Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 228:




Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Vũ đỏ ủng lên, người đàn ông này thực sự quá thẳng thắn.

 

Đường Tư Vũ ngay lập tức ngâắng đầu lên, đôi mắt to tròn của cô đảo xung quanh, theo bản năng lần tránh ánh mắt như thiêu đốt của anh.

 

“Thử…thử cái gì?” Đường Tư Vũ giả vờ ngốc nghếch.

 

Hình Liệt Hàn không để cho cô có cơ hội giả vờ ngốc. Anh lấy tay nhẹ nhàng cầm chiếc cằm nhỏ bé của cô, buộc cô phải nhìn chằm chằm vào anh, đôi môi mỏng gợi cảm của anh nhả ra từng chữ: “Thử yêu tôi!”

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Tư Vũ đỏ ủng lên, người đàn ông này thực sự quá thẳng thắn.

 

em trực tiếp trở thành bạn gái của tôi. Thứ hai, cho em thử làm bạn gái của tôi, em chọn một cái đi.” Đôi mắt của sâu thẳm của Hình Liệt Hàn khóa chặt lại cô, lộ ra vẻ chiếm hữu.

 

Cuộc đời mỗi con người, việc khó khăn nhất là phải đi lựa chọn, huống hồ, ý của hai sự lựa chọn này chẳng có gì khác nhau.

 

Đường Tư Vũ đau đầu rũ khuôn mặt xuống, vùi mặt vào ngực anh như một con đà điều, nói một cách đờ đẫn: “Tôi không chọn, đều không chọn.”

 

Hình Liệt Hàn có chút tức giận gõ nhẹ một cái vào đầu của cô: “Cho em thời gian một ngày, nếu như em không chọn, vậy tôi sẽ coi như em mặc nhận chọn sự lựa chọn em trực tiếp trở thành bạn gái của tôi. Thứ hai, cho em thử làm bạn gái của tôi, em chọn một cái đi.” Đôi mắt của sâu thẳm của Hình Liệt Hàn khóa chặt lại cô, lộ ra vẻ chiếm hữu.

 

Cuộc đời mỗi con người, việc khó khăn nhất là phải đi lựa chọn, huống hồ, ý của hai sự lựa chọn này chẳng có gì khác nhau.

 

Đường Tư Vũ đau đầu rũ khuôn mặt xuống, vùi mặt vào ngực anh như một con đà điều, nói một cách đờ đẫn: “Tôi không chọn, đều không chọn.”

 

Hình Liệt Hàn có chút tức giận gõ nhẹ một cái vào đầu của cô: “Cho em thời gian một ngày, nếu như em không chọn, vậy tôi sẽ coi như em mặc nhận chọn sự lựa chọn Ngực của Đường Tư Vũ hơi nghẹn lại. Từ tối hôm qua đến giờ, cô đã phải thay đổi cách nhìn nhận về anh ta, mặc dù bình thường lời nói anh ta hay ác độc, anh thích bắt nạt cô bằng nhiều cách khác nhau, nhưng khi cô bị bệnh, anh lại là người vô cùng có trách nhiệm.

 

Hình Liệt Hàn ngồi đối diện với cô, ăn bữa sáng một cách nhã nhặn. Vốn anh có thể đến nhà hàng cao cấp để ăn sáng, hay ăn tất cả các món bổ dưỡng mà anh thích, nhưng bây giờ, anh lại cùng cô ăn cháo trắng vô vị kèm với hai món điểm tâm ít ỏi.

 

Đường Tư Vũ lặng lẽ ăn, trong lòng có chút cảm kích đối với anh.

 

Đường gia.

 

Đêm qua, Khưu Lâm và Đường Y Y đều không nói với Đường Hùng biết rằng Hình Liệt Hàn là cha của đứa trẻ, vì vậy hiện tại Đường Hùng không hề biết mối quan hệ giữa cháu ngoại mình với Hình Liệt Hàn.

 

Vào lúc 7 giờ sáng, Đường Hùng rời công ty đi ra ngoài để xử lý các công vụ, chỉ còn Khưu Lâm và con gái ở trong nhà.

 

Trên bàn ăn, người giúp việc cẩn thận chuẩn bị đồ ăn sáng bị Đường Y Y hất sang một bên. Cô chống má, đôi mắt nặng nề đầy oán khí, như thể ai đó nợ cô hàng trăm triệu mà không trả.

 

“Ý Y mẹ biết trong lòng con bây giờ rất khó chịu, nhưng ít nhất con phải ăn một chút chứ, sức khỏe rất quan trọng.” Khưu Lâm ở bên cạnh khuyên nhủ.

 

Đôi mắt Đường Y Y đỏ ngầu hẳn đầy tia máu, đêm qua cô bị mất ngủ và luôn gặp ác mộng, tâm trạng không còn cách nào khác để bình tĩnh lại nữa.

 

“Mẹ, mẹ có nghĩ mối quan hệ giữa Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn là thật không?”

 

Đường Y Y luôn nghi ngờ rằng Đường Tư Vũ lại bày trò.

 

“Không quan trọng chuyện đó có đúng hay không, họ có một đứa con chung thì không thể nào là giả được. Thằng bé đó mẹ đã quan sát rất cẩn thận, rất giống Hình Liệt Hàn đấy.” Khưu Lâm cũng đầy oán giận nói.

 

“Con nên làm gì bây giờ? Nếu cô ta dựa vào mối quan hệ với Hình Liệt Hàn để chiếm đoạt tài sản, vậy đến lúc đó chẳng phải quá bắt lợi cho chúng ta hay sao?”

 

Đường Y Y chỉ sợ bây giờ sẽ trở thành hai bàn tay trắng.

 

Khưu Lâm cười khẩy: “Không thể nào!

 

Miễn là cha con vẫn còn là giám đốc điều hành của công ty, Đường Tư Vũ chắc chắn không dám làm bậy, hơn nữa, cô ta cũng biết rằng công ty được cha con coi như đứa con ruột của mình, sẽ không để Hình Liệt Hàn nhúng tay vào đâu.”

 

“Mẹ, nếu mà về sau… cha không còn trên đời thì sao?”

 

“Vẫn còn một thứ khác trên thế giới này được gọi là di chúc. Chỉ cần trên di chúc của cha con viết rằng tài sản đều thuộc về chúng ta, đó là của chúng ta! Đường Tư Vũ dựa vào Hình Liệt Hàn cũng không lấy đi được.” Khưu Lâm đầy mưu mô nói.

 

Đường Y Y nhìn mẹ cô ta cầu khẩn: “Mẹ, mẹ tuyệt đối không thể để cho Đường Tư Vũ lại được đắc ý đâu nhé.”

 

“Chúng ta trước tiên cứ bình tính đã, xem Đường Tư Vũ có thể đắc ý bao lâu, về sau tìm cơ hội để làm cho Hình Liệt Hàn căm hận, chán ghét mà vứt bỏ cô ta là được.”

 

“Vâng! Chúng ta phải tìm cách phá hủy mối quan hệ giữa cô ta và Hình Liệt Hàn mới được.” Đường Y Y hận không thể làm việc đó sớm hơn.

 

“Cứ bình tĩnh, cuộc đời này vẫn còn dài!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.