Tôi Thực Sự Là Tra Thụ

Chương 24: Ngược Lão Nam Nhân Hào Môn (24)




“Yêu đàn ông sẽ mang tới ảnh hưởng không tốt cho Lý Nhất Hàn sao?”
Trì Chiếu hỏi hệ thống, im lặng một lúc,tiếng hệ thống mới vang lên.
【 thế giới này không cởi mở như thế giới của cậu, nếu tin tức lộ ra sẽ có ảnh hưởng……】
Thế giới Trì Chiếu sống có mức độ văn minh  tiên tiến hơn một hai trăm năm so với thế giới này, độ cởi mở cũng vậy, ở thế giới của cậu thì nam với nữ, nữ với nữ, nam với nam đều có thể ở bên nhau, mỗi đứa nhỏ tới tuổi dậy thì, thì điều phiền não phải đối mặt là không biết nên chọn xu hướng giới tính nào chứ không phải như thế giới này, phải tìm mọi cách giấu diếm xu hướng giới tính của bản thân.
Nghe vậy, Trì Chiếu vốn đang ngồi xổm trên mặt đất bèn gục đầu xuống tách hai chân, ngồi bệt xuống “Tôi còn tưởng rằng……”
【 còn tưởng rằng cái gì? 】
Còn tưởng rằng thế giới này đồng tính luyến ái  giống với yêu đương khác phái, dù sao Lý Nhất Hàn cũng thích cậu dễ như trở bàn tay.
Trong lòng Trì Chiếu có chút trống rỗng, cậu không nghĩ tới việc Lý Nhất Hàn ở bên mình còn phải chịu áp lực dư luận xã hội. Lúc cậu đang cúi đầu trầm tư thì dưới lầu vẫn im lặng  qua một phút đồng hồ sau, hệ thống kêu lên.
【 Lý Nhất Hàn tới! Lý Nhất Hàn tới! 】
Xác định là Lý Nhất Hàn tới? Mà không phải Tử Thần tới?
Trên cầu thang trải thảm rất dày, người bước trên đó không có chút động tĩnh, đến khi Trì Chiếu ngẩng đầu thì Lý Nhất Hàn đã đi tới trước mặt cậu, hắn hơi hơi nhướng mày, “Sao lại ngồi ở chỗ này?”
Nói xong hắn vươn một bàn tay về phía Trì Chiếu, yên lặng nhìn chằm chằm cái tay kia hai giây xong, Trì Chiếu mới đặt tay mình lên.
Bị nhẹ nhàng nhấc lên, Trì Chiếu chột dạ nhìn sang bên cạnh, “Ừm...  Tiên sinh, nhị gia đi rồi sao?”
“Đi rồi,” Lý Nhất Hàn nhìn cậu “Em chưa trả lời anh, sao lại ngồi đây.”
Tạm dừng một lát, Lý Nhất Hàn lại hỏi: “Thích Nguyên, em nghe được cái gì rồi?”
Trì Chiếu rất tự nhiên lắc đầu, “Không có, em có nghĩ tới việc nghe lén, nhưng lúc ra đến đây thì dưới lầu đã im lặng rồi.”
Tay Lý Nhất Hàn lại theo thói quen định đặt sau cổ Trì Chiếu, nhưng hiện tại Trì Chiếu đã quen rồi, cậu nghĩ đây là đam mê nhỏ của Lý Nhất Hàn, có người thích bắt tay, có người thích vắt cánh tay, Lý Nhất Hàn cũng giống vậy, thích sờ sau cổ người khác. Nhưng lần này không giống, sau khi nghe cậu nói, tay Lý Nhất Hàn lại  hơi hơi động, chậm rãi chuyển qua vị trí hầu kết cậu.
Trì Chiếu theo bản năng nuốt nuốt nước miếng, hầu kết cũng động theo, ánh mắt Lý Nhất Hàn  dừng tại vị trí mình đang nhẹ nhàng vuốt ve, thật lâu sau hắn mới cười nhạt một tiếng.
“Đi xuống đi, em chưa xem TV xong.”
……
Ngoại trừ ngày hôm đó ra, về sau người Lý gia  không thấy xuất hiện nữa, Trì Chiếu không phát hiện điều này, cậu tưởng rằng những người Lý gia kia không để bụng chuyện này, thật ra bọn họ để ý muốn chết, nhưng Lý Nhất Hàn căn bản không cho bọn họ xuất hiện trước mặt Thích Nguyên, bởi vì diễn thì cũng đã diễn xong rồi, diễn viên nòng cốt còn chưa lên sân khấu.
Gần đây việc trong tập đoàn càng ngày càng nhiều, vấn đề nội bộ cũng càng ngày càng nhiều, Lý Nhất Hàn không rõ rốt cuộc chuyện như thế nào mà toàn bộ vấn đề đều đang tập trung bùng nổ, doanh thu và lợi nhuận năm nay thế mà còn thấp hơn một chút so với năm trước, ngay từ đầu hắn tưởng có người ở trong quấy rối, về sau điều tra một phen, không ai quấy rối, hắn chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Chỉ có hệ thống là tên duy nhất biết chân tướng thì ngậm chặt miệng, giấu kĩ công và danh.
Cốt truyện đang đẩy nhanh tiến độ, khốn cảnh của tập đoàn Lý gia cũng đang chậm rãi xuất hiện, như vậy, sau khi chuyện Thích Nguyên phản bội Lý Nhất Hàn bại lộ kết hợp cùng mới có thể tạo thành cảnh nhà dột còn gặp mưa suốt đêm.
