Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát

Chương 83:




Hiện tại ở trong trò chơi này, đồ ăn không hề thiếu, thuộc tính cơm thịt ướp rượu cũng không tính là quá nổi bật, phẩm chất tím chỉ thêm 10 điểm sức mạnh, bởi vậy bán không tốt. Nhưng là hiện tại, Thẩm Tiêu lại muốn thay đổi món ăn này một chút.Trước kia khi làm viên rượu nếp còn dư rượu nếp than, cô hun khói thịt ba chỉ xong thì bỏ vào ướp hai ngày một đêm. Lúc này lấy ra, miếng thịt đã bị rượu thấm đẫm nước, khi lấy ra, mang theo hương rượu say lòng người.
Lúc này cắt cục thịt thành miếng thịt ba chỉ một centimet, trước tiên thêm đường phèn cao cấp, lại xào chung với ớt dưa chua, lúc sau thịt chín thành một loại ánh sáng của cây táo đỏ. Lúc này lại bỏ miếng thịt vào trên chén cơm hấp chín, khi cơm ra nồi, lại rưới sốt ớt dưa chua vừa mới nấu lên.
Màu sắc của món ăn thành phẩm vẫn là màu tím, Thẩm Tiêu lại hưng trí bừng bừng nếm thử một ngụm. Bởi vì hấp trên lồng hấp, dầu mỡ trong miếng thịt đã muốn nửa hòa vào trong cơm, ăn vào một ngụm, rất thơm, chẳng qua hương vị đã có hơi tản đi, hẳn là vì xào sau đó lại quay về hấp.
Lúc trước cô làm chính là trực tiếp bỏ thịt vào trong hấp chín, nước thịt sẽ hòa tan, hương vị cũng sẽ không tiêu tán. Lần này cô vốn muốn ép mùi trong thịt ra, hình như có hơi biến khéo thành vụng.
Dưới sự suy xét, Thẩm Tiêu quyết định thử đổi thứ tự.
Lúc này cô không có hấp nữa, nhưng thịt ba chỉ xào ra cũng không còn cơm thịt ướp rượu nữa trực tiếp biến thành thịt bã rượu.
Thẩm Tiêu đành phải thay đổi một lần nữa.
Một lần lại một lần thử, sau khi thất bại một lần lại một lần, Thẩm Tiêu đột nhiên cảm thấy mình có phải nghĩ sai chủ thể rồi không. Chủ thể của cơm thịt ướp rượu vẫn là cơm, thịt ở trong cơm không phải diễn viên chính, nó chỉ là một phần trong món cơm thôi, nếu thịt quá mức nổi trội, sẽ rất không hòa hợp.
Sau khi hiểu rõ những điều này, Thẩm Tiêu thử lại một lần nữa. Lần này cô thay đổi một loại bắp phẩm chất màu tím, sau đó dùng nước tuyết không màu không vị, thứ tự thịt không thay đổi, nhưng đối với hấp cơm, Thẩm Tiêu tiêu lại dụng tâm hơn.
Sau khi thử ba bốn lần, lúc trạng thái từng hạt cơm ra nồi rõ ràng, lúc từng hạt trong suốt no đủ, Thẩm Tiêu múc nước thịt ướp rượu rưới xuống, mùi cơm mù mịt hòa lẫn đan xen với mùi thịt, một ánh sáng vàng chợt lóe qua.
Ngay sau đó, nhắc nhở của hệ thống truyền đến: chúc mừng bạn tạo ra món ăn phẩm chất truyền kỳ, đạt được danh hiệu ‘đầu bếp truyền kỳ’.
Truyền kỳ?
Trực tiếp nhảy qua cao cấp, nhảy đến truyền kỳ?
Thẩm Tiêu lại nhìn thuộc tính cơm thịt ướp rượu trong tay:
Tên: Cơm thịt ướp rượu
Phẩm chất: màu vàng
Giới thiệu: một loại món ăn rất ấm áp
Tác dụng: Tăng 20 điểm sức mạnh vĩnh cửu.
“…” Vậy mà là thuộc tính bổ sung vĩnh cửu.
Thuộc tính có hạn và thuộc tính vĩnh cửu khác nhau.
