Trạm Lam Huy Chương

Chương 289: Cuồng bạo thi binh




Thương đội dùng hộ vệ của Sharman để mở đường, đều là khinh giáp kỵ sĩ. Toàn bộ thương đội ai cũng có ngựa, mặc dù các nô bộc không phải là cưỡi chiến mã, nhưng tốc độ cũng không chậm.
Đạo tặc quan sát phía xa phát hiện mục tiêu không tử thủ trong thành trấn, mà là vọt ra, lập tức khó xử.
Người thuê bọn họ muốn các đạo tặc vây thương đội ở trong trấn Deluxe, nhưng đạo tặc còn chưa tụ tập đủ nhân thủ, mục tiêu không dựa theo dự đoán của bọn họ tử thủ ở trong thành, mà là lập tức rời đi, bọn đạo tặc đành phải tiếp tục kiên trì đi theo.
Hai bên sườn có hơn một trăm kỵ binh đạo tặc tập kết, đi theo phía sau. Bọn họ không dám chính diện ngăn cản, nhân thủ không đủ, đổi phương còn có hơn 300 binh sĩ mặc kim chúc áo giáp, đại bộ phận đạo tặc đều mặc bố giáp, ngay cả bì giáp đều ít tới mức đáng thương.
Tuy nhiên trong hơn một trăm đạo tặc kỵ binh này, có năm người cầm luyện kim nỗ, luyện kim nỗ này là do người thuê bọn họ đưa cho, trên thân nỏ còn có đánh số quân giới của Tần Nhân đế quốc.
Năm tên đạo tặc cầm luyện kim nỗ ở phía sau đuổi theo, đuổi tới khoảng cách 300 thước, vẫn chưa nhắm bắn. Tuy rằng tầm bắn luyện kim nỗ là 500 thước, nhưng mà thực lực của bọn họ rất thấp, luyện kim nỗ cũng vẫn phải nhắm mới bắn được, năm đạo tặc này không có thị lực như vậy xa.
Năm mươi thân binh của Aini đồng loạt xoay người, năm mươi chiếc luyện kim nỗ đồng thời phóng ra, trong khoảng cách ba trăm thước, luyện kim nỗ có thể phá vỡ áo giáp. Năm đạo tặc này mặc bì giáp, lập tức bị bắn ra mười mấy lỗ thủng. Độ chính xác của thân binh Aini tuy rằng cũng không phải rất cao, tuy nhiên năm mươi mũi nỗ tiễn, vẫn phải có 1/3 bắn trúng.
- Luyện kim nỗ!
Các đạo tặc phía sau kích động lên, la to, ghìm ngựa lại.
Những đạo tặc này căn bản không nghĩ tới đối phương có luyện kim nỗ, bởi vì đổi phương là thương đội chính quy, dùng luyện kim nỗ mà bị báo lên, sẽ phải chịu án phạt. Bọn họ liền dừng lại, nhưng bỗng nhiên từ trong rừng cây hai bên sườn con đường lại có mấy trăm thi binh lao ra, lao về phía đám đạo tặc ngồi trên lưng ngựa.
Aini tính kế cực kỳ tinh xảo, đêm qua đã mai phục thi binh tại ngoài thành, những đạo tặc kia là tò thành đông và thành tây vòng tới, căn bản không phát hiện ra mai phục này. Thi binh cũng không có hô hấp, mặc cho muỗi đốt cũng sẽ không hoạt động chút nào, giấu ở trong lớp lá cây hư thối chồng chất, những đạo tặc này không có thủ đoạn để phát hiện.
Vốn các thi binh có tốc độ di chuyển chậm rãi, nhưng đúng lúc này hai mắt lại sáng lên, tốc độ di chuyển bạo tăng mười mấy lần, nhanh như thiểm điện nhào vào trên người bọn đạo tặc, dùng móng tay bọn họ xé rách đổi phương.
Cuồng bạo thi binh khí lực đã muốn lớn hơn cả Kiếm Sư, bọn đạo tặc vỡ òa ra, muốn tản ra chạy trốn, thậm chí không có chút dũng khí trả đòn nào nữa cả.