Hệ thống mới vừa đắc ý chưa tới hai ngày đã bắt đầu loạn tư duy, bởi vì vấn đề tuy rằng đều xuất hiện, nhưng Lý Nhất Hàn giống y hệt siêu nhân, dường như không tốn chút sức lực đã giải quyết hết vấn đề, nếu là bình thường hệ thống chắc chắn sẽ phất cờ hò reo, liều mạng tặng cầu vồng cho vị kì tài thương giới Lý Nhất Hàn này, nhưng hiện tại nó chỉ muốn phát điên.
Vấn đề giải quyết hết rồi, tập đoàn Lý thị làm sao phá sản được???
Cuối cùng hệ thống cũng đã hiểu được cảm giác của Trì Chiếu lúc thấy di chúc mới sửa kia.
Cứ như vậy, một người một hệ thống đều rơi vào trạng thái đê mê thần kì.
……
Hiện đang có một thương vụ lớn cần Lý Nhất Hàn tự đi đàm phán, hắn đi công tác, mà Trì Chiếu bởi vì muốn đi học nên không đi theo cùng, trước khi đi Lý Nhất Hàn để lại cho cậu hai vệ sĩ, Trì Chiếu đi đâu thì hai anh vệ sĩ này theo đó, cực kì tận chức tận trách.
Hai giờ chiều, Trì Chiếu ngồi ở quán cà phê mèo ấm cúng, cõng Tiểu Béo đi chơi.
Tay đang vuốt lông một con mèo Anh thuần chủng lông trắng mắt xanh, vẻ mặt Trì Chiếu dại ra nhìn phía bên ngoài cửa sổ, trong lòng lăn qua lộn lại suy nghĩ một vấn đề.
“…… Di chúc thay đổi, nón xanh cũng thất bại, tôi muốn thu hồi lời nói lúc đầu, Lý Nhất Hàn không phải người tốt, hắn chính là tên biến thái cuồng chịu ngược, đã như vậy rồi còn không tức giận?!”
“Hắn không tức giận thì không tức giận đi, nhưng nhiệm vụ làm sao bây giờ, liên tục hai phần cốt truyện đều thất bại, tức là thất bại toàn bộ, trận này thua trắng?”
“Tôi trả giá nhiều như vậy, từ thân đến tâm, Lý Nhất Hàn lại không cho mặt mũi cứ thế bóp chết hai cốt truyện quan trọng, thật quá đáng!”
Hệ thống: “……”
【  Đừng tiêu cực như vậy, chúng ta vẫn có cơ hội. 】
Vẻ mặt Trì Chiếu sống không còn gì luyến tiếc, “Còn có thể có cơ hội nào nữa, cốt truyện rối tinh rối mù, tôi còn đang nghĩ nếu mình làm trò lên giường với người khác trước mặt hắn, có khi đôi mắt hắn cũng sẽ không chớp một cái.”
…… Quá khoa trương.
【 vở kịch lớn không phải còn ở phía sau sao, tên Lý Nhất Hàn này có khả năng không yêu cầu quá cao đối việc thân thể người yêu trong sạch, nhưng hắn lại yêu cầu rất cao với sự trung thành của người bên cạnh, tôi cố tìm hiểu, trước đó có một thư kí phản bội Lý Nhất Hàn, ngay tức khắc bị hắn tống vào tù phán hai mươi năm □□, người kia là nữ, mỗi tháng hắn đều phái người đến ngục giam hỏi thăm người nọ, luôn miệng nói về chuyện người cô ta yêu nhất ở cùng vợ mới tốt đến mức nào. 】
【 hắn còn mua chuộc bạn tù của cô ta, để đám bạn tù mỗi ngày đều tra tấn, cô gái kia đã tự sát rất nhiều lần nhưng đáng tiếc đều bị bạn tù cứu, không chết được. 】
Trì Chiếu nghe đến sửng sốt, “Trời đất…… Người phụ nữ kia chắc chắn đã tạo nên tổn thất rất nặng nề?”
【 Đâu ra, lúc cô ta làm gián điệp, tập đoàn tổn thất 50 vạn. 】
“…… Mi có nói giảm nói tránh không vậy?"
Lý Nhất Hàn mua đồ đã là hai trăm vạn trở lên, mà hắn có một tủ, 50 vạn, trong mắt Lý Nhất Hàn có khi là năm đồng tiền đi?!
【 cho nên hiện tại cậu đã biết rõ Lý Nhất Hàn hận gián điệp bao nhiêu, chỉ cần cậu bán tư liệu cho Thường Thanh, chờ đến lúc hắn phát hiện ra chắc chắn lửa giận tận trời, ký chủ cố lên, tui tin tưởng bản lĩnh của cậu, nhất định cậu có thể khiến Lý Nhất Hàn hận cậu đến chết 】
Trì Chiếu: “……” Ờ, cậu cố hết sức.
Lúc cậu đang nói chuyện cùng hệ thống, một phụ nữ trung niên ăn mặc phú quý đi vào quán cà phê, bà ta nhìn quanh một vòng, cuối cùng ánh mắt ghim trên người Trì Chiếu, lạnh như băng tới gần, hai vệ sĩ không quen biết bà ta,  nhưng thấy bà ta tới không có ý tốt, bọn họ động thủ định đuổi người ra ngoài, thấy thế, người đàn bà đó lập tức kêu lên, “Buông ra, ta là cô Lý Nhất Hàn!”
Ba chữ Lý Nhất Hàn lập tức hấp dẫn lực chú ý của Trì Chiếu, cậu ngẩng đầu, người phụ nữ trung niên kia cũng đang nhìn lại, Trì Chiếu nghĩ nghĩ rồi gọi vệ sĩ, “Dừng tay, mang bà ấy lại đây."
5 chương nữa xong Thế giới thứ nhất. Khen tui chịu khó mauuu

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.