Thuộc tính có hạn dù lợi hại đi nữa, thời gian vừa đến, cũng lập tức biến mất, vĩnh cửu thì tồn tại vĩnh viễn.
Mỗi loại tăng lên một bậc, chính là gia tăng 5 điểm thuộc tính tự do phân phối, cơm thịt ướp rượu phẩm chất màu vàng gia tăng 20 điểm sức mạnh vĩnh cửu, đối với những nghề nghiệp đặc biệt mà nói, thì tương đương với cao hơn người khác 4 cấp.
Không thể nghi ngờ, món ăn này vừa xuất hiện ở trên thị trường, tất nhiên sẽ trở thành đối tượng tranh mua của người chơi.
Không nghĩ tới phía trên màu tím thật sự còn có cấp bậc khác, Thẩm Tiêu cũng vô cùng kinh ngạc vui mừng. Cô chỉ cảm thấy phẩm chất màu tím tuy rằng rất cao, nhưng chỉ phẩm chất đồ ăn mà nói, đây vẫn không phải cực hạn, không nghĩ tới cô thành công rồi.
Ngay khi Thẩm Tiêu còn đắm chìm ở trong niềm vui sướng, cửa bị một trận tiếng đập cửa dồn dập gõ vang.
Cô đi ra mở cửa thì thấy Thu Nhĩ Trư Mao đứng ở ngoài cửa.
Thu Nhĩ Trư Mao vừa thấy cô, nói: “Tôi vừa mới nhìn thấy thông báo…” Anh ta còn chưa dứt lời, ánh mắt đã thấy danh hiệu của Thẩm Tiêu: “Quả thật là cô…”
Mấy hôm trước Tùy Tiện Tên Là Gì thăng lên đầu bếp cao cấp, trong ngoài quán ăn đều là tiếng nghị luận, hơn nữa Thẩm Tiêu mất tích, áp lực của anh ta cũng rất lớn. Hiện tại đột nhiên nhìn thấy hệ thống phát ra thông báo có người thăng lên đầu bếp truyền kỳ, anh ta theo bản năng muốn đến chỗ Thẩm Tiêu nhìn một cái.
Kết quả cửa vừa mở ra, đã cho anh ta một ngạc nhiên vui mừng lớn như vậy.
Thẩm Tiêu bảo anh ta vào bếp sau, rất nhanh Thu Nhĩ Trư Mao đã thấy thuộc tính của cơm thịt ướp rượu.
“Thuộc tính vĩnh cửu.” Anh ta che ngực, không hổ là phẩm chất vàng, trực tiếp cung cấp một thuộc tính lớn: “Cái này phải bán bao nhiêu tiền…” Trong nháy mắt, trong đầu anh ta sinh ra các loại thủ đoạn tiếp thị, cuối cùng toàn bộ đều biến thành vô số tiền tài chảy cuồn cuộn tới bên bọn họ.
Nhìn thấy anh ta như vậy, Thẩm Tiêu nở nụ cười một chút, nói: “Thứ này không phải trăm phần trăm ra đâu.” Cũng giống với phẩm chất tím, đều là xác suất một phần trăm mới ra.
“Tôi biết, nhưng cũng chính vì vậy, cho nên mới càng hiếm có không phải sao.” Vẻ mặt Thu Nhĩ Trư Mao say mê nói.
Khóe miệng Thẩm Tiêu cong lên, ánh mắt cô vô tình quét tới ngoài cửa, nhưng ngoài cửa không có người thứ hai.

Tin tức Thẩm Tiêu thăng cấp đầu bếp truyền kỳ truyền nhanh như bay, người chơi nhận được tin tức có hơi chua xót…bọn họ thật sự là một xu cũng không còn.
Một NPC thăng cấp nhanh hơn người không tính, nhưng cố tình vị này mỗi lần thăng cấp, bình thường đều kèm theo một trận gió lốc mỹ thực, nhanh chóng đào rỗng túi tiền của bọn họ. Trước kia chỉ là đầu bếp sơ cấp đầu bếp trung cấp cũng đã làm cho bọn họ nghèo rớt mồng tơi, hiện tại thăng cấp đến truyền kỳ, quần cộc của bọn họ có thể giữ hay không cũng là một vấn đề.