Cùng một đám tử thi chiến đấu là chuyện không sáng suốt chút nào, vấn đề là Cuồng bạo thi binh chỉ dùng hai chân cũng có thể đuổi theo chiến mã chưa kịp gia tốc, đạo tặc bị đuổi theo, bị kéo xuống ngựa, mỗi người đều bị ba tên thi binh tới đổi phó tặc, chỉ khoảng nửa khắc đã đem xé rách toàn bộ những đạo tặc này thành mảnh nhỏ.
Những thi binh này cách Aini quá xa, đã mất đi khống chế, tuy nhiên chỉ vẻn vẹn dựa vào bản năng chiến đấu. Giết chết những đạo tặc cưỡi ngựa này, thi binh lại vọt tới trấn Deluxe, phía sau là đám đạo tặc chạy bộ đang đuổi theo.
Đám đạo tặc theo phía sau vốn đuổi theo còn có chút vất vả, liều mạng dựa vào hai chân chạy đi, lúc này đối mặt với đám Cuồng bạo thi binh, lập tức bị tách ra.
Kỳ thật những Cuồng bạo thi binh này có rất nhiều nhược điểm, đầu tiên là không được trang bị chiến giáp, cường độ thân thể của thi binh căn bản không bằng Kiếm Sư nhân loại. Hơn nữa, những thi binh này không có Vong linh pháp sư chỉ huy, chỉ dựa vào bản năng chiến đấu. Kỹ xảo chiến đấu khi còn sống của bọn họ căn bản không thể giữ lại được, phương thức chiến đấu rất thô sơ.
Nhưng những thi binh này mang bộ mặt dữ tợn, toàn thân đầy máu, liếc mắt một cái đã cảm thấy được thập phần ghê tởm và khủng bố. Vũ khí duy nhất mà Thi binh tiến hóa ra chính là móng tay thật dài trên hai tay, móng tay này dị thường sắc bén, có thể thoải mái cắt rách bì giáp, nhưng khi đổi phó với áo giáp thì sẽ gặp khó khăn ngay.
Nếu thi binh được trang bị áo giáp, dưới sự chỉ huy của Vong linh pháp sư, thì mới có thể chiến đấu cùng quân chính quy được, cũng may địch nhân là đám đạo
tặc vô kỷ luật, nhìn thấy khủng bố thi binh, lập tức luống cuống tay chân.
Những đạo tặc lớn gan thì vùng đao len chém, thi binh cũng không trốn tránh, tùy ý đạo tặc bổ mặt mình thành hai mảnh, sau đó vung móng vuốt lên, cào rách mặt đối phương.
Móng tay và thi dịch của thi binh đều có kịch độc, phun ra, lập tức có mấy tên đạo tặc khóc thét lên rồi ngã xuống.
Nếu có Vong linh pháp sư ở bên cạnh, còn có thể làm cho thi binh tự bạo, trong phạm vi hơn mười thước, tất bị những người bị thi dịch phun lên thì đều trúng độc, không có Thần thuật sư cấp năm trở lên, căn bản không cứu sống được. Trừ khi mặc trọng giáp phong bế, các biện pháp còn lại căn bản không thể phòng vệ được.
Vong linh pháp sư còn có rất nhiều phương thức chiến đấu cùng loại nữa, ở trên chiến trường làm cho địch nhân đau đầu không thôi.
Áo giáp phong bế toàn bộ có phí chế tạo rất cao, người bình thường không dùng nổi, bọn đạo tặc đều là lũ nghèo khổ, nào giàu có như Lex được. Dấu hiệu của Nam tước, loại quý tộc thấp nhất tại đế quốc chính là có một Kiếm Sĩ cao cấp làm hộ vệ, Kiếm Sĩ cao cấp này có một bộ kim chúc áo giáp phong bế toàn bộ.
Đạo tặc không có ngựa bị Cuồng bạo thi binh giết cho hoa rơi nước chảy, cuối cùng không có một tên nào có thể chạy thoát được.
Cuồng bạo thi binh không sai biệt lắm cũng hao hết khí lực, tốc độ càng ngày càng chậm, không đợi trở lại trấn Deluxe, thì đều ngã xuống đất, tò trong thân thể nổ tung, hóa thành một đống thịt nát.
