Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 172:




Đường Tư Vũ khẽ giật mình, câu nói này quả thực khiến tim cô nhảy loạn, nhưng cô cảm thấy bây giờ nói về chủ đề này không thích hợp, cô đẩy anh: “Chuyện s ` Ä g “tị của sau này, đề sau hãng nói.

 

“Được, tôi sẽ cố gắng tìm một cô gái, cưới cô ấy rồi đưa Tiểu Hi về nhà tôi nuôi.”

 

Hình Liệt Hàn định dọa cô.

 

“Anh muốn yêu, muốn cưới ai thì cưới?

 

Đừng nghĩ mang được Tiểu Hi đi.” Giọng nói của Đường Tư Vũ đầy tức giận.

 

Hình Liệt Hàn nghe đến đây thì đột nhiên mềm lòng: “Dù sao thì em cũng không thể cả đời không gả, tôi cả đời không cưới ai được.”

 

“Đó là việc của anh. Không liên quan gì đến tôi.”

 

“Được rồi! Trừ khi em hứa thỏa mãn tôi, cả đời tôi sẽ không lấy ai hết.” Một người đàn ông nào đó đằng sau muốn thương lượng.

 

“Anh nói nhiều quá, có thể đừng nói nữa cho tôi ngủ không?” Đường Tư Vũ có chút tức giận.

 

Hình Liệt Hàn tức giận hừ một tiếng, người phụ nữ này rốt cuộc có tế bào nói chuyện không đấy? Tuy nhiên, sự lạnh lùng thường thấy của anh đã đi đâu rồi?

 

Khi gặp người phụ nữ này, anh gần như trở thành người nói nhảm, thật sự không giống anh chút nào.

 

Đường Tư Vũ thật sự rất buồn ngủ, cô làm việc và nghỉ ngơi đều tương đối đúng giờ, hơn nữa cô đã tính toán, bà dì hình như sắp đến rồi, nên là, trước khi nó đến, cô luôn vô cùng mệt mỏi, buồn ngủ.

 

Đường Tư Vũ mê man chìm vào giấc ngủ, nhưng người đàn ông bên cạnh lại đặc biệt tỉnh táo, đưa mắt nhìn bóng lưng cô, khi nghe thấy tiếng thở đều đều và nhẹ nhàng của cô, anh mới nhận ra cô đã ngủ.

 

Chết tiệt! Anh cởi đến mức chỉ còn lại có một cái quần lót, thế mà người phụ nữ này còn có thể ngủ sao?

 

Vẻ quyến rũ nam tính của anh thực sự không hấp dẫn cô chút nào sao? Hình Liệt Hàn chán nản đến mức muốn đánh ai đó, nhưng vào lúc này, anh không thể làm gì khác ngoài thở dài.

 

Anh chỉ có thể yên lặng lắng nghe tiếng thở của cô, dự định cho tương lai, nhưng có một điều anh rất kiên định, người phụ nữ này ngoại trừ anh ra không được có người đàn ông khác! Bởi vì anh sẽ không bao giờ cho phép người đàn ông khác làm ba dượng của con mình.

 

Đặc biệt là gã Mộ Phi đó, vì cậu nhóc xem ra có vẻ khá thích hắn.

 

Hình Liệt Hàn nghĩ đến đây cũng cảm thấy buồn ngủ, liền độc đoán vươn tay kéo Đường Tư Vũ đang ngủ vào lòng, ôm một người phụ nữ đang ngủ say, anh không nghĩ được gì nữa, trái lại còn bị lây cơn buồn ngủ của cô.

 

Anh bất giác nhắm mắt ngủ thiếp đi lúc nào không biết.

 

Sáng sớm.

 

Đường Tư Vũ mơ mơ màng màng cảm thấy bên dưới có gì đó ẩm ướt nhớp nháp… Cô đưa tay sờ soạng, sau đó liền nheo đôi mắt ngái ngủ nhìn xuống, thứ màu đỏ như máu dính vào tay cô.

 

*A…” Khẽ kêu một tiếng, cô định ngồi dậy, mới phát hiện có cánh tay của một người đàn ông trên eo cô, và dưới đầu cô là cánh tay còn lại của người đàn ông đó… Đường Tư Vũ quay đầu lại, đôi môi đỏ mọng của cô gần như hôn lên khuôn mặt nghiêng nghiêng của người đàn ông… Cô sợ hãi, Chúa ơi! Cô đã ngủ với Hình Liệt Hàn trong tư thế ấm áp như vậy khi nào?

 

Chờ đã, vấn đề là cô đã đến kì rồi.

 

“Này! Buông tôi ra.” Đường Tư Vũ dùng bàn tay sạch bực bội đầy anh ra.

 

“Ngủ với tôi thêm lúc nữa đi.” Hình Liệt Hàn vẫn muốn ngủ.

 

“Ngủ cái đầu anh, đừng ngủ nữa, tôi đến cái đó rồi.” Đường Tư Vũ vội vàng, nói ra cũng ngại.

 

Hình Liệt Hàn hiểu ra, anh mở to đôi mắt sâu đầy sao, rồi ngồi dậy và nhìn vào bên dưới cơ thể Đường Tư Vũ, một mảng màu đỏ trên quần của bộ đồ ngủ.

 

Lần đầu tiên nhìn thấy điều này, Hình Liệt Hàn rất sốc.

 

“Nhiều máu quá…” Hình Liệt Hàn cảm thấy choáng váng.

 

“Anh mau về phòng đi! Tuần này không được ngủ với tôi.” Mặt Đường Tư Vũ cũng đỏ tới tận mang tai, thật xấu hổ, cô chưa bao giờ xấu hổ như này, thật khiến cô muốn chết đi cho xong.

 

Đường Tư Vũ lấy băng vệ sinh và quần áo sạch từ trong ngăn kéo đi vào phòng tắm, lúc này cô cũng cảm thấy rất khó chịu.

 

Hình Liệt Hàn nhìn vũng máu trên giường, không tin nổi, nếu không biết đó là máu kinh của cô thì anh thực sự sợ chết khiếp, phụ nữ quả thực là một sinh vật kì diệu.

 

Hình Liệt Hàn nghiến răng, nhắc tắm trải giường lên, cuộn chúng lại thành một quả bóng và ném xuống đất, anh liếc nhìn lớp bên dưới, cũng bị thắm vào rồi. Anh thở dài, nhắc tắm chiếu bên dưới lên và ném nó sang một bên, nệm ở dưới cùng vẫn sạch sẽ.

 

Đường Tư Vũ đi ra sau khi tắm rửa trong nửa giờ, và thấy đồ trên giường của cô đã được dọn sang một bên, Hình Liệt Hàn đã đi đâu mắt.

 

Bụng Đường Tư Vũ lúc này rất đau, cô nhanh chóng uống một cốc nước sôi cho ấm bụng, nhìn tấm khăn trải giường bị bẩn, cô nghĩ phải giặt bằng tay thôi. Máy giặt có thể sẽ không giặt sạch được.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.