Tony Cùng Binh Đoàn Sủng Vật

Chương 57:




Tony nhìn Mia bế William cậu con trai của chị đứng ngây người nhìn đĩa thức ăn do cậu làm cho cô, cậu biết mình đã thành công trong việc làm cảm động cô dù đú chỉ là một hành động nhỏ nhoi.
“Chị Mia thức ăn trong tủ hết rồi. Bữa trưa nay chúng ta sẽ ăn gì đây?” Tony nói.
Mia nghe được Tony hỏi thì bừng tỉnh, cô có chút ngượng ngùng nhìn Tony. Biết mình có chút thất thố trước mặt cậu trai trẻ Mia bế theo William tiến lại chỗ Tony, cô đưa cậu con trai của mình cho Tony bế còn cô thì ngồi xuống bàn ăn. Một lúc sau, khi đã ăn hết một nửa số thức ăn trên đĩa Mia lúc này mới nói: “Em không định về luôn sao?”
Tony nói: “Em định ăn bữa trưa với chị xong mới về. Dù sao thì trở về sớm cũng không có việc gì.”
Mia nói: “Vậy tý nữa em đưa chị đi siêu thị mua thức ăn, bữa trưa chị nấu gì đó ngon cho em.”
“Thay vì vất vả nấu nướng chúng ta có thể ra ngoài ăn. Bữa trưa nay em mời chị được chứ?” Tony nói.
Tony làm vậy vì không muốn Mia vất vả nấu nướng. Hôm qua cô đã có một ngày mệt mỏi với cậu, Tony muốn Mia được nghỉ ngơi.
Mia biết Tony muốn ra ngoài ăn đơn giản chỉ vì không muốn cô vất vả nấu nướng. Tony tuy còn trẻ tuổi nhưng lại khá tâm lý, làm Mia có chút không ngờ tới.
Cứ như vậy, sau khi Mia ăn xong và nghỉ ngơi cho đến giờ cơm trưa thì Tony lái xe đưa Mia cùng William con của cô đi đến một nhà hàng nhỏ cách nhà Mia không quá xa.
Nhà hàng mà Tony đưa Mia đến, cậu tìm thấy trên mạng trong một diễn đàn ẩm thực khá nổi tiếng dành cho khách du lịch đến Boston. Đây là một nhà hàng nổi tiếng với món bò bít tết, bên cạnh đó họ còn có những món ăn ngon khác đậm chất Italia.
Tuy là buổi trưa nhưng bầu không khí trong nhà hàng lại tạo cho khách hàng có cảm giác ưu nhã, ánh nến chập chờn, rượu đỏ đậm đà, tất cả giống như bầu không khí của một buổi hẹn hò lãng mạn buổi tối.
Nhìn Tony đang giúp mình cắt miếng bò bít tết thành miếng nhỏ, Mia có cảm giác như mình đang trở lại cái thời tình yêu mãnh liệt và đầy lãng mạn của tuổi trẻ. Dù cô vẫn còn rất trẻ.
Mia rất thích việc Tony đang làm cho mình nhưng cô vẫn nói với Tony: “Chị có tay, có thể tự mình làm được. Lần sau em không cần làm vậy, hãy dành nó cho các cô gái trẻ.”
“Thi thoảng em vẫn sẽ làm vậy. Với lại em làm vậy để chị có thời gian chú ý tới William bé nhỏ của mình nhiều hơn. Chị xem thằng bé lại lại quệt đầy thức ăn lên mặt rồi.” Tony nói.
Mia nhìn sang bên cạnh. Lúc này William đang ngồi trên một chiếc ghế dành cho trẻ nhỏ, tay cầm thìa đang tự xúc cháo ăn. Do mới 1 tuổi vì vậy cậu bé còn khá vụng về, khiến cho thức ăn dính đầy trên mặt.
Lấy chiếc khăn ướt trên bàn Mia giúp William lau đi thức ăn dính trên khuôn mặt bụ bẫm trắng trẻo của mình.
Lau mặt xong cho William Mia bắt đầu ăn miếng bít tết do Tony cắt cho cô. Miếng bít tết mới ngon, ngọt và mềm mại làm sao. Mia không chắc cảm giác của mình là do được ăn một miếng bít tết ngon hay do hiện giờ cô đang nâng nâng với sự quan tâm yêu thương từ Tony nữa.
“Mia chị là một cô gái trẻ và rất đẹp! Em không chiều chuộng chị, thì sao có thể chiếm giữ chị bên mình đây.” Tony vừa nói vừa nâng ly rượu vang lên đưa về phía Mia chờ đợi cô cùng nâng cốc.
Mia mỉm cười khi nghe Tony nói, cô nâng ly rượu vang của mình lên cùng Tony cụm ly.
William bé nhỏ lúc này đột nhiên nhìn Mia nói “Mama” rồi quay ra nhìn Tony nói “Papa”.
Mia sững người, ánh mắt ướt át nhìn cậu con trai nhỏ của mình. Cảm giác có một gia đình đầy đủ đúng nghĩa khiến cô thấy hạnh phúc không thôi.
Bữa trưa đầy cảm xúc kết thúc. Tony chở Mia ghé vào một siêu thị trên đường trở về. Sau khi hỏi Mia muốn mua sắm những loại thức ăn gì để bổ sung cho chiếc tủ lạnh trống rỗng, cậu yêu cầu cô ở trong xe trông William còn cậu một mình vào siêu thì mua sắm.
Tony chỉ mất 30 phút đã mua sắm được một đống lớn đồ ăn. Tay cầm túi lớn túi nhỏ trở lại xe. Không nghĩ tới, khi cậu quay lại, lại thấy năm gã đàn ông xăm trổ vây quanh Mia ngôn ngữ thô tục đang đùa giỡn nàng. Còn William thì đang góc thét lên trong xe Mia thì hốt hoảng sợ hãi.
Từ lời nói của mấy gã đàn ông, Tony khẳng định bọn họ nhận thức Mia.
Cậu nghe được một tên cầm đầu trong số chúng nói:
“Mia, chồng cô đã chết, không bằng đi theo tôi, đảm bảo cô không phải vất vả như bây giờ. Chẳng nhẽ cô không thèm khát mỗi tối trong phòng trống vắng? Nhìn tướng người cô như vậy, sao có thể chịu nổi ở một mình lâu như vậy?”
“Các ngươi cút! Bằng không tôi báo cảnh sát.” Mia tức giận mắng nói, cô cũng lấy ra điện thoại.
“Báo cảnh sát, cô báo cảnh sát cho tôi xem.” Nói rồi tên đó vươn tay định cướp lấy điện thoại của Mia.
Khi bàn tay của gã chỉ còn cách chiếc điện thoại trong gang tấc thì bất ngờ một giọng nói vang lên làm gã ngừng lại động tác của mình.
“Mia, những người này làm phiên chị sao?” Tony chạy đến bên người Mia, chỉ hướng mẫy gã xăm trổ hỏi Mia.
“Không, không quen biết!” Mia biết những người này là ai, nhưng cô vẫn nói là không quen biết, cô thực sự không muốn quen biết chúng.
Tony nói: “Chị vào xe đi chuyện này để em giải quyết.”
Mia ánh mắt đầy tin tưởng nghe theo lời Tony đi vào trong xe dỗ dành William đang gào khóc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.