Mệnh lệnh mà Aini giao cho chúng chính là giết về trấn Deluxe, đáng tiếc các cơ thể để chế tạo thi binh lại có cường độ không đủ, sau khi kịch liệt chém giết, ngay cả thân thể hoàn chỉnh cũng không duy trì được.
Deluxe trấn còn có hơn 300 đạo tặc không đuổi theo, nhìn thấy thi binh tò xa vọt tới ngã lăn ra, mỗi người đều mang sắc mặt trắng bệch, có vài người thậm chí bắt đầu nôn mửa.
Trên xe ngựa của Sarin. hai tay Aini đang nâng một viên thủy tinh cầu thật lớn, trong thủy tinh cầu có các điểm sáng màu đen biến mất một loạt, lúc này Aini mới thu hồi thủy tinh cầu, nói:
- Tạm thời an toàn rồi.
- Aini ca ca, ngươi thật là lợi hại!
Sharman mở to mắt nhìn hắn, Aini cũng không trả lời.
Sarin cười nói:
- Nếu muốn dựa vào ưu thế nhân số để đối phó với Vong linh pháp sư, là bọn hắn ngu xuẩn.
Beatrice ở bên cạnh Sarin nhìn, có chút không cho là đúng, những thi binh kia đổi với ác ma thì sẽ không hề có tác dụng, ác ma không hề sợ những nọc độc kia, nếu cho hắn mấy trăm tiểu ác ma, có thể giết sạch trên vạn thi binh loại này.
Su cũng không quá xem trọng loại vong linh này, thời gian chiến đấu rất ngắn, những nọc độc kia có thể dựa vào kiếm khí để xua tan, Bạch Ngân Kiếm Thánh khi chiến đấu, ngay cả ma pháp đều có thể xua đi, huống chi là nọc độc không có chút lực công kích gì này.
Lúc này Aini mới có chút đắc ý, nói:
- Ta còn tưởng rằng phía trước sẽ có chặn đường, như vậy xem ra, đạo tặc là lâm thời tổ chức lên. Nếu không có ba đến năm ngàn người, thì chỉ cần một mình ta đối phó là được.
Sarin nói:
- Ngươi mà làm như vậy, kẻ thao túng chân chính kia, chỉ sợ sẽ không đi ra
Aini thầm nghĩ, còn không phải là chủ ý của ngươi sao. Có Sharman ở đây, chuyện rất nguy hiểm là không thể làm, trước hết chấn nhiếp địch nhân rồi nói sau, chờ quay lại triệu tập đại đội nhân mã, chiếm cứ trấn Deluxe là tốt rồi.
-Ồ?
Sharman đột nhiên dựng thẳng đôi tai nhỏ của nàng lên, đôi tai này có thể tự do chuyển động, dường như nghe được cái gì đó.
- Là tên lợi hại kia. Chủ công...
Su cũng nghe được tiếng vó ngựa, hắn và Sharman đều là Kiếm Thánh, có thể tò tiếng vó ngựa mà đoán ra thực lực đại khái của địch nhân. Tổng cộng có ba con ngựa, tốc độ kinh người, đã đến gần phía sau đội ngũ.
Miệng Sharman giật giật, cũng không hô lên cho đội ngũ pháp sư phía trước, nàng cũng mang theo một Đại ma pháp sư, nhưng không ở bên cạnh. Trong xe còn
• có Đại ma pháp sư là Naniya, Sharman cho rằng Sarin sẽ để cho Naniya và Su đi giải quyết ba tên nghe ra khó đổi phó này.
ì - Không cần phiền toái, chỉ là ba tên chuẩn Kiếm Thánh thôi.
Sarin khoát tay, Su trầm tĩnh lại, tựa lưng vào cái đệm mềm mại.
Quả nhiên, vài giây sau, tiếng vó ngựa kia ngừng lại. Năm mươi thân binh của Aini thả mấy mùi tên, đã dọa ba tên cường giả đạo tặc này rồi.
Năm mươi chiếc luyện kim nỗ cũng không phải là chuyện đùa, khoảng cách công kích của chuẩn Kiếm Thánh cũng không cao, phải trong vòng mười thước phát động công kích mới được, đối phương lại có nhiều luyện kim nỗ như vậy, trong vòng trăm thước khẳng định bắn rất chính xác.