“Cứu đứa nhỏ một cái đi.” Sau khi cơm thịt ướp rượu phẩm chất màu vàng được dán ra ngoài, nghề nghiệp khác còn tốt, tất cả người chơi nghề nghiệp loại sức mạnh đều điên rồi.
Gia tăng vĩnh viễn, tuy rằng chỉ lần đầu tiên ăn mới có hiệu quả, nhưng chỉ cần ăn được thì có thể vượt qua cùng nghề nghiệp, hấp dẫn này ai có thể chống lại?
Vì thế các loại meme “Phú bà ơi đói đói cục cưng muốn cái này” thịnh hành ở trong các cuộc trao đổi của người chơi, thậm chí còn có người chơi loại sức mạnh đứng ở đầu đường chủ thành bán cơ bụng, chỉ vì gom tiền ăn miếng cơm này, điều này làm cho cơm thịt ướp rượu phẩm chất vàng được xưng là cái mạng thứ hai của người chơi loại sức mạnh trong một khoảng thời gian dài.
Bởi vì những chướng ngại này, hơn nữa mỗi ngày Thẩm Tiêu sản xuất có hạn, cơm thịt ướp rượu bị xào tới cái giá hết sức sang quý, cho dù là như vậy, cũng vẫn có giá không lường được.
Đồng thời cũng bởi vì Thẩm Tiêu thăng cấp thành đầu bếp truyền kỳ, công hội trước kia còn muốn đào Tên Là Gì Tùy Tiện qua bỗng chốc cũng có chút nản lòng. Chỉ cần Thẩm Tiêu còn ở đây một ngày, Tám Bát Lớn sẽ không ngã. Bọn họ đào Tên Là Gì Tùy Tiện qua, nhưng ở trong lòng người chơi, người cực mạnh vẫn là Thẩm Tiêu, bọn họ có thể chia một ly canh đã không tệ rồi, nhưng muốn vượt qua, trừ khi bọn họ cũng có đầu bếp truyền kỳ tọa trấn.
Hơn nữa, Tên Là Gì Tùy Tiện cũng không có ý muốn bị đào. Sau khi anh ta đạt tới đầu bếp cao cấp, cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ ở trong trò chơi, vốn định cứ như vậy rời khỏi trò chơi. Nhưng đồ ăn phẩm chất vàng của Thẩm Tiêu lại làm cho anh ta phát hiện hạn mức cao nhất mới, vì thế anh ta cũng không vội vã, dứt khoát ở lại, tiếp tục nghiên cứu làm sao nâng cao bản thân.
Ngoại trừ người muốn đi được giữ lại, đồng thời Tám Bát Lớn còn thêm một đám người mới.
Những người mới này khi đều biết Tám Bát Lớn có đầu bếp truyền kỳ tọa trấn, mới từ khắp chủ thành tới. Bởi vì người quá nhiều, lần này Tám Bát Lớn nhận người thiết lập cấp bậc, chỉ có đầu bếp sơ cấp mới có tư cách bước vào, người chơi khác không trở thành đầu bếp sơ cấp chỉ có thể lực bất tòng tâm.
Cho dù tiêu chuẩn này rất cao, lần này Tám Bát Lớn cũng vẫn tuyển hơn năm trăm người mới. Điều này làm cho nhóm người chơi đầu tiên được vào may mắn trong lòng, may mắn bọn họ tới tương đối sớm, nếu không đến bây giờ nói không chừng ngay cả tư cách vào cửa cũng không có.
Người trong Tám Bát Lớn ngày một nhiều, sản xuất gấp bội, mỗi ngày tiền tài Thẩm Tiêu thu được cũng càng nhiều. Trước kia một ngày có hai ngàn tích phân, hiện tại tích phân tăng gấp bội, mỗi ngày có ba bốn ngàn tích phân vào sổ sách.
Nhìn thấy những tích phân đó, Thẩm Tiêu vui vẻ rất nhiều, lại luôn cảm thấy trung tâm mua sắm ảo sẽ không dễ dàng để bọn họ kiếm được tích phân như thế. Sau này phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hiện tại cô chỉ có thể thừa dịp hiện tại có thể kiếm nhiều hơn một chút cũng là một chút.
