giờ trở về.
Bởi vì tình hình trong nước quá mức phức tạp, ông nội của ngươi bây giờ còn đang trong hôn mê, không ai có thể bảo vệ ngươi, lệnh truy nả Trung Hải đối với ngươi vẫn chưa rút về, sau khi ngươi quay về, sẽ còn gặp một vài vấn đề.
Ta đề nghị ngươi hết sức bảo vệ tốt bản thân, nếu còn tinh thần, thì thu thập các loại tư liệu, giữ liên lạc với ta.
Đại khái chính là như vậy, có tình hình mới, ta sẽ lại liên lạc với ngươi.
Thím ba Tăng Na.”
Tô Bằng nhìn email này, lông mày nhíu chặt.
Ông nội khôi phục chức vụ, chuyện này xem như nằm trong dự tính, dù sao đến tình trạng của hắn, trừ phi bán nước, bằng không muốn lật đổ cũng rất khó.
Chỉ là, ông nội không ngờ đột nhiên hôn mê thần bí, lại làm cho trong lòng Tô Bằng cảm thấy tức giận.
Suy đoán theo nguyên nhân trên, Tô Bằng nghiêng về đồng ý phán đoán của thím ba Tăng Na.
Trong trò chơi Tử Vong Luân Hồi, quả thật có không ít thủ đoạn, khiến người khác hôn mê như vậy, cũng không tổn thương đến tính mạng, nhưng có thể khiến cho người khác ngủ mãi không tỉnh.
Nếu là thật sự như thế, đối thủ của mình, sợ là cũng từ trong thế giới thần bí kia nắm giữ không ít sức mạnh.
Tô Bằng có một loại xúc động, khiến hắn lập tức trở về, xem thử ông nội rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng mà, lý trí đã ngăn hắn lại.
“Nếu ông nội đúng là gặp phải độc thủ của người mang theo năng lực thần bí nào đó, đến từ trong trò chơi, nếu như ta không biết pháp thuật hoặc là võ công gì tạo ra, có về cũng vô dụng.”
“Hơn nữa nếu bọn họ dám ra tay đối với ông nội ta, lại thêm đủ loại tình hình biểu hiện ra bên ngoài, khả năng rất lớn, có thể là nhân vật cao cấp đằng sau ngang hàng cùng với ông nội ta hạ độc thủ, là một người, có lẽ là mấy người, một đám người.”
“Ta đây làm sao trở về trong nước được, cái gì cũng đều không thay đổi được.”
“Nếu muốn thay đổi điều gì đó, trừ phi bản thân đủ mạnh mẽ, có đủ tự tin, giải quyết toàn bộ vấn đề gặp phải, không bằng, vẫn là cố gắng nâng cao năng lực thực lực bản thân, mới là lựa chọn chính xác!”
Trong lòng Tô Bằng, nhanh chóng cân nhắc...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.