Ba đạo tặc thủ lĩnh nhìn nhau, bọn họ vội vàng tới, nhìn thấy thi thể đầy đất, vốn là nổi giận đuổi theo, một Vong linh pháp sư thì bọn họ còn không quá lo, ba chuẩn Kiếm Thánh đổi phó một Vong linh pháp sư vẫn khá dễ dàng.
Ai biết được địch nhân lại có nhiều luyện kim nỗ như vậy, luyện kim nỗ công kích, nếu trong vòng năm mươi thước, dựa vào kiếm khí cũng đã không đờ được rồi.
- Mẹ nó! Tình báo chó chết!
Một tên đạo tặc thủ lĩnh mắng. Địch nhân không chỉ có Vong linh pháp sư cường đại, còn có nhiều luyện kim nỗ như vậy, thế này thì làm sao mà đánh đây? Trừ khi có quân chính quy, dựa vào đám thủ hạ ô hợp này thì không thể nào đổi phó được. Ba người bọn họ vội vàng tới, ngay cả thuẫn và áo giáp cũng chưa thay, trên người vẫn còn mặc bì giáp.
Cho dù có thuẫn, thì cũng không bảo vệ được ngựa, cũng không đuổi kịp người ta a.
Trên đầu ba tên đạo tặc thủ lĩnh này, có một con quạ mỏ bạc thản nhiên bay đi. Vài phút sau, con quạ này đã bay đến trên xe ngựa Sarin, hạ xuống.
Aini đẩy ra cửa kính xe, quạ mỏ bạc tiến vào trong, nhảy lên trên tay hắn, oa oa kêu to.
Aini nghe xong trong chốc lát, nói:
- Quả nhiên là sau lưng có người sai khiến, đáng tiếc vong linh chỉ có thể thuật lại, không thể biết khẩu âm của bọn họ.
Aini nói xong, thuật lại tin tức mà quạ mỏ bạc nghe được.
- Chúng ta đi vòng qua thôn trấn kế tiếp, hạ trại ở dã ngoại.
Sarin mỉm cười nói. Tốc độ của bọn họ vượt qua sự tưởng tượng của địch nhân, cho nên địch nhân không tổ chức được tiến công hữu hiệu, thậm chí ngay cả nhân thủ cũng chưa gom đủ.
Nhiều nhất là đuổi được 50 dặm, địch nhân lại sẽ mất đi năng lực phán đoán. Nếu thôn trấn kế tiếp cũng bị địch nhân khống chế, còn không bằng hạ trại dã ngoại, ít nhất địch nhân cũng sẽ không tìm được.
Giằng co và tập kích quấy rối không có hiệu quả, bọn đạo tặc đuổi không kịp thương đội, đơn giản thối lui. Đoàn xe đẩy nhanh tốc độ, đường nơi này đã là đường lớn chính quy của tần nhân, người kéo xe cũng thay đổi khô lâu chiến mã, vào buổi chiều thì đã đi tới một trấn nhỏ khác.
Trấn nhỏ này vẫn không có đóng quân, nhưng ở cửa lại có Phoenix thuế quan, nhìn thấy khô lâu binh trong thương đội, rò ràng làm bộ như không phát hiện đại đội mấy trăm người này, để cho mọi người đi qua. Thương đội từ trong trấn nhỏ xuyên qua, không chút dừng lại, tiếp tục chạy đi, khi bầu trời tối đen, đã chạy ra hơn 100 dặm.
Đội ngũ dừng lại hạ trại, Sarin thập phần hâm mộ nhìn nô bộc hai nhà. Tố chất những nô bộc này so với hải tặc mà Sarin ban đầu thu còn muốn tốt hơn, nếu phát sinh chiến đấu, những nô bộc này phủ thêm áo giáp, chính là binh sĩ đủ tư cách rồi.
Không có Lex, Sarin cảm thấy có chút không quen, doanh trại thương đội tuy rằng cũng không sai, nhưng lại kém gấp trăm lần so với doanh trại mà Lex mang theo.
Sáu mươi cỗ xe ngựa được an bài ở giữa doanh địa, làm thành một vòng. Bên ngoài xe ngựa là lều trại, bên ngoài lều trại mới là lâm thời doanh trại chắc chắn.
