Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1611: Dựa vào cái gì?




- Nếu quả thật chính là Binh Linh thuần khiết sợ rằng cũng sẽ bị phát hiện. Bởi vậy sau khi cùng hoàng hậu tiền bối thương lượng, hắn đánh lên trên linh thể nàng một đạo Phong tự quyết, khiến khí tức linh thể nàng gần như biến mất. Chỉ còn lại một chút khí tức suy yếu, cũng chính là phù hợp với một khí tức linh hồn bị tổn hại. Tàn hồn, khí tức khẳng định rất yếu.
Bốn người Lan Quân gia nhanh chóng xác nhận. Sau đó sắc mặt bọn họ lại bắt đầu thay đổi.
Thật sự là tàn hồn sao?
Bốn người theo bản năng liếc mắt nhìn nhau. Cuối cùng vẫn là Lan Quân Hi lắc đầu nói:
- Ngụy Linh, ngươi là Chuẩn Thần cấp. Cáp Đạt Nhĩ là pháp sư vong linh Thánh cấp. Có thể khiến chúng ta khó có thể xác nhận là chuyện rất dễ. Tàn hồn của hoàng hậu nương nương làm sao có thể xuất hiện ở trong tay ngươi? Ta khuyên ngươi tốt nhất thu hồi chút tâm tư của ngươi lại. Nếu không đừng trách Lan Quân gia ta không khách khí. Phải biết rằng, hoàng hậu nương nương là tín ngưỡng và tinh thần chúng ta!
- Chút tâm tư? Các ngươi cảm thấy chúng ta cần phải làm như vậy sao? Trước đó ta đã từng nói qua, sở dĩ ta gia nhập Thanh Môn có một mục đích. Chính là nhận sự nhờ vả của một tiền bối giúp các ngươi một tay. Hiện tại các ngươi hẳn đã biết vị tiền bối này là ai? Xin nhớ cho, chúng ta gia nhập Thanh Môn, không phải muốn nhận được gì đó từ Thanh Môn, mà là đang giúp đỡ các ngươi. Hiện tại chúng ta có thể rời đi bất cứ lúc nào.
Vu Nhai rất vô tình đả kích cảm giác ưu việt của Lan Quân Hi. Lời hắn nói ra khiến cho bọn họ phải đặt thân phận xuống thấp. Đúng vậy, Lan Quân gia dường như đã thói quen đứng ở trên địa vị cao. Hôm nay đột nhiên biến thành vị trí thấp, thật sự có chút không quen.
Không phải nói bọn họ cao ngạo giống như dân Cổ Duệ, mà thật sự không có thói quen khiêm tốn.
Nghe hắn nói như thế, biểu tình bọn họ nhất thời mất mát. Đúng vậy, vừa rồi đám người mình còn khẩn cầu bọn họ ở lại. Bây giờ lại nghi ngờ bọn họ có dụng tâm kín đáo. Bhưng Hoàng hậu nương nương xuất hiện thật sự khiến bọn họ không thể tiếp nhận được.
Lan Quân Hi suy nghĩ một chút. Gia hỏa Ngụy Linh này từ trước đến giờ đều tỏ thái độ thờ ơ, hình như thật sự đang giúp đỡ bọn họ.
Lấy tư thế người đứng trên, hắn mới bao nhiêu tuổi? Dựa vào cái gì?
Nhưng khi nàng tiếp tục nhìn Cáp Đạt Nhĩ...
Nếu như không phải nhờ hắn, sợ rằng ba đội ngũ Lan Quân Khôi hiện tại cho dù không phải bị tiêu diệt hoàn toàn, cũng không còn lại bao nhiêu người?
Nghĩ như vậy, bọn họ thật sự phải tiếp nhận một sự thật. Ngụy Linh và Cáp Đạt Nhĩ thật sự giúp bọn họ rất nhiều, cũng không nhận được lợi ích gì từ chỗ Thanh Môn bọn họ.
- Ta biết các ngươi rất khó tin tưởng. Nếu không như vậy đi, các ngươi đều nhìn vào mắt của hoàng hậu tiền bối đi.
Vừa rồi, sắc mặt bốn người biến đổi. Lại nghe gia hỏa Ngụy Linh kia mở miệng, theo bản năng nhìn về phía mắt Hoàng hậu nương nương. Sau đó bọn họ liền trực tiếp ngây người. Đây không phải là tinh thần đờ đẫn, mà là thật sự ngây người. Bọn họ thật sự ngây người, hoặc nói là bị định trụ. Thật sự không nhúc nhích được. Chỉ có trong ánh mắt bọn họ lộ vẻ khiếp sợ khó có thể tin được...
Qua khoảng năm giây, bọn họ mới từ trong tình trạng ngây người lấy lại tinh thần. Bởi vì thân thể bọn họ run rẩy khiến Vu Nhai biết bọn họ đã khôi phục lại, nhưng vẫn ở trong tình trạng ngây người. Lần này chính là tinh thần đờ đẫn.
- Thế nào, hiện tại các ngươi có tin không?
