Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 58:




Đám xăm trổ nhìn thấy một thằng nhóc mới 18 tuổi chạy tới phá đám thì tỏ ra khó chịu, chúng nhìn Tony đánh giá.
“Thằng nhóc mày và Mia là quan hệ như thế nào?” Tên cầm đầu, cũng chính là tên vừa định cướp điện thoại của Mia nhìn Tony dữ dằn nói.
“Mia và tao có quan hệ gì không cần mày bận tâm, tao cảnh cáo mày tốt nhất đừng làm phiên chị Mia nếu không mày sẽ cảm thấy hối hận.” Từ ngày có hệ thống Tony đã trải qua rất nhiều chuyện. Đến lũ tội phạm có súng ống cậu còn không sợ huống chi vài tên côn đồ.
Tên cầm đầu nghe Tony nói không những không tức giận mà hắn còn cảm thấy tức cười. Gã cười lớn nói với bốn tên thủ hạ: “Chúng mày xem thằng nhóc lớn gan chưa kìa. Chúng mày có nghe thấy nó nói gì không?”
“Chúng mày cho nó biết khoác lác trước mặt phụ nữ hậu quả sẽ là như thế nào cho tao.” Tên cầm đầu mặt đang tươi cười bỗng quay ngoắt 180 độ vẻ mặt đầy giận dữ nói với bốn tên thủ hạ.
Bốn tên thủ hạ cười gằn tiến lên hướng nắm đấm về phía Tony đánh tới. Chúng muốn cho cậu một trận nhớ đời.
Những cú đấm của đám xăm trổ quá chậm chạp chúng không thể chạm vào người Tony. Nhưng mỗi cú đấm mà Tony đánh ra thì chắc chắn có một tên bị đánh bay ra ngoài. Chỉ với bốn cú đấm toàn bộ bốn tên xăm trổ tiến lên đánh cậu ngã lăn trên đất. Cả lũ quằn quại đau đớn dưới đất không đứng dậy nổi.
Tên cầm đầu thấy thủ hạ dễ dàng bị đánh bò đầy đất thì biết đụng phải người không lên đụng vào. Gã run rẩy đứng đó sợ hãi, gã không nghĩ tới một tên nhóc lại đáng sợ tới vậy.
Tony bước tới trước mặt gã làm gã sợ hãi đến tột cùng hắn định xoay người bỏ chạy nhưng Tony sao có thể để cho gã chạy mà chưa cho gã một bài học.
Chân Tony đá vào đầu gối gã làm gã ngã về phía trước quỳ gối xuống. Cú đá của Tony làm cho đầu gối của gã đã rất là đau, đã thế lại còn bịch một phát xuống nền xi măng của bãi đỗ xe càng khiến cho gã đau đớn.
Gã thét lên “A… a… đầu gối của ta…”
“Tao có nói khoác không?” Tony vừa nói vừa tùm lấy cổ gã bằng một tay từ từ nhấc bổng gã lên khỏi mặt đất. Tay còn lại của cậu đấm mạnh vào bụng gã một cái làm gã đau đớn mà không thể thốt lên lời nào. Cổ gã đang bị Tony bóp chặt lấy đến thở còn không được thì làm sao mà có thể kêu đây.
Tên cầm đầu đám xăm trổ ghẹn ngào đau đớn hai mắt hắn như muốn toác ra.
Nhìn tên đùa giỡn Mia sắp không chịu nổi Tony buông bàn tay ra, gã ngã trên mặt đất hai tay ôm lấy cổ hít thành tiếng “Hờ... Hờ...”, gã cố gắng hít lấy không khí trong sợ hãi.
Mia lúc này đang ở trong xe bế William. Thằng bé lúc này đã ngừng khóc. Cô chứng kiến hết thẩy những gì xảy ra bên ngoài.
Dù biết Tony rất khỏe nhưng cô không nghĩ tới cậu lại khỏe đến vậy, chỉ với một tay mà Tony có thể nhấc bổng cả một tên to con.
“Bảo sao cậu ta lại có thể bế mình một cách nhẹ nhàng đến vậy khi làm tình.” Mia nghĩ trong lòng.
Nghĩ tới chuyện này Mia lại hồi tưởng đến cảnh khi cô bị Tony bế trên không chơi đến hưng phấn.
Mia cảm thấy mình có chút quá mức cô lắc lắc đầu để thoát khỏi những suy nghĩ đầy dục vọng.
Bên ngoài xe Tony nhìn tên cầm đầu nói: “Nhớ những gì tao nói. Nếu Mia và con cô ý có chuyện gì chúng mày biết hậu quả rồi đấy. Một phát đạn vào đầu là một cái chết dễ chịu. Nhưng rơi vào tay tao thì từng đốt xương của chúng mày sẽ bị bẻ gãy cho đến chết, nếu chúng mày muốn thử cảm giác đó tao không ngại làm mẫu cho bọn mày nếm thử.”
Tony đe dọa chúng một cách tàn nhẫn nhất. Với loại người này chỉ có khiến chúng sợ hãi hoặc giết chúng mới khiến chúng an phận.
Để mặc bọn chúng đau đớn trên mặt đất, Tony quay lại xách lên đống đồ ăn mà cậu đặt dưới đất để vào thùng xe, lên xe rồi lái xe rời khỏi siêu thị.
Trên đường về Tony nói với Mia: “Lần sau gặp chuyện như vậy, nhớ gọi ngay cho em.”
“Chị biết.” Mia nói.
“Mà bọn chúng là ai?” Tony có chút tò mỏ hỏi.
“Bọn chúng là một nhóm tội phạm nhỏ, chuyên bán cần sa cho các con nghiện gần trường chị dạy. Bọn chúng từng dụ dỗ học sinh của chị nhưng bị chị ngăn cản vì vậy chị biết chúng.” Mia nói.
“Nếu biết chúng là bọn bán cần sa em đã nặng tay thêm một chút.” Tony nói.
Mia nói: “Chị không nghĩ tới là em lại đánh nhau giỏi đến vậy. Hồi đi học có phải em là đại ca của trường không?”
Tony nói: “Nếu em nói hồi đi học chẳng mấy người biết em ngoại trừ hai cậu bạn thân. Thậm chí chuyện đánh nhau em mới chỉ biết có gần tháng nay. Chị có tin không?”
Mia lắc đầu. Cô không tin những gì mà Tony nói. Một chàng trai mạnh mẽ như Tony hồi đi học không bị các cô gái để ý mới lạ. Đánh nhau giỏi như vậy mà mới chỉ biết có một tháng ai tin được.
Tony thấy Mia không tin cũng không cảm thấy gì. Nếu không phải cậu có hệ thống thì cậu sao có thể thay đổi thành một người như bây giờ được.
Nhìn tủ lạnh chật cứng đồ ăn Tony mua, trong đó còn có rất nhiều thịt bò và cá biển Mia nói: “Em mua nhiều thịt bò và cá biển quá. Vậy phải chăm đến mà ăn chúng đấy.”
“Không, em chỉ muốn một thứ.” Tony vừa nói vừa vạch áo Mia lên thưởng thức chút sữa tươi thơm ngon trước khi ra về.
Lúc ra về Tony mới sực nhớ tới ba con lươn điện bị cậu nhốt trong thùng nhựa. May mắn là chúng vẫn còn sống và mạnh khỏe. Loài lươn điện vốn dĩ rất khỏe bị Tony bỏ quên gần một ngày mà vẫn không sao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.