Thương đội không có Thần La Chi Giới của Lex, doanh trại đều là gỗ dựng lên, ! dùng xe ngựa để mang theo.
Bên ngoài doanh trại còn tạm thời bố trí bẩy rập, còn có tường vây bằng gỗ nữa.
Có tám trạm gác được lập ra, chỉ dùng các tấm đại thuẫn cao một thước vây lên, chung quanh trạm gác này, Aini còn bố trí khô lâu binh. Khô lâu binh sức chiến đấu không được tốt lắm, nhưng sẽ không mệt mỏi, cảnh giác cao, có người đến gần thì có thể nhanh chóng báo hiệu.
Beatrice nhận ra Sarin không hài lòng với doanh địa, hắn thấp giọng nói bên tai Sarin:
- Ta buổi tối rất tỉnh, sẽ không ngủ.
Sarin lúc này mới yên tâm, ác ma bình thường vài ngày không ngủ cũng vẫn thần thái sáng láng, không giống nhân loại, một ngày không ngủ thì đã có chút uể oải rồi.
- Tốt, một khi có đạo tặc, khi ngươi giết chóc thì chú ý một chút, để cho Aini có tài liệu mà dùng.
Sarin nhắc nhở Beatrice, trường tiên của Beatrice mà cuốn lên thì địch nhân sẽ bị nát bấy ra, còn lấy cái gì làm Cuồng bạo thi binh nữa.
Trong số địch nhân có cả Kiếm Thánh, Sarin cũng không dám phớt lờ, nếu có thể để cho Aini xuất lực, hắn sẽ không để cho Su động thủ. Thi binh là thứ tiết kiệm lực lượng của pháp sư nhất, Aini tự mình khống chế cái mấy ngàn thi binh một cách rất thoải mái. Nếu là Cương thi có trí tuệ, Aini có thể khống chế mấy chục con đã là không tồi rồi.
Bất kể là quân chính quy hay là đạo tặc, thời điểm tập kích ban đêm thì cơ bản đều chọn lúc gần rạng sáng, lúc này là khi con người buồn ngủ nhất, mà cũng là lúc ngủ sâu nhất, cho dù bừng tỉnh, sức chiến đấu cũng vào lúc thấp nhất.
Doanh trại của Sarin là do tự hắn mang tới, ngăn ra, ở cùng một chỗ với Naniya. Đều là pháp sư, trên cơ bản buổi tối đều là minh tưởng, tu luyện, cũng không có chỗ nào bất tiện cả.
Pháp sư có tinh thần lực cao, cần ngủ ít, vượt qua thời kì đặc thù thì vài ngày không ngủ cũng sẽ không khác ác ma là mấy, đều tinh thần no đủ. Tuy nhiên phải có thời gian minh tưởng mới được.
Naniya minh tưởng xong, không lập tức đi ngủ, mà là kéo Sarin tới nói chuyện về vấn đề ma pháp. Naniya có tri thức uyên bác, Sarin cũng không có gì để giáng cho nàng, hắn liền nói về chiến đấu kỹ xảo. Naniya tuy rằng là cuộc sống pháp sư, nhưng bất kể là tinh thần lực hay là Ma huyền, đều cao hơn một ít so với pháp sư chuyên môn chiến đấu.
- Sarin. ta muốn học Thủy Văn Thuẫn của ngươi, có được không?
Naniya vốn là thích Sarin. tuy nhiên nàng cảm thấy mình không cạnh tranh được với Lex, liền dập tắt ý niệm này trong đầu. Lần này có thể đồng hành cùng Sarin. nàng cũng rất vui vẻ. Vừa lúc đã lâu không học tập kỹ năng mới, nàng liền đánh chủ ý lên người Sarin.
- Cái này...
- Có gì không tiện sao?
Naniya có chút thất vọng, Thủy Văn Thuẫn của Sarin rất mạnh, so với Băng Văn Khải Giáp còn mạnh hơn. Ma pháp phòng ngự như vậy, là thứ Đại ma pháp sư cần nhất.