Vu Nhai lại hỏi.
- Sao có thể như vậy được? Vì sao Hoàng hậu nương nương lại...
Lan Quân Hi chỉ có thể ngơ ngác nhìn Vu Nhai hỏi. Vừa bọn họ bị ngây người như vậy, dĩ nhiên chính là do trúng phải lực lượng Lưu Tinh Đồng của hoàng hậu tiền bối. Tuy rằng hoàng hậu tiền bối trở thành Binh Linh, nhưng lực lượng Lưu Tinh Đồng lại không hoàn toàn biến mất, trở thành một loại lực lượng đặc biệt của Binh Linh nàng. Đương nhiên, không có lợi hại như lúc nàng còn sống.
Lực lượng Lưu Tinh Đồng, ở trong mắt Lan Quân gia, cả thế gian này chỉ có một mình Hoàng hậu nương nương có.
Chuyện Thủy Tinh nắm giữ Lưu Tinh Đồng lại không có bao nhiêu người biết được.
- Đây là tàn hồn hoàng hậu tiền bối gần đây mới tỉnh lại, một đạo tàn hồn lưu lạc với trong đại lục Thần Huyền. Trong lúc vô ý, chúng ta đã được nàng lựa chọn.
Vu Nhai nói giống như thật lại không phải là sự thật. Hắn nói là lựa chọn mà không phải là nhận được, chính là sự tôn trọng đối với hoàng hậu tiền bối.
Đúng vào lúc này, hắn nhìn về phía hoàng hậu tiền bối. Hoàng hậu tiền bối nở nụ cười ôn hòa, dường như nụ cười cổ vũ của người trưởng bối dành cho bốn người Lan Quân gia, sau đó liền trực tiếp biến mất. Ánh mắt nàng dường như hư ảo lại mang theo sự linh động. Nét mặt của nàng đặc biệt nhân tính hóa. Điều này cũng chứng minh hoàng hậu tiền bối trước mắt căn bản không phải huyễn thuật gì. Huyễn thuật rất khó làm được tới mức này.
Bốn người Lan Quân gia nhận nụ cười cổ vũ của nàng, lại tiến vào trạng thái ngây người, thậm chí có loại cảm giác thất hồn lạc phách. Trong thoáng chốc, bọn họ suy nghĩ rất nhiều. Nhưng sự thực lại đặt ở trước mắt. Lưu Tinh Đồng, ngoại trừ Hoàng hậu nương nương ra, còn ai có thể có nữa?
Ngụy Linh và Cáp Đạt Nhĩ sao?
Nực cười, cho dù bọn họ là Chuẩn Thần cấp, bọn họ dựa vào cái gì có thể định trụ bốn người mình trong năm giây. Thậm chí mình cũng không có cảm giác gì đã bị định trụ. Hoàng hậu nương nương trước mắt hoàn toàn giống với những gì gia tộc đã ghi lại. Kết hợp với sự thực hai người này thật sự có thể không giúp bọn họ rời đi. Kết hợp với sự thực bọn họ suy đoán Băng Tuyết Ma Vương có âm mưu.
Cuối cùng, kết hợp với sự thực hai người là do Hoàng tộc bí mật bồi dưỡng...
Bọn họ cuối cùng xác định một sự thật, đó chính là, vừa rồi thật sự chính là tàn hồn của hoàng hậu tiền bối.
Về phần tại sao không nói lời nào? Đó chỉ là một tia tàn hồn mà thôi, đương nhiên không có lực lượng cường đại như vậy. Có lẽ là trước đây Hoàng hậu nương nương đi tới Cổ Duệ Thần Hoàng làm nội ứng, đã cố gắng phong ấn một tia tàn hồn ở chỗ nào đó trên đại lục Thần Huyền. Lúc đó Hoàng hậu nương nương vẫn là hoàng hậu thủ lĩnh thế lực lớn, tiền than của đế quốc Ma Pháp hiện nay. Chút tàn hồn này ở lại hoàng tộc ma pháp dường như cũng trở nên đương nhiên hơn.
Bây giờ Vu Nhai căn bản thật sự không ngờ Lan Quân Hi lại suy nghĩ lợi hại như vậy.
Hiện tại, Vu Nhai cũng không có vội, bình tĩnh nhìn sắc mặt bốn người không ngừng thay đổi. Hắn biết đột nhiên gặp phải loại chuyện như vậy, bốn người khẳng định cần có thời gian tiêu hóa. Mãi đến khi phía ngoài hẻm núi vọng tới tiếng kêu giết, mới khiến bốn người giật mình tỉnh lại...
Đúng vậy, đám ma pháp sư đã phát điên cuối cùng đã xông tới mấy chỗ hở trong hẻm núi, thậm chí là từ phía trên bao vây tấn công đến.
- Ngụy Linh, Hoàng hậu nương nương khiến chúng ta tin tưởng ngươi. Chúng ta hoàn toàn tin tưởng ngươi. Nhưng dù sao Hoàng hậu nương nương cũng là người của gia tộc Lan Quân thần bí chúng ta…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.