Đánh giá: 8.9/10
từ 5480
lượt
Thể loại: Tự sáng tác, đồng nhân Trấn Hồn, đam mỹ, huyền huyễn, kì ảo
Một người bạn hỏi Thầy Thẩm rằng: "Thẩm Nguy...Cái tên này có gì đặc biệt sao?"
Thầy Thẩm khẽ mỉm cười,trên khuôn mặt hiện ra vẻ có chút hoài niệm, lại có chút lưu luyến: "Là tên mà một cố nhân đã đặt cho tôi."
"Người đó rất quan trọng với anh à?"
"Ừ, người quan trọng nhất."
oOo
"Thẩm Nguy...khốn kiếp, anh xuống đây cho tôi! Có tin là ông đây sẽ đoạn tuyệt với anh không hả!"
Trảm Hồn Sứ đứng trên đài cao, hai tay dâng Trảm Hồn Đao, đôi mắt xám bạc chứa đầy bóng dáng kiệt ngạo bất tuân của Côn Luân Quân. Thâm tình trong mắt hắn giống như sóng trào cuồn cuộn, hận không thể xé nát thiên khung, nhẹ nhàng ôm người hắn yêu vào lòng.
"Lấy Trảm Hồn Đao, huyết tế chúng sinh, chém thương khung, trảm Qủy tộc. Ta muốn chẻ đôi hỗn độn, đưa Qủy Tộc về với hư không. Sinh tử bởi trời, vạn vật sinh sôi, triệt tiêu quỷ khí, thiên đạo luân hồi."
Âm thanh trầm thấp như sấm dậy vang vọng khắp không gian. Sau lời ngâm tụng của Trảm Hồn Sứ, trời long đất lở, ánh sáng vụt tắt, hắc bào tung bay trong cuồng phong loạn vũ. Tứ Đại Thánh Khí lơ lửng giữa trời cao, tỏa ra ánh sáng thần thánh chói mắt.
Bốn trụ cột chống trời ầm ầm rung chuyển, phong ấn vỡ vụn, Qủy Tộc gào thét.
Thế giới chìm vào bóng tối vô tận, tất cả đều đã kết thúc.
Từ đây Tứ Đại Thánh Khí triệt để tan biến, Qủy Tộc trở về với hỗn độn. Cuộc sống cũng quay lại với quỹ đạo vốn có của nó.
Chỉ có thế giới của Triệu Vân Lan...
Từ đây thiếu một Thẩm Nguy.
Mà thế giới này... cũng không còn một Trảm Hồn Sứ.