- Không phải là không tiện, Thủy Văn Thuẫn của ta, ngươi mà muốn đạt tới hiệu quả như thế, thì ít nhất cần tiến giai đến Ma đạo sĩ cấp bảy thì mới được, hơn nữa cho dù là Ma đạo sĩ cấp bảy, cũng không nhất định có thể thuấn phát giống ta được. Ma pháp phòng ngự không thể thuấn phát, sẽ giâm rất nhiều tác dụng trong chiến đấu.
- Ồ, vậy thì cũng không sao a, dù sao ta không phải là chiến đấu pháp sư, có thể trước hetes phóng thích một cái Băng Văn Khải Giáp, sau đó lại dùng Thủy Văn Thuẫn.
Sarin nghĩ lại cũng thấy đúng, Băng Văn Khải Giáp không thể phòng ngự kỹ năng như Độc Vụ, trong Thủy Văn Thuẫn lại có thể hô hấp, tất cả độc tổ đều bị
thủy nguyên tổ loại bỏ. Cuộc sống pháp sư sẽ không chiến đấu ở tuyến đầu, kỹ năng này ngược lại còn có tác dụng lớn hơn so với cả ma pháp thuấn phát.
- Được rồi, vậy ngươi trước hết phóng thích một cái Thủy Văn Thuẫn cho ta nhìn một cái.
Naniya có chút đỏ mặt, ở trước mặt Sarin mà phóng thích ma pháp sở trường nhất của hắn, làm cho nàng có chút thẹn thùng. Tuy nhiên nàng vẫn niệm tụng chú ngữ, bắt đầu chuẩn bị ma pháp.
Nửa phút sau, ma pháp của Naniya cuối cùng cũng được chuẩn bị xong, trước mặt nàng bỗng xuất hiện một tấm thuẫn bán trong suốt, tấm thuẫn này là do thủy nguyên tổ ngưng kết thành, duy trì hình dạng tấm thuẫn đều có chút cố hết sức, các vằn nước chao đảo, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể vờ tan ra vậy.
Điều này chỉ là sự đánh lừa hình ảnh mà thôi, trên thực tế Thủy Văn Thuẫn là ma pháp cấp thấp có lực phòng ngự rất mạnh, nhưng vấn đề không hay nhất là phải ở trong nước, nếu không không thể thuấn phát được. Ma pháp nhìn qua sắp vờ nát này thậm chí còn có thể chống được một lần ma pháp cấp bốn công kích. Trong nửa phút, địch nhân đã có thể chuẩn bị một ma pháp cao cấp rồi, ở trong chiến đấu thì ma pháp phòng ngự chậm như vậy đích thực là không có ý nghĩa gì.
Sarin cười cười, nói:
- Lại lần nữa!
Nói xong, hắn phóng xuất ra Thuật vân hành, mây mù dày đặc tràn ngập doanh trại. Giữa hắn và Naniya lại trở nên hoàn toàn sáng sủa, không có chút hơi nước nào, trong lúc nhất thời thủy nguyên tổ vô cùng nồng đậm. Naniya chậm rãi xua tan Thủy Văn Thuẫn trong tay, một lần nữa niệm tụng chú ngữ, đại khái mười lăm giây sau, lại một tấm Thủy Văn Thuẫn xuất hiện. Tấm thuẫn này không chỉ hình thành nhanh gấp đôi, mà diện tích cũng lớn hơn trước hai phần ba.
Naniya đang muốn nói gì đó, bỗng bên ngoài vang lên thanh âm Ma Pháp Cảnh Báo. Sarinnói:
- Đừng đi quản hắn, chúng ta tiếp tục.
Naniya gật gật đầu, duy trì Thủy Văn Thuẫn, nói:
- Nếu ta trước hêt thi triển một cái Vệ sinh thuật, để cho thủy nguyên tổ nồng đậm một ít, như vậy tốc độ phóng thích Thủy Văn Thuẫn sẽ nhanh hơn, đúng không?
- Đây cũng là một biện pháp, trước hết thi triển thủy hệ ma pháp cấp thấp nhất, làm cho thủy nguyên tổ nồng đậm hơn so với trạng thái bình thường, có thể đẩy nhanh tốc độ thi triển thủy nguyên tố ma pháp cao cấp. Kỳ thật rất nhiều nguyên tổ ma pháp cao cấp, lúc đầu chú ngữ đều là của ma pháp cấp thấp. Hiện tại, ngươi trước hết niệm tụng chú ngữ theo ta, thử hoàn thành ma pháp.