“Chử Đình không ở thành Lâm Giang sao?” Khi nhận được tiền lại của chủ thành khác, Thẩm Tiêu không khỏi hỏi Thu Nhĩ Trư Mao tình huống của Chử Đình.
Từ sau ngày đó, cô không gặp Chử Đình này.
“Không ở đây.” Thu Nhĩ Trư Mao tưởng Thẩm Tiêu tìm Chử Đình có việc: “Cô muốn tìm anh ta hả? Tôi có thể truyền lời.” Anh ta là người chơi, chạy tới chạy lui cũng chỉ mấy chuyện của truyền tống trận.
“Không cần.” Thẩm Tiêu lắc đầu.
Những lời ngày đó thật ra cô nói đã xúc phạm rồi.
Mỗi người lớn lên trong hoàn cảnh khác nhau, nếu không phải không có cách nào, ai lại không muốn sống rạng rỡ như ánh mặt trời khiến người ta yêu thích chứ? Cô chỉ cảm thấy Chử Đình vốn không phải người ý chí sắt đá, cho nên ngày đó nghe thấy anh nói mình xu lợi như vậy, mới nhịn không được.
Nhưng cứ như vậy đi.

Khi Thẩm Tiêu cho rằng Chử Đình không muốn có liên quan tới cô nữa, nào biết nửa tháng sau, Chử Đình lại chủ động tìm cô.
“Tin tức mới nhất, nửa tháng sau trò chơi này mở ra cho người chơi bên ngoài, đến lúc đó hẳn là sẽ có thành trì nước ngoài mới xuất hiện. Việc này đối với chúng ta mà nói, là cơ hội thương nghiệp rất lớn.”
Nhìn thấy Chử Đình không hề có khúc mắc về chuyện này giống cô, trong lòng Thẩm Tiêu trong lúc nhất thời thế nhưng không biết nên nói gì mới tốt.
Chử Đình cũng phát hiện vẻ mặt của cô, anh nói: “Cô hình như rất kinh ngạc tôi có thể chủ động tới tìm cô.”
Thẩm Tiêu không phủ nhận: “Tôi còn tưởng rằng chúng ta cứ tuyệt giao như vậy.”
“Tuyệt giao?” Chử Đình nói: “Cô cũng nói, con người của tôi thích dùng lợi ích để tính toán quan hệ giữa người và người mà, cô vẫn có lợi với tôi, vì sao tôi phải tuyệt giao với cô.”
“Anh nói chuyện cứ nhất định phải thế hả?”
“Cũng có thể đổi một câu khác.” Chử Đình nhún vai: “Tôi còn chưa đến mức keo kiệt bởi vì một hai câu nói thật sẽ tuyệt giao với một người cũng không tệ lắm.”
Cơn tức của Thẩm Tiêu nháy mắt kẹt ở trong cổ họng: “Người cũng không tệ lắm?”
Chử Đình đánh giá liếc mắt nhìn cô một cái: “Lẽ nào cô còn muốn nghe tôi tiếp tục khen cô, phải thu phí nhé.”
“…” Thẩm Tiêu xoa mặt, cứng ngắc nói sang chuyện khác: “Anh vẫn nên nói thành trì nước ngoài đó là chuyện gì đi.”
Chử Đình nở nụ cười một cái: “Thành trì mới mở ra, bên trong đều là người chơi nước ngoài. Người chơi nước ngoài có khởi bước trễ hơn người chơi đại lục, cho nên phía chính phủ tạm thời sẽ không khai thông giao thông thành trì nước ngoài đi thành trì đại lục. Người chơi không qua được, nhưng NPC thì không chịu hạn chế. Đây cũng đại biểu chúng ta có thể mở đường cho thành trì ở bên kia trước, độc chiếm cả thị trường. Số tiền này cô có kiếm không?”
“Kiếm!”
“Vậy cô bảo Thu Nhĩ Trư Mao bắt đầu bây giờ, tất cả trạng bị, đồ ăn, dược phẩm từ cấp 0 đến cấp 30, anh ta có thể gom được bao nhiêu thì gom bấy nhiêu.” Chử Đình nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.