Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 229:




Đường Tư Vũ không chơi lại được chúng ta đâu.” Đôi mắt Khưu Lâm lóe lên sát khí.

 

Buổi trưa, sau khi tắm nước nóng xong Đường Tư Vũ cảm thấy rất thoải mái. Cô mặc một bộ đồ ngủ dài tay từ phòng tắm đi ra và nhìn thấy trên chiếc ghế sofa, cơ thể cao lớn của Hình Liệt Hàn đang ngồi đó, trước mặt là cái bàn đang đặt chiếc máy tính xách tay, anh đang làm việc trong phòng cô.

 

Ánh nắng rực rỡ ngoài cửa sổ khiến mọi người có cảm giác lười biếng. Đường Tư Vũ ngồi cạnh anh, tay cầm cốc nước ấm, thưởng thức dáng vẻ đang làm việc của người đàn ông này.

 

Hàng lông mày sắc như dao, đôi mắt sâu và hẹp dài, bên dưới là sống mũi cao kiêu hãnh và quyến rũ, đôi môi hoàn hảo, với chiếc cằm chanh quyến rũ mê người của nam giới, cong cong thanh lịch, vô cùng gợi cảm.

 

Đường Tư Vũ không thể không thừa nhận, người đàn ông này thực sự đẹp trai mê người.

 

Cô cứ nghĩ anh đang chăm chú nhìn máy tính đánh tài liệu. Không ngờ rằng anh lại hướng đôi mắt mê hoặc của mình nhìn lên cô rồi hỏi: “Trông tôi đẹp trai lắm à?”

 

Đường Tư Vũ tức nghẹn, khuôn mặt xinh đẹp của cô khẽ đỏ ửng, vậy mà anh ta lại biết cô đang nhìn anh ta.

 

“Thì…thì vậy đó!” Đường Tư Vũ lắp bắp trả lời, cô không giỏi nói di.

 

Hình Liệt Hàn cong môi mỉm cười: “Đẹp hay không thì sau này tôi cũng là người đàn ông của em, vì vậy khen tôi đẹp em cũng không có lỗ đâu.”

 

Đường Tư Vũ cố nén khó chịu vào trong lòng, người đàn ông này cứ mở miệng ra là lại nói anh ta là người đàn ông của cô!

 

Cô đồng ý cho anh ta nói vậy bao giờ?

 

“Buổi tối hôm qua, em đã chủ động dựa vào người tôi, không phải em muốn cho hai mẹ con nhà kia biết rằng em là người phụ nữ của tôi hay sao? Diễn xuất đòi hỏi phải diễn cho trọn, nếu em bị vạch trần, thì khó coi lắm.” Hình Liệt Hàn tiếp tục nói.

 

Đường Tư Vũ bối rối, người đàn ông này thực sự nhìn thấu mọi thứ, phân tích mọi thứ trong lòng cô một cách rất rõ ràng.

 

Quả thực, mẹ con nhà Khưu Lâm lúc đó chắc sắp tức điên lên mất! Điều họ lo lắng nhất là họ đã từng chiếm ưu thế hơn, nhưng bây giờ, thân phận của Hình Liệt Hàn lại chính là mối đe dọa đối với họ.

 

“Tôi cho phép em về sau ở bên ngoài có thể lấy thân phận là người phụ nữ của tôi.” Hình Liệt Hàn nói xong, thư thái đóng máy tính, cơ thể cao lớn mang theo một chút áp lực ngồi xuống bên cạnh cô.

 

Đường Tư Vũ lập tức nuốt nước bọt, lo lắng nhìn anh.

 

Hình Liệt Hàn nhìn cô cười nói: “Bác sĩ nói, với tình hình của em bây giờ, cần phải ra nhiều mồ hôi mới hạ sốt. Tôi có một cách rất hay.”

 

Đầu óc Đường Tư Vũ hôm nay dường như bị dính hồ dán, phản ứng luôn chậm hơn nửa nhịp. Cô chớp mắt nghiêm túc hỏi: “Cách gì?”

 

“Vận động một chút.” Hình Liệt Hàn ám áp cười.

 

Đường Tư Vũ nhíu mày nói: “Anh nghĩ bây giờ tôi có sức để vận động không?”

 

“Có một loại vận động, em không cần dùng sức, chỉ cần nằm xuống là được! Tôi Ịm có thể giúp em ra mồ hôi, tới luôn không Hình Liệt Hàn ám chỉ rõ hơn.

 

Đầu óc Đường Tư Vũ ù ù, rốt cuộc người đàn ông này đang muốn cái gì đây! Cô lập tức đưa tay đầy anh ra, trực tiếp cự tuyệt: “Tôi không cần!”

 

Hình Liệt Hàn thấy cô bị dọa đến nỗi khuôn mặt đỏ bừng lên, anh thú vị cười phá lên: “Được rồi! Buồi chiều tôi sẽ cùng em đi bộ, để em ra mồ hôi.”

 

Hơn mười phút sau, Hình Liệt Hàn cùng Đường Tư Vũ cùng đi ra ngoài ăn cơm trưa, thang máy đang dừng ở tầng 25, Đường Tư Vũ ngắn người ra, Hình Liệt Hàn cũng phát hiện ra.

 

“Ting” một tiếng, thang máy mở ra, và tình cò, Mộ Phi đang đứng bên trong.

 

Đường Tư Vũ bất ngờ, còn chưa kịp phản ứng gì, thì người đàn ông bên cạnh đã nắm lấy tay cô bước vào trong.

 

Đôi mắt của Mộ Phi lóe lên sự bi thương, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đứng trước mặt anh.

 

“Em yêu, trưa nay em muốn ăn gì nào?”

 

Hình Liệt Hàn nắm lấy bả vai Đường Tư Vũ, đôi môi mỏng của anh thơm lên mái tóc cô rồi hôn cô một cách nồng nhiệt và ấm áp.

 

Cơ thể Đường Tư Vũ cứng đờ, người đàn ông này có thể đừng như vậy được không?

 

Trong đôi mắt Hình Liệt Hàn lóe lên ý cười xấu xa, đưa tay ra vén tóc cô ra sau tai, mỉm cười ấm áp nói: “Nhìn này, em đang ra mồ hôi rồi, có phải vừa nãy làm mệt em quá phải không?”

 

Đường Tư Vũ ngơ ngác nhìn, người đàn ông này đang giở trò gì đây?

 

Hình Liệt Hàn đưa tay ra vuốt ve mái tóc dài của cô, an ủi một tiếng: “Được rồi, lần sau anh sẽ chú ý đến thời gian hơn, để không làm em mệt nữa!”

 

Câu này nói ra, giống như trước khi anh và cô đi ra ngoài, thì đã có một hồi kịch liệt trên giường với nhau vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.