Sarin nói xong, bắt đầu thong thả niệm tụng chú ngữ. Điều này đổi với hắn mà nói thậm chí có chút xa lạ, thủy nguyên tố ma pháp đối với Sarin mà nói, rất ít cần niệm tụng chú ngữ gì cả.
Bên ngoài doanh địa vang lên tiếng chém giết, Sarin vẫn hồn nhiên như không biết, tiếp tục nói về kỹ xảo Thủy Văn Thuẫn với Naniya.
Bên ngoài doanh trại, Beatrice đứng ở trong bóng tối, đã lấy ra vũ khí của hắn. Sau khi ký kết linh hồn khế ước cùng Nerys, hắn đã buông tha cho ý định bắt Nerys khôi phục lại như ban đầu, thân thể nữ tính này cũng không tệ lắm, huống chi Nerys đã cho phép bọn họ khôi phục hình thái ác ma ở trong chiến đấu rồi.
Chung cực Biến Hình Thuật thật là tốt, Beatrice gập không ít người, bao gồm Bayern, cũng chỉ là thông qua phán đoán mà biết hắn là ác ma. Nếu vẻn vẹn chỉ bằng nhãn lực hoặc cảm giác, thì Ma đạo sĩ cấp chín cũng không phân biệt ra thân phận của hắn được.
Thanh âm mũi tên phá gió bắn ra, vang lên xung quanh doanh địa, mấy trăm cung nỏ cùng bắn, người trong doanh địa đã bừng tỉnh, binh sĩ hộ vệ thương đội đều phủ thêm áo giáp, những nô bộc kia thì lấy ra đại thuẫn, chắn ở bên ngoài.
Tấm đại thuẫn này có ba tầng, một tầng da, một tầng gỗ, một tầng kim chúc. Luyện kim nỗ loại nhỏ cũng cần tới gần thì mới có thể bắn thủng được.
Bắn qua bắn lại như vậy, đạo tặc căn bản không gây thương tổn cho người trong doanh địa được, sau khi bắn mấy lượt, đạo tặc bắt đầu bắn tỉa. Nhưng mà cho dù là Sharman hay là thân binh của Aini, võ kỹ đều thập phần xuất sắc, bọn họ dùng trường kiếm đánh văng các mũi tên tò trên rơi xuống, thậm chí còn dư lực để bảo vệ những nô bộc đang giữ tấm thuẫn kia. Nô bộc trong hai thương đội cũng không kinh hoảng, trong tay còn cầm liên nỗ, lẳng lặng chờ đợi địch nhân tấn công doanh địa. Liên nỗ có tầm bắn không khác săn cung là mấy, tuy nhiên trong vòng mười thước, lực sát thương vẫn là không nhỏ. Tốc độ bắn lại nhanh, đối phó với đạo tặc không có áo giáp thì lại càng thêm hữu hiệu.
Aini đã ung dung đứng lên, chỉ huy khô lâu binh, giết ra ngoài doanh địa. Những khô lâu binh này trải qua hắn cải tạo, đều trở nên đen như mực. Kỳ thật chỉ là dùng ma pháp nhuộm bộ xương trắng là được, đáng tiếc trong hai mắt vong linh đều có linh hồn chi hỏa, không thể hoàn toàn ẩn hình được.
Thủ đoạn của Aini đương nhiên sẽ không đơn giản như vậy, mười mấy con nhện lớn bằng bánh xe cũng vụng trộm đi ra ngoài, những con nhện này là sinh vật triệu hoán mới nhất của Aini.
Vong Linh Tri Chu tốc độ nhanh hơn nhiều so với khô lâu binh, tám cái chân thật lớn bay nhanh, vọt tới trước mặt đạo tặc. Vong Linh Tri Chu lực công kích không tính là cao, nhưng chúng lại có thể nhanh chóng phun bắn ra tơ nhện, trói hơn 30 tên đạo tặc lại. Những tơ nhện này có độc, đạo tặc bị trói chặt chỉ giãy giụa được vài cái, rồi trở nên bất động.
Lập tức có mấy đạo tặc cấp bậc Kiếm Sư vọt đi lên, nhắm ngay Vong Linh Tri Chu mà chém. Nhưng mà bọn họ không có ma pháp vũ khí, vật lý thương tổn bình thường lại không làm gì được vong linh. Vong Linh Tri Chu gắng gượng, tiếp tục phun ra tơ nhện.
Chờ khi mười mấy con Vong Linh Tri Chu này bị chém chết, đám đạo tặc chuẩn bị xung phong đã bị tổn hại hơn 300 người.
Khô lâu binh từ phía sau vọt lên, một đám kéo lấy thi thể đạo tặc về phía doanh địa. Kiếm Sư muốn đuổi theo, lại bị các mùi tên tò trong doanh địa bắn cho phải lùi về.
Các khô lâu này cướp về hơn một trăm thi thể, Aini cao hứng, bắt đầu ở phía sau tấm thuẫn mà chế tạo thi binh. Những khô lâu này nếu tác chiến với đạo tặc, nhiều nhất là giết chết được mười mấy đạo tặc đã là không tồi rồi, nhưng bọn hắn rò ràng lại đi cướp thi thể, làm cho đám đạo tặc bên ngoài tức điên lên.
Một bộ thi binh được chế tạo ra, khô lâu lại xông ra ngoài, đoạt về hơn tám mươi thi thể, Aini chế tạo ra được 200 thi binh, đạo tặc bên ngoài đã không kìm nổi nữa. vốn bọn họ muốn trước quấy rầy, cho tới hừng đông thì sẽ tấn công chính diện. Lần này đạo tặc tập kết hơn 2000 người, nhưng lại có cả lính đánh thuê của Rhine công quốc lẫn vào bên trong, sức chiến đấu cao hơn rất nhiều.
Bọn đạo tặc xem ra, cường cung trọng nỗ đều đã chuẩn bị tốt, hoàn toàn có thể lột đi một lớp da của thương đội này. Ai biết được địch nhân lại dùng khô lâu binh, đã làm đảo lộn kế hoạch. Vong linh pháp sư của địch nhân tổn thất gần một trăm khô lâu binh, còn có mười mấy Vong Linh Tri Chu cấp ba, mà đã giết chết hơn 300 đạo tặc, cứ chậm rãi tiêu hao như vậy, Vong linh pháp sư của địch nhân lại có năng lực triệu tập ra một đám khô lâu nữa.
Khô lâu là vong linh không đáng tiền nhất, bọn đạo tặc lại không đua tiêu hao như vậy được.
Sau một trận rối loạn, đạo tặc bắt đầu tổ chức tiến công. Một trăm đạo tặc phủ thêm trọng giáp, xếp thành một hàng, nhấc tấm thuẫn lên, bắt đầu xung phong. Doanh địa chỉ có tường gỗ, hoàn toàn có thể dùng đoản phủ mang theo người để bổ ra.
Bên trong doanh địa, nguyên tổ dao động trở nên mành liệt, Aini vụng trộm khẽ cười, Đại ma pháp sư bên cạnh Sharman không kìm nổi sắp ra tay rồi. Một trăm trọng giáp bộ binh xung phong thì rất rung động, nếu như bị nhảy vào doanh địa, cho dù có thi binh trợ giúp, cũng sẽ tạo thành đại lượng tử thương.
Những đạo tặc này cũng thật là ngu a, biết rò bên này có Đại ma pháp sư, lại vẫn không tổ chức trọng kỵ binh xung phong. Trọng giáp bộ binh lực phòng ngự tuy rằng rất tốt, nhưng tốc độ lại chậm, khoảng cách một trăm thước cũng đủ để cho Đại ma pháp sư chuẩn bị một cái ma pháp quần công rồi.
- Bạo lực thạch thương!
Ma pháp sư của Sharman rống to lên, Aini ngạc nhiên. Thời điểm chiến đấu còn có tâm tình gầm rú tên của ma pháp ư? Thật là một tên pháp sư quái dị. Cứ để cho hắn làm loạn đi, dù sao thì trọng giáp bộ binh của địch nhân cũng không nhiều lắm, thu phục đám trọng giáp bộ binh này, các đạo tặc còn lại thì hãy chờ xem Cuồng bạo thi binh